Chương 61: Hàn Man Giải Hạn Dạo Chơi. Về Non Rong Xả Lánh Đời Ít Hôm.
Thiên Tôn
26/10/2023
Hôm nay con Gấu vào thành.
Phàm trần dạo bước hoành hành chúng ma".
Từ tờ mờ sáng tinh sương, Gấu Vũ Ca đã vác túi nan đào, chạy ào ào ra cửa lớn. Nó đi qua Thành Hàn Man phụ cần bán nhang, với quyết định tìm mua nguyên liệu về làm nến.
Chỉ cần tìm mua sáp ở cửa hàng lớn trong thành, về nấu chảy ra, mua thêm tim đèn hay còn gọi là bấc, mua khuôn cố định, rồi để tim đèn chính giữa khuôn. Đổ sáp vào, đợi khi sáp khô, tháo khuôn ra liền thành hình ngọn nến. Hay còn gọi đèn cầy. Nếu để đốt thì làm đơn giản vậy.
Còn muốn buôn bán thì phải mua thêm con tem nhãn hiệu dán vào cây đèn cho bắt mắt. Nếu làm nến cốc, nến hủ, thì phải sắm khuôn nhựa, khuôn thủy tinh.
Rồi nào là mua phụ liệu tạo mùi cho thơm. Để tránh không độc hại. Phàm trần khuyên gấu nên dùng những vị thuốc bắc tạo mùi, pha vào sáp như chanh, xả, quế, hồi, cam thảo, đinh hương.
Lại mua sắm phụ liệu trang trí như kim tuyến để rắc lên những cốc nến, làm như vậy thu hút được bọn trẻ trâu của mọi thời đại.
Vốn mấy ngày trước nó nghe Phàm trần vô tình nói về cách làm nến sáp, tức đèn cầy, cũng khá vô cùng đơn giản.
Phàm trần còn dặn gấu, khi nào làm được nến. Phải làm hai ngọn nến to, để trên bàn Thần Đế Tục trong Đền Chân Ngã, để phụng cúng đốt lên thắp sáng.
Phàm trần rất thích nến. Đặc biệt là loại nến hình trụ tròn, bề rộng 5cm, cao 10cm. Nến làm để sử dụng càng đơn giản càng hay. Bởi phàm trần không thích cầu kỳ hoa mỹ.
Từ đêm hôm trước, phàm trần đã rời Đền Chân Ngã, đi qua Thành Hàn Man để thư giãn. Vì mỗi lần con Gấu đi đòi nợ từ Thành Hàn Man về, nó đều bảo với Sư Tôn, có rảnh nên qua Thành Hàn Man đi dạo. Vì bên kia mát mẻ, lại có đồ ăn ngon.
Không biết ma xui, quỷ khiến thế nào, mà phàm trần lại đi lạc. Đường vào Thành Hàn Man, hắn lại không đi, mà lại đi hướng rẽ lên một ngọn núi. Vốn núi này là địa phận phụ cận Thành Hàn Man. Tên gọi Núi Rong Xả, núi không quá cao rất dễ đi, nhưng phạm vi rất rộng. Phàm trần đi mỏi cả chân, mới thấy được một ngôi miếu hoang đổ nát.
Hắn bước vào trong, lấy trong túi càn khôn ra nào là chiếu, nào nước, nào là Diệp Dược Linh. Trãi chiếu trên nền miếu, phàm trần ngồi nghĩ ngơi, vừa uống ít nước, vừa đốt Diệp Dược Linh.
Vốn nơi này sát bên Thành Hàn Man. Mà trời cũng vừa sáng. Phàm trần quyết định đi vào Thành Hàn Man dạo, rồi xong sẽ quay lại miếu hoang, trên núi Rong Xả nghĩ ngơi.
Thành Hàn Man, một khung cảnh hết sức quỷ dị. Một con Gấu Đen trong y phục áo dây hồng, quần bó sát hết sức lố bịt. Nó tô môi đỏ chót, như quả cà chua. Đầu thì cột một cái nơ chà bá. Trong thành ai cũng xúm cười nghiêng cười ngả.
Vốn ai cũng biết Gấu. Nó đã là khuôn mặt thân quen của ngôi Thành này. Hôm nay nó ăn bận kỳ dị. Từ làm lố, để câu khách mua nhang. Vốn Gấu ta tính tự ái cao, nhưng vì đồng tiền đồng bạc. Gấu ta chấp nhận chịu bách nhục.
Sau một hồi, làm đủ trò khỉ, để bán hết hàng hóa, kiếm tiền mua nguyên liệu nến. Gấu ta hết sức vui vẻ. Nó vừa dọn quầy, vừa lẩm bẩm. Thế là có tiền làm nến. Rồi làm nến lại có tiền, để lo cho lão Gấu Bà nhà ta là Thanh Đoan muội muội. Ôi. Thiệt là vui.
Phàm trần đứng từ xa, chứng kiến hoàn cảnh Gấu nảy giờ. Cảm thấy rất thương tâm cho nó. Nhưng sự đời mà, có gian khổ mới có kinh nghiệm sống.
Phàm trần đi dạo gần hai canh giờ trong thành, chợt đi ngang qua Lâm Phủ. Hắn nhìn thấy trước cửa nhà này có dán bản thông báo, cần một vị tu hành giả cúng bái giải hạn cho Lâm Gia Chủ. Hắn bước đến tới gần xem, rồi hỏi người gác cổng về tình hình Lâm phủ.
Tên gia nhân gác cổng tên Túc Dụ. Qua lời kể của Túc Dụ, phàm trần biết được, Lâm Gia Chủ bị quỷ ám. Lâm phu nhân đã mời rất nhiều kỳ nhân thuật sĩ, nhưng do quỷ này quá dữ. Nó hiện hình đánh từng tên đạo sĩ học máu, bỏ chạy. Từ đó không ai dám đến Lâm Phủ cứu giúp.
Phàm trần nhờ Túc Dụ thông báo một tiếng với Lâm phu nhân, nói có Phàm Chân Nhân, đến từ Đền Chân Ngã.
Một lát sau, gia nhân thuộc hạ hơn 10 người, ra tiếp đón phàm trần mời vào trong nhà chính.
Một thiếu phụ tuổi khoảng 25, gương mặt mịn màng, dáng người thon thắt. Phàm trần tiến vào gian nhà chính thi lễ xá chào Lâm phu nhân.
Lâm phu nhân mở miệng nói. Chẳng hay túc hạ từ đâu đến. Có biết qua tình cảnh của Lâm phủ chưa.
Phàm trần thưa. Bần Đạo đạo hiệu THÁI THƯỢNG MINH CHÁNH NHỰT QUANG BIẾN CHIẾU TAM THIÊN THƯỢNG SƯ. Cứ gọi đơn giản là Phàm Trần. Bần Đạo đến từ Đền Chân Ngã.
Hôm nay vô tình qua Thành Hàn Man dạo mát, sẵn tiện đi ngang, nghe gia nhân nói, chốn này hữu sự, nên xin vào giúp một tay. Mong phu nhân cứ an tâm tin tưởng. Bần Đạo sẽ cố gắng hết sức giúp cho Lâm Gia Chủ an ổn.
Lâm phu nhân không nói nhiều, nàng gọi gia nhân đem bạc nén lên giao cho phàm trần, rồi hỏi phàm trần cần những gì, và khi nào bắt đầu giải hạn.
Phàm trần nói, ngày tốt, giờ tốt đều do con người đặt định. Cổ kinh xưa có dạy. Chư thiên tảo thực tức là thần thánh sẽ ăn buổi sáng. Phật ngọ thực tức là Giác Giả thánh hiền ăn buổi trưa. Chúng sanh hậu thực. Tức là từ buổi chiều giờ mùi là cõi âm ăn uống. Quỷ dạ thực tức là từ giờ tý 11 giờ đêm đến giờ dần 3 giờ sáng là giờ của quỷ dữ uống ăn.
Cho nên hễ cúng bái, kêu cầu gì, mình cũng cố gắng cúng vào buổi sáng tầm giờ thìn tức 7 giờ đến 9 giờ. Hoặc giờ tỵ, giờ ngọ.
Bần Đạo thấy đợi lâu, không bằng ngay lập tức. Bây giờ cũng đã bước vào giờ tỵ tức 9 giờ đến 11 giờ. Thôi thì Lâm phu nhân nếu không bận bịu gì, xin mời tắm gội sạch sẽ thay y phục. Xong rồi dâng nhang tiên tổ, trình rằng, có ông đạo sĩ, tục gọi Phàm Trần, thật là Hai Béo đến chơi, thấy phu quân có nạn, mới lập bàn hương án kêu cầu. Xin tiên tổ anh linh, đồng tâm gia hộ.
Phu nhân lại chuẩn bị, cho Bần Đạo một bàn cúng lớn, tại nơi sảnh đường này. Trên bàn cúng sắp đặt gồm có. Bình bông một dĩa trái cây, cá, tôm, rượu, thịt, lễ này nghiêm trang, giấy tiền vàng mã, đèn, nhang, mâm cơm còn nóng, ngon thơm để bàn. Trái cây tươi tốt bình an. Mười hai cái bát xếp ngang, đũa bày. Lễ này cúng gọi giải tai. Giấy tiền mã, xá, ngựa bày mười con. Hình nhân thế mạng cho ngon, ghi tên gia chủ trên con nhân hình. Để trình trong cõi tâm linh, kêu rằng chết giả, giải tinh, giải tà.
Trong nhà bàn cúng ông bà. Phu nhân cho dọn rượu trà, bông nhang. Rồi bày cơm nước đàng hoàng. Để trình tiên tổ có hàng chân nhân. Ghé nhà cứu cánh thâm ân. Thiệt ông thầy đạo, dương trần cứu nguy.
Ngoài sân thiết lễ bàn đi. Thêm một bàn cúng để thì cơm canh. Bàn này gọi cúng chúng sanh. Âm nhân hữu xứ dạo quanh ăn cùng. Ăn xong rồi phải phục tùng. Nghe thầy hiệu lệnh nổi khùng giết vô. Phụ thầy đào mã cuốc mồ. Bắt cho quyết được hồ đồ tà tinh.
Sau một hồi lâu, lúc này tầm 10 giờ sáng, mọi sự đã chuẩn bị xong. Phàm trần mới sai gia nhân đốt hương cắm sẵn các bàn cúng. Trên mỗi bàn cúng, phàm trần sai người để thêm một bát gạo to, một bát muối to.
Phàm trần cùng Lâm phu nhân đi vào phòng thờ tổ tiên lâm gia. Phàm trần đứng chấp tay trước ban thờ đọc lớn:
Khởi bẩm tiền hiền. Tiểu nhân vốn tục vốn phàm. Đi ngang thấy có nạn làm trái tai. Trình trong tiên tổ xét ngay. Nghịch thiên cải mệnh cứu rày chủ gia.
Nhất Nguyện.: Thường xuyên năng nổ.
Nhị Nguyện.: Vì chúng sanh ba cõi sáu đường chấp nhận chịu mọi thống khổ thế gian.
Tam nguyện.: Vì cứu chúng sanh sẵn sàng nhập Niết Bàn.
Phàm trần xá ba xá, sau đó cùng lâm phu nhân bước ra bàn cúng ngoài sân. Tại bàn cúng này phàm trần phải cúng trước, vì là bàn cúng chúng sanh nhân loại,phàm trần đọc lớn:
Nghe đồn đất có thổ công. Nay thầy mạn phép thỉnh ông bước vào. Thầy người ở tận thiên trào. Huốt trên vũ trụ, hô hào xuống đây. Tu chân, lực chứng đạo dày. Quang minh chính khí, thiệt thầy bá gia. Thầy đem công đức hà sa. Trãi thành đường lộ, thuận hòa nghinh ông. Lại mời chư vị các sông, các non, các núi, các ông, các bà. Ngã tư, ngã năm, ngã ba, hoặc là ngã sáu gọi mà bước vô. Chủ gia cúng kính bày phô. Thầy mời chư vị ăn vô ấm lòng.
Nguyện nhứt biến bá. Bá biến thiên. Thiên biến vạn. Vạn hóa hằng hà sa số, cho cõi tâm linh đủ dùng. Phàm trần xá ba xá, sai gia nhân chạy ra trước chợ, mua Diệp Dược Linh về đốt cắm trên các ban cúng, mỗi ban 10 điếu Diệp Dược Linh.
Sau khi đọc cúng xong bàn ngoài sân. Phàm trần gọi Lâm phu nhân vào bàn cúng trong sảnh đường nhà chính. Phàm trần đứng trước bàn cúng, quay mặt ra sân, Lâm phu nhân thì quỳ phía sau, cách phàm trần ba bước chân. Phàm trần dặn Lâm phu nhân. Hễ phàm trần đọc đến danh tự các thần, thì Lâm phu nhân tự động lạy một lạy thành tâm.
Sự cúng bái, phải tâm thành. Nếu không thành đừng cúng. Phàm trần bắt đầu đọc kinh giải hạn.
KINH CÚNG THÁI TUẾ
Thường nghe kính thần giải hạn, kinh tạng thâm sơn, tai lặng tiếng đờn. Truyền ra kinh pháp. Kinh như bão táp. Pháp tựa tu di. Kinh lực dẫn đi. Pháp di biến chuyển.
Nam Mô U Đô Dạ Ma Bà Xả Ba Gia chuyển khai pháp điển.
Huỳnh tiền hộ điện, quỷ sứ hộ linh. Cầm thú súc sinh dẫn đi nhanh chóng.
Nam mô huyền kinh đạo thống chèo chóng Nam Đàn. Bà Xả Bá Giàn Huỳnh Lang Công Hộ.
Nam Mô Cứu Ơn Cứu Khổ Tiền Tổ Tiên Ông. Bát Đạt Minh Thông Huyền Khai Trí Đạo.
U XẢ MA LÊ CA DĨ TÀN PHÚ NỂ.
1. NAM MÔ KIM BIỆN TỔ SƯ.
2. NAM MÔ TRẦN TÀI TỔ SƯ.
3. NAM MÔ ĐAM CHƯƠNG TỔ SƯ.
4. NAM MÔ TRẦM HƯNG TỔ SƯ.
5. NAM MÔ TRIỆU ĐẠT TỔ SƯ.
6. NAM MÔ QUÁCH SÁNG TỔ SƯ.
7. NAM MÔ VƯƠNG THANH TỔ SƯ.
8. NAM MÔ LÝ TỐ TỔ SƯ.
9. NAM MÔ LƯU VƯỢNG TỔ SƯ.
10. NAM MÔ KHANG CHÍ TỔ SƯ.
Nhất kính thập thái tuế, đạo tâm như bể, tội lỗi mòn tiêu, nghiệp dữ điều hiu, oan gia giải tán, hao tài tản mạng, chấm dứt từ đây, kinh pháp đổi xoay, chuyển di ứng hóa. Thủy Long Hà Bá, theo hộ kinh đây. Người đọc tụng này, lạy thời an ổn. Lại xin Ông Bổn, gia hộ giúp dân. Con trần quỳ tâu, buồn rầu tiêu tán.
11. NAM MÔ THÍ QUẢNG TỔ SƯ.
12. NAM MÔ NHIỆM BẢO TỔ SƯ.
13. NAM MÔ QUÁCH GIA TỔ SƯ.
14. NAM MÔ UÔNG VĂN TỔ SƯ.
15. NAM MÔ TẰNG QUANG TỔ SƯ.
16. NAM MÔ LONG TRỌNG TỔ SƯ.
17. NAM MÔ ĐỔNG ĐỨC TỔ SƯ.
18. NAM MÔ TRỊNH ĐÁN TỔ SƯ.
19. NAM MÔ LỤC MINH TỔ SƯ.
20. NAM MÔ NGỤY NHÂN TỔ SƯ.
Nhì kính thập thái tuế, thị phi mòn tiêu, đơn chiếc cô liêu, bào mòn hết thảy. Khẩn xin Ông Bảy. Ông Chín. Ông Ba. phù hộ cho qua, ngục tù lao tối. Con trần bối rối, nạn kiếp dập dồn. Cúi lạy thiên môn,nạn liền tan biến.Nào nạn sông biển, nào nạn tàu xe, nạn xuồng nạn ghe. Bè phà cầu cống. Lạy Thần chèo chống, bổn mạng bình an. Cầu khẩn vái vang, Tiên Sư Tiên Tổ. Ra tay phổ độ, hộ bá tánh qua. Tai nạn lâu xa, tiêu tan nghiệp quả.
21.NAM MÔ PHƯƠNG KIỆT TỔ SƯ.
22. NAM MÔ TƯƠNG SÙNG TỔ SƯ.
23. NAM MÔ BẠCH MẪN TỔ SƯ.
24. NAM MÔ PHONG TỀ TỔ SƯ.
25. NAM MÔ TRỊNH THANG TỔ SƯ.
26. NAM MÔ PHONG TÁ TỔ SƯ.
27. NAM MÔ Ổ HOÀN TỔ SƯ.
28. NAM MÔ PHẠM NINH TỔ SƯ.
29. NAM MÔ BÀNH THÁI TỔ SƯ.
30. NAM MÔ TỪ HOA TỔ SƯ.
Tam kính thập thái tuế, tâm trần tiêu biến, trái chủ oan khiêng, nghiệp dữ nghiệp điên, theo thần tu học, oan gia đoạt mạng, vất dưỡng cô hồn, quỷ dữ làng thôn, kính thần xa lánh. Khẩn xin Ông Thánh, ở tận thiên cung, hộ chúng độ dùng, chứng lòng hiền sĩ.
31.NAM MÔ CHƯƠNG TỪ TỔ SƯ.
32. NAM MÔ DƯƠNG TIÊN TỔ SƯ.
33. NAM MÔ QUẢN TRỌNG TỔ SƯ.
34. NAM MÔ ĐƯỜNG KIỆT TỔ SƯ.
35. NAM MÔ KHƯƠNG VÕ TỔ SƯ.
36. NAM MÔ TẢ ĐẠO TỔ SƯ.
37. NAM MÔ NGƯU KHỞI TỔ SƯ
38. NAM MÔ DƯƠNG TÍN TỔ SƯ.
39. NAM MÔ HIỀN NGẠC TỔ SƯ.
40. NAM MÔ BÌ THỜI TỔ SƯ.
Tứ kính thập thái tuế, oán khí tiêu trừ, âm độc mòn tan, lòng sói dạ lang, lòng hung dạ hiểm liều tiêu liền biến. Xin Ông Dương Tiển, soi thấu tâm can, moi ruột móc gan, bắt tà bắt quỷ, độ cho hiền sĩ, lạy kính nghiệp mòn,đạo đức sắc son, làm ăn mua bán. Có bè có bạn. Có đạo có tâm. Bỏ dục bỏ dâm. Kiếm tầm đạo lý.
41.NAM MÔ LÝ THÀNH TỔ SƯ.
42. NAM MÔ NGÔ TOẠI TỔ SƯ.
43. NAM MÔ VĂN TRIẾT TỔ SƯ.
44. NAM MÔ MẬU BÍNH TỔ SƯ.
45. NAM MÔ TỪ HẠO TỔ SƯ.
46. NAM MÔ TRÌNH BẢO TỔ SƯ.
47. NAM MÔ NGHÊ BÍ TỔ SƯ.
48. NAM MÔ DIỆP KIÊN TỔ SƯ.
49. NAM MÔ KHEO ĐỨC TỔ SƯ.
50. NAM MÔ CHU ĐẮC TỔ SƯ.
Ngũ kính thập thái tuế, tiền hiền tiên tổ ủng hộ sĩ hiền, mang trá, ngoại duyên hết thảy liền tiêu biến. Khẩn xin, Quỷ Cốc Sư Tổ phù trì, cho con trần biết đường mà lội, biết lối mà qua, ngõ hầu, tránh dữ tìm lành, đổi tai làm phúc. Khẩn xin Ông Chúc Ông Cộng, Ông Đại, Ông Công, dẹt lối tây đông, mở đường sinh kế.
51.NAM MÔ TRƯƠNG TRIỀU TỔ SƯ.
52. NAM MÔ VẠN THANH TỔ SƯ.
53. NAM MÔ TÂN Á TỔ SƯ.
54. NAM MÔ DƯƠNG NGẠN TỔ SƯ.
55. NAM MÔ LÊ KHANH TỔ SƯ.
56. NAM MÔ PHÓ ĐẢNG TỔ SƯ.
57. NAM MÔ MAO TỬ TỔ SƯ.
58. NAM MÔ THẠCH CHÍNH TỔ SƯ.
59. NAM MÔ HỒNG SUNG TỔ SƯ.
60. NAM MÔ NGU TRÌNH TỔ SƯ.
Lục kính thập thái tuế, vong ma bu bám rời xa, nghịch duyên cách trở, hóa mà thuận duyên, bệnh oan bệnh nghiệp tan liền, khổ nghèo bao kiếp, tháo xiềng dỡ bung, tam cầm lục súc mông lung, kính trà kính rượu, huyền khung chứng lòng. Hiền sĩ lạy tạ Đức Ông, kính xin đạo pháp, như rồng gặp mây.
Tâm là bể. Đạo là Sơn. Kinh kệ là ơn. Người biết ơn liền có nghĩa. Tội do oán hờn. Ích kỷ hại thân. Tâm thật chân. Kính thần nhận lỗi. Hung tinh u tối. Chánh khí tỏa soi. Tội liền tiêu. Tâm liền sáng.
Phàm trần cúng gần một tiếng đồng hồ thời gian. Hắn đọc rất chậm. Để cho Lâm phu nhân lạy. Xong hết tàn nhang. Phàn trần nhờ gia nhân đốt giấy tiền vàng mã, rãi muối gạo.
Phàm trần nhìn thấy trong sảnh đường phòng khách Lâm Gia Chủ có tượng tỳ hươu bằng đồng rất đẹp. Ngồi uống xong tách trà. Phàm trần bước đến chỗ để tượng tỳ hưu cạnh góc tường. Tượng này đồng vàng sáng, kích thước to bằng nắm tay. Phàm trần cầm lên quan sát kỹ, hồi lâu, rồi mới dùng ba cây nhang họa phép. Vừa họa vừa đọc chú sau:
BÀI KHAI QUANG.
Tẩy trần tôn phước.
Tám vạn oai linh.
Thỉnh một hạt thiền.
Diên niên thọ dụng.
Hồng trần chung đụng.
Pháp sự nghiêm nghì.
Thần tích dung nghi.
Khai quang nhập cốt.
Pháp sinh pháp xuất.
Pháp diệt pháp ly.
Bá sự thần trì.
Khai linh dẫn tánh.
Nhất khai linh.
Nhì khai tánh.
Tam khai minh chánh
Dẫn nhập linh quang..
Dung nghi sáng lạng.
Hộ nhân khu tà diệt ma tiêu tai giải ách.
HỐT LỐT BÀ LA TA RA HA MO NI.
Đọc xong thần chú, phàm trần còn nói lầm bầm vào bức tượng. Này là tỳ hưu thánh thú. Thầy sên pháp chú. Biến tục lập mưu. Bắt con tà ngu. Phạt hành như thú. Thầy mới dặn chú. Này chú tỳ hưu. Ẩn sâu cho kỹ. Quan sát đợi thời. Tà nó ngó lơi. Xong ra chế trụ. Không nên cắn chủ. Không xé xác tà. Mà phạt như ta. Dạy truyền nghe kỹ. Bắt nó đứng thẳng. Nhổ sạch lông thân. Phạt nó ở trần, chổng mông cây đập, xong rồi bắt trói, kéo nó lưu đày, qua đông, qua ngày, đi cho mòn mỏi.
Phàm trần đặt bức tượng tỳ hưu về vị trí củ. Sau đó cơm nước cùng Lâm phu nhân xong. Phàm trần xin phép cáo từ. Hắn có nói rõ, hắn tá túc ngay trên núi Rong Xả, sát bên Thành Hàn Man. Nếu Lâm Gia Chủ khỏe thì không sao. Còn nếu có gì hệ trọng. Thì cứ lên núi tìm hắn. Nhìn Lâm phu nhân biểu hiện như có gì muốn nói, mà e ngại, đỏ mặt,đỏ mắt muốn khóc.
Phàm trần mới mở lời nói trước. Bần Đạo dặn Lâm phu nhân nhớ kỹ. Cứ đêm tối nay, nhập mộng, đừng có hoảng sợ, tà nó muốn làm gì kệ nó, vì trước giờ sợ, rồi có ai cứu cho đâu. Bây giờ tin Bần Đạo, tối nay cứ phối hợp với nó, để trả xong oan trái ngày xưa.
Bởi cổ đức có câu. Dẫu ốm đau cũng tại căn tiền, hoặc hiện kiếp làm điều bạo ác. Bần Đạo đã là kẻ tu hành, lòng phàm đã dứt. Thấy biết rõ nguồn cơn. Nên Lâm phu nhân đừng ngại, cũng không cần nói gì, Bần Đạo thấy hết.
Bần Đạo dặn Lâm phu nhân, lúc bất tịnh lõa lồ, nhớ niệm ba câu pháp hiệu sau.
NAM MÔ THÁI THƯỢNG MINH CHÁNH NHỰT QUANG BIẾN CHIẾU TAM THIÊN THƯỢNG SƯ.
NAM MÔ THẦN MINH ĐẠI ĐẠO SƯ.
NAM MÔ HỒNG QUANG ĐẠI THÀNH TỰU GIẢ.
Đây vốn là ba câu thánh hiệu, thánh pháp, thánh thần ngôn. Là danh xưng của Bần Đạo từ hồi vô thỉ kiếp. Khi chúng sanh có nạn. Nhất tâm niệm niệm thiết tha. Thì có thần cứu giúp.
Phàm trần nói xong lập tức rời đi khỏi Lâm Phủ. Lâm phu nhân cảm động rơi nước mắt. Sai gia nhân ghi chép 3 câu thánh hiệu lại. Rồi đặt vào áo yếm trong ngực. Nàng tự nhiên cảm thấy an tâm.
Phàm trần dạo ra phố, mua vô số đồ cần thiết, để hết vào túi càn khôn. Sau đó hắn đi về phía núi Rong xả.
Buổi tối trời đêm trên núi Rong Xả, bên trong miếu hoang. Phàm trần đốt một đống lửa. Hắn lấy giấy gói bột nhang mà con Gấu cho hắn, đốt một góc để xua côn trùng.
Phàm trần lấy trong túi càn khôn ra cái món ăn mà hắn yêu thích, được hắn đặc tên là Thiên Tầm Hoàng Kim. Thật ra là món chà bông heo. Hồi ở hiện đại, mẫu thân hắn hay làm cho hắn ăn. Thịt heo phải lựa toàn nạt, luộc chín, xé nhuyễn, rồi rang lên cho nó mịn màng, như lớp nhung bông như tơ tằm, lại vàng óng. Hắn mới gọi nó là Thiên Tầm Hoàng Kim là vậy. Do nhìn nó rất giống tơ tằm óng ả.
Phàm trần ăn xong chà bông heo. Hẳn uống nước, rồi đốt phì phèo Diệp Dược Linh. Đến giờ tý tứ 11 giờ đêm. Hắn trãi chiếu ra nền đất, rồi nằm ngủ.
Bên trong Lâm Phủ. Lâm phu nhân nhập mộng, nàng bị một nam nhân xa lạ lột sạch, rồi bắt chổng mông cho hắn thụ hưởng. Từ ngày Lâm Gia Chủ bạo bệnh. Đêm nào bên trong phòng riêng của Lâm phu nhân cũng có tiếng rên tình thô bạo như nữ nam ân ái.
Khác với mọi đêm, đêm nay Lâm phu nhân nhớ kỹ lời Phàm Trần nói lúc sáng. Ngay cả khi nàng bị tên nam nhân kia lột sạch xiêm y, thì trong áo yếm nàng, liền rơi ra mãnh giấy lúc sáng, mà nàng để trong ngực.
Lâm phu nhân mừng thầm, nàng đưa tay nhặt nhanh mãnh giấy, rồi bị lôi lên giường, bị tên nam nhân xa lạ bắt chổng mông quỳ gối cho hắn hưởng thụ. Vừa quỳ gối hay tay chống trụ phía trước, vừa thở dốc, nàng đặt mãnh giấy để trước mặt. Dù trong loạn động, nàng vẫn không quên lời phàm trần dặn lúc sáng.
Nàng trong tâm khởi niệm.
NAM MÔ THÁI THƯỢNG MINH CHÁNH NHỰT QUANG BIẾN CHIẾU TAM THIÊN THƯỢNG SƯ.
NAM MÔ THẦN MINH ĐẠI ĐẠO SƯ.
NAM MÔ HỒNG QUANG ĐẠI THÀNH TỰU GIẢ.
Bên kia miếu hoang, trên núi Rong Xả. Phàm trần liền tỉnh dậy. Miệng hô: Đã tới rồi sao, tới rồi thì tốt. Phàm trần định tâm miệng hô lớn: Sắc Lệnh Tổ Sư. Nay Sư triệu thỉnh. Lấy lực chứng đạo. Lấy đức phục nhân. Bằng như không phục. Nhục ráng chịu thôi. Sắc Lệnh.
Lập tức phía bên kia Lâm Phủ. Trong phòng lâm phu nhân, một thần nhân xuất hiện, trên đầu nhìn giống tỳ hưu, toàn thân mặt giáp vàng. Thần nhân điểm phép về phía trước đôi nữ, nam đang giao hợp. Bị phép đánh chúng vào thân thể. Lâm phu nhân thì vẫn bình thường, còn tên nam nhân kia trong tình trạng đang khoái lạc thì bị cứng đờ bất động.
Thần nhân lên tiếng nói. Thiện nữ nhân mau chỉnh tề y phục. Rồi ta đưa hồn phu nhân nhập thể. Kiếp nạn đã giải xong, ân oán xưa đã trả dứt. Do phu nhân hết lòng tin tưởng ơn trên.
Đức Thánh Hiền nhờ ta nói lại với phu nhân. Thật kiếp xưa nàng là một tên ác bá, tên gọi Cổ Lâm. Ác bá này có một tiểu thiếp là Y Thiện. Cổ lâm suốt ngày hành dâm Y Thiện. Nàng chịu không nổi mà tự xác. Sau chuyển kiếp hóa thành con tinh tinh đực. Yêu này tên gọi Đại Dục Hầu.
Do tiền kiếp phu nhân bạo hành nó đến chết. Nên nay nó oán, nó đến Lâm phủ ám hại phu nhân. Mà phu nhân chịu nghe lời Đức Thánh Hiền ban sáng chỉ dạy. Đã dám đưa thân chịu nhục hơn một canh giờ. Lại minh tâm trong loạn động niệm tưởng đức danh pháp tánh Đấng chí thánh tối tôn tối thượng. Thì nay nhân quả giữ phu nhân và Đại Dục Hầu chấm dứt.
Chuyện còn lại phu nhân để ta lo. Ta vốn là bức tượng tỳ hưu bình thường. Nhưng may thay. Bậc Chân Nhân ban cho sinh mệnh, lại cứu độ phu nhân, lập công bồi đức, chí tánh thường minh. Nay làm thần thủ hộ phu nhân. Vậy xin phu nhân sau khi hồi mộng. Lập cho ta một ban thờ nhỏ. Hàng ngày sai người hương khói. Để ta có niệm lực bảo vệ phu nhân.
Lâm phu nhân mặc y phục vào, rồi lại tạ. Nàng được thần tỳ hưu hóa phép nhập vào thể xác. Tỉnh mộng, nàng khóc rất nhiều. Vì bấy lâu nay, cứ nằm ngủ là trong mộng có thanh niên tuấn tú lôi ra lột sạch đồ bắt chổng mông thụ hì hụt.
Mà nàng như bị trúng tà trong mộng. Chỉ biết rên, và nghe theo sự sai khiến của thanh niên lạ mặt kia. Nàng không làm gì được ngoài mỗi khi tỉnh dậy, trong trạng thái toàn thân mệt mỏi, rồi kêu khóc một mình đầy tủi nhục.
Hôm nay có chân nhân cứu độ, thần linh giải nạn. Nàng hết sức mừng vui.
Bên trong cõi tâm linh. Thần tỳ hưu tiến lại gần tên thanh niên đang trần trụi, gắn cây củi trên người. Lúc này hắn bất động. Hắn vô cùng hoảng loạn. Miệng thốt lên: Xin Thần tha mạng. Chuyện là con tiện tỳ kia, kiếp trước hại ta. Nay Đại Dục Hầu ta quay lại ám nó. Ân đền oán trả. Thần không nên xen vào nhân quả nhân đạo. Sẽ bị nhân quả quấn thân. Xin Thần nghĩ kỹ, tha cho ta. Ta biết ơn vô cùng.
Thần tỳ hưu nói. Ta không phải con người. Ta đâu vướng nhân quả. Đại thánh lúc sáng nói. Nhân là người. Quả là làm người phải chịu. Mà tỳ hưu ta chỉ là tượng trang trí, may được thánh nhân ban cho sinh mạng. Mà mạng ta là do một tia thần niệm của thánh nhân để vào tượng, mới hóa hình. Xem như mạng ta là của thánh nhân. Thánh nhân dặn. Nhổ lông ngươi, đánh mông ngươi. Trói ngươi lưu đày. Là do ngươi đã hiếp quá nhiều đàn bà con gái vùng này, trông mộng. Thánh nhân biết hết.
Hôm nay, bữa cuối, thánh nhân dặn ta cho ngươi chơi cho đã, rồi xử lý ngươi. Lập tức thần tỳ hưu xông lên, đè tên nam nhân kia dang tay dang chân ra. Bắt đầu nhổ lông ngay xung quanh cây củi của hắn. Hắn la ầm hét vang, là không ai cứu, thần tỳ hưu lại nhổ hết lông phía trước, rồi phía sau. Hễ chỗ nào có lông là nhổ. Nhổ xong thần lật hắn nằm sắp, mới lấy roi, quất vào mông Đại Dục Hầu 200 roi. Đánh xong, lại trói hắn, lôi đi như kéo củi. Thần tỳ hưu lôi hắn đến miếu thổ địa. Giao cho thổ địa công. Trình bày sự việc. Thổ địa công Thành Hàn Man biết được là do Phàm Giáo Tổ ra lệnh, lập tức triệu các âm thần quen biết, đích thân áp giải hắn đi đày.
Nghe đâu, Đại Dục Hầu bị lưu đày suốt 5 vạn năm. Hắn bị đài đến nổi nhập thần ngộ đạo. Trên đường đi hắn không ngừng niệm danh hiệu của Phàm Giáo Tổ.
NAM MÔ THÁI THƯỢNG MINH CHÁNH NHỰT QUANG BIẾN CHIẾU TAM THIÊN THƯỢNG SƯ.
NAM MÔ THẦN MINH ĐẠI ĐẠO SƯ.
NAM MÔ HỒNG QUANG ĐẠI THÀNH TỰU GIẢ.
Còn về phía Lâm phủ. Qua ngày sau, rạng sáng. Lâm phu nhân cho gia nhân lập ban thờ nơi sảnh đường thờ Thần Tỳ Hưu.
Lâm phu nhân lại sai người tìm thợ giỏi khắc ba câu thánh hiệu lên bảng gỗ phếch vàng. Để thờ trong sảnh đường. Dặn mọi người trong phủ phải thường trì niệm tam đại hồng danh của Phàm Tiên Nhân, để an ổn.
Mấy ngày sau đó, Lâm Gia Chủ khỏi bệnh. Lâm phủ từ ngày thờ thần tỳ hưu, niệm tánh danh phàm trần. Thì sinh khí tựu tài.
Đích thân Lâm Gia Chủ đến núi Rong Xả, tặng quà, cảm ơn Phàm đại tiên cứu mạng.
Phàm trần giải quyết được một mối họa. Hắn hết sức vui vẻ. Hắn quyết định không vội về Đền Chân Ngã, mà cứ ở trong miếu hoang tu tịnh.
Phàm trần dạo bước hoành hành chúng ma".
Từ tờ mờ sáng tinh sương, Gấu Vũ Ca đã vác túi nan đào, chạy ào ào ra cửa lớn. Nó đi qua Thành Hàn Man phụ cần bán nhang, với quyết định tìm mua nguyên liệu về làm nến.
Chỉ cần tìm mua sáp ở cửa hàng lớn trong thành, về nấu chảy ra, mua thêm tim đèn hay còn gọi là bấc, mua khuôn cố định, rồi để tim đèn chính giữa khuôn. Đổ sáp vào, đợi khi sáp khô, tháo khuôn ra liền thành hình ngọn nến. Hay còn gọi đèn cầy. Nếu để đốt thì làm đơn giản vậy.
Còn muốn buôn bán thì phải mua thêm con tem nhãn hiệu dán vào cây đèn cho bắt mắt. Nếu làm nến cốc, nến hủ, thì phải sắm khuôn nhựa, khuôn thủy tinh.
Rồi nào là mua phụ liệu tạo mùi cho thơm. Để tránh không độc hại. Phàm trần khuyên gấu nên dùng những vị thuốc bắc tạo mùi, pha vào sáp như chanh, xả, quế, hồi, cam thảo, đinh hương.
Lại mua sắm phụ liệu trang trí như kim tuyến để rắc lên những cốc nến, làm như vậy thu hút được bọn trẻ trâu của mọi thời đại.
Vốn mấy ngày trước nó nghe Phàm trần vô tình nói về cách làm nến sáp, tức đèn cầy, cũng khá vô cùng đơn giản.
Phàm trần còn dặn gấu, khi nào làm được nến. Phải làm hai ngọn nến to, để trên bàn Thần Đế Tục trong Đền Chân Ngã, để phụng cúng đốt lên thắp sáng.
Phàm trần rất thích nến. Đặc biệt là loại nến hình trụ tròn, bề rộng 5cm, cao 10cm. Nến làm để sử dụng càng đơn giản càng hay. Bởi phàm trần không thích cầu kỳ hoa mỹ.
Từ đêm hôm trước, phàm trần đã rời Đền Chân Ngã, đi qua Thành Hàn Man để thư giãn. Vì mỗi lần con Gấu đi đòi nợ từ Thành Hàn Man về, nó đều bảo với Sư Tôn, có rảnh nên qua Thành Hàn Man đi dạo. Vì bên kia mát mẻ, lại có đồ ăn ngon.
Không biết ma xui, quỷ khiến thế nào, mà phàm trần lại đi lạc. Đường vào Thành Hàn Man, hắn lại không đi, mà lại đi hướng rẽ lên một ngọn núi. Vốn núi này là địa phận phụ cận Thành Hàn Man. Tên gọi Núi Rong Xả, núi không quá cao rất dễ đi, nhưng phạm vi rất rộng. Phàm trần đi mỏi cả chân, mới thấy được một ngôi miếu hoang đổ nát.
Hắn bước vào trong, lấy trong túi càn khôn ra nào là chiếu, nào nước, nào là Diệp Dược Linh. Trãi chiếu trên nền miếu, phàm trần ngồi nghĩ ngơi, vừa uống ít nước, vừa đốt Diệp Dược Linh.
Vốn nơi này sát bên Thành Hàn Man. Mà trời cũng vừa sáng. Phàm trần quyết định đi vào Thành Hàn Man dạo, rồi xong sẽ quay lại miếu hoang, trên núi Rong Xả nghĩ ngơi.
Thành Hàn Man, một khung cảnh hết sức quỷ dị. Một con Gấu Đen trong y phục áo dây hồng, quần bó sát hết sức lố bịt. Nó tô môi đỏ chót, như quả cà chua. Đầu thì cột một cái nơ chà bá. Trong thành ai cũng xúm cười nghiêng cười ngả.
Vốn ai cũng biết Gấu. Nó đã là khuôn mặt thân quen của ngôi Thành này. Hôm nay nó ăn bận kỳ dị. Từ làm lố, để câu khách mua nhang. Vốn Gấu ta tính tự ái cao, nhưng vì đồng tiền đồng bạc. Gấu ta chấp nhận chịu bách nhục.
Sau một hồi, làm đủ trò khỉ, để bán hết hàng hóa, kiếm tiền mua nguyên liệu nến. Gấu ta hết sức vui vẻ. Nó vừa dọn quầy, vừa lẩm bẩm. Thế là có tiền làm nến. Rồi làm nến lại có tiền, để lo cho lão Gấu Bà nhà ta là Thanh Đoan muội muội. Ôi. Thiệt là vui.
Phàm trần đứng từ xa, chứng kiến hoàn cảnh Gấu nảy giờ. Cảm thấy rất thương tâm cho nó. Nhưng sự đời mà, có gian khổ mới có kinh nghiệm sống.
Phàm trần đi dạo gần hai canh giờ trong thành, chợt đi ngang qua Lâm Phủ. Hắn nhìn thấy trước cửa nhà này có dán bản thông báo, cần một vị tu hành giả cúng bái giải hạn cho Lâm Gia Chủ. Hắn bước đến tới gần xem, rồi hỏi người gác cổng về tình hình Lâm phủ.
Tên gia nhân gác cổng tên Túc Dụ. Qua lời kể của Túc Dụ, phàm trần biết được, Lâm Gia Chủ bị quỷ ám. Lâm phu nhân đã mời rất nhiều kỳ nhân thuật sĩ, nhưng do quỷ này quá dữ. Nó hiện hình đánh từng tên đạo sĩ học máu, bỏ chạy. Từ đó không ai dám đến Lâm Phủ cứu giúp.
Phàm trần nhờ Túc Dụ thông báo một tiếng với Lâm phu nhân, nói có Phàm Chân Nhân, đến từ Đền Chân Ngã.
Một lát sau, gia nhân thuộc hạ hơn 10 người, ra tiếp đón phàm trần mời vào trong nhà chính.
Một thiếu phụ tuổi khoảng 25, gương mặt mịn màng, dáng người thon thắt. Phàm trần tiến vào gian nhà chính thi lễ xá chào Lâm phu nhân.
Lâm phu nhân mở miệng nói. Chẳng hay túc hạ từ đâu đến. Có biết qua tình cảnh của Lâm phủ chưa.
Phàm trần thưa. Bần Đạo đạo hiệu THÁI THƯỢNG MINH CHÁNH NHỰT QUANG BIẾN CHIẾU TAM THIÊN THƯỢNG SƯ. Cứ gọi đơn giản là Phàm Trần. Bần Đạo đến từ Đền Chân Ngã.
Hôm nay vô tình qua Thành Hàn Man dạo mát, sẵn tiện đi ngang, nghe gia nhân nói, chốn này hữu sự, nên xin vào giúp một tay. Mong phu nhân cứ an tâm tin tưởng. Bần Đạo sẽ cố gắng hết sức giúp cho Lâm Gia Chủ an ổn.
Lâm phu nhân không nói nhiều, nàng gọi gia nhân đem bạc nén lên giao cho phàm trần, rồi hỏi phàm trần cần những gì, và khi nào bắt đầu giải hạn.
Phàm trần nói, ngày tốt, giờ tốt đều do con người đặt định. Cổ kinh xưa có dạy. Chư thiên tảo thực tức là thần thánh sẽ ăn buổi sáng. Phật ngọ thực tức là Giác Giả thánh hiền ăn buổi trưa. Chúng sanh hậu thực. Tức là từ buổi chiều giờ mùi là cõi âm ăn uống. Quỷ dạ thực tức là từ giờ tý 11 giờ đêm đến giờ dần 3 giờ sáng là giờ của quỷ dữ uống ăn.
Cho nên hễ cúng bái, kêu cầu gì, mình cũng cố gắng cúng vào buổi sáng tầm giờ thìn tức 7 giờ đến 9 giờ. Hoặc giờ tỵ, giờ ngọ.
Bần Đạo thấy đợi lâu, không bằng ngay lập tức. Bây giờ cũng đã bước vào giờ tỵ tức 9 giờ đến 11 giờ. Thôi thì Lâm phu nhân nếu không bận bịu gì, xin mời tắm gội sạch sẽ thay y phục. Xong rồi dâng nhang tiên tổ, trình rằng, có ông đạo sĩ, tục gọi Phàm Trần, thật là Hai Béo đến chơi, thấy phu quân có nạn, mới lập bàn hương án kêu cầu. Xin tiên tổ anh linh, đồng tâm gia hộ.
Phu nhân lại chuẩn bị, cho Bần Đạo một bàn cúng lớn, tại nơi sảnh đường này. Trên bàn cúng sắp đặt gồm có. Bình bông một dĩa trái cây, cá, tôm, rượu, thịt, lễ này nghiêm trang, giấy tiền vàng mã, đèn, nhang, mâm cơm còn nóng, ngon thơm để bàn. Trái cây tươi tốt bình an. Mười hai cái bát xếp ngang, đũa bày. Lễ này cúng gọi giải tai. Giấy tiền mã, xá, ngựa bày mười con. Hình nhân thế mạng cho ngon, ghi tên gia chủ trên con nhân hình. Để trình trong cõi tâm linh, kêu rằng chết giả, giải tinh, giải tà.
Trong nhà bàn cúng ông bà. Phu nhân cho dọn rượu trà, bông nhang. Rồi bày cơm nước đàng hoàng. Để trình tiên tổ có hàng chân nhân. Ghé nhà cứu cánh thâm ân. Thiệt ông thầy đạo, dương trần cứu nguy.
Ngoài sân thiết lễ bàn đi. Thêm một bàn cúng để thì cơm canh. Bàn này gọi cúng chúng sanh. Âm nhân hữu xứ dạo quanh ăn cùng. Ăn xong rồi phải phục tùng. Nghe thầy hiệu lệnh nổi khùng giết vô. Phụ thầy đào mã cuốc mồ. Bắt cho quyết được hồ đồ tà tinh.
Sau một hồi lâu, lúc này tầm 10 giờ sáng, mọi sự đã chuẩn bị xong. Phàm trần mới sai gia nhân đốt hương cắm sẵn các bàn cúng. Trên mỗi bàn cúng, phàm trần sai người để thêm một bát gạo to, một bát muối to.
Phàm trần cùng Lâm phu nhân đi vào phòng thờ tổ tiên lâm gia. Phàm trần đứng chấp tay trước ban thờ đọc lớn:
Khởi bẩm tiền hiền. Tiểu nhân vốn tục vốn phàm. Đi ngang thấy có nạn làm trái tai. Trình trong tiên tổ xét ngay. Nghịch thiên cải mệnh cứu rày chủ gia.
Nhất Nguyện.: Thường xuyên năng nổ.
Nhị Nguyện.: Vì chúng sanh ba cõi sáu đường chấp nhận chịu mọi thống khổ thế gian.
Tam nguyện.: Vì cứu chúng sanh sẵn sàng nhập Niết Bàn.
Phàm trần xá ba xá, sau đó cùng lâm phu nhân bước ra bàn cúng ngoài sân. Tại bàn cúng này phàm trần phải cúng trước, vì là bàn cúng chúng sanh nhân loại,phàm trần đọc lớn:
Nghe đồn đất có thổ công. Nay thầy mạn phép thỉnh ông bước vào. Thầy người ở tận thiên trào. Huốt trên vũ trụ, hô hào xuống đây. Tu chân, lực chứng đạo dày. Quang minh chính khí, thiệt thầy bá gia. Thầy đem công đức hà sa. Trãi thành đường lộ, thuận hòa nghinh ông. Lại mời chư vị các sông, các non, các núi, các ông, các bà. Ngã tư, ngã năm, ngã ba, hoặc là ngã sáu gọi mà bước vô. Chủ gia cúng kính bày phô. Thầy mời chư vị ăn vô ấm lòng.
Nguyện nhứt biến bá. Bá biến thiên. Thiên biến vạn. Vạn hóa hằng hà sa số, cho cõi tâm linh đủ dùng. Phàm trần xá ba xá, sai gia nhân chạy ra trước chợ, mua Diệp Dược Linh về đốt cắm trên các ban cúng, mỗi ban 10 điếu Diệp Dược Linh.
Sau khi đọc cúng xong bàn ngoài sân. Phàm trần gọi Lâm phu nhân vào bàn cúng trong sảnh đường nhà chính. Phàm trần đứng trước bàn cúng, quay mặt ra sân, Lâm phu nhân thì quỳ phía sau, cách phàm trần ba bước chân. Phàm trần dặn Lâm phu nhân. Hễ phàm trần đọc đến danh tự các thần, thì Lâm phu nhân tự động lạy một lạy thành tâm.
Sự cúng bái, phải tâm thành. Nếu không thành đừng cúng. Phàm trần bắt đầu đọc kinh giải hạn.
KINH CÚNG THÁI TUẾ
Thường nghe kính thần giải hạn, kinh tạng thâm sơn, tai lặng tiếng đờn. Truyền ra kinh pháp. Kinh như bão táp. Pháp tựa tu di. Kinh lực dẫn đi. Pháp di biến chuyển.
Nam Mô U Đô Dạ Ma Bà Xả Ba Gia chuyển khai pháp điển.
Huỳnh tiền hộ điện, quỷ sứ hộ linh. Cầm thú súc sinh dẫn đi nhanh chóng.
Nam mô huyền kinh đạo thống chèo chóng Nam Đàn. Bà Xả Bá Giàn Huỳnh Lang Công Hộ.
Nam Mô Cứu Ơn Cứu Khổ Tiền Tổ Tiên Ông. Bát Đạt Minh Thông Huyền Khai Trí Đạo.
U XẢ MA LÊ CA DĨ TÀN PHÚ NỂ.
1. NAM MÔ KIM BIỆN TỔ SƯ.
2. NAM MÔ TRẦN TÀI TỔ SƯ.
3. NAM MÔ ĐAM CHƯƠNG TỔ SƯ.
4. NAM MÔ TRẦM HƯNG TỔ SƯ.
5. NAM MÔ TRIỆU ĐẠT TỔ SƯ.
6. NAM MÔ QUÁCH SÁNG TỔ SƯ.
7. NAM MÔ VƯƠNG THANH TỔ SƯ.
8. NAM MÔ LÝ TỐ TỔ SƯ.
9. NAM MÔ LƯU VƯỢNG TỔ SƯ.
10. NAM MÔ KHANG CHÍ TỔ SƯ.
Nhất kính thập thái tuế, đạo tâm như bể, tội lỗi mòn tiêu, nghiệp dữ điều hiu, oan gia giải tán, hao tài tản mạng, chấm dứt từ đây, kinh pháp đổi xoay, chuyển di ứng hóa. Thủy Long Hà Bá, theo hộ kinh đây. Người đọc tụng này, lạy thời an ổn. Lại xin Ông Bổn, gia hộ giúp dân. Con trần quỳ tâu, buồn rầu tiêu tán.
11. NAM MÔ THÍ QUẢNG TỔ SƯ.
12. NAM MÔ NHIỆM BẢO TỔ SƯ.
13. NAM MÔ QUÁCH GIA TỔ SƯ.
14. NAM MÔ UÔNG VĂN TỔ SƯ.
15. NAM MÔ TẰNG QUANG TỔ SƯ.
16. NAM MÔ LONG TRỌNG TỔ SƯ.
17. NAM MÔ ĐỔNG ĐỨC TỔ SƯ.
18. NAM MÔ TRỊNH ĐÁN TỔ SƯ.
19. NAM MÔ LỤC MINH TỔ SƯ.
20. NAM MÔ NGỤY NHÂN TỔ SƯ.
Nhì kính thập thái tuế, thị phi mòn tiêu, đơn chiếc cô liêu, bào mòn hết thảy. Khẩn xin Ông Bảy. Ông Chín. Ông Ba. phù hộ cho qua, ngục tù lao tối. Con trần bối rối, nạn kiếp dập dồn. Cúi lạy thiên môn,nạn liền tan biến.Nào nạn sông biển, nào nạn tàu xe, nạn xuồng nạn ghe. Bè phà cầu cống. Lạy Thần chèo chống, bổn mạng bình an. Cầu khẩn vái vang, Tiên Sư Tiên Tổ. Ra tay phổ độ, hộ bá tánh qua. Tai nạn lâu xa, tiêu tan nghiệp quả.
21.NAM MÔ PHƯƠNG KIỆT TỔ SƯ.
22. NAM MÔ TƯƠNG SÙNG TỔ SƯ.
23. NAM MÔ BẠCH MẪN TỔ SƯ.
24. NAM MÔ PHONG TỀ TỔ SƯ.
25. NAM MÔ TRỊNH THANG TỔ SƯ.
26. NAM MÔ PHONG TÁ TỔ SƯ.
27. NAM MÔ Ổ HOÀN TỔ SƯ.
28. NAM MÔ PHẠM NINH TỔ SƯ.
29. NAM MÔ BÀNH THÁI TỔ SƯ.
30. NAM MÔ TỪ HOA TỔ SƯ.
Tam kính thập thái tuế, tâm trần tiêu biến, trái chủ oan khiêng, nghiệp dữ nghiệp điên, theo thần tu học, oan gia đoạt mạng, vất dưỡng cô hồn, quỷ dữ làng thôn, kính thần xa lánh. Khẩn xin Ông Thánh, ở tận thiên cung, hộ chúng độ dùng, chứng lòng hiền sĩ.
31.NAM MÔ CHƯƠNG TỪ TỔ SƯ.
32. NAM MÔ DƯƠNG TIÊN TỔ SƯ.
33. NAM MÔ QUẢN TRỌNG TỔ SƯ.
34. NAM MÔ ĐƯỜNG KIỆT TỔ SƯ.
35. NAM MÔ KHƯƠNG VÕ TỔ SƯ.
36. NAM MÔ TẢ ĐẠO TỔ SƯ.
37. NAM MÔ NGƯU KHỞI TỔ SƯ
38. NAM MÔ DƯƠNG TÍN TỔ SƯ.
39. NAM MÔ HIỀN NGẠC TỔ SƯ.
40. NAM MÔ BÌ THỜI TỔ SƯ.
Tứ kính thập thái tuế, oán khí tiêu trừ, âm độc mòn tan, lòng sói dạ lang, lòng hung dạ hiểm liều tiêu liền biến. Xin Ông Dương Tiển, soi thấu tâm can, moi ruột móc gan, bắt tà bắt quỷ, độ cho hiền sĩ, lạy kính nghiệp mòn,đạo đức sắc son, làm ăn mua bán. Có bè có bạn. Có đạo có tâm. Bỏ dục bỏ dâm. Kiếm tầm đạo lý.
41.NAM MÔ LÝ THÀNH TỔ SƯ.
42. NAM MÔ NGÔ TOẠI TỔ SƯ.
43. NAM MÔ VĂN TRIẾT TỔ SƯ.
44. NAM MÔ MẬU BÍNH TỔ SƯ.
45. NAM MÔ TỪ HẠO TỔ SƯ.
46. NAM MÔ TRÌNH BẢO TỔ SƯ.
47. NAM MÔ NGHÊ BÍ TỔ SƯ.
48. NAM MÔ DIỆP KIÊN TỔ SƯ.
49. NAM MÔ KHEO ĐỨC TỔ SƯ.
50. NAM MÔ CHU ĐẮC TỔ SƯ.
Ngũ kính thập thái tuế, tiền hiền tiên tổ ủng hộ sĩ hiền, mang trá, ngoại duyên hết thảy liền tiêu biến. Khẩn xin, Quỷ Cốc Sư Tổ phù trì, cho con trần biết đường mà lội, biết lối mà qua, ngõ hầu, tránh dữ tìm lành, đổi tai làm phúc. Khẩn xin Ông Chúc Ông Cộng, Ông Đại, Ông Công, dẹt lối tây đông, mở đường sinh kế.
51.NAM MÔ TRƯƠNG TRIỀU TỔ SƯ.
52. NAM MÔ VẠN THANH TỔ SƯ.
53. NAM MÔ TÂN Á TỔ SƯ.
54. NAM MÔ DƯƠNG NGẠN TỔ SƯ.
55. NAM MÔ LÊ KHANH TỔ SƯ.
56. NAM MÔ PHÓ ĐẢNG TỔ SƯ.
57. NAM MÔ MAO TỬ TỔ SƯ.
58. NAM MÔ THẠCH CHÍNH TỔ SƯ.
59. NAM MÔ HỒNG SUNG TỔ SƯ.
60. NAM MÔ NGU TRÌNH TỔ SƯ.
Lục kính thập thái tuế, vong ma bu bám rời xa, nghịch duyên cách trở, hóa mà thuận duyên, bệnh oan bệnh nghiệp tan liền, khổ nghèo bao kiếp, tháo xiềng dỡ bung, tam cầm lục súc mông lung, kính trà kính rượu, huyền khung chứng lòng. Hiền sĩ lạy tạ Đức Ông, kính xin đạo pháp, như rồng gặp mây.
Tâm là bể. Đạo là Sơn. Kinh kệ là ơn. Người biết ơn liền có nghĩa. Tội do oán hờn. Ích kỷ hại thân. Tâm thật chân. Kính thần nhận lỗi. Hung tinh u tối. Chánh khí tỏa soi. Tội liền tiêu. Tâm liền sáng.
Phàm trần cúng gần một tiếng đồng hồ thời gian. Hắn đọc rất chậm. Để cho Lâm phu nhân lạy. Xong hết tàn nhang. Phàn trần nhờ gia nhân đốt giấy tiền vàng mã, rãi muối gạo.
Phàm trần nhìn thấy trong sảnh đường phòng khách Lâm Gia Chủ có tượng tỳ hươu bằng đồng rất đẹp. Ngồi uống xong tách trà. Phàm trần bước đến chỗ để tượng tỳ hưu cạnh góc tường. Tượng này đồng vàng sáng, kích thước to bằng nắm tay. Phàm trần cầm lên quan sát kỹ, hồi lâu, rồi mới dùng ba cây nhang họa phép. Vừa họa vừa đọc chú sau:
BÀI KHAI QUANG.
Tẩy trần tôn phước.
Tám vạn oai linh.
Thỉnh một hạt thiền.
Diên niên thọ dụng.
Hồng trần chung đụng.
Pháp sự nghiêm nghì.
Thần tích dung nghi.
Khai quang nhập cốt.
Pháp sinh pháp xuất.
Pháp diệt pháp ly.
Bá sự thần trì.
Khai linh dẫn tánh.
Nhất khai linh.
Nhì khai tánh.
Tam khai minh chánh
Dẫn nhập linh quang..
Dung nghi sáng lạng.
Hộ nhân khu tà diệt ma tiêu tai giải ách.
HỐT LỐT BÀ LA TA RA HA MO NI.
Đọc xong thần chú, phàm trần còn nói lầm bầm vào bức tượng. Này là tỳ hưu thánh thú. Thầy sên pháp chú. Biến tục lập mưu. Bắt con tà ngu. Phạt hành như thú. Thầy mới dặn chú. Này chú tỳ hưu. Ẩn sâu cho kỹ. Quan sát đợi thời. Tà nó ngó lơi. Xong ra chế trụ. Không nên cắn chủ. Không xé xác tà. Mà phạt như ta. Dạy truyền nghe kỹ. Bắt nó đứng thẳng. Nhổ sạch lông thân. Phạt nó ở trần, chổng mông cây đập, xong rồi bắt trói, kéo nó lưu đày, qua đông, qua ngày, đi cho mòn mỏi.
Phàm trần đặt bức tượng tỳ hưu về vị trí củ. Sau đó cơm nước cùng Lâm phu nhân xong. Phàm trần xin phép cáo từ. Hắn có nói rõ, hắn tá túc ngay trên núi Rong Xả, sát bên Thành Hàn Man. Nếu Lâm Gia Chủ khỏe thì không sao. Còn nếu có gì hệ trọng. Thì cứ lên núi tìm hắn. Nhìn Lâm phu nhân biểu hiện như có gì muốn nói, mà e ngại, đỏ mặt,đỏ mắt muốn khóc.
Phàm trần mới mở lời nói trước. Bần Đạo dặn Lâm phu nhân nhớ kỹ. Cứ đêm tối nay, nhập mộng, đừng có hoảng sợ, tà nó muốn làm gì kệ nó, vì trước giờ sợ, rồi có ai cứu cho đâu. Bây giờ tin Bần Đạo, tối nay cứ phối hợp với nó, để trả xong oan trái ngày xưa.
Bởi cổ đức có câu. Dẫu ốm đau cũng tại căn tiền, hoặc hiện kiếp làm điều bạo ác. Bần Đạo đã là kẻ tu hành, lòng phàm đã dứt. Thấy biết rõ nguồn cơn. Nên Lâm phu nhân đừng ngại, cũng không cần nói gì, Bần Đạo thấy hết.
Bần Đạo dặn Lâm phu nhân, lúc bất tịnh lõa lồ, nhớ niệm ba câu pháp hiệu sau.
NAM MÔ THÁI THƯỢNG MINH CHÁNH NHỰT QUANG BIẾN CHIẾU TAM THIÊN THƯỢNG SƯ.
NAM MÔ THẦN MINH ĐẠI ĐẠO SƯ.
NAM MÔ HỒNG QUANG ĐẠI THÀNH TỰU GIẢ.
Đây vốn là ba câu thánh hiệu, thánh pháp, thánh thần ngôn. Là danh xưng của Bần Đạo từ hồi vô thỉ kiếp. Khi chúng sanh có nạn. Nhất tâm niệm niệm thiết tha. Thì có thần cứu giúp.
Phàm trần nói xong lập tức rời đi khỏi Lâm Phủ. Lâm phu nhân cảm động rơi nước mắt. Sai gia nhân ghi chép 3 câu thánh hiệu lại. Rồi đặt vào áo yếm trong ngực. Nàng tự nhiên cảm thấy an tâm.
Phàm trần dạo ra phố, mua vô số đồ cần thiết, để hết vào túi càn khôn. Sau đó hắn đi về phía núi Rong xả.
Buổi tối trời đêm trên núi Rong Xả, bên trong miếu hoang. Phàm trần đốt một đống lửa. Hắn lấy giấy gói bột nhang mà con Gấu cho hắn, đốt một góc để xua côn trùng.
Phàm trần lấy trong túi càn khôn ra cái món ăn mà hắn yêu thích, được hắn đặc tên là Thiên Tầm Hoàng Kim. Thật ra là món chà bông heo. Hồi ở hiện đại, mẫu thân hắn hay làm cho hắn ăn. Thịt heo phải lựa toàn nạt, luộc chín, xé nhuyễn, rồi rang lên cho nó mịn màng, như lớp nhung bông như tơ tằm, lại vàng óng. Hắn mới gọi nó là Thiên Tầm Hoàng Kim là vậy. Do nhìn nó rất giống tơ tằm óng ả.
Phàm trần ăn xong chà bông heo. Hẳn uống nước, rồi đốt phì phèo Diệp Dược Linh. Đến giờ tý tứ 11 giờ đêm. Hắn trãi chiếu ra nền đất, rồi nằm ngủ.
Bên trong Lâm Phủ. Lâm phu nhân nhập mộng, nàng bị một nam nhân xa lạ lột sạch, rồi bắt chổng mông cho hắn thụ hưởng. Từ ngày Lâm Gia Chủ bạo bệnh. Đêm nào bên trong phòng riêng của Lâm phu nhân cũng có tiếng rên tình thô bạo như nữ nam ân ái.
Khác với mọi đêm, đêm nay Lâm phu nhân nhớ kỹ lời Phàm Trần nói lúc sáng. Ngay cả khi nàng bị tên nam nhân kia lột sạch xiêm y, thì trong áo yếm nàng, liền rơi ra mãnh giấy lúc sáng, mà nàng để trong ngực.
Lâm phu nhân mừng thầm, nàng đưa tay nhặt nhanh mãnh giấy, rồi bị lôi lên giường, bị tên nam nhân xa lạ bắt chổng mông quỳ gối cho hắn hưởng thụ. Vừa quỳ gối hay tay chống trụ phía trước, vừa thở dốc, nàng đặt mãnh giấy để trước mặt. Dù trong loạn động, nàng vẫn không quên lời phàm trần dặn lúc sáng.
Nàng trong tâm khởi niệm.
NAM MÔ THÁI THƯỢNG MINH CHÁNH NHỰT QUANG BIẾN CHIẾU TAM THIÊN THƯỢNG SƯ.
NAM MÔ THẦN MINH ĐẠI ĐẠO SƯ.
NAM MÔ HỒNG QUANG ĐẠI THÀNH TỰU GIẢ.
Bên kia miếu hoang, trên núi Rong Xả. Phàm trần liền tỉnh dậy. Miệng hô: Đã tới rồi sao, tới rồi thì tốt. Phàm trần định tâm miệng hô lớn: Sắc Lệnh Tổ Sư. Nay Sư triệu thỉnh. Lấy lực chứng đạo. Lấy đức phục nhân. Bằng như không phục. Nhục ráng chịu thôi. Sắc Lệnh.
Lập tức phía bên kia Lâm Phủ. Trong phòng lâm phu nhân, một thần nhân xuất hiện, trên đầu nhìn giống tỳ hưu, toàn thân mặt giáp vàng. Thần nhân điểm phép về phía trước đôi nữ, nam đang giao hợp. Bị phép đánh chúng vào thân thể. Lâm phu nhân thì vẫn bình thường, còn tên nam nhân kia trong tình trạng đang khoái lạc thì bị cứng đờ bất động.
Thần nhân lên tiếng nói. Thiện nữ nhân mau chỉnh tề y phục. Rồi ta đưa hồn phu nhân nhập thể. Kiếp nạn đã giải xong, ân oán xưa đã trả dứt. Do phu nhân hết lòng tin tưởng ơn trên.
Đức Thánh Hiền nhờ ta nói lại với phu nhân. Thật kiếp xưa nàng là một tên ác bá, tên gọi Cổ Lâm. Ác bá này có một tiểu thiếp là Y Thiện. Cổ lâm suốt ngày hành dâm Y Thiện. Nàng chịu không nổi mà tự xác. Sau chuyển kiếp hóa thành con tinh tinh đực. Yêu này tên gọi Đại Dục Hầu.
Do tiền kiếp phu nhân bạo hành nó đến chết. Nên nay nó oán, nó đến Lâm phủ ám hại phu nhân. Mà phu nhân chịu nghe lời Đức Thánh Hiền ban sáng chỉ dạy. Đã dám đưa thân chịu nhục hơn một canh giờ. Lại minh tâm trong loạn động niệm tưởng đức danh pháp tánh Đấng chí thánh tối tôn tối thượng. Thì nay nhân quả giữ phu nhân và Đại Dục Hầu chấm dứt.
Chuyện còn lại phu nhân để ta lo. Ta vốn là bức tượng tỳ hưu bình thường. Nhưng may thay. Bậc Chân Nhân ban cho sinh mệnh, lại cứu độ phu nhân, lập công bồi đức, chí tánh thường minh. Nay làm thần thủ hộ phu nhân. Vậy xin phu nhân sau khi hồi mộng. Lập cho ta một ban thờ nhỏ. Hàng ngày sai người hương khói. Để ta có niệm lực bảo vệ phu nhân.
Lâm phu nhân mặc y phục vào, rồi lại tạ. Nàng được thần tỳ hưu hóa phép nhập vào thể xác. Tỉnh mộng, nàng khóc rất nhiều. Vì bấy lâu nay, cứ nằm ngủ là trong mộng có thanh niên tuấn tú lôi ra lột sạch đồ bắt chổng mông thụ hì hụt.
Mà nàng như bị trúng tà trong mộng. Chỉ biết rên, và nghe theo sự sai khiến của thanh niên lạ mặt kia. Nàng không làm gì được ngoài mỗi khi tỉnh dậy, trong trạng thái toàn thân mệt mỏi, rồi kêu khóc một mình đầy tủi nhục.
Hôm nay có chân nhân cứu độ, thần linh giải nạn. Nàng hết sức mừng vui.
Bên trong cõi tâm linh. Thần tỳ hưu tiến lại gần tên thanh niên đang trần trụi, gắn cây củi trên người. Lúc này hắn bất động. Hắn vô cùng hoảng loạn. Miệng thốt lên: Xin Thần tha mạng. Chuyện là con tiện tỳ kia, kiếp trước hại ta. Nay Đại Dục Hầu ta quay lại ám nó. Ân đền oán trả. Thần không nên xen vào nhân quả nhân đạo. Sẽ bị nhân quả quấn thân. Xin Thần nghĩ kỹ, tha cho ta. Ta biết ơn vô cùng.
Thần tỳ hưu nói. Ta không phải con người. Ta đâu vướng nhân quả. Đại thánh lúc sáng nói. Nhân là người. Quả là làm người phải chịu. Mà tỳ hưu ta chỉ là tượng trang trí, may được thánh nhân ban cho sinh mạng. Mà mạng ta là do một tia thần niệm của thánh nhân để vào tượng, mới hóa hình. Xem như mạng ta là của thánh nhân. Thánh nhân dặn. Nhổ lông ngươi, đánh mông ngươi. Trói ngươi lưu đày. Là do ngươi đã hiếp quá nhiều đàn bà con gái vùng này, trông mộng. Thánh nhân biết hết.
Hôm nay, bữa cuối, thánh nhân dặn ta cho ngươi chơi cho đã, rồi xử lý ngươi. Lập tức thần tỳ hưu xông lên, đè tên nam nhân kia dang tay dang chân ra. Bắt đầu nhổ lông ngay xung quanh cây củi của hắn. Hắn la ầm hét vang, là không ai cứu, thần tỳ hưu lại nhổ hết lông phía trước, rồi phía sau. Hễ chỗ nào có lông là nhổ. Nhổ xong thần lật hắn nằm sắp, mới lấy roi, quất vào mông Đại Dục Hầu 200 roi. Đánh xong, lại trói hắn, lôi đi như kéo củi. Thần tỳ hưu lôi hắn đến miếu thổ địa. Giao cho thổ địa công. Trình bày sự việc. Thổ địa công Thành Hàn Man biết được là do Phàm Giáo Tổ ra lệnh, lập tức triệu các âm thần quen biết, đích thân áp giải hắn đi đày.
Nghe đâu, Đại Dục Hầu bị lưu đày suốt 5 vạn năm. Hắn bị đài đến nổi nhập thần ngộ đạo. Trên đường đi hắn không ngừng niệm danh hiệu của Phàm Giáo Tổ.
NAM MÔ THÁI THƯỢNG MINH CHÁNH NHỰT QUANG BIẾN CHIẾU TAM THIÊN THƯỢNG SƯ.
NAM MÔ THẦN MINH ĐẠI ĐẠO SƯ.
NAM MÔ HỒNG QUANG ĐẠI THÀNH TỰU GIẢ.
Còn về phía Lâm phủ. Qua ngày sau, rạng sáng. Lâm phu nhân cho gia nhân lập ban thờ nơi sảnh đường thờ Thần Tỳ Hưu.
Lâm phu nhân lại sai người tìm thợ giỏi khắc ba câu thánh hiệu lên bảng gỗ phếch vàng. Để thờ trong sảnh đường. Dặn mọi người trong phủ phải thường trì niệm tam đại hồng danh của Phàm Tiên Nhân, để an ổn.
Mấy ngày sau đó, Lâm Gia Chủ khỏi bệnh. Lâm phủ từ ngày thờ thần tỳ hưu, niệm tánh danh phàm trần. Thì sinh khí tựu tài.
Đích thân Lâm Gia Chủ đến núi Rong Xả, tặng quà, cảm ơn Phàm đại tiên cứu mạng.
Phàm trần giải quyết được một mối họa. Hắn hết sức vui vẻ. Hắn quyết định không vội về Đền Chân Ngã, mà cứ ở trong miếu hoang tu tịnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.