Chương 12
Sa Sa cô nương
27/11/2021
Dù trong lòng nghĩ vậy nhưng Yuku cũng lười nói ra. Ngược lại đi xung quanh thám thính một chút. Hashi cầm ngọc trai đi tới cửa tửu quán, dụng linh lực tạo kết giới rồi chôn xuống nền đất.
Nơi đây có huyết sát yêu quái, từ nay về sau sẽ thu hút chướng khí. Tạo kết giới này là để bảo vệ nó khỏi chướng khí, xem như là nàng cảm ơn, cũng xin lỗi làm phiền những người ở đây.
Sau khi kết giới được tạo, cây cỏ hồi sinh. Cảnh vật trở lại nguyên trạng thập phần tươi mới. Đến lúc này Hashi cùng Yuku mới lên đường.
"Xem ra khu rừng này quá rộng, chúng ta không thể không dừng lại"
Yuku thấp giọng nói với Hashi ngồi đằng trước. Hashi gật đầu. Yuku dừng ngựa, đi tìm một hang động để ẩn náu.
Họ đã đi xuyên suốt ba ngày liền vẫn không thể ra khỏi khu rừng này. Thức ăn dự phòng đã hết, hai người đành đi kiếm thức ăn. Lúc này trời đã xế chiều, Yuku cuối cùng cũng tìm được một cái hang nhỏ.
"Nàng cứ ở đây chờ tôi, thức ăn trong rừng nhất định không thiếu. Tôi sẽ đi tìm" Yuku buộc ngựa nói với Hashi.
"Ta đi kiếm củi, hơn nữa chúng ta cũng phải tìm nguồn nước, hết nước rồi" Hashi không nghe lời đáp lại.
"Thánh nữ à, nàng thân mang linh khí, y như một miếng thịt ướp ngũ vị chờ bọn yêu quái kia đem nướng ăn, có hiểu không vậy?" Yuku thở dài nói, giọng pha chút tiếu ý giễu cợt.
Hashi nhếch mày nhìn Yuku. Giọng điệu kiểu gì thế này? Nàng còn nghĩ Yuku với nàng không có ưa thích chứ?
Bất quá Hashi với những người ở cạnh mình luôn không chấp nhặt, cũng rất thoải mái đáp lại: "Ta có là miếng thịt ngon, cũng không phải là miếng thịt ai muốn cũng được. Trời sắp tối rồi, chúng ta mau mau chút."
Yuku nghĩ cũng phải, nàng ấy có sức mạnh cũng không phải là đang ngủ như lần trước, cho nên không ngăn được nàng cũng không nói nữa, khẽ gật đầu.
Mà cả hai đều không nhận ra chính mình cùng đối phương từ bao giờ nói chuyện cởi mở như vậy.
Hashi mang theo cầm cổ tiến vào rừng. Yuku cầm vũ khí rẽ sang hướng khác, hẹn mặt trời xuống núi đều sẽ trở về hang.
Yuku đi sâu vào rừng, cây càng lúc càng rậm rạp che khuất ánh sáng nên khung cảnh cũng tối tăm. Tay cầm đoản kiếm không chút run sợ, Yuku mặt không đổi sắc bước lên những tán lá khô, làm chúng phát ra tiếng giòn giã. Bất chợt đôi tai nàng rung động....
Hashi vừa đi vừa nhặt nhánh cây khô vương trên đất, vừa tiến sâu vào rừng. Cho đến khi đi tới một bãi đất trống, khuôn miệng nàng nở ra nụ cười.
Tiếng róc rách này, có nguồn nước gần đây!
Mà tới khi nàng tìm được nguồn nước, lại thở dài một hơi.
Sao đi đâu cũng gặp yêu quái vậy? Hơn nữa lần này còn là nàng tự thân dẫn xác tới.
Con yêu quái lúc này cũng phát giác có người, đang uống nước bèn ngẩng đầu nhìn sang. Ánh mắt xanh lục của nó chạm phải ánh mắt của Hashi, khẽ làm nàng giật mình.
Con yêu quái này...rất dễ thương nha!
Hình như là một con sói thành tinh. Thân người lại ngoại cỡ so với những con sói bình thường khác. Bộ lông mượt mà xám bạc, nhưng cổ lại có một cái yếm lông trắng muốt. Lúc nó gườm nhìn nàng trên trán lộ ra một viên ngọc lục bảo hình giọt nước, tinh tế long lanh dưới nắng.
Hashi một chút cũng không sợ yêu quái đẹp đẽ này. Một tay nàng ôm bó củi, tay còn lại đưa ra trước mặt. Ngón tay thon dài xòe ra thành động tác "Lại đây!". Giống như cách nàng hay gọi mấy chú cún ở hiện đại.
Chưa nghe qua yêu quái nào giống thế này, căn bản Hashi không biết nên gọi nó ra sao, nhất thời mở miệng:
"Chó nhỏ..."
Con yêu sói nhìn nàng chằm chằm...Hay tại nó không thích tên này...Hashi nghĩ.
Bất thình lình chó sói kia lại nhảy bổ vào người nàng. Hashi mất trọng tâm ngã ra đằng sau, bị sói đè lên người. Củi trên tay rơi vung vãi đầy đất, còn cổ cầm văng ra xa không thể lấy.
Hashi thở dài, số nàng thật khổ. Nàng chưa làm gì nó mà. Ái nhột!
Hashi nhìn lên chỉ thấy con sói kia liếm liếm mặt mình, móng vuốt cắm trên vai nàng cũng không dùng sức.
Hashi thở phào, may mà nó hiền, nàng quả là có mắt nhìn chó! Đưa tay vuốt ve đầu sói, nàng vô tình đụng trúng viên ngọc lục bảo trước trán nó. Không nghĩ tới viên ngọc chỉ đặt nhẹ lên đó, vừa đụng liền rơi xuống.
"Bụp".
Sau khi viên lục bảo rơi xuống, sói yêu cứ như vậy kêu một tiếng, biến thành con chó con, chạy quanh chân của Hashi.
Cái chuyện quái gì đang xảy ra thế này?
Sau phút bất ngờ, Hashi vô cùng vui vẻ xách củi, cầm, cẩu chạy về hang.
Nơi đây có huyết sát yêu quái, từ nay về sau sẽ thu hút chướng khí. Tạo kết giới này là để bảo vệ nó khỏi chướng khí, xem như là nàng cảm ơn, cũng xin lỗi làm phiền những người ở đây.
Sau khi kết giới được tạo, cây cỏ hồi sinh. Cảnh vật trở lại nguyên trạng thập phần tươi mới. Đến lúc này Hashi cùng Yuku mới lên đường.
"Xem ra khu rừng này quá rộng, chúng ta không thể không dừng lại"
Yuku thấp giọng nói với Hashi ngồi đằng trước. Hashi gật đầu. Yuku dừng ngựa, đi tìm một hang động để ẩn náu.
Họ đã đi xuyên suốt ba ngày liền vẫn không thể ra khỏi khu rừng này. Thức ăn dự phòng đã hết, hai người đành đi kiếm thức ăn. Lúc này trời đã xế chiều, Yuku cuối cùng cũng tìm được một cái hang nhỏ.
"Nàng cứ ở đây chờ tôi, thức ăn trong rừng nhất định không thiếu. Tôi sẽ đi tìm" Yuku buộc ngựa nói với Hashi.
"Ta đi kiếm củi, hơn nữa chúng ta cũng phải tìm nguồn nước, hết nước rồi" Hashi không nghe lời đáp lại.
"Thánh nữ à, nàng thân mang linh khí, y như một miếng thịt ướp ngũ vị chờ bọn yêu quái kia đem nướng ăn, có hiểu không vậy?" Yuku thở dài nói, giọng pha chút tiếu ý giễu cợt.
Hashi nhếch mày nhìn Yuku. Giọng điệu kiểu gì thế này? Nàng còn nghĩ Yuku với nàng không có ưa thích chứ?
Bất quá Hashi với những người ở cạnh mình luôn không chấp nhặt, cũng rất thoải mái đáp lại: "Ta có là miếng thịt ngon, cũng không phải là miếng thịt ai muốn cũng được. Trời sắp tối rồi, chúng ta mau mau chút."
Yuku nghĩ cũng phải, nàng ấy có sức mạnh cũng không phải là đang ngủ như lần trước, cho nên không ngăn được nàng cũng không nói nữa, khẽ gật đầu.
Mà cả hai đều không nhận ra chính mình cùng đối phương từ bao giờ nói chuyện cởi mở như vậy.
Hashi mang theo cầm cổ tiến vào rừng. Yuku cầm vũ khí rẽ sang hướng khác, hẹn mặt trời xuống núi đều sẽ trở về hang.
Yuku đi sâu vào rừng, cây càng lúc càng rậm rạp che khuất ánh sáng nên khung cảnh cũng tối tăm. Tay cầm đoản kiếm không chút run sợ, Yuku mặt không đổi sắc bước lên những tán lá khô, làm chúng phát ra tiếng giòn giã. Bất chợt đôi tai nàng rung động....
Hashi vừa đi vừa nhặt nhánh cây khô vương trên đất, vừa tiến sâu vào rừng. Cho đến khi đi tới một bãi đất trống, khuôn miệng nàng nở ra nụ cười.
Tiếng róc rách này, có nguồn nước gần đây!
Mà tới khi nàng tìm được nguồn nước, lại thở dài một hơi.
Sao đi đâu cũng gặp yêu quái vậy? Hơn nữa lần này còn là nàng tự thân dẫn xác tới.
Con yêu quái lúc này cũng phát giác có người, đang uống nước bèn ngẩng đầu nhìn sang. Ánh mắt xanh lục của nó chạm phải ánh mắt của Hashi, khẽ làm nàng giật mình.
Con yêu quái này...rất dễ thương nha!
Hình như là một con sói thành tinh. Thân người lại ngoại cỡ so với những con sói bình thường khác. Bộ lông mượt mà xám bạc, nhưng cổ lại có một cái yếm lông trắng muốt. Lúc nó gườm nhìn nàng trên trán lộ ra một viên ngọc lục bảo hình giọt nước, tinh tế long lanh dưới nắng.
Hashi một chút cũng không sợ yêu quái đẹp đẽ này. Một tay nàng ôm bó củi, tay còn lại đưa ra trước mặt. Ngón tay thon dài xòe ra thành động tác "Lại đây!". Giống như cách nàng hay gọi mấy chú cún ở hiện đại.
Chưa nghe qua yêu quái nào giống thế này, căn bản Hashi không biết nên gọi nó ra sao, nhất thời mở miệng:
"Chó nhỏ..."
Con yêu sói nhìn nàng chằm chằm...Hay tại nó không thích tên này...Hashi nghĩ.
Bất thình lình chó sói kia lại nhảy bổ vào người nàng. Hashi mất trọng tâm ngã ra đằng sau, bị sói đè lên người. Củi trên tay rơi vung vãi đầy đất, còn cổ cầm văng ra xa không thể lấy.
Hashi thở dài, số nàng thật khổ. Nàng chưa làm gì nó mà. Ái nhột!
Hashi nhìn lên chỉ thấy con sói kia liếm liếm mặt mình, móng vuốt cắm trên vai nàng cũng không dùng sức.
Hashi thở phào, may mà nó hiền, nàng quả là có mắt nhìn chó! Đưa tay vuốt ve đầu sói, nàng vô tình đụng trúng viên ngọc lục bảo trước trán nó. Không nghĩ tới viên ngọc chỉ đặt nhẹ lên đó, vừa đụng liền rơi xuống.
"Bụp".
Sau khi viên lục bảo rơi xuống, sói yêu cứ như vậy kêu một tiếng, biến thành con chó con, chạy quanh chân của Hashi.
Cái chuyện quái gì đang xảy ra thế này?
Sau phút bất ngờ, Hashi vô cùng vui vẻ xách củi, cầm, cẩu chạy về hang.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.