Chương 35: Hắc Hùng Tinh Tam Thân Thọ Nạn- Đức Phàm Trần Rao Giảng Cứu Nguy
Thiên Tôn
05/10/2023
Bên trong Khôi Phủ, Phàm trần đang ngồi hóng mát, buổi sáng tuyệt vời. A Thu pha trà, A Ngọc cầm quạt đứng hầu kế bên Phàm Trần trong ngự hoa viên.
Bỗng phàm trần giật giật mí mắt trái. Hắn bỗng ra vẻ cao nhân, tay đưa lên bấm đốt liên tục ra vẻ thần thần bí bí.
A Thu nhìn rất ngứa mắt, biết ngay Khôi Thiếu bày trò, A Ngọc lấy quạt che miệng cười rồi hỏi:
Chẳng hay Khôi Đại Thần Tiên tính được hữu sự gì chăng? Tiện nô xin rửa tai, rửa mắt lắng nghe!
Phàm trần hừ! một tiếng rồi đáp: Bản công tính được, cách đây rất xa, có một con gấu tinh, sắp sửa ba lần đại nạn. Nếu bản công không ra tay hóa giải, e rằng nguy nan khó cứu.
Lập tức A Thu, A Ngọc ôm bụng cười bò lăn bò ngửa, Phàm Trần cũng không quan tâm hai đứa tỳ nữ chế nhạo. Hắn liên tục bấm tay tính cho ra ngô ra khoai.
Phàm trần tập trung cao độ, làm cho A Thu, A Ngọc xem hắn như đồ khùng đồ điên. Chắc là Khôi Thiếu trãi qua nguy hiểm khi tỉnh lại não có vấn đề.
Phàm trần kêu A Thu, A Ngọc chuẩn bị cho hắn một bát gạo, một bát muối, ba chén rượu, hai ngọn nến, một bình hoa cúc vàng, một bát thịt lợn luộc, giấy tiền vàng mã, ba nén hương.
Tất cả đem ra bày trước bàn ngự hoa viên chỗ phàm trần ngồi. Phàm trần sai A Thu đứng một bên, A Ngọc đứng một bên, hắn ngồi giữa trên ghế, tay cầm ba nén hương, miệng đọc lớn:
"Chập chờn én lượn lầu tây
Cao xanh thượng lộ thỉnh thầy giáng lâm
Nghe đâu giáo pháp thậm thâm
Thỉnh tiên ứng cứu quang lâm đại từ"
" Phụng thỉnh! phụng thỉnh! Đông Tiền, Tây Hậu, Hắc Sát, Bạch Linh. Rượu đào Ông cạn tỏ tình, thỉnh Ông lai đáo diệt linh phá tà. Phong cho Ông làm thần sát quỷ hộ ma. Thầy đặt tên cho rành rõ Gánh Nạn Tướng Quân rõ rành."
" Thầy lại mời Ông Cán, Ông Cành. Tánh danh thầy đặt an lành cứu dân. Hai Ông phụng chỉ sắc Thần. Thầy trên thượng giới mò lần xuống đây. Xuống đây học đạo làm thầy. Điểm sơn phá thạch, vẹt mây chỉ đường. Lệnh Thầy hai Ông chớ nhiễu nhương. Nghe Thầy sai khiển diệt phường tà yêu".
" Lại mời Ông Chạng, Ông Chương, Ông Rình, Ông Rập, Ông Bường, Ông Gô. Sáu Ông hộ vệ bước vô. Trước sân trình tấu nam mô thầy mời."
Lập tức phàm trần hốt ba nắm muối gạo rãi ra trước sân. Hai tay cắm ba nén nhang thẳng tấp ngay hàng thẳng lối nghiêm trang.
Trên bàn cúng thiếu dĩa lê, A Thu đi lấy lê. A Thu nghe liền chạy ra sau hậu viện trong phút chốc đem lê lên. A Ngọc thắc mắc hỏi Phàm Trần: Khôi Thiếu, sao lại thiếu lê là ý thế nào! Phàm trần gãi gãi đầu cười đáp: À đơn giản vì bản công thích ăn lê.
A Ngọc, A Thu muốn nổi khùng. Cúng bái kiểu gì mà thánh thần chưa thấy mà đòi ăn. Đúng là không sợ tội phước. Khôi Thiếu đùa hơi quá trớn. Như hiểu được ý hai tỳ nữ. Khôi Thiếu tay cầm một trái lê trên bàn cúng, cạp một mảng lớn nhai ngấu nghiến, vừa nhai vừa nói với hai nàng:
Dương gian âm phủ đồng nhất lý, tức là trần sao âm vậy. Mình trước cúng Tiên Thần, Minh Thánh. Sau thì mình hưởng. Bởi vậy mới gọi là thèm chi cúng nấy.
Huống hồ bản công nay vì đại sự nhân duyên tính quẻ cứu con Gấu. Thì chả nhẻ ăn quả lê cũng không cho. Thôi các ngươi chớ chậm trễ, để bản công hành sự tiếp, nếu không qua giờ linh con Gấu nó uất ức nó chết, đến đó còn gì gọi là vui. Haha! Ha Ha.
A Ngọc, A Thu rất khó chịu, nhưng phải cố gắng phối hợp với tên Khôi Bá Lạc biến thái trước mặt này. Phàm trần nhai hết quả lê, lau sạch miệng lập tức khấn to:
" Bớ hỡi Tướng Binh, hò sang cống xế, líu xê phạn xề. Ê hế! Ế hế! Ô hố! Ô hố! Trời xanh mây trắng, ánh nắng chói chang. Phụng thỉnh thiên nhan, ơn trên cứu khổ, phàm nhân năng nổ, hữu sự kêu cầu, rượu ngon một bầu, thịt thì một tảng, khói nhang ngây ngút, hoa quả lễ nghi, lễ vật tường tri , tấm lòng bày tỏ.
Bớ hỡi Tướng Binh, thầy là thầy đạo, ở tận hố sâu, ngày đêm tu luyện, tánh không nhiều chuyện, thường núp tránh tà, hữu sự đi ra, kêu cầu Tướng Lĩnh. Nào là các Tướng, anh dũng kiên cường, ghét phường tà ác. Nay thầy phụng thỉnh, mau hội về đây, tề tựu đàn trung. Theo thầy diệt quỷ. Sắc Luật Lịnh Tổ Sư Truyền. Khải!
Lập tức phàm trần đưa hai tay sang hai bên, nắm lấy hai thị nữ trong nhất niệm, vẹt phá thương khung, xuất hiện trước một vùng đất cách đó không xa.
Ba người đứng trên mây quan sát trận chiến. Rừng Xà Nu, một dãi rừng trên cao nguyên đất đỏ, một cảm giác hết sức bồi hồi xao xuyến. Đó là cảm nghĩ của phàm trần.
Còn lúc này bên dưới khu rừng đại ngàn bao la hùng vĩ, một Gấu đen dùng sức ba bò chín trâu đực đấu với hai con quỷ đồng một nam một nữ.
Trận đấu này kéo dài ba canh giờ, phàm trần cùng hai thị nữ ngồi trên mây hết sức khoái chí, nhất là hai thị nữ A Thu, A Ngọc rất bất ngờ vì tên Khôi Thiếu của Khôi Phủ lại có thể đằng vân giá vũ, lại còn nói có con Gấu gặp nạn là thật.
Hai thị nữ xem không chán mắt, còn phàm trần trong thân thể Khôi Bá Lạc ngáp ngắn ngáp dài chỉ mong cuộc chiến sắp kết thúc.
Một hồi lâu sau, phàm trần xem chán mắt, nên quyết định cắt ngang cuộc chiến của Gấu Vũ Ca và nhị quỷ.
Phàm trần trong hình dáng của Khôi Đại Thiếu Gia Khôi Phủ Khôi Bá Lạc đứng dậy trên mây nói vọng xuống khu rừng:
Xin các tiểu hữu dừng tay, nghe bần đạo hạ hồi phân giải. Vốn Hắc Hùng Tinh tức Gấu Vũ Ca khi xưa theo phàm trần nhiều năm sắp quyết đòn thắng bại với hai con quỷ đồng khốn kiếp, chợt có kẻ chắn ngang.
Vũ Ca hết sức nổi điên, nó dừng lại, quay ra chỉ hướng trên mây chửi ầm:
Con bà nó! Là thằng mất dạy nào ngăn cản Bản Đại Gấu Vương diệt quỷ! Dù hôm nay ngươi là Ông Trời, cũng không cản được ta. Ta vâng lệnh Sư Tôn, hành dân cứu khổ, ủa lộn, hành chân đại đạo, sát yêu tru tà. Ý của Bản Gấu là vậy! Người trên mây mau khai danh tánh ra, nếu không Bản Gấu không bỏ qua.
Phàm trần cười lộn ruột trong bụng, đúng là con gấu đần, Sư Tôn đứng trước mặt mà hắn cũng chửi, quá hài. Thôi kệ! Phàm trần chấp tay nói với giọng hết sức cung kính.
Bần Đạo đạo hiệu là Bại Hoại Thiên Sư vốn ở Bách Lý Thành, Khôi Phủ, nay vân du ngang chốn này thấy Đại Thánh Gấu chánh khí uy nghiêm, tỏ điềm đại đạo, chỉ xin Đại Thánh Gấu từ bi tha cho nhị quỷ một con đường sống.
Gấu Vũ Ca nghe danh Bại Hoại Thiên Sư lập tức nổi khùng. Nghe cái tên là biết yêu tà, còn dám xin xỏ thay bọn tà yêu, đáng chết, bước xuống đây cho Bản Gấu đánh, để ngươi hết bại hoại.
Hai thị nữ A Thu, A Ngọc nghe Khôi Thiếu xưng là Bại Hoại Thiên Sư cười không chịu nỗi, dáng người nghiên ngã, làm Vũ Ca đứng phía dưới rừng Xà Nu tức điên chửi ầm.
Có Thiên Sư nào mà xưng danh Bại Hoại lại còn dắt theo hai con ả trắc nết lăng loàn nói cười siêu vẹo. Sư Tôn ta dạy: ăn không nói, đi đứng nghiêm nghì, đó mới là chánh đạo. Đứng trên mây lộng quỷ giả thần, bày đặt xưng thần xưng thánh, không có thánh thần nào tên Bại Hoại.
Mau lếch xuống đây cho Bản Gấu đập vài cái rồi chạy về nhà bú vú mẹ lo mà hối cải.
Phàm trần trong bụng cười không chịu nổi, lại sợ ghẹo quá Vũ Ca nổi khùng hỏng đại sự, mới truyền thần niệm cho Gấu Vũ Ca nói nhỏ: Là Vi Sư nè đồ đần, Gấu thiểu năng, là Ân Sư của ngươi đây.
Gấu ta lập tức hết hồn, muốn quỳ xuống bái lạy, nhưng phàm trần lập tức truyền thần niệm nhắc, đứng im đó, câm họng Gấu lại, cho Bại Hoại Thiên Sư ta làm việc. Gấu ta lập tức khép nép đứng qua một bên. A Ngọc, A Thu thấy thái độ Gấu tự nhiên thay đổi lạ, tuy cũng không hiểu nhưng vẫn quan sát xem Khôi Thiếu xử lý thế nào?
Ở trên mây Phàm trần tằn hắn, ho khan nhẹ, xong hắn làm ra bộ dáng tiên Ông nhìn về phía hai con quỷ đồng nói:
Bần Đạo vốn là Bại Hoại Thiên Sư đi ngang qua đây, thấy hai ngươi tuy xuất thân Vong Ma Tộc, mà hùng tâm tráng chí, thật đáng khen. Vừa nói phàm trần tỏa ra khí thế phô thiên cái địa, trấn áp quần ma, làm cho nhị quỷ cùng Vũ Ca phải khiếp sợ.
Gấu Vũ Ca lầm bầm trong bụng, không biết từ khi nào mà Sư Tôn quỷ dị như vậy, Bản Gấu ta nhiều năm không gặp Sư Tôn thật không sao hiểu nổi Sư Tôn.
Hai con quỷ đồng lập tức quỳ xuống dập đầu bái lạy, miệng đồng hô: hai con xin ra mắt tiên Ông. Phàm trần nói: cứ gọi ta là Sư Ông, quỷ nữ nhìn như một hài đồng 8 tuổi nói năng lưu loát, tóc thắt bím hai bên, y phục hoa đào, nhìn trông rất sạch sẽ, làm cho người ta còn tưởng là con cái vương công quý tộc.
Quỷ nam thì trông như một đứa bé tầm 6 tuổi ăn xin phố chợ, khuôn mặt lắm lem, nhưng y phục hết sức sạch sẽ. Nói chung hai con quỷ đồng này nhìn cũng ra dáng con người.
Nếu nhìn kỹ sẽ thấy hai mắt quỷ đồng nam ánh lên màu đỏ thẳm, miệng lại lú ra hai răng nanh nhọn, cho thấy nó đã giết rất nhiều người hấp thu tinh huyết.
Phàm trần trong bộ dáng Bại Hoại Thiên Sư nói tiếp: Hai ngươi thân là tộc nhân Vong Ma Tộc mà tu luyện đến trình độ này hết sức đáng khen, chưa qua ngàn năm mà lên tam cảnh, đáng khen đáng khen. Quỷ nữ nói, thưa Sư Ông! chúng con xin Sư Ông ban cho danh tánh để tiện bề sai khiến.
Phàm trần suy nghĩ hồi lâu rồi quyết định đặt cho quỷ đồng nữ gọi là Chà Neo, quỷ đồng nam gọi là Xà Nẹo.
Hai con quỷ đồng ngây ngô không hiểu ý nghĩa tên gọi là gì xin Bại Hoại Thiên Sư giải thích. Phàm trần lại giả vờ giả vịt đạo pháp tinh thâm lý giải.
Thật ra đây là thổ ngữ mỹ tự danh hào ở cố hương ta cách đây khá xa vô lượng ức. Chà Neo là một thổ ngữ chỉ mùi hương thơm ngào ngạt vạn người mê đắm, Quỷ đồng nữ vốn là nhi nữ nghe mùi thơm tho liền yêu thích vui vẻ chấp nhận cái tên Chà Neo.
Còn về cái danh hào Xà Nẹo, phàm trần suy nghĩ đâm chiêu hồi lâu làm quỷ đồng nam nóng ruột lắng nghe. Thật ra danh hào Xà Nẹo là cổ ngữ của đạo môn ta ngụ ý nhắc nhở ngươi một lòng hướng đạo, bám chặt không rời, keo sơn gắn bó, mãi không chia lìa đại đạo. Quỷ đồng nam nghe xong vui vẻ đón nhận cái tên tốt đẹp Xà Nẹo.
Hai quỷ hỏi tiếp Bại Hoại Thiên Sư: Xin Sư Ông phân phó giờ chúng con nên làm gì. Phàm trần chỉ tay về hướng Đông lập tức nói: Đi đi, cứ đi theo tiếng gọi của đại đạo, nhân quả của ngươi và Hắc Hùng Tinh đã chấm dứt, không nên lưu luyến. Chỉ có thế thôi sao? Quỷ đồng nữ Chà Neo hỏi?. Phàm trần đáp: Đúng vậy! Đi ngay kẻo trễ.
Hai quỷ lạy cúi đầu ba lạy, lập tức biến mất. Vũ Ca lúc này giật mình dậm chân tức sôi máu, quay lại nhìn trên mây oán trách.
Sư Tôn à! Ngài chẳng lẽ để chúng đi vậy sao! A Thu, A Ngọc nghe con Gấu Đen dưới mặt đất gọi Khôi Thiếu là Sư Tôn cũng hết sức giật mình. Từ khi nào Khôi Thiếu bại hoại chi tử của Khôi Phủ lại nhận yêu vật làm đồ đệ, hắn thật có bản lĩnh này sao?
Phàm trần nắm hai thị nữ đáp xuống đất, tiến đến gần Gấu Vũ Ca, phàm trần mới nói: Ngươi khỏe không? Khỏe sao nổi Ân Sư, đồ nhi từ ngày xa cách Ân Sư gặp vô vàng sóng gió, năm đó nhờ Ân Sư ban cho túi Nan Đào, nên chạy vào Nhân Tộc buôn dược cứu người, chẳng may gặp một nữ tử phát sinh tình cảm ân ái không lìa, nào ngờ chính là 2 con quỷ đồng kia hóa hiện, cướp đi rất nhiều dược liệu của đệ tử, linh thạch đệ tử làm ra cũng bị chúng nó tiêu hoang cướp gần hết. Do đồ nhi ngu nguội không nhận ra, giờ nhận ra nóng giận định tru diệt bọn nó, thì Ân Sư xuất hiện.
Phàm trần khuyên can: chuyện trước mắt như mây như khói, thân là bậc tu hành giả đảm nhận sứ mệnh tế thế kinh bang, Vi Sư thấy ngươi buôn bán dược liệu giúp người đó là phúc đức.
Còn phàm sống ở đời, tha được thì tha, là do ngươi mê đắm, có làm có chịu. Giờ ngươi giết bọn nó hả cơn giận tức thời, nhưng mai này chẳng lẽ hễ gặp yêu là phải giết sao?
Tông Giáo ta có đức hiếu sanh dưỡng dung vạn vật. Phàm là ác quá mới diệt, cổ quá mới tru trừ. Còn lại cứ hải hà độ lượng.
Tài vật mất có thể tìm lại được, nhưng đức đạo mất rồi khó mong cầu. Ngươi chớ vì cố chấp tư tưởng diệt ma, mà Vi Sư căn dặn, để rồi phải rơi vào Kiếp Sát nhập ma vô lượng khổ.
Trong phút chốc, Gấu Đen Vũ Ca bình tâm hiểu ra cớ sự. Phàm trần như nói hết lời định rời đi. Gấu Đen chợt la lên nói. Xin Ân Sư chỉ điểm sao này diệt ma trừ quỷ, như địch nhân hỏi Ân Sư là ai? Gấu ta phải trả lời thế nào cho phải phép.
Phàm trần nói như đang đùa. Cứ bảo Ân Sư danh tự Bại Hoại Thiên Sư ngự tại Bách Lý Thành Khôi Phủ Khôi Gia. Gấu đen khóc mếu máo la ó. Xin Ân Sư thương tình, nói kiểu đó, bọn ma quỷ nó chửi đệ tử nhục mặt. Nói Ân Sư là Bại Hoại Thiên Sư thì khác nào nói Bản Gấu là Gấu Đần, Gấu Thiểu Năng Trí Tuệ.
Hai thị nữ nghe hai thầy trò một người một gấu đối đáp ôm bụng cười lăn cười lóc. A Thu nói với A Ngọc: đúng là trời sinh một cặp sư đồ, Bại Hoại Thiên Sư, Gấu Đần Đại Hiệp. Ha ha ha ha.
Phàm trần liếc mắt nhìn hai thị nữ lập tức ngưng cười im lặng. Phàm trần nói với Vũ Ca: một là ngươi cứ báo danh hào ta như củ khi ta dạy ngươi, còn nếu muốn khua môi múa mép thì cứ giống như con hồ ly kia, xưng Ân Sư ngươi là Hồng Hoang Cổ Đế, bảo đảm thế nào ngươi cũng chết thảm.
Nói hết lời phàm trần nắm hai thị nữ đằng vân bay mất, bỏ lại Gấu Đen bơ vơ một mình giữa cánh rừng Xà Nu đại ngàn hùng vĩ.
" Rừng Xà Nu âm u đen tối
Rồi cuộc đời bối rối về đâu
Hắc Hùng một tất dạ sầu
Đông Ba kiếm khách biết cầu ai thương"
Khoảng một năm sau,lúc này là buổi chiều tà, phàm trần đang ngồi ăn nho tại ngự hoa viên, khu vườn lớn trong Khôi Phủ. Đang ăn nho ngon lành, mí mắt phải Phàm Trần lại giật giật. Phàm trần định bấm tay, nhưng quyết định khỏi bấm. Quá mệt, khỏi đoán cũng biết là Gấu Đần Đại Hiệp.
Phàm trần sai A Thu, A Ngọc chuẩn bị bàn cúng: Ba bát rượu, một dĩa thịt lợn to, Một dĩa nho tươi, một bình hoa mẫu đơn, một bát muối, một bát gạo, ba chung nước trà nóng, bát hương, ba nén hương trầm, giấy tiền vàng mã.
Xong hết thảy mọi việc, bày đầy đủ lễ vật ra trước bàn ngự hoa viên, phàm trần sai hai tỳ nữ đứng hai bên. Hắn đứng chính giữa cầm ba nén hương đang cháy khấn vái lâm râm, cắm hương thẳng tấp. Xong xuôi miệng đọc thần chú như sau:
" Ới, Ời, Ơi. Quệch Quạt bon chen, lòng đen lòng trắng. Thuở chưa giăng nắng, lòng vẫn còn đen, chân cẳng còn phèn, chưa ra phố chợ. Bớ thầy, bớ thợ, bí rợ, bí đen. Sư thỉnh thầy Then ở trên tộc bản. Nay mời Ông Dáng, Ông Láng, Ông Linh, Ông Tộc, Ông Kinh. Sư mời Sư thỉnh!
Bông nhang, rượu thịt, đã thiết sẵn bày, một tấm lòng son. Sư thời chiêu đãi. Thỉnh trên chứng vái, lòng tợ ngọc châu, hữu sự kêu cầu, mau mau trợ giúp! Bớ là trợ giúp. Bằng thời ẩn núp, khắp chốn đông tây.
Nay có Ông Thầy, lòng thành mời gọi. Tướng Đen, Tướng Đội, Tướng Dội, Tướng Xông. Bốn Ông đồng lòng, cùng Sư diệt giặc. Gặp cơn thắc ngặt, đèn tắt cạn dầu. Nào đợi gọi hầu, thỉnh mời Ông Tướng, tính hay cãi bướng, bỏ việc triều ca, tính hay la cà, Vua Cha quở trách.
Gặp đời thử thách, bạo vũ phong ba. Muốn cứu người ta, Sư cầu Sư khẩn, Sư vang Sư vái. Sư gọi Sư mời. Ôi! Bớ Ông ơi! Về mau cho kịp. Ba quân chỉnh thiệp, ngay ngắn chỉnh tề. Áo mủ chỉnh ghê. Điểm binh hiệu lịnh. Hiệu lịnh cái mà hiệu lịnh.
Binh thời mười vạn. Tướng nán tướng nùng. Thỉnh Đại Tướng Thắc Nung, lòng trung giữ vẹn. Bớ hỡi Âm Binh. Lịnh Sư truyền, động thiên đình, kinh thiên địa.
Sắc Sắc Phù Ly. Tổ Sư Truyền Cửu Châu Lục Quốc. Sắc hỡi Âm Binh. Đáo đàn hộ trận. Khẩn Sắc!".
Lập tức phàm trần nắm hai tỳ nữ phi thân lên hư không ,bay đến một ốc đảo ven biển. Đứng trên mây, phàm trần quan sát bên dưới. Chỗ này gọi là Thượng Ngưu Thôn, một làng chài ven biển.
Vẫn là con Gấu Đen quen thuộc. Vũ Ca Đại Vương đang quần ẩu cùng ba cao thủ hai già một trẻ. Phàm trần đứng trên mây không đợi lâu mà lập tức phất tay tách hai bên ra, rồi hỏi rõ.
Phàm Trần hỏi Gấu Đen: lại có chuyện gì? Thưa Hắc Hùng Đại Vương! Gấu đen tức tối nói: Thưa Sư Tôn! Chuyện là Bản Gấu ta định đến vùng này lập nghiệp, thấy bách tính vùng này khó khăn, ta bèn ban phát thuốc, lại thấy có thôn nữ yêu kiều lại tri thức lễ nghi, Bản Gấu ta định thành gia lập thất, nào ngờ đâu gần ngày đại hôn mới phát hiện thôn nữ kia lại là do ba yêu quái hóa hình.
Bản Gấu giận không trút được, bèn định ra tay tru diệt, thế là Tôn Sư đến. Chuyện có vậy, mong Tôn Sư đừng cản để Bản Gấu ta dùng tâm kiếm chém chết cái bọn mất dạy này, báo hại Bản Gấu ta ngày nhớ đêm mong, nào là quà cáp, kim ngân, tiêu tốn không biết bao nhiêu cho đủ. Huhu!
Phàm trần cắt lời Gấu Đen, kêu nó đứng sang một bên rồi chấp tay nói với ba yêu nhân trong trạng thái người. Bần đạo tự là Bại Hoại Thiên Sư đến từ Bách Lý Thành, Khôi Phủ. Đồ nhi ta là Đại Yêu Vương Động Huỳnh Hồ, Núi Kim Kê, Rừng Ma Túc.
Nếu có chi không phải! xin các vị lượng thứ. Lời vừa dứt, một cỗ ý chí đại đạo trên người phàm trần xông thẳng về phía ba yêu nhân, làm bọn chúng giật mình biết kèo này khó xơi.
Ba yêu nhân khép nép cuối đầu. Phàm trần nói tiếp: Vốn dĩ bần đạo ít màn thế sự, nếu như mắt không hoa, tai không điếc , đạo hạnh không mờ lu, thì ắt hẳn chư vị đây xuất thân từ Thổ Quỷ Tộc.
Yêu nhân lão giả bước lên chấp tay nói: Khởi bẩm tiên trưởng, Lão gọi là Linh Ông, hiền thê là Linh Bà, còn đây là cháu gái của lão gọi là Phổ Nguyệt. Vốn ẩn náo nơi đây nhiều năm, nhưng do cháu gái bọn ta tinh nghịch trêu ghẹo đồ nhi ngài. Xin tiên trưởng rộng lòng bỏ qua.
Phàm trần nói: Việc trãi qua như mây gió cuốn, các vị đi đi,nhân quả tận, không vướng mắc.
Vũ Ca nổi khùng bước ra cản ba yêu nhân lại, hét to, tiền đâu, trả đây?. Phàm trần nói Vũ Ca. Vũ Nhi! Bỏ được thì bỏ, tha được thì tha, coi như ngươi là quý nhân của tiểu cô nương này, sau này trời xanh có hậu báo. Nói rồi khoác tay kêu ba tên Thổ Quỷ đi mau, kẻo Gấu ta lại tiếc của nổi khùng.
Đợi ba con Thổ Quỷ đi mất, phàm trần đáp xuống đất cùng hai thị nữ. Gặp mặt Gấu Đen, lần này phàm trần nói hết sức từ tốn.
Vi Sư biết Vũ Nhi chịu nhiều vất vả. Nhưng sự đời mà con. Buông bỏ được thì buông bỏ. Đây cũng là bài học hay dành cho con. Cố gắng lên Hắc Hùng Đại Thánh.
Trò chuyện cùng Vũ Ca một lúc, Phàm Trần cùng hai thị nữ rời đi.
Lại mới bốn tháng trôi qua! Phàm trần hôm nay phong thái thanh tao nho nhã. Hắn nằm dài phơi nắng trước hiên nhà Khôi Phủ. Thời gian này thật tốt. Ta bây giờ là thiên hạ đệ nhất bại hoại nhân. Không có gì thắc mắc.
Đang nhắm nghiền mắt. Phàm trần bỗng mí mắt cả hai bên lại giật giật. A Thu, A Ngọc đâu? Dạ bẩm Khôi Thiếu có chúng nô tỳ! Ra phía sau ngự hoa viên chuẩn bị mâm cúng, nhớ những thứ ta căn dặn như này:
- Một dĩa xôi gà
- Một dĩa khoai lang
- Ba bát cơm trắng
- Một bát thịt lợn kho
- Ba bát rượu trắng
- Một bát muối to
- Một bát gạo to
- Một bát hương to
- Ba nén hương
- Giấy tiền vàng mã.
- Hai ngọn nến
Phàm trần bắt đầu cúng bái, trong tiếng ngâm nga mời gọi thỉnh thần nhập đàn. Phàm trần đọc lớn:
" Bớ hỡi ngàn linh, ngàn linh đại định. Xuất vịnh bà sa, vận chuyển hải hà, các Ông Tiên Thánh.
Kìa trên non cảnh, hay dưới sông sâu. Thầy gọi thầy cầu, về dùng cơm nước. Nay thầy phong tước, tục gọi đàn trong, đàn ông, đàn chị. Kỳ dị thầy cầu, hồi lâu thầy gọi.
Nhang đèn le lói, nhang khói thẳng xông. Thầy vọng thiên công, lập bàn hương án. Phàm trần có nạn, thỉnh gọi trên ngàn. Thầy mới la làng, vái vang khắp chốn.
Sự tình nguy khốn, thỉnh gọi trên không, thần núi, thần sông, chư thần non biển. Thỉnh gọi oai linh, cho biết sự tình, rõ ràng rành mạch.
Có con cá trạch, lặn lội bùn sâu, nó trốn thật lâu, sau cùng bị bắt. Thầy sai thầy dắt, thầy bắt chết queo, ơi hỡi! binh lèo, cùng binh hàng xá. Thầy xuống Cà Ná, thầy gọi Thần Long, hữu sự nghinh Ông, bình an vạn sự. Hừ Hự, Hừ Hự, Hừ Hự.
Tiền Thỉnh Tổ Sư, độ cho đệ tử, quào bư thứ dữ, bắt khắp tây đông, lầy lội đục trong. Quyết lòng chịu trận. Dù cho sân hận. Cũng quyết chóng chèo. Bánh tráng bánh bèo, thảy đều ăn hết.
Sự đời như Ếch, đệ tử như dao. Ếch gặp dao, mày chết với tao, nào con tà bự. Không cầu sự dữ,chỉ muốn bình an. Cuộc đời lầm than. Vái vang Sư Tổ. Xin thương phù hộ, đập nát lầm mê, phá bỏ ê chề, nhục kia tan biến.
Hành tiền, hành hậu, hành khiển, hành binh. Pháp xuất, pháp sinh. Tổ Sư Sắc Lịnh.
Cúng bái xong, phàm trần cho A Thu, A Ngọc đốt giấy tiền vàng mã gửi cho âm binh. Lần này phàm trần không đi như hai lần trước.
Hắn ngồi ăn mâm cúng, vừa ăn vừa thưởng thức hương vị món ăn tuyệt vời.
Trong lúc này, nơi phía Tây Bắc, một vùng núi hoang vu. Gấu Vũ Ca đang mếu máu. Nó đang hy vọng Sư Tôn đến ngay và lập tức cứu nó. Nó chắc chắn biết đánh không lại, miệng Gấu nuốt nước bọt ừng ực , toàn thân run cầm cập, tay cầm đông ba kiếm, trong đầu tìm cách chạy trốn.
Cách Gấu Vũ Ca hơn mười mét, một tà vật hết xuất quỷ dị, thân thể đen huyền, lỏa lồ trần trụi. Tà vật này đã chung sống bấy lâu nay với Gấu Vũ Ca. Hóa làm thiếu nữ xinh xắn mỗi đêm hút lấy công lực Hắc Hùng Đại Vương nhà ta.
Gấu Vũ Ca bây giờ thân thể yếu xìu. Trước kia Gấu đi theo phàm trần đã bước vào tam cảnh Bất Hoặc. Nhưng bây giờ trải qua mấy tháng chung sống với tà vật như phu thê. Gấu Đen Đại Hiệp từ cao thủ tam cảnh rớt xuống còn nhất cảnh Sơ Thức cấp 2.
Gấu ta đang run rẩy lo sợ. Chợt có thần niệm bên trong đầu nó, có tiếng nói phàm trần truyền tới. Chạy làm chi bé ơi!
Gấu đen vui mừng la lớn. Sư Tôn cứu đệ tử. Đệ tử biết sai rồi. Đệ tử vốn chỉ muốn thành gia lập thất. Sao số Gấu ta khổ thế này. Gặp toàn thứ đáng sợ.
Phàm trần lệnh cho Vũ Ca lui xa ra, tà vật liền xông tới, trên thương khung có một cỗ lực lượng vô hình đại đạo đánh xuống tách Gấu Vũ Ca và tà vật ra hai bên, chính giữa có màn chắn vô hình đại đạo.
Tà vật dù đạo hạnh phi phàm nhưng không thể xông qua bắt lấy Vũ Ca được. Tiếng phàm trần trên thương khung vọng xuống hỏi Vũ Ca. Có chuyện gì vui kể Vi Sư nghe?
Gấu đen biết mình đã an toàn vì có Sư Tôn bảo kê. Ngay lập tức Gấu ta kể rõ sự tình. Mấy tháng trước, sau khi từ biệt Sư Tôn. Gấu đen đi đến vùng đất này lập nghiệp rồi quen được một người con gái mặn mòi diễm lệ.
Gấu ta còn vì duyên sự hai bên mà không ngại đường xa đi đến Kỳ Vân Sơn, Điện Huỳnh Hổ nhờ Sơn Thần là Lão Hổ Thần Bạch Hổ Linh Quang trấn giữ nơi đây nhiều năm xem quẻ.
Nói về Lão Hổ Thần thuộc Ngũ Hành Hạ Giới Tộc dưới trướng Đức Bà. Lão Hổ tuy là Sơn Thần nhưng sống gần gũi chan hòa với nhân, yêu, ma, quỷ. Lão Hổ mượn việc xem bói tiên cơ liệu đoán, để một mặt giúp đỡ bá tánh, khách qua đường, một mặt tìm kế mưu sinh.
Bởi nhà Lão Hổ nghèo lại đông con. Thánh Thần hạ giới cũng phải bận tâm cái ăn, cái mặc. Đâu như thánh thần thượng giới nhàn rỗi rong chơi được.
Lão Hổ nhiều lần gặp Gấu Vũ Ca, chào mời Gấu ta nên theo Ngũ Hành Hạ Giới Tộc. Lão Hổ Thần nói với Vũ Ca rằng: Thời buổi bây giờ loạn lạc, làm gì cũng phải có chỗ dựa, băng đảng, thế lực, bè phái, vây cánh.
Ta thấy ngươi đơn thân độc mã, mà nghe lời ngươi kể thì Sơn Môn của ngươi không cố định, không cung không cõi. Thầy ngươi không theo ba tộc, rất khó lòng tồn tại trên đại địa này.
Hắc Hùng ngươi nghe Lão phu nói, cứ về suy nghĩ, theo Đức Bà sẽ không thiệt thòi cho ngươi chút nào.
Thà làm ở đợ nhà giàu được chủ nhân che chở. Còn hơn tự do tự tại mà bị đàn áp không thế lực.
Ban đầu Gấu Vũ Ca được Lão Hổ nhận làm nghĩa tử. Gấu ta cảm thấy tự hào á. Vì được kết giao với thánh thần. Nhưng sao nghe Lão Hổ già kêu Bản Gấu ta đi ở đợ. Phi! Ta khinh. Bản Gấu luôn nhớ lời Sư Tôn dạy bảo: "Không có gì quý hơn Độc Lập- Tự Do- Hạnh Phúc".
Mà Bản Gấu ta mấy lần đi Động Huỳnh Hổ hỏi về duyên sự vợ chồng đều, thì Lão Hổ già đều nói hợp, nói tốt. Nào ngờ đâu lần này tà vật thật làm Bản Gấu ta khó bề chóng đỡ.
Phàm trần phía trên thương khung nương ý chí đại đạo cười vang rồi chậm rãi nói:
Tà vật lần này ngươi gặp là một con thượng cổ tà linh thuộc Thượng Động Tộc.
Mà nơi Thượng Động Tộc không có yêu tà nào đạo hạnh dưới vạn năm. Xem như Gấu Đen ngươi may mắn.
Gấu Đen tủi thân nói: Xin Sư Tôn đừng cười chê ta, có cách nào hóa giải không xin Ân Sư chỉ dạy?. Chứ Bản Gấu ta bây giờ thật hết cách!
Thật ban đầu gặp gỡ Bản Gấu ta rất yêu thương nàng, nào ngờ nàng ghê gớm vậy. Trong lúc giao hoan ta luôn nhớ lời Sư Tôn dạy rõ phải tĩnh tâm niệm thần ngôn. Một ngày nọ ta phát hiện bản thể nàng khác lạ.
Từ đó ta lưu tâm, rồi phát hiện. Từ trên thương khung phàm trần ném xuống bốn thẻ ngọc rơi vào tay Gấu Đen. Phàm trần nói: Đây là bốn đại pháp của bổn môn, thẻ nhìn như ngọc nhưng thật là gỗ đào mộc. Thẻ này rộng 5cm dài 13 cm, bề dày bốn phân.
Thẻ thứ nhất gọi là Thượng Thừa, Thẻ thứ hai gọi là Tân Tể Cựu Vong. Thẻ thứ ba gọi là Trương Nhất Túc. Thẻ thứ tư gọi là Thiên Càn.
Phàn trần lại ném tiếp xuống một cây búa nhỏ, cùng 20 cây đinh phép màu đen. Búa này được gọi là búa tru tà, còn đinh này gọi là sát linh đinh.
Ngay lập tức phàm trần truyền vào thần thức Gấu Vũ Ca khẩu quyết vận dụng pháp bảo. Gấu ta lập tức hiểu ra, miệng đọc theo những gì Ân Sư dạy trong đầu, tay cầm búa tru tà, tay cầm sát linh đinh, theo tiếng kệ kinh đóng xuống mỗi cây thẻ năm đinh sát linh.
Thẻ thứ nhất Gấu đen đóng xuống 5 đinh vạn ma quy phục, bách tà tránh xa.
Thẻ thứ hai Gấu Đen đóng xuống 5 đinh vong ma cũ tiêu tan, vong ma mới không lui tới
Thẻ thứ ba Gấu đen đóng xuống 5 đinh, lần này trên thượng thiên xuất hiện một bàn chân vô hình khổng lồ đạp xuống đầu tà vật, làm nó không thể chống cự.
Thẻ thứ tư Gấu đen đóng xuống 5 đinh cuối cùng. Trên trời xanh xuất hiện song đao bão táp, bay tấp xuống cấm vào đầu tà vật, tà vật đau đớn giãy giụa, nhưng vô ích.
Phàm trần căn dặn: Bí pháp này gọi là Thượng Cổ Tru Ma Lệnh. Bốn thẻ lệnh này khi động tới thứ gì cổ, thì ngươi mới hành động. Phải tìm gỗ tốt mềm mại mà làm thành thẻ, lại khắc phù văn do ta truyền thụ, cúng bái lễ nghi, rồi mới được tru tà sát quỷ, còn nếu gấp quá thì làm trước cúng sau.
Gấu đen thưa hỏi: Khởi bẩm Sư Tôn, vậy phải cúng bái thế nào cho phải phép, kẻo sai trật không linh.
Phàm trần theo ý chí đại đạo thân ngồi ngự hoa viên Khôi Phủ, hồn trên thương khung vọng xuống nói: " Vào một gà, ra phải ba trâu"
Nghĩa là:
" Trước là nhang quả bông đèn
Cơm canh đạm bạc sang hèn cũng xong
Trăm ngày cúng bái hết lòng
Đầu heo, gà, vịt, cá sông thiết bày
Đãi đằng chư Tướng hôm mai
Vào ra sinh tử vì ai bỏ mình".
Gấu ta như khoái chí, tuy gặp nạn tai, suy sụp đạo hạnh, kim ngân tài vật bị yêu ma chiếm hết, nhưng may mắn được Sư Tôn truyền thụ cho tuyệt kỹ. Quả không uổng công sức lần này. Tuy mất mà được.
Gấu Vũ Ca định hướng lên trời lạy ba lạy rồi đi, thì tiếng ý chí đại đạo truyền đến, có tiếng không hình, vô tung vô ảnh.
Vũ Nhi ngươi do không biết ngày giờ, đâm ra khó tránh tai ách. Nay Vi Sư vì ngươi nói rành giảng giải, hầu mong ngươi có chút minh ngộ, giúp ích sau này.
Phàm sống trong trời đất nên tránh sáu ngày xấu mỗi tháng gọi là Tam Nương.
"Mồng ba, mồng bảy tránh xa
Mười ba, mười tám đến là không hay
Hăm hai, hăm bảy tiếp ngày
Tam nương, tương sát họa tai khôn lường
Khởi công vạn sự bất thường
Làm nhà cưới hỏi tuyệt đường cháu con
Chăn nuôi gia súc hao mòn
Cửa nhà tan nát, vàng son phai mờ
Hao tài nếm cảnh bơ vơ
Đi sông đi biển bến bờ là đâu
Bổ, phong, nhậm chức thảm sầu
Ra đi biền biệt buồn đau nhớ nhà."
Ngươi lại phải tránh những ngày sát chủ, trong những tháng mà Vi Sư kể rành như sao:
"Một chuột đào lỗ đi hoang
Hai Ba Bảy Chín trâu toan kéo cày
Tháng Tư thì chó sủa ngày
Bước qua Mười Một, cội ngay dê nằm
Sáu, Mười, Mười Hai, Tám, Năm
Rồng nằm biển bắc, tối tăm ba đào
Làm thầy phải nhớ cùng nhau
Truyền ngày sát chủ về sau đời đời".
Ngươi lại phải nhớ kệ sau để tránh ngày thọ tử:
Giêng chó nằm kề gối bình an
1 Bính Tuất
Hai rồng chấn phục núi thâm san
2 Nhâm Thìn
Tân ba lợn béo chuông còn đóng
3 Tân Hợi
Đinh bốn xà đeo ngọc rõ ràng
4 Đinh Tỵ
Chuột khoét nam hang mậu hướng tý
5 Mậu Tý
Ngựa phi sáu vó Bính lai hoàn
6 Bính Ngọ
Ất đem trâu bán giá bảy lượng
7 Ất Sửu
Quý dắt dê què đối tắm quan
8 Quý Mùi
Cọp ở Giáp Dần gầm chín tiếng
9 Giáp Dần
Khỉ nhỏ rừng Mậu gió mười phương
10 Mậu Thân
Mười một dương mèo tân khổ luỵ
11 Tân Mão
Mười hai gà gáy sợ Tân tan
12 Tân Dậu
Hễ trong trời đất có Phật có Ma còn có người ta làm tình làm tội. Mà hễ thế gian làm tình làm tội là sinh ra vận hạn. Ngươi lại phải biết hàng năm cúng sao, giải hạn tế bái kêu cầu hầu mong thoát khốn.
Dưới đây là bày kệ chín vì sao, mà bất cứ ai còn trên mặt đất mỗi năm đều bị sao bổn mạng chiếu thân ảnh hưởng:
"La Hầu tháng bảy, tháng giêng
Coi chừng kẻo gặp tai khiên đến mình
Thổ Tú, Thủy Diệu giữ gìn
Tháng tư, tháng tám động tình bi ai
Nhằm sao Thái Bạch ra chi
Tháng năm trúng kỵ gắng ghi đề phòng
Thái Dương chúa tể nhựt cung
Tháng mười, tháng sáu vận thông sắc tài
Gặp sao Vân Hớn tháng hai
Cùng là tháng tám xảy hoài thị phi
Kế Đô sao ấy đến kỳ
Tháng ba, tháng chín sầu bi khóc thầm
Nguyệt Cung Hoàng Hậu Thái Âm
Chín thì kiết, mười một lâm khổ nàn
Tới sao Mộc Đức vui an
Nội trong tháng chạp được ban phước lành".
Lại còn phải nhớ rành vận hạn để biết mà kêu cúng:
"Huỳnh Tuyền bệnh nặng nguy vong,
Tam Kheo đau mắt đề phòng chân tay.
Ngũ Mộ hạn xấu tốn tài,
Thiên Tinh mắc phải dạ tai ngục hình.
Tán Tận nạn đến thình lình,
Đàn ông rất kỵ, bỏ mình nhiều khi.
Thiên La bệnh thấy quái kỳ,
Quỷ ma quấy phá tâm thì chẳng an.
Địa Võng nhiều nỗi buồn than,
Lời ăn tiếng nói đa đoan rầy rà.
Diêm Vương rất kỵ đàn bà,
Rủi lâm sản nạn chắc là mạng vong.
Khuyên ai khấn nguyện hết lòng,
Cúng sao giải hạn, thoát vòng tai ương".
Đó là những lời Vi Sư truyền giáo, Vũ Nhi cố gắng học hành. Lại thấy ngươi đam mê bói toán, để Vi Sư xem mệnh cho ngươi. Gấu Vũ Ca hết sức khoái chí vì được Sư Tôn xem mệnh.
Phàm trần kêu Gấu đen bỏ kiếm xuống, hai tay chạy tìm bứt hai nắm cỏ bất kỳ đâu, tay trái lần lượt bỏ đi ba cọng cỏ ra, cứ vứt đi ba cọng cỏ cho đến khi trên tay trái còn được bao nhiêu cuối cùng thì giữ lại. Tiếp tục đến tay phải ném xuống đất mỗi lần ba cọng cỏ, cứ như vậy đến cuối cùng còn được bao nhiều trên tay phải giữ lại.
Tay trái được mặc định là quẻ dọc, tay phải được mặt định là quẻ ngang. Phàm trần kêu Gấu đọc bài khấn theo lời hắn:
" Trời Đất che chở, Thánh Thần Thiêng Liêng, có ngờ thì hỏi, có bói thì thông, chữ rằng có Thánh, có Thần, có cầu, có ứng!
Năm nay...ngày...tháng...năm....tên...tuổi..... nơi ở....có việc....
Gặp sự quan tâm, lòng đương thắc mắc. Dám xin triệu thỉnh Tổ Sư Toán Bốc: Đức Cửu Thiên Huyền Nữ giáng linh ứng quẻ, lại mời hai vị Tiên Sư: Thầy Ngũ Tử Tư và Thầy Phạm Lãi đồng làm chứng giám.
Hay khen hèn chê, cho chúng tôi biết đường mà lội, biết lối mà qua, ngõ hầu tránh giữ tìm lành, đổi tai làm phúc. Nay khải!".
Sau khi Gấu Vũ Ca đọc thành tâm xong, liền xòe tay trái ra, trên tay còn lại 3 lá cỏ, tức là 3 dọc. Tay phải Gấu xòe ra, lòng bàn tay phải còn lại 2 lá cỏ tức là 2 ngang. Lập tức quẻ tượng được lập thành là 3 dọc 2 ngang.
Vũ Ca hỏi Phàm Trần: Sư Tôn! Nói vậy quẻ này 3 dọc 2 ngang là có điềm gì xin Tôn Sư đoán mệnh.
Phàm trần lập tức theo ý chí đại đạo trên hư không nói vọng xuống lý giải về quẻ tượng 3 dọc 2 ngang như sau:
Số 3 thuộc mộc, số 2 thuộc hỏa, trong mộc ngoài hỏa là quẻ Khẩu Thiệt. Xấu!.
Lời quẻ: Tốn tài xấu, mọi sự đều xấu, bệnh không an. Hành nhân cách trở, giữa đường gặp nguy bế tắc. Giao tế phòng kẻ a dua xiểm nịnh, hay kẻ lừa gạt xằng bậy, chủ tâm phá tán gia tài.
Với quẻ này: Người trên mất ngôi, mất tước lộc, kẻ dưới thì tốn tiền hại của. Nhà nông thì mất mùa, hành nhân chưa về được. Bệnh nhân lo sợ khóc lóc. Xuất hành không có lợi. Quan tụng không thuận tiện, mưu vọng không kết quả.
Thơ đoán rằng:
" Cầu quan cách trở khó khăn
Nói về tranh tụng chứng nhân khó tìm
Bán buôn mọi việc không êm
Hôn nhân không thuận lại thêm tức mình
Bệnh hoạn lo sợ hãi kinh
Thất tài nó lấy của mình đem xa
Cầu tài tiền bạc không ra
Nếu cần người giúp người ta hững hờ
Mưu vọng đầy mối nghi ngờ
Cửa nhà gia sự hiện giờ không êm".
Gấu ta nghe xong tinh thần sa sút, mặt mày trắng bệch, lạy tạ phía hư không ba lạy, rồi buồn bã lầm lũi vác kiếm bỏ đi.
Bỗng phàm trần giật giật mí mắt trái. Hắn bỗng ra vẻ cao nhân, tay đưa lên bấm đốt liên tục ra vẻ thần thần bí bí.
A Thu nhìn rất ngứa mắt, biết ngay Khôi Thiếu bày trò, A Ngọc lấy quạt che miệng cười rồi hỏi:
Chẳng hay Khôi Đại Thần Tiên tính được hữu sự gì chăng? Tiện nô xin rửa tai, rửa mắt lắng nghe!
Phàm trần hừ! một tiếng rồi đáp: Bản công tính được, cách đây rất xa, có một con gấu tinh, sắp sửa ba lần đại nạn. Nếu bản công không ra tay hóa giải, e rằng nguy nan khó cứu.
Lập tức A Thu, A Ngọc ôm bụng cười bò lăn bò ngửa, Phàm Trần cũng không quan tâm hai đứa tỳ nữ chế nhạo. Hắn liên tục bấm tay tính cho ra ngô ra khoai.
Phàm trần tập trung cao độ, làm cho A Thu, A Ngọc xem hắn như đồ khùng đồ điên. Chắc là Khôi Thiếu trãi qua nguy hiểm khi tỉnh lại não có vấn đề.
Phàm trần kêu A Thu, A Ngọc chuẩn bị cho hắn một bát gạo, một bát muối, ba chén rượu, hai ngọn nến, một bình hoa cúc vàng, một bát thịt lợn luộc, giấy tiền vàng mã, ba nén hương.
Tất cả đem ra bày trước bàn ngự hoa viên chỗ phàm trần ngồi. Phàm trần sai A Thu đứng một bên, A Ngọc đứng một bên, hắn ngồi giữa trên ghế, tay cầm ba nén hương, miệng đọc lớn:
"Chập chờn én lượn lầu tây
Cao xanh thượng lộ thỉnh thầy giáng lâm
Nghe đâu giáo pháp thậm thâm
Thỉnh tiên ứng cứu quang lâm đại từ"
" Phụng thỉnh! phụng thỉnh! Đông Tiền, Tây Hậu, Hắc Sát, Bạch Linh. Rượu đào Ông cạn tỏ tình, thỉnh Ông lai đáo diệt linh phá tà. Phong cho Ông làm thần sát quỷ hộ ma. Thầy đặt tên cho rành rõ Gánh Nạn Tướng Quân rõ rành."
" Thầy lại mời Ông Cán, Ông Cành. Tánh danh thầy đặt an lành cứu dân. Hai Ông phụng chỉ sắc Thần. Thầy trên thượng giới mò lần xuống đây. Xuống đây học đạo làm thầy. Điểm sơn phá thạch, vẹt mây chỉ đường. Lệnh Thầy hai Ông chớ nhiễu nhương. Nghe Thầy sai khiển diệt phường tà yêu".
" Lại mời Ông Chạng, Ông Chương, Ông Rình, Ông Rập, Ông Bường, Ông Gô. Sáu Ông hộ vệ bước vô. Trước sân trình tấu nam mô thầy mời."
Lập tức phàm trần hốt ba nắm muối gạo rãi ra trước sân. Hai tay cắm ba nén nhang thẳng tấp ngay hàng thẳng lối nghiêm trang.
Trên bàn cúng thiếu dĩa lê, A Thu đi lấy lê. A Thu nghe liền chạy ra sau hậu viện trong phút chốc đem lê lên. A Ngọc thắc mắc hỏi Phàm Trần: Khôi Thiếu, sao lại thiếu lê là ý thế nào! Phàm trần gãi gãi đầu cười đáp: À đơn giản vì bản công thích ăn lê.
A Ngọc, A Thu muốn nổi khùng. Cúng bái kiểu gì mà thánh thần chưa thấy mà đòi ăn. Đúng là không sợ tội phước. Khôi Thiếu đùa hơi quá trớn. Như hiểu được ý hai tỳ nữ. Khôi Thiếu tay cầm một trái lê trên bàn cúng, cạp một mảng lớn nhai ngấu nghiến, vừa nhai vừa nói với hai nàng:
Dương gian âm phủ đồng nhất lý, tức là trần sao âm vậy. Mình trước cúng Tiên Thần, Minh Thánh. Sau thì mình hưởng. Bởi vậy mới gọi là thèm chi cúng nấy.
Huống hồ bản công nay vì đại sự nhân duyên tính quẻ cứu con Gấu. Thì chả nhẻ ăn quả lê cũng không cho. Thôi các ngươi chớ chậm trễ, để bản công hành sự tiếp, nếu không qua giờ linh con Gấu nó uất ức nó chết, đến đó còn gì gọi là vui. Haha! Ha Ha.
A Ngọc, A Thu rất khó chịu, nhưng phải cố gắng phối hợp với tên Khôi Bá Lạc biến thái trước mặt này. Phàm trần nhai hết quả lê, lau sạch miệng lập tức khấn to:
" Bớ hỡi Tướng Binh, hò sang cống xế, líu xê phạn xề. Ê hế! Ế hế! Ô hố! Ô hố! Trời xanh mây trắng, ánh nắng chói chang. Phụng thỉnh thiên nhan, ơn trên cứu khổ, phàm nhân năng nổ, hữu sự kêu cầu, rượu ngon một bầu, thịt thì một tảng, khói nhang ngây ngút, hoa quả lễ nghi, lễ vật tường tri , tấm lòng bày tỏ.
Bớ hỡi Tướng Binh, thầy là thầy đạo, ở tận hố sâu, ngày đêm tu luyện, tánh không nhiều chuyện, thường núp tránh tà, hữu sự đi ra, kêu cầu Tướng Lĩnh. Nào là các Tướng, anh dũng kiên cường, ghét phường tà ác. Nay thầy phụng thỉnh, mau hội về đây, tề tựu đàn trung. Theo thầy diệt quỷ. Sắc Luật Lịnh Tổ Sư Truyền. Khải!
Lập tức phàm trần đưa hai tay sang hai bên, nắm lấy hai thị nữ trong nhất niệm, vẹt phá thương khung, xuất hiện trước một vùng đất cách đó không xa.
Ba người đứng trên mây quan sát trận chiến. Rừng Xà Nu, một dãi rừng trên cao nguyên đất đỏ, một cảm giác hết sức bồi hồi xao xuyến. Đó là cảm nghĩ của phàm trần.
Còn lúc này bên dưới khu rừng đại ngàn bao la hùng vĩ, một Gấu đen dùng sức ba bò chín trâu đực đấu với hai con quỷ đồng một nam một nữ.
Trận đấu này kéo dài ba canh giờ, phàm trần cùng hai thị nữ ngồi trên mây hết sức khoái chí, nhất là hai thị nữ A Thu, A Ngọc rất bất ngờ vì tên Khôi Thiếu của Khôi Phủ lại có thể đằng vân giá vũ, lại còn nói có con Gấu gặp nạn là thật.
Hai thị nữ xem không chán mắt, còn phàm trần trong thân thể Khôi Bá Lạc ngáp ngắn ngáp dài chỉ mong cuộc chiến sắp kết thúc.
Một hồi lâu sau, phàm trần xem chán mắt, nên quyết định cắt ngang cuộc chiến của Gấu Vũ Ca và nhị quỷ.
Phàm trần trong hình dáng của Khôi Đại Thiếu Gia Khôi Phủ Khôi Bá Lạc đứng dậy trên mây nói vọng xuống khu rừng:
Xin các tiểu hữu dừng tay, nghe bần đạo hạ hồi phân giải. Vốn Hắc Hùng Tinh tức Gấu Vũ Ca khi xưa theo phàm trần nhiều năm sắp quyết đòn thắng bại với hai con quỷ đồng khốn kiếp, chợt có kẻ chắn ngang.
Vũ Ca hết sức nổi điên, nó dừng lại, quay ra chỉ hướng trên mây chửi ầm:
Con bà nó! Là thằng mất dạy nào ngăn cản Bản Đại Gấu Vương diệt quỷ! Dù hôm nay ngươi là Ông Trời, cũng không cản được ta. Ta vâng lệnh Sư Tôn, hành dân cứu khổ, ủa lộn, hành chân đại đạo, sát yêu tru tà. Ý của Bản Gấu là vậy! Người trên mây mau khai danh tánh ra, nếu không Bản Gấu không bỏ qua.
Phàm trần cười lộn ruột trong bụng, đúng là con gấu đần, Sư Tôn đứng trước mặt mà hắn cũng chửi, quá hài. Thôi kệ! Phàm trần chấp tay nói với giọng hết sức cung kính.
Bần Đạo đạo hiệu là Bại Hoại Thiên Sư vốn ở Bách Lý Thành, Khôi Phủ, nay vân du ngang chốn này thấy Đại Thánh Gấu chánh khí uy nghiêm, tỏ điềm đại đạo, chỉ xin Đại Thánh Gấu từ bi tha cho nhị quỷ một con đường sống.
Gấu Vũ Ca nghe danh Bại Hoại Thiên Sư lập tức nổi khùng. Nghe cái tên là biết yêu tà, còn dám xin xỏ thay bọn tà yêu, đáng chết, bước xuống đây cho Bản Gấu đánh, để ngươi hết bại hoại.
Hai thị nữ A Thu, A Ngọc nghe Khôi Thiếu xưng là Bại Hoại Thiên Sư cười không chịu nỗi, dáng người nghiên ngã, làm Vũ Ca đứng phía dưới rừng Xà Nu tức điên chửi ầm.
Có Thiên Sư nào mà xưng danh Bại Hoại lại còn dắt theo hai con ả trắc nết lăng loàn nói cười siêu vẹo. Sư Tôn ta dạy: ăn không nói, đi đứng nghiêm nghì, đó mới là chánh đạo. Đứng trên mây lộng quỷ giả thần, bày đặt xưng thần xưng thánh, không có thánh thần nào tên Bại Hoại.
Mau lếch xuống đây cho Bản Gấu đập vài cái rồi chạy về nhà bú vú mẹ lo mà hối cải.
Phàm trần trong bụng cười không chịu nổi, lại sợ ghẹo quá Vũ Ca nổi khùng hỏng đại sự, mới truyền thần niệm cho Gấu Vũ Ca nói nhỏ: Là Vi Sư nè đồ đần, Gấu thiểu năng, là Ân Sư của ngươi đây.
Gấu ta lập tức hết hồn, muốn quỳ xuống bái lạy, nhưng phàm trần lập tức truyền thần niệm nhắc, đứng im đó, câm họng Gấu lại, cho Bại Hoại Thiên Sư ta làm việc. Gấu ta lập tức khép nép đứng qua một bên. A Ngọc, A Thu thấy thái độ Gấu tự nhiên thay đổi lạ, tuy cũng không hiểu nhưng vẫn quan sát xem Khôi Thiếu xử lý thế nào?
Ở trên mây Phàm trần tằn hắn, ho khan nhẹ, xong hắn làm ra bộ dáng tiên Ông nhìn về phía hai con quỷ đồng nói:
Bần Đạo vốn là Bại Hoại Thiên Sư đi ngang qua đây, thấy hai ngươi tuy xuất thân Vong Ma Tộc, mà hùng tâm tráng chí, thật đáng khen. Vừa nói phàm trần tỏa ra khí thế phô thiên cái địa, trấn áp quần ma, làm cho nhị quỷ cùng Vũ Ca phải khiếp sợ.
Gấu Vũ Ca lầm bầm trong bụng, không biết từ khi nào mà Sư Tôn quỷ dị như vậy, Bản Gấu ta nhiều năm không gặp Sư Tôn thật không sao hiểu nổi Sư Tôn.
Hai con quỷ đồng lập tức quỳ xuống dập đầu bái lạy, miệng đồng hô: hai con xin ra mắt tiên Ông. Phàm trần nói: cứ gọi ta là Sư Ông, quỷ nữ nhìn như một hài đồng 8 tuổi nói năng lưu loát, tóc thắt bím hai bên, y phục hoa đào, nhìn trông rất sạch sẽ, làm cho người ta còn tưởng là con cái vương công quý tộc.
Quỷ nam thì trông như một đứa bé tầm 6 tuổi ăn xin phố chợ, khuôn mặt lắm lem, nhưng y phục hết sức sạch sẽ. Nói chung hai con quỷ đồng này nhìn cũng ra dáng con người.
Nếu nhìn kỹ sẽ thấy hai mắt quỷ đồng nam ánh lên màu đỏ thẳm, miệng lại lú ra hai răng nanh nhọn, cho thấy nó đã giết rất nhiều người hấp thu tinh huyết.
Phàm trần trong bộ dáng Bại Hoại Thiên Sư nói tiếp: Hai ngươi thân là tộc nhân Vong Ma Tộc mà tu luyện đến trình độ này hết sức đáng khen, chưa qua ngàn năm mà lên tam cảnh, đáng khen đáng khen. Quỷ nữ nói, thưa Sư Ông! chúng con xin Sư Ông ban cho danh tánh để tiện bề sai khiến.
Phàm trần suy nghĩ hồi lâu rồi quyết định đặt cho quỷ đồng nữ gọi là Chà Neo, quỷ đồng nam gọi là Xà Nẹo.
Hai con quỷ đồng ngây ngô không hiểu ý nghĩa tên gọi là gì xin Bại Hoại Thiên Sư giải thích. Phàm trần lại giả vờ giả vịt đạo pháp tinh thâm lý giải.
Thật ra đây là thổ ngữ mỹ tự danh hào ở cố hương ta cách đây khá xa vô lượng ức. Chà Neo là một thổ ngữ chỉ mùi hương thơm ngào ngạt vạn người mê đắm, Quỷ đồng nữ vốn là nhi nữ nghe mùi thơm tho liền yêu thích vui vẻ chấp nhận cái tên Chà Neo.
Còn về cái danh hào Xà Nẹo, phàm trần suy nghĩ đâm chiêu hồi lâu làm quỷ đồng nam nóng ruột lắng nghe. Thật ra danh hào Xà Nẹo là cổ ngữ của đạo môn ta ngụ ý nhắc nhở ngươi một lòng hướng đạo, bám chặt không rời, keo sơn gắn bó, mãi không chia lìa đại đạo. Quỷ đồng nam nghe xong vui vẻ đón nhận cái tên tốt đẹp Xà Nẹo.
Hai quỷ hỏi tiếp Bại Hoại Thiên Sư: Xin Sư Ông phân phó giờ chúng con nên làm gì. Phàm trần chỉ tay về hướng Đông lập tức nói: Đi đi, cứ đi theo tiếng gọi của đại đạo, nhân quả của ngươi và Hắc Hùng Tinh đã chấm dứt, không nên lưu luyến. Chỉ có thế thôi sao? Quỷ đồng nữ Chà Neo hỏi?. Phàm trần đáp: Đúng vậy! Đi ngay kẻo trễ.
Hai quỷ lạy cúi đầu ba lạy, lập tức biến mất. Vũ Ca lúc này giật mình dậm chân tức sôi máu, quay lại nhìn trên mây oán trách.
Sư Tôn à! Ngài chẳng lẽ để chúng đi vậy sao! A Thu, A Ngọc nghe con Gấu Đen dưới mặt đất gọi Khôi Thiếu là Sư Tôn cũng hết sức giật mình. Từ khi nào Khôi Thiếu bại hoại chi tử của Khôi Phủ lại nhận yêu vật làm đồ đệ, hắn thật có bản lĩnh này sao?
Phàm trần nắm hai thị nữ đáp xuống đất, tiến đến gần Gấu Vũ Ca, phàm trần mới nói: Ngươi khỏe không? Khỏe sao nổi Ân Sư, đồ nhi từ ngày xa cách Ân Sư gặp vô vàng sóng gió, năm đó nhờ Ân Sư ban cho túi Nan Đào, nên chạy vào Nhân Tộc buôn dược cứu người, chẳng may gặp một nữ tử phát sinh tình cảm ân ái không lìa, nào ngờ chính là 2 con quỷ đồng kia hóa hiện, cướp đi rất nhiều dược liệu của đệ tử, linh thạch đệ tử làm ra cũng bị chúng nó tiêu hoang cướp gần hết. Do đồ nhi ngu nguội không nhận ra, giờ nhận ra nóng giận định tru diệt bọn nó, thì Ân Sư xuất hiện.
Phàm trần khuyên can: chuyện trước mắt như mây như khói, thân là bậc tu hành giả đảm nhận sứ mệnh tế thế kinh bang, Vi Sư thấy ngươi buôn bán dược liệu giúp người đó là phúc đức.
Còn phàm sống ở đời, tha được thì tha, là do ngươi mê đắm, có làm có chịu. Giờ ngươi giết bọn nó hả cơn giận tức thời, nhưng mai này chẳng lẽ hễ gặp yêu là phải giết sao?
Tông Giáo ta có đức hiếu sanh dưỡng dung vạn vật. Phàm là ác quá mới diệt, cổ quá mới tru trừ. Còn lại cứ hải hà độ lượng.
Tài vật mất có thể tìm lại được, nhưng đức đạo mất rồi khó mong cầu. Ngươi chớ vì cố chấp tư tưởng diệt ma, mà Vi Sư căn dặn, để rồi phải rơi vào Kiếp Sát nhập ma vô lượng khổ.
Trong phút chốc, Gấu Đen Vũ Ca bình tâm hiểu ra cớ sự. Phàm trần như nói hết lời định rời đi. Gấu Đen chợt la lên nói. Xin Ân Sư chỉ điểm sao này diệt ma trừ quỷ, như địch nhân hỏi Ân Sư là ai? Gấu ta phải trả lời thế nào cho phải phép.
Phàm trần nói như đang đùa. Cứ bảo Ân Sư danh tự Bại Hoại Thiên Sư ngự tại Bách Lý Thành Khôi Phủ Khôi Gia. Gấu đen khóc mếu máo la ó. Xin Ân Sư thương tình, nói kiểu đó, bọn ma quỷ nó chửi đệ tử nhục mặt. Nói Ân Sư là Bại Hoại Thiên Sư thì khác nào nói Bản Gấu là Gấu Đần, Gấu Thiểu Năng Trí Tuệ.
Hai thị nữ nghe hai thầy trò một người một gấu đối đáp ôm bụng cười lăn cười lóc. A Thu nói với A Ngọc: đúng là trời sinh một cặp sư đồ, Bại Hoại Thiên Sư, Gấu Đần Đại Hiệp. Ha ha ha ha.
Phàm trần liếc mắt nhìn hai thị nữ lập tức ngưng cười im lặng. Phàm trần nói với Vũ Ca: một là ngươi cứ báo danh hào ta như củ khi ta dạy ngươi, còn nếu muốn khua môi múa mép thì cứ giống như con hồ ly kia, xưng Ân Sư ngươi là Hồng Hoang Cổ Đế, bảo đảm thế nào ngươi cũng chết thảm.
Nói hết lời phàm trần nắm hai thị nữ đằng vân bay mất, bỏ lại Gấu Đen bơ vơ một mình giữa cánh rừng Xà Nu đại ngàn hùng vĩ.
" Rừng Xà Nu âm u đen tối
Rồi cuộc đời bối rối về đâu
Hắc Hùng một tất dạ sầu
Đông Ba kiếm khách biết cầu ai thương"
Khoảng một năm sau,lúc này là buổi chiều tà, phàm trần đang ngồi ăn nho tại ngự hoa viên, khu vườn lớn trong Khôi Phủ. Đang ăn nho ngon lành, mí mắt phải Phàm Trần lại giật giật. Phàm trần định bấm tay, nhưng quyết định khỏi bấm. Quá mệt, khỏi đoán cũng biết là Gấu Đần Đại Hiệp.
Phàm trần sai A Thu, A Ngọc chuẩn bị bàn cúng: Ba bát rượu, một dĩa thịt lợn to, Một dĩa nho tươi, một bình hoa mẫu đơn, một bát muối, một bát gạo, ba chung nước trà nóng, bát hương, ba nén hương trầm, giấy tiền vàng mã.
Xong hết thảy mọi việc, bày đầy đủ lễ vật ra trước bàn ngự hoa viên, phàm trần sai hai tỳ nữ đứng hai bên. Hắn đứng chính giữa cầm ba nén hương đang cháy khấn vái lâm râm, cắm hương thẳng tấp. Xong xuôi miệng đọc thần chú như sau:
" Ới, Ời, Ơi. Quệch Quạt bon chen, lòng đen lòng trắng. Thuở chưa giăng nắng, lòng vẫn còn đen, chân cẳng còn phèn, chưa ra phố chợ. Bớ thầy, bớ thợ, bí rợ, bí đen. Sư thỉnh thầy Then ở trên tộc bản. Nay mời Ông Dáng, Ông Láng, Ông Linh, Ông Tộc, Ông Kinh. Sư mời Sư thỉnh!
Bông nhang, rượu thịt, đã thiết sẵn bày, một tấm lòng son. Sư thời chiêu đãi. Thỉnh trên chứng vái, lòng tợ ngọc châu, hữu sự kêu cầu, mau mau trợ giúp! Bớ là trợ giúp. Bằng thời ẩn núp, khắp chốn đông tây.
Nay có Ông Thầy, lòng thành mời gọi. Tướng Đen, Tướng Đội, Tướng Dội, Tướng Xông. Bốn Ông đồng lòng, cùng Sư diệt giặc. Gặp cơn thắc ngặt, đèn tắt cạn dầu. Nào đợi gọi hầu, thỉnh mời Ông Tướng, tính hay cãi bướng, bỏ việc triều ca, tính hay la cà, Vua Cha quở trách.
Gặp đời thử thách, bạo vũ phong ba. Muốn cứu người ta, Sư cầu Sư khẩn, Sư vang Sư vái. Sư gọi Sư mời. Ôi! Bớ Ông ơi! Về mau cho kịp. Ba quân chỉnh thiệp, ngay ngắn chỉnh tề. Áo mủ chỉnh ghê. Điểm binh hiệu lịnh. Hiệu lịnh cái mà hiệu lịnh.
Binh thời mười vạn. Tướng nán tướng nùng. Thỉnh Đại Tướng Thắc Nung, lòng trung giữ vẹn. Bớ hỡi Âm Binh. Lịnh Sư truyền, động thiên đình, kinh thiên địa.
Sắc Sắc Phù Ly. Tổ Sư Truyền Cửu Châu Lục Quốc. Sắc hỡi Âm Binh. Đáo đàn hộ trận. Khẩn Sắc!".
Lập tức phàm trần nắm hai tỳ nữ phi thân lên hư không ,bay đến một ốc đảo ven biển. Đứng trên mây, phàm trần quan sát bên dưới. Chỗ này gọi là Thượng Ngưu Thôn, một làng chài ven biển.
Vẫn là con Gấu Đen quen thuộc. Vũ Ca Đại Vương đang quần ẩu cùng ba cao thủ hai già một trẻ. Phàm trần đứng trên mây không đợi lâu mà lập tức phất tay tách hai bên ra, rồi hỏi rõ.
Phàm Trần hỏi Gấu Đen: lại có chuyện gì? Thưa Hắc Hùng Đại Vương! Gấu đen tức tối nói: Thưa Sư Tôn! Chuyện là Bản Gấu ta định đến vùng này lập nghiệp, thấy bách tính vùng này khó khăn, ta bèn ban phát thuốc, lại thấy có thôn nữ yêu kiều lại tri thức lễ nghi, Bản Gấu ta định thành gia lập thất, nào ngờ đâu gần ngày đại hôn mới phát hiện thôn nữ kia lại là do ba yêu quái hóa hình.
Bản Gấu giận không trút được, bèn định ra tay tru diệt, thế là Tôn Sư đến. Chuyện có vậy, mong Tôn Sư đừng cản để Bản Gấu ta dùng tâm kiếm chém chết cái bọn mất dạy này, báo hại Bản Gấu ta ngày nhớ đêm mong, nào là quà cáp, kim ngân, tiêu tốn không biết bao nhiêu cho đủ. Huhu!
Phàm trần cắt lời Gấu Đen, kêu nó đứng sang một bên rồi chấp tay nói với ba yêu nhân trong trạng thái người. Bần đạo tự là Bại Hoại Thiên Sư đến từ Bách Lý Thành, Khôi Phủ. Đồ nhi ta là Đại Yêu Vương Động Huỳnh Hồ, Núi Kim Kê, Rừng Ma Túc.
Nếu có chi không phải! xin các vị lượng thứ. Lời vừa dứt, một cỗ ý chí đại đạo trên người phàm trần xông thẳng về phía ba yêu nhân, làm bọn chúng giật mình biết kèo này khó xơi.
Ba yêu nhân khép nép cuối đầu. Phàm trần nói tiếp: Vốn dĩ bần đạo ít màn thế sự, nếu như mắt không hoa, tai không điếc , đạo hạnh không mờ lu, thì ắt hẳn chư vị đây xuất thân từ Thổ Quỷ Tộc.
Yêu nhân lão giả bước lên chấp tay nói: Khởi bẩm tiên trưởng, Lão gọi là Linh Ông, hiền thê là Linh Bà, còn đây là cháu gái của lão gọi là Phổ Nguyệt. Vốn ẩn náo nơi đây nhiều năm, nhưng do cháu gái bọn ta tinh nghịch trêu ghẹo đồ nhi ngài. Xin tiên trưởng rộng lòng bỏ qua.
Phàm trần nói: Việc trãi qua như mây gió cuốn, các vị đi đi,nhân quả tận, không vướng mắc.
Vũ Ca nổi khùng bước ra cản ba yêu nhân lại, hét to, tiền đâu, trả đây?. Phàm trần nói Vũ Ca. Vũ Nhi! Bỏ được thì bỏ, tha được thì tha, coi như ngươi là quý nhân của tiểu cô nương này, sau này trời xanh có hậu báo. Nói rồi khoác tay kêu ba tên Thổ Quỷ đi mau, kẻo Gấu ta lại tiếc của nổi khùng.
Đợi ba con Thổ Quỷ đi mất, phàm trần đáp xuống đất cùng hai thị nữ. Gặp mặt Gấu Đen, lần này phàm trần nói hết sức từ tốn.
Vi Sư biết Vũ Nhi chịu nhiều vất vả. Nhưng sự đời mà con. Buông bỏ được thì buông bỏ. Đây cũng là bài học hay dành cho con. Cố gắng lên Hắc Hùng Đại Thánh.
Trò chuyện cùng Vũ Ca một lúc, Phàm Trần cùng hai thị nữ rời đi.
Lại mới bốn tháng trôi qua! Phàm trần hôm nay phong thái thanh tao nho nhã. Hắn nằm dài phơi nắng trước hiên nhà Khôi Phủ. Thời gian này thật tốt. Ta bây giờ là thiên hạ đệ nhất bại hoại nhân. Không có gì thắc mắc.
Đang nhắm nghiền mắt. Phàm trần bỗng mí mắt cả hai bên lại giật giật. A Thu, A Ngọc đâu? Dạ bẩm Khôi Thiếu có chúng nô tỳ! Ra phía sau ngự hoa viên chuẩn bị mâm cúng, nhớ những thứ ta căn dặn như này:
- Một dĩa xôi gà
- Một dĩa khoai lang
- Ba bát cơm trắng
- Một bát thịt lợn kho
- Ba bát rượu trắng
- Một bát muối to
- Một bát gạo to
- Một bát hương to
- Ba nén hương
- Giấy tiền vàng mã.
- Hai ngọn nến
Phàm trần bắt đầu cúng bái, trong tiếng ngâm nga mời gọi thỉnh thần nhập đàn. Phàm trần đọc lớn:
" Bớ hỡi ngàn linh, ngàn linh đại định. Xuất vịnh bà sa, vận chuyển hải hà, các Ông Tiên Thánh.
Kìa trên non cảnh, hay dưới sông sâu. Thầy gọi thầy cầu, về dùng cơm nước. Nay thầy phong tước, tục gọi đàn trong, đàn ông, đàn chị. Kỳ dị thầy cầu, hồi lâu thầy gọi.
Nhang đèn le lói, nhang khói thẳng xông. Thầy vọng thiên công, lập bàn hương án. Phàm trần có nạn, thỉnh gọi trên ngàn. Thầy mới la làng, vái vang khắp chốn.
Sự tình nguy khốn, thỉnh gọi trên không, thần núi, thần sông, chư thần non biển. Thỉnh gọi oai linh, cho biết sự tình, rõ ràng rành mạch.
Có con cá trạch, lặn lội bùn sâu, nó trốn thật lâu, sau cùng bị bắt. Thầy sai thầy dắt, thầy bắt chết queo, ơi hỡi! binh lèo, cùng binh hàng xá. Thầy xuống Cà Ná, thầy gọi Thần Long, hữu sự nghinh Ông, bình an vạn sự. Hừ Hự, Hừ Hự, Hừ Hự.
Tiền Thỉnh Tổ Sư, độ cho đệ tử, quào bư thứ dữ, bắt khắp tây đông, lầy lội đục trong. Quyết lòng chịu trận. Dù cho sân hận. Cũng quyết chóng chèo. Bánh tráng bánh bèo, thảy đều ăn hết.
Sự đời như Ếch, đệ tử như dao. Ếch gặp dao, mày chết với tao, nào con tà bự. Không cầu sự dữ,chỉ muốn bình an. Cuộc đời lầm than. Vái vang Sư Tổ. Xin thương phù hộ, đập nát lầm mê, phá bỏ ê chề, nhục kia tan biến.
Hành tiền, hành hậu, hành khiển, hành binh. Pháp xuất, pháp sinh. Tổ Sư Sắc Lịnh.
Cúng bái xong, phàm trần cho A Thu, A Ngọc đốt giấy tiền vàng mã gửi cho âm binh. Lần này phàm trần không đi như hai lần trước.
Hắn ngồi ăn mâm cúng, vừa ăn vừa thưởng thức hương vị món ăn tuyệt vời.
Trong lúc này, nơi phía Tây Bắc, một vùng núi hoang vu. Gấu Vũ Ca đang mếu máu. Nó đang hy vọng Sư Tôn đến ngay và lập tức cứu nó. Nó chắc chắn biết đánh không lại, miệng Gấu nuốt nước bọt ừng ực , toàn thân run cầm cập, tay cầm đông ba kiếm, trong đầu tìm cách chạy trốn.
Cách Gấu Vũ Ca hơn mười mét, một tà vật hết xuất quỷ dị, thân thể đen huyền, lỏa lồ trần trụi. Tà vật này đã chung sống bấy lâu nay với Gấu Vũ Ca. Hóa làm thiếu nữ xinh xắn mỗi đêm hút lấy công lực Hắc Hùng Đại Vương nhà ta.
Gấu Vũ Ca bây giờ thân thể yếu xìu. Trước kia Gấu đi theo phàm trần đã bước vào tam cảnh Bất Hoặc. Nhưng bây giờ trải qua mấy tháng chung sống với tà vật như phu thê. Gấu Đen Đại Hiệp từ cao thủ tam cảnh rớt xuống còn nhất cảnh Sơ Thức cấp 2.
Gấu ta đang run rẩy lo sợ. Chợt có thần niệm bên trong đầu nó, có tiếng nói phàm trần truyền tới. Chạy làm chi bé ơi!
Gấu đen vui mừng la lớn. Sư Tôn cứu đệ tử. Đệ tử biết sai rồi. Đệ tử vốn chỉ muốn thành gia lập thất. Sao số Gấu ta khổ thế này. Gặp toàn thứ đáng sợ.
Phàm trần lệnh cho Vũ Ca lui xa ra, tà vật liền xông tới, trên thương khung có một cỗ lực lượng vô hình đại đạo đánh xuống tách Gấu Vũ Ca và tà vật ra hai bên, chính giữa có màn chắn vô hình đại đạo.
Tà vật dù đạo hạnh phi phàm nhưng không thể xông qua bắt lấy Vũ Ca được. Tiếng phàm trần trên thương khung vọng xuống hỏi Vũ Ca. Có chuyện gì vui kể Vi Sư nghe?
Gấu đen biết mình đã an toàn vì có Sư Tôn bảo kê. Ngay lập tức Gấu ta kể rõ sự tình. Mấy tháng trước, sau khi từ biệt Sư Tôn. Gấu đen đi đến vùng đất này lập nghiệp rồi quen được một người con gái mặn mòi diễm lệ.
Gấu ta còn vì duyên sự hai bên mà không ngại đường xa đi đến Kỳ Vân Sơn, Điện Huỳnh Hổ nhờ Sơn Thần là Lão Hổ Thần Bạch Hổ Linh Quang trấn giữ nơi đây nhiều năm xem quẻ.
Nói về Lão Hổ Thần thuộc Ngũ Hành Hạ Giới Tộc dưới trướng Đức Bà. Lão Hổ tuy là Sơn Thần nhưng sống gần gũi chan hòa với nhân, yêu, ma, quỷ. Lão Hổ mượn việc xem bói tiên cơ liệu đoán, để một mặt giúp đỡ bá tánh, khách qua đường, một mặt tìm kế mưu sinh.
Bởi nhà Lão Hổ nghèo lại đông con. Thánh Thần hạ giới cũng phải bận tâm cái ăn, cái mặc. Đâu như thánh thần thượng giới nhàn rỗi rong chơi được.
Lão Hổ nhiều lần gặp Gấu Vũ Ca, chào mời Gấu ta nên theo Ngũ Hành Hạ Giới Tộc. Lão Hổ Thần nói với Vũ Ca rằng: Thời buổi bây giờ loạn lạc, làm gì cũng phải có chỗ dựa, băng đảng, thế lực, bè phái, vây cánh.
Ta thấy ngươi đơn thân độc mã, mà nghe lời ngươi kể thì Sơn Môn của ngươi không cố định, không cung không cõi. Thầy ngươi không theo ba tộc, rất khó lòng tồn tại trên đại địa này.
Hắc Hùng ngươi nghe Lão phu nói, cứ về suy nghĩ, theo Đức Bà sẽ không thiệt thòi cho ngươi chút nào.
Thà làm ở đợ nhà giàu được chủ nhân che chở. Còn hơn tự do tự tại mà bị đàn áp không thế lực.
Ban đầu Gấu Vũ Ca được Lão Hổ nhận làm nghĩa tử. Gấu ta cảm thấy tự hào á. Vì được kết giao với thánh thần. Nhưng sao nghe Lão Hổ già kêu Bản Gấu ta đi ở đợ. Phi! Ta khinh. Bản Gấu luôn nhớ lời Sư Tôn dạy bảo: "Không có gì quý hơn Độc Lập- Tự Do- Hạnh Phúc".
Mà Bản Gấu ta mấy lần đi Động Huỳnh Hổ hỏi về duyên sự vợ chồng đều, thì Lão Hổ già đều nói hợp, nói tốt. Nào ngờ đâu lần này tà vật thật làm Bản Gấu ta khó bề chóng đỡ.
Phàm trần phía trên thương khung nương ý chí đại đạo cười vang rồi chậm rãi nói:
Tà vật lần này ngươi gặp là một con thượng cổ tà linh thuộc Thượng Động Tộc.
Mà nơi Thượng Động Tộc không có yêu tà nào đạo hạnh dưới vạn năm. Xem như Gấu Đen ngươi may mắn.
Gấu Đen tủi thân nói: Xin Sư Tôn đừng cười chê ta, có cách nào hóa giải không xin Ân Sư chỉ dạy?. Chứ Bản Gấu ta bây giờ thật hết cách!
Thật ban đầu gặp gỡ Bản Gấu ta rất yêu thương nàng, nào ngờ nàng ghê gớm vậy. Trong lúc giao hoan ta luôn nhớ lời Sư Tôn dạy rõ phải tĩnh tâm niệm thần ngôn. Một ngày nọ ta phát hiện bản thể nàng khác lạ.
Từ đó ta lưu tâm, rồi phát hiện. Từ trên thương khung phàm trần ném xuống bốn thẻ ngọc rơi vào tay Gấu Đen. Phàm trần nói: Đây là bốn đại pháp của bổn môn, thẻ nhìn như ngọc nhưng thật là gỗ đào mộc. Thẻ này rộng 5cm dài 13 cm, bề dày bốn phân.
Thẻ thứ nhất gọi là Thượng Thừa, Thẻ thứ hai gọi là Tân Tể Cựu Vong. Thẻ thứ ba gọi là Trương Nhất Túc. Thẻ thứ tư gọi là Thiên Càn.
Phàn trần lại ném tiếp xuống một cây búa nhỏ, cùng 20 cây đinh phép màu đen. Búa này được gọi là búa tru tà, còn đinh này gọi là sát linh đinh.
Ngay lập tức phàm trần truyền vào thần thức Gấu Vũ Ca khẩu quyết vận dụng pháp bảo. Gấu ta lập tức hiểu ra, miệng đọc theo những gì Ân Sư dạy trong đầu, tay cầm búa tru tà, tay cầm sát linh đinh, theo tiếng kệ kinh đóng xuống mỗi cây thẻ năm đinh sát linh.
Thẻ thứ nhất Gấu đen đóng xuống 5 đinh vạn ma quy phục, bách tà tránh xa.
Thẻ thứ hai Gấu Đen đóng xuống 5 đinh vong ma cũ tiêu tan, vong ma mới không lui tới
Thẻ thứ ba Gấu đen đóng xuống 5 đinh, lần này trên thượng thiên xuất hiện một bàn chân vô hình khổng lồ đạp xuống đầu tà vật, làm nó không thể chống cự.
Thẻ thứ tư Gấu đen đóng xuống 5 đinh cuối cùng. Trên trời xanh xuất hiện song đao bão táp, bay tấp xuống cấm vào đầu tà vật, tà vật đau đớn giãy giụa, nhưng vô ích.
Phàm trần căn dặn: Bí pháp này gọi là Thượng Cổ Tru Ma Lệnh. Bốn thẻ lệnh này khi động tới thứ gì cổ, thì ngươi mới hành động. Phải tìm gỗ tốt mềm mại mà làm thành thẻ, lại khắc phù văn do ta truyền thụ, cúng bái lễ nghi, rồi mới được tru tà sát quỷ, còn nếu gấp quá thì làm trước cúng sau.
Gấu đen thưa hỏi: Khởi bẩm Sư Tôn, vậy phải cúng bái thế nào cho phải phép, kẻo sai trật không linh.
Phàm trần theo ý chí đại đạo thân ngồi ngự hoa viên Khôi Phủ, hồn trên thương khung vọng xuống nói: " Vào một gà, ra phải ba trâu"
Nghĩa là:
" Trước là nhang quả bông đèn
Cơm canh đạm bạc sang hèn cũng xong
Trăm ngày cúng bái hết lòng
Đầu heo, gà, vịt, cá sông thiết bày
Đãi đằng chư Tướng hôm mai
Vào ra sinh tử vì ai bỏ mình".
Gấu ta như khoái chí, tuy gặp nạn tai, suy sụp đạo hạnh, kim ngân tài vật bị yêu ma chiếm hết, nhưng may mắn được Sư Tôn truyền thụ cho tuyệt kỹ. Quả không uổng công sức lần này. Tuy mất mà được.
Gấu Vũ Ca định hướng lên trời lạy ba lạy rồi đi, thì tiếng ý chí đại đạo truyền đến, có tiếng không hình, vô tung vô ảnh.
Vũ Nhi ngươi do không biết ngày giờ, đâm ra khó tránh tai ách. Nay Vi Sư vì ngươi nói rành giảng giải, hầu mong ngươi có chút minh ngộ, giúp ích sau này.
Phàm sống trong trời đất nên tránh sáu ngày xấu mỗi tháng gọi là Tam Nương.
"Mồng ba, mồng bảy tránh xa
Mười ba, mười tám đến là không hay
Hăm hai, hăm bảy tiếp ngày
Tam nương, tương sát họa tai khôn lường
Khởi công vạn sự bất thường
Làm nhà cưới hỏi tuyệt đường cháu con
Chăn nuôi gia súc hao mòn
Cửa nhà tan nát, vàng son phai mờ
Hao tài nếm cảnh bơ vơ
Đi sông đi biển bến bờ là đâu
Bổ, phong, nhậm chức thảm sầu
Ra đi biền biệt buồn đau nhớ nhà."
Ngươi lại phải tránh những ngày sát chủ, trong những tháng mà Vi Sư kể rành như sao:
"Một chuột đào lỗ đi hoang
Hai Ba Bảy Chín trâu toan kéo cày
Tháng Tư thì chó sủa ngày
Bước qua Mười Một, cội ngay dê nằm
Sáu, Mười, Mười Hai, Tám, Năm
Rồng nằm biển bắc, tối tăm ba đào
Làm thầy phải nhớ cùng nhau
Truyền ngày sát chủ về sau đời đời".
Ngươi lại phải nhớ kệ sau để tránh ngày thọ tử:
Giêng chó nằm kề gối bình an
1 Bính Tuất
Hai rồng chấn phục núi thâm san
2 Nhâm Thìn
Tân ba lợn béo chuông còn đóng
3 Tân Hợi
Đinh bốn xà đeo ngọc rõ ràng
4 Đinh Tỵ
Chuột khoét nam hang mậu hướng tý
5 Mậu Tý
Ngựa phi sáu vó Bính lai hoàn
6 Bính Ngọ
Ất đem trâu bán giá bảy lượng
7 Ất Sửu
Quý dắt dê què đối tắm quan
8 Quý Mùi
Cọp ở Giáp Dần gầm chín tiếng
9 Giáp Dần
Khỉ nhỏ rừng Mậu gió mười phương
10 Mậu Thân
Mười một dương mèo tân khổ luỵ
11 Tân Mão
Mười hai gà gáy sợ Tân tan
12 Tân Dậu
Hễ trong trời đất có Phật có Ma còn có người ta làm tình làm tội. Mà hễ thế gian làm tình làm tội là sinh ra vận hạn. Ngươi lại phải biết hàng năm cúng sao, giải hạn tế bái kêu cầu hầu mong thoát khốn.
Dưới đây là bày kệ chín vì sao, mà bất cứ ai còn trên mặt đất mỗi năm đều bị sao bổn mạng chiếu thân ảnh hưởng:
"La Hầu tháng bảy, tháng giêng
Coi chừng kẻo gặp tai khiên đến mình
Thổ Tú, Thủy Diệu giữ gìn
Tháng tư, tháng tám động tình bi ai
Nhằm sao Thái Bạch ra chi
Tháng năm trúng kỵ gắng ghi đề phòng
Thái Dương chúa tể nhựt cung
Tháng mười, tháng sáu vận thông sắc tài
Gặp sao Vân Hớn tháng hai
Cùng là tháng tám xảy hoài thị phi
Kế Đô sao ấy đến kỳ
Tháng ba, tháng chín sầu bi khóc thầm
Nguyệt Cung Hoàng Hậu Thái Âm
Chín thì kiết, mười một lâm khổ nàn
Tới sao Mộc Đức vui an
Nội trong tháng chạp được ban phước lành".
Lại còn phải nhớ rành vận hạn để biết mà kêu cúng:
"Huỳnh Tuyền bệnh nặng nguy vong,
Tam Kheo đau mắt đề phòng chân tay.
Ngũ Mộ hạn xấu tốn tài,
Thiên Tinh mắc phải dạ tai ngục hình.
Tán Tận nạn đến thình lình,
Đàn ông rất kỵ, bỏ mình nhiều khi.
Thiên La bệnh thấy quái kỳ,
Quỷ ma quấy phá tâm thì chẳng an.
Địa Võng nhiều nỗi buồn than,
Lời ăn tiếng nói đa đoan rầy rà.
Diêm Vương rất kỵ đàn bà,
Rủi lâm sản nạn chắc là mạng vong.
Khuyên ai khấn nguyện hết lòng,
Cúng sao giải hạn, thoát vòng tai ương".
Đó là những lời Vi Sư truyền giáo, Vũ Nhi cố gắng học hành. Lại thấy ngươi đam mê bói toán, để Vi Sư xem mệnh cho ngươi. Gấu Vũ Ca hết sức khoái chí vì được Sư Tôn xem mệnh.
Phàm trần kêu Gấu đen bỏ kiếm xuống, hai tay chạy tìm bứt hai nắm cỏ bất kỳ đâu, tay trái lần lượt bỏ đi ba cọng cỏ ra, cứ vứt đi ba cọng cỏ cho đến khi trên tay trái còn được bao nhiêu cuối cùng thì giữ lại. Tiếp tục đến tay phải ném xuống đất mỗi lần ba cọng cỏ, cứ như vậy đến cuối cùng còn được bao nhiều trên tay phải giữ lại.
Tay trái được mặc định là quẻ dọc, tay phải được mặt định là quẻ ngang. Phàm trần kêu Gấu đọc bài khấn theo lời hắn:
" Trời Đất che chở, Thánh Thần Thiêng Liêng, có ngờ thì hỏi, có bói thì thông, chữ rằng có Thánh, có Thần, có cầu, có ứng!
Năm nay...ngày...tháng...năm....tên...tuổi..... nơi ở....có việc....
Gặp sự quan tâm, lòng đương thắc mắc. Dám xin triệu thỉnh Tổ Sư Toán Bốc: Đức Cửu Thiên Huyền Nữ giáng linh ứng quẻ, lại mời hai vị Tiên Sư: Thầy Ngũ Tử Tư và Thầy Phạm Lãi đồng làm chứng giám.
Hay khen hèn chê, cho chúng tôi biết đường mà lội, biết lối mà qua, ngõ hầu tránh giữ tìm lành, đổi tai làm phúc. Nay khải!".
Sau khi Gấu Vũ Ca đọc thành tâm xong, liền xòe tay trái ra, trên tay còn lại 3 lá cỏ, tức là 3 dọc. Tay phải Gấu xòe ra, lòng bàn tay phải còn lại 2 lá cỏ tức là 2 ngang. Lập tức quẻ tượng được lập thành là 3 dọc 2 ngang.
Vũ Ca hỏi Phàm Trần: Sư Tôn! Nói vậy quẻ này 3 dọc 2 ngang là có điềm gì xin Tôn Sư đoán mệnh.
Phàm trần lập tức theo ý chí đại đạo trên hư không nói vọng xuống lý giải về quẻ tượng 3 dọc 2 ngang như sau:
Số 3 thuộc mộc, số 2 thuộc hỏa, trong mộc ngoài hỏa là quẻ Khẩu Thiệt. Xấu!.
Lời quẻ: Tốn tài xấu, mọi sự đều xấu, bệnh không an. Hành nhân cách trở, giữa đường gặp nguy bế tắc. Giao tế phòng kẻ a dua xiểm nịnh, hay kẻ lừa gạt xằng bậy, chủ tâm phá tán gia tài.
Với quẻ này: Người trên mất ngôi, mất tước lộc, kẻ dưới thì tốn tiền hại của. Nhà nông thì mất mùa, hành nhân chưa về được. Bệnh nhân lo sợ khóc lóc. Xuất hành không có lợi. Quan tụng không thuận tiện, mưu vọng không kết quả.
Thơ đoán rằng:
" Cầu quan cách trở khó khăn
Nói về tranh tụng chứng nhân khó tìm
Bán buôn mọi việc không êm
Hôn nhân không thuận lại thêm tức mình
Bệnh hoạn lo sợ hãi kinh
Thất tài nó lấy của mình đem xa
Cầu tài tiền bạc không ra
Nếu cần người giúp người ta hững hờ
Mưu vọng đầy mối nghi ngờ
Cửa nhà gia sự hiện giờ không êm".
Gấu ta nghe xong tinh thần sa sút, mặt mày trắng bệch, lạy tạ phía hư không ba lạy, rồi buồn bã lầm lũi vác kiếm bỏ đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.