Chương 21
Sa Sa cô nương
27/11/2021
"Nào nào, chơi đi chơi đi, ê Yuku-chan, chơi với Tanaka đi!"
Lớp học, hay nói đúng hơn, là nhóm của Yuku và Hashi, hôm nay thật là xôm tụ vì có Tanaka. Còn về vấn đề chơi cái gì, Hashi chép miệng, là cái trò khóa tay cũ rích từ năm lớp 4 Sazuki chơi trên trường về bày cho Hashi, Hashi năm ngoái bày cho Tanaka.
Có lẽ là vì chiến thắng với hội phó hôm trước, Tanako tinh thần phơi phới tuyên bố: "Tụi mình, Tanako, Tanaka, Juko, Hashi, Yuku, chơi với nhau lâu như vậy rồi, hôm nay sáp nhập thành một nhóm chính thức đi! Tanako làm lão đại, thế nhé!"
Tanaka: "Hoan hô, quá tốt!!". Đúng là chị hát em khen hay.
Juko: "...". Luôn là không có ý kiến.
Yuku: "Tại sao bạn lại được làm lão đại?"
Hashi: "Bạn sinh trễ nhất nhóm mà Tanako?"
Tanako: "Chính thế, chính vì bé nhất đấy, các cậu lớn hơn phải nhường chứ?"
Tanaka: "Em thì sao?"
Juko: "Kẻ không có tài lãnh đạo, không được đề bạt!"
Tanaka: "Juko, cậu vừa nói gì hả?"
Juko: "Bày đặt, chân ngắn còn cảnh cáo người khác!"
Tanaka: "Cậu chọc tôi đấy nhé!!"
Yuku: "Hai đứa bay vừa nói vừa đứng lên là vừa đấy!"
Hashi: "Ê, hội nghị chưa xong, nén xuống!"
Cũng bởi câu nói này, Tanaka từ bỏ ý định đuổi bắt Juko mà vui vẻ đề xuất trò chơi "Mở khóa tình bạn".
Hashi: "Cái trò trẻ con đấy á?"
Tanaka: "Ừ!!!". Vô cùng hào hứng.
Cái trò trẻ con thực ra đầu đuôi thế này. Hai người cùng chơi với nhau, một người dùng móng tay bấm vào từng ngón tay người kia, chọn ra một ngón cảm thấy đau nhất, sau đó dùng đốt tay của mình đếm độ dài của ngón tay ấy. Đếm được bao nhiêu số thì cả hai đặt hai tay lên vai, vừa đếm vừa rút tay dưới chồng lên tay trên. Cuối cùng là đưa tay cả hai ra nắm lại, nếu mở được thì hợp làm bạn, nếu hai tay bị khóa xem như không hợp.
Năm trước Hashi bất chợt nổi hứng nên chơi cùng Tanaka, kết quả mấy bạn nam cũng chơi, gần như cả lớp đều vui vẻ chơi trò con nít. Nên bây giờ Tanaka muốn chơi, mục đích là "hâm nóng tinh thần nhóm".
Juko: "Cậu muốn hâm nóng tinh thần với tôi á??"
Tanaka: "Thì đúng rô....Không muốn chơi thì thôi nha!! Yuku-chan, chơi đi"
Chơi thì cũng ổn thôi, trò con nít cũng vui chán.
"Ai da, bấm vừa vừa phải phải thôi". Yuku la lên khi móng tay Tanaka bấm vào ngón tay mình. Hashi nhìn nhìn. "Tanaka đâu để móng tay đâu?".
Nhưng Yuku vẫn nhăn nhó: "Không để mới đau ấy!"
Hashi: "..."
Tanaka muốn phản bác, Yuku đã quất thêm một câu: "Cậu không để móng tay nên cứ cố sức bấm cho đau còn gì!"
Thế là Tanaka làm nhẹ lại, Yuku lại nhìn bàn tay mình. "Không thấy ngón nào đau nhất hết"
Tanaka: "...chọn đại đi"
Yuku: "Ngón giữa"
Tanaka cúi đầu đo, hai bạn chơi vui vẻ, kết quả, mở được. Năm ngoái Tanaka chơi với Hashi cũng mở được.
"Gì?". Yuku không thể tin. "Tôi với bạn mà hợp làm bạn á??"
Ở một diễn biến khác, bạn Juko sau khi nghe tiếng la thảm thiết của bạn Yuku, bạn Tanako dụ dỗ thế nào cũng không chơi, trốn chui trốn nhủi. Thế là hai chị em song sinh bất chấp chơi hâm nóng tình tỷ muội.
"Ế, Hashi-chan, Yuku-chan, bình thường thân lắm mà, chơi đi chơi đi!". Là Tanaka vô cùng hào hứng, cô với chị cô không mở được thật.
"Ừm". Hashi khẽ đáp, còn Yuku chơi với yêu nghiệt vui hẳn lên.
"Yuu không có móng tay", Yuku xòe bàn tay ra, "Cho Shi bấm đấy"
"Ừ". Hashi càng không câu nệ, chỉ liếc qua mấy cái móng dài dài của mình, bấm xuống. Vậy mà trái với cô dự đoán, Yuku không kêu lấy một câu.
"Ngón áp út đau nhất". Trong lòng Yuku gào thét, bên ngoài lại rất bình tĩnh. Hashi đo ngón tay, "8 số".
Cả hai cùng đếm, "1", "2"...,"7", "8", rồi xòe tay ra. Yuku nhìn xuống hai đôi tay khóa cứng.
"Ể???"
Hashi chỉ biết cười, bên kia Juko đã trồi lên, ném cho Yuku nụ cười nhạt chứa vài tia thương hại.
"Yahhh, chơi lại chơi lại đi!", Yuku không thể chấp nhận sự thật đau đớn này, cô với Hashi có cái gì không hợp??
"Ừ, chơi lại", đến Tanako cũng ném cho Yuku ánh nhìn thương xót biết mấy.
Hashi lại bấm, đếm ngón tay. "6 số"
Mọi người đều chờ, hai cô gái xòe tay ra...
Không mở được!
Mọi người cười ồ, Hashi cũng cười nhẹ, lắc đầu. "Mình không thuộc về nhau ha!"
Đến lúc này Yuku nhíu mày thật khẽ. Hashi không tráo tay đó chứ? Số chẵn, tay trái đặt lên trên, cô đều đã tính toán, tại sao lần này vẫn không mở được?
"Chơi lần nữa đi!!". Yuku tự đề xuất. Grào, cô không tin cô không tin.
Hashi xem chừng không có hứng thú. "Hai lần rồi!"
Yuku bày ra cái mặt cá trê "Một lần nữa thôi, quá tam ba bận!"
Hashi đành chơi cùng cô. "9 số"
Mọi người lại một phen chờ được cười vô mặt Yuku nữa, ai cũng háo hức như đang dò xổ số vậy.
"1", "2".... Hashi vô tư đếm đếm, lật tay, Yuku tính toán số, tính luôn tay Hashi, chỉnh tay của mình. Phải mở được!
"7", "8", "9"... Hashi lại đưa tay ra, ánh mắt Yuku chớp thoắt, đưa tay...
Vẫn không mở được!
Khỏi phải nói mọi người ai cũng thỏa mãn cả, cười một trận no nê. Hashi cũng không ngoại lệ, chỉ có bạn Yuku giận dỗi đứng lên.
"Ai mà thèm chơi cái trò con nít!"
Nhưng mà tưởng bạn đi đâu xa, ai ngờ bạn lại lên chiếm chỗ Tanaka, thuận tiện Hashi cũng về chỗ của mình ngồi. Yuku trao cho Hashi ánh mắt cún con hờn dỗi, còn Hashi vẫn thấp thoáng cười, bất đắc dĩ nhìn lại cô.
"Yuu mới không tin cái trò con nít đó. Yuu tính toán kĩ lắm rồi, chẳng hiểu sao vẫn không mở được!"
"Ừ", Hashi không biết nói gì hơn, trò đó của trẻ con thật.
Lại ngồi thêm một chút. Bên kia Tanaka và Juko lại đang đấu võ miệng, Tanako nhàn tản lấy ra ổ bánh mì, vừa gặm vừa hóng.
"Shi này", Yuku lại không nhịn được nói thêm, "Mình không mở được không phải vì không hợp đâu".
Hashi nghiêng đầu nghe cô nói, Yuku đột nhiên nắm lấy tay Hashi đặt trên bàn, hơi ấm đến đột ngột trên mu bàn tay làm cảm giác khác biệt cũng âm thầm trỗi dậy trong Hashi.
"Mình không mở được là tại mình khóa chặt nhau giống như vậy nè!! Chặt như dán 502 vậy đó!" Yuku nói chắc chắn, Hashi lặng lẽ quay đầu nhìn, Yuku còn gật thêm mấy cái để chắc chắn hơn nữa.
"...". Cố chấp như vậy làm Hashi không biết nên đáp lời cô làm sao, chỉ đành gật đầu theo, "Ừ, mình khóa, keo con chó chặt hơn"
Nhưng cũng sự cố chấp đó mà Hashi thấy Yuku đáng yêu lạ thường. Mắt cô như không nheo lại, nhìn theo Juko và Tanaka bây giờ đã đuổi nhau thật, bên kia Tanako ăn được nửa ổ bánh mì.
"..Shi này..". Yuku lại lên tiếng, Hashi ừm khẽ.
"Nếu như quay trở lại hôm trước, nếu vậy Shi có nhường Yuu lại cho Likawa nữa không?"
Hashi không ngờ cô hỏi như vậy, cô muốn nhìn thử vẻ mặt của Yuku, nhưng đầu lại cứng ngắc, cuối cùng lại trở thành người né tránh đối mặt với Yuku.
Cô ngập ngừng.
Cô sẽ nhường chứ?
"Không..."
Giọng Yuku vui vẻ hẳn lên: "Vậy thì tốt quá rồi"
Nhưng Hashi lại lắc đầu, giọng nói cô đạm bạc như mọi ngày. "Likawa sẽ không phải người trân trọng Yuu, nên sẽ không tốt với Yuu, không thể nhường".
Yuku sao có thể không hiểu ý của Hashi, một cái gì đó ê ẩm trong lòng, cô buông tay Hashi đứng dậy.
"Nếu vậy nếu gặp người tốt hơn, Shi vẫn sẽ nhường Yuu cho người ta! Yuu vẫn bị Shi đẩy đi."
Vẫn không nhìn cô, Hashi không phủ nhận. Điều này quả thực lại làm Yuku đau lòng, cô muốn nói gì đó, nhưng lại không biết dùng tư cách gì để nói, cũng không có cái gan lên án Hashi, chỉ có thể đẩy ghế, đi về chỗ, nhưng đã quen tay, vẫn lấy cuốn bài tập trên bàn muốn chép bài giúp cô, vì ban nãy Hashi ngủ quên trong giờ. Hashi cũng không nói gì thêm.
Tại sao trước kia cô không nhận ra, hóa ra cô vẫn chưa chạm đến nơi quan trọng trong lòng Hashi. Một lần cô làm sai, dường như khoảng cách lại được kéo xa trong thinh lặng.
Rõ ràng Hashi hoàn toàn có thể không nói ra câu cuối, nhưng cô vẫn không hề trốn tránh. Yuku vẫn thích sự thật, nhưng Hashi lại là một sự thật trần trụi và tàn nhẫn đến nỗi dù đã chuẩn bị tinh thần, Yuku vẫn không tránh khỏi bị lời cô nói làm lạnh giá.
Nhưng cho dù run sợ, thì Yuku vẫn chẳng có cách nào, chỉ là, cô sẽ không buông bỏ Hashi dễ dàng như vậy. Hashi khác Likawa, sẽ không cự tuyệt cô. Yuku chỉ cần như vậy thôi.
Hashi ngồi sau Yuku một bàn, lặng lẽ ngước lên tấm lưng của người kia.
Thiếu mất Likawa, chẳng hiểu sao Hashi lại cảm thấy tình bạn này mới thật chênh lệch.
Tôi.. chỉ muốn làm một cái gì đó thật nho nhỏ.. trong cuộc đời bạn, như thanh âm đệm nhẹ nhàng không đáng để ý, nhưng có thể khiến cả bản nhạc trọn vẹn hơn, cũng chỉ muốn bạn là cái gì đó nho nhỏ, trong cuộc đời phù du của tôi.
----------------------------------------------------
Cửa phòng tắm đột ngột bật mở, Hashi lặng lẽ đưa đôi mắt lạnh nhạt lên nhìn Sazuki.
"Lại rình mò gì nữa?"
Làm bộ như không để ý đến cô, Sazuki hừ khẽ một tiếng: "Em lấy dầu gội. Mẹ bảo chị tắm nhanh còn ăn cơm kìa!"
Nhà Hashi có một lầu, nên phải xây tới hai cái nhà tắm. Bố cũng không ở đây nữa, thành ra nhà tắm trên gác bị Hashi một mình chiếm cứ. Thỉnh thoảng hết thứ gì Sazuki hay mẹ đều lên trên này lấy, điểm chung là không bao giờ gõ cửa.
"Lấy nhanh rồi xuống đi". Hashi nhắm mắt, nước nóng vây quanh người làm cô thoải mái đến mức nói chuyện cũng lười.
Nhưng Sazuki không nhận ra, vô tình hỏi một câu lại trúng ngay trọng tâm: "Khiếp, gần đây như bà già, nói cũng lười. Chị với chị Yuku gặp chuyện à?"
Đột nhiên nghe đến tên Yuku, Hashi mở một con mắt: "Hả??"
"Không có gì". Sazuki xua tay. "Chị Yuku mới gọi điện đấy". Làm cô đang ngóng tin chồng cũng không xong.
Hashi chỉ gật đầu: "Ừ, có chút chuyện". Câu hỏi sáng nay của Yuku chợt hiện lên trong đầu, Hashi lại mở miệng. "Em nghĩ chị với Yuku có thể làm bạn lâu dài mà không rời bỏ nhau không?"
Sazuki đã định đi xuống, nghe vậy thì dừng lại. Ngẫm nghĩ một chút, cô trả lời với ánh mắt chắc chắn: "Em không biết!"
Hashi: "..."
"Nhưng nếu trông như chị bây giờ, em nghĩ chị sẽ không bỏ rơi chị Yuku được đâu!"
"Vậy sao..". Hashi thầm nghĩ trên đời này cái gì mà chẳng có thể xảy ra, nhưng suy nghĩ đó nhanh chóng thoáng đi mất.
Sazuki đã xuống lầu, Hashi lặng lẽ lấy khăn, bước ra khỏi bồn tắm.
Nếu phải kết thúc tình bạn này.. Hashi nghĩ, có lẽ cô sẽ không cam tâm, dù có kết thúc thì có lẽ cũng sẽ bất đắc dĩ rất nhiều. Còn Yuku chắc chắn không mong muốn, cô tin như vậy.
Hashi bước vào phòng, liếc ngang bàn học, nơi cuốn sổ hôm qua mới mua đang nằm yên.
Cô biết mình phải ghi gì trong đó rồi, trước khi đưa nó cho Yuku.
__________________________________
Sa Sa đã quay trở lại sau một kì thi đại học đầy thảm hại rồi các bạn! (T.T)
Như đã hứa mình sẽ bù chương cho các bạn nha. Tổng cộng là 12 chương ạ.
Mình đã định sẽ đẩy nhanh tiến độ vào nghỉ hè, một tuần hai chương. Nên trước mắt bù dần các chương trước thì mình sẽ up một tuần bốn chương vào thứ hai, tư, sáu, và chủ nhật nhé!
Cảm ơn các bạn đã ủng hộ. Các bạn đọc truyện vui vẻ!
Sa Sa.
Lớp học, hay nói đúng hơn, là nhóm của Yuku và Hashi, hôm nay thật là xôm tụ vì có Tanaka. Còn về vấn đề chơi cái gì, Hashi chép miệng, là cái trò khóa tay cũ rích từ năm lớp 4 Sazuki chơi trên trường về bày cho Hashi, Hashi năm ngoái bày cho Tanaka.
Có lẽ là vì chiến thắng với hội phó hôm trước, Tanako tinh thần phơi phới tuyên bố: "Tụi mình, Tanako, Tanaka, Juko, Hashi, Yuku, chơi với nhau lâu như vậy rồi, hôm nay sáp nhập thành một nhóm chính thức đi! Tanako làm lão đại, thế nhé!"
Tanaka: "Hoan hô, quá tốt!!". Đúng là chị hát em khen hay.
Juko: "...". Luôn là không có ý kiến.
Yuku: "Tại sao bạn lại được làm lão đại?"
Hashi: "Bạn sinh trễ nhất nhóm mà Tanako?"
Tanako: "Chính thế, chính vì bé nhất đấy, các cậu lớn hơn phải nhường chứ?"
Tanaka: "Em thì sao?"
Juko: "Kẻ không có tài lãnh đạo, không được đề bạt!"
Tanaka: "Juko, cậu vừa nói gì hả?"
Juko: "Bày đặt, chân ngắn còn cảnh cáo người khác!"
Tanaka: "Cậu chọc tôi đấy nhé!!"
Yuku: "Hai đứa bay vừa nói vừa đứng lên là vừa đấy!"
Hashi: "Ê, hội nghị chưa xong, nén xuống!"
Cũng bởi câu nói này, Tanaka từ bỏ ý định đuổi bắt Juko mà vui vẻ đề xuất trò chơi "Mở khóa tình bạn".
Hashi: "Cái trò trẻ con đấy á?"
Tanaka: "Ừ!!!". Vô cùng hào hứng.
Cái trò trẻ con thực ra đầu đuôi thế này. Hai người cùng chơi với nhau, một người dùng móng tay bấm vào từng ngón tay người kia, chọn ra một ngón cảm thấy đau nhất, sau đó dùng đốt tay của mình đếm độ dài của ngón tay ấy. Đếm được bao nhiêu số thì cả hai đặt hai tay lên vai, vừa đếm vừa rút tay dưới chồng lên tay trên. Cuối cùng là đưa tay cả hai ra nắm lại, nếu mở được thì hợp làm bạn, nếu hai tay bị khóa xem như không hợp.
Năm trước Hashi bất chợt nổi hứng nên chơi cùng Tanaka, kết quả mấy bạn nam cũng chơi, gần như cả lớp đều vui vẻ chơi trò con nít. Nên bây giờ Tanaka muốn chơi, mục đích là "hâm nóng tinh thần nhóm".
Juko: "Cậu muốn hâm nóng tinh thần với tôi á??"
Tanaka: "Thì đúng rô....Không muốn chơi thì thôi nha!! Yuku-chan, chơi đi"
Chơi thì cũng ổn thôi, trò con nít cũng vui chán.
"Ai da, bấm vừa vừa phải phải thôi". Yuku la lên khi móng tay Tanaka bấm vào ngón tay mình. Hashi nhìn nhìn. "Tanaka đâu để móng tay đâu?".
Nhưng Yuku vẫn nhăn nhó: "Không để mới đau ấy!"
Hashi: "..."
Tanaka muốn phản bác, Yuku đã quất thêm một câu: "Cậu không để móng tay nên cứ cố sức bấm cho đau còn gì!"
Thế là Tanaka làm nhẹ lại, Yuku lại nhìn bàn tay mình. "Không thấy ngón nào đau nhất hết"
Tanaka: "...chọn đại đi"
Yuku: "Ngón giữa"
Tanaka cúi đầu đo, hai bạn chơi vui vẻ, kết quả, mở được. Năm ngoái Tanaka chơi với Hashi cũng mở được.
"Gì?". Yuku không thể tin. "Tôi với bạn mà hợp làm bạn á??"
Ở một diễn biến khác, bạn Juko sau khi nghe tiếng la thảm thiết của bạn Yuku, bạn Tanako dụ dỗ thế nào cũng không chơi, trốn chui trốn nhủi. Thế là hai chị em song sinh bất chấp chơi hâm nóng tình tỷ muội.
"Ế, Hashi-chan, Yuku-chan, bình thường thân lắm mà, chơi đi chơi đi!". Là Tanaka vô cùng hào hứng, cô với chị cô không mở được thật.
"Ừm". Hashi khẽ đáp, còn Yuku chơi với yêu nghiệt vui hẳn lên.
"Yuu không có móng tay", Yuku xòe bàn tay ra, "Cho Shi bấm đấy"
"Ừ". Hashi càng không câu nệ, chỉ liếc qua mấy cái móng dài dài của mình, bấm xuống. Vậy mà trái với cô dự đoán, Yuku không kêu lấy một câu.
"Ngón áp út đau nhất". Trong lòng Yuku gào thét, bên ngoài lại rất bình tĩnh. Hashi đo ngón tay, "8 số".
Cả hai cùng đếm, "1", "2"...,"7", "8", rồi xòe tay ra. Yuku nhìn xuống hai đôi tay khóa cứng.
"Ể???"
Hashi chỉ biết cười, bên kia Juko đã trồi lên, ném cho Yuku nụ cười nhạt chứa vài tia thương hại.
"Yahhh, chơi lại chơi lại đi!", Yuku không thể chấp nhận sự thật đau đớn này, cô với Hashi có cái gì không hợp??
"Ừ, chơi lại", đến Tanako cũng ném cho Yuku ánh nhìn thương xót biết mấy.
Hashi lại bấm, đếm ngón tay. "6 số"
Mọi người đều chờ, hai cô gái xòe tay ra...
Không mở được!
Mọi người cười ồ, Hashi cũng cười nhẹ, lắc đầu. "Mình không thuộc về nhau ha!"
Đến lúc này Yuku nhíu mày thật khẽ. Hashi không tráo tay đó chứ? Số chẵn, tay trái đặt lên trên, cô đều đã tính toán, tại sao lần này vẫn không mở được?
"Chơi lần nữa đi!!". Yuku tự đề xuất. Grào, cô không tin cô không tin.
Hashi xem chừng không có hứng thú. "Hai lần rồi!"
Yuku bày ra cái mặt cá trê "Một lần nữa thôi, quá tam ba bận!"
Hashi đành chơi cùng cô. "9 số"
Mọi người lại một phen chờ được cười vô mặt Yuku nữa, ai cũng háo hức như đang dò xổ số vậy.
"1", "2".... Hashi vô tư đếm đếm, lật tay, Yuku tính toán số, tính luôn tay Hashi, chỉnh tay của mình. Phải mở được!
"7", "8", "9"... Hashi lại đưa tay ra, ánh mắt Yuku chớp thoắt, đưa tay...
Vẫn không mở được!
Khỏi phải nói mọi người ai cũng thỏa mãn cả, cười một trận no nê. Hashi cũng không ngoại lệ, chỉ có bạn Yuku giận dỗi đứng lên.
"Ai mà thèm chơi cái trò con nít!"
Nhưng mà tưởng bạn đi đâu xa, ai ngờ bạn lại lên chiếm chỗ Tanaka, thuận tiện Hashi cũng về chỗ của mình ngồi. Yuku trao cho Hashi ánh mắt cún con hờn dỗi, còn Hashi vẫn thấp thoáng cười, bất đắc dĩ nhìn lại cô.
"Yuu mới không tin cái trò con nít đó. Yuu tính toán kĩ lắm rồi, chẳng hiểu sao vẫn không mở được!"
"Ừ", Hashi không biết nói gì hơn, trò đó của trẻ con thật.
Lại ngồi thêm một chút. Bên kia Tanaka và Juko lại đang đấu võ miệng, Tanako nhàn tản lấy ra ổ bánh mì, vừa gặm vừa hóng.
"Shi này", Yuku lại không nhịn được nói thêm, "Mình không mở được không phải vì không hợp đâu".
Hashi nghiêng đầu nghe cô nói, Yuku đột nhiên nắm lấy tay Hashi đặt trên bàn, hơi ấm đến đột ngột trên mu bàn tay làm cảm giác khác biệt cũng âm thầm trỗi dậy trong Hashi.
"Mình không mở được là tại mình khóa chặt nhau giống như vậy nè!! Chặt như dán 502 vậy đó!" Yuku nói chắc chắn, Hashi lặng lẽ quay đầu nhìn, Yuku còn gật thêm mấy cái để chắc chắn hơn nữa.
"...". Cố chấp như vậy làm Hashi không biết nên đáp lời cô làm sao, chỉ đành gật đầu theo, "Ừ, mình khóa, keo con chó chặt hơn"
Nhưng cũng sự cố chấp đó mà Hashi thấy Yuku đáng yêu lạ thường. Mắt cô như không nheo lại, nhìn theo Juko và Tanaka bây giờ đã đuổi nhau thật, bên kia Tanako ăn được nửa ổ bánh mì.
"..Shi này..". Yuku lại lên tiếng, Hashi ừm khẽ.
"Nếu như quay trở lại hôm trước, nếu vậy Shi có nhường Yuu lại cho Likawa nữa không?"
Hashi không ngờ cô hỏi như vậy, cô muốn nhìn thử vẻ mặt của Yuku, nhưng đầu lại cứng ngắc, cuối cùng lại trở thành người né tránh đối mặt với Yuku.
Cô ngập ngừng.
Cô sẽ nhường chứ?
"Không..."
Giọng Yuku vui vẻ hẳn lên: "Vậy thì tốt quá rồi"
Nhưng Hashi lại lắc đầu, giọng nói cô đạm bạc như mọi ngày. "Likawa sẽ không phải người trân trọng Yuu, nên sẽ không tốt với Yuu, không thể nhường".
Yuku sao có thể không hiểu ý của Hashi, một cái gì đó ê ẩm trong lòng, cô buông tay Hashi đứng dậy.
"Nếu vậy nếu gặp người tốt hơn, Shi vẫn sẽ nhường Yuu cho người ta! Yuu vẫn bị Shi đẩy đi."
Vẫn không nhìn cô, Hashi không phủ nhận. Điều này quả thực lại làm Yuku đau lòng, cô muốn nói gì đó, nhưng lại không biết dùng tư cách gì để nói, cũng không có cái gan lên án Hashi, chỉ có thể đẩy ghế, đi về chỗ, nhưng đã quen tay, vẫn lấy cuốn bài tập trên bàn muốn chép bài giúp cô, vì ban nãy Hashi ngủ quên trong giờ. Hashi cũng không nói gì thêm.
Tại sao trước kia cô không nhận ra, hóa ra cô vẫn chưa chạm đến nơi quan trọng trong lòng Hashi. Một lần cô làm sai, dường như khoảng cách lại được kéo xa trong thinh lặng.
Rõ ràng Hashi hoàn toàn có thể không nói ra câu cuối, nhưng cô vẫn không hề trốn tránh. Yuku vẫn thích sự thật, nhưng Hashi lại là một sự thật trần trụi và tàn nhẫn đến nỗi dù đã chuẩn bị tinh thần, Yuku vẫn không tránh khỏi bị lời cô nói làm lạnh giá.
Nhưng cho dù run sợ, thì Yuku vẫn chẳng có cách nào, chỉ là, cô sẽ không buông bỏ Hashi dễ dàng như vậy. Hashi khác Likawa, sẽ không cự tuyệt cô. Yuku chỉ cần như vậy thôi.
Hashi ngồi sau Yuku một bàn, lặng lẽ ngước lên tấm lưng của người kia.
Thiếu mất Likawa, chẳng hiểu sao Hashi lại cảm thấy tình bạn này mới thật chênh lệch.
Tôi.. chỉ muốn làm một cái gì đó thật nho nhỏ.. trong cuộc đời bạn, như thanh âm đệm nhẹ nhàng không đáng để ý, nhưng có thể khiến cả bản nhạc trọn vẹn hơn, cũng chỉ muốn bạn là cái gì đó nho nhỏ, trong cuộc đời phù du của tôi.
----------------------------------------------------
Cửa phòng tắm đột ngột bật mở, Hashi lặng lẽ đưa đôi mắt lạnh nhạt lên nhìn Sazuki.
"Lại rình mò gì nữa?"
Làm bộ như không để ý đến cô, Sazuki hừ khẽ một tiếng: "Em lấy dầu gội. Mẹ bảo chị tắm nhanh còn ăn cơm kìa!"
Nhà Hashi có một lầu, nên phải xây tới hai cái nhà tắm. Bố cũng không ở đây nữa, thành ra nhà tắm trên gác bị Hashi một mình chiếm cứ. Thỉnh thoảng hết thứ gì Sazuki hay mẹ đều lên trên này lấy, điểm chung là không bao giờ gõ cửa.
"Lấy nhanh rồi xuống đi". Hashi nhắm mắt, nước nóng vây quanh người làm cô thoải mái đến mức nói chuyện cũng lười.
Nhưng Sazuki không nhận ra, vô tình hỏi một câu lại trúng ngay trọng tâm: "Khiếp, gần đây như bà già, nói cũng lười. Chị với chị Yuku gặp chuyện à?"
Đột nhiên nghe đến tên Yuku, Hashi mở một con mắt: "Hả??"
"Không có gì". Sazuki xua tay. "Chị Yuku mới gọi điện đấy". Làm cô đang ngóng tin chồng cũng không xong.
Hashi chỉ gật đầu: "Ừ, có chút chuyện". Câu hỏi sáng nay của Yuku chợt hiện lên trong đầu, Hashi lại mở miệng. "Em nghĩ chị với Yuku có thể làm bạn lâu dài mà không rời bỏ nhau không?"
Sazuki đã định đi xuống, nghe vậy thì dừng lại. Ngẫm nghĩ một chút, cô trả lời với ánh mắt chắc chắn: "Em không biết!"
Hashi: "..."
"Nhưng nếu trông như chị bây giờ, em nghĩ chị sẽ không bỏ rơi chị Yuku được đâu!"
"Vậy sao..". Hashi thầm nghĩ trên đời này cái gì mà chẳng có thể xảy ra, nhưng suy nghĩ đó nhanh chóng thoáng đi mất.
Sazuki đã xuống lầu, Hashi lặng lẽ lấy khăn, bước ra khỏi bồn tắm.
Nếu phải kết thúc tình bạn này.. Hashi nghĩ, có lẽ cô sẽ không cam tâm, dù có kết thúc thì có lẽ cũng sẽ bất đắc dĩ rất nhiều. Còn Yuku chắc chắn không mong muốn, cô tin như vậy.
Hashi bước vào phòng, liếc ngang bàn học, nơi cuốn sổ hôm qua mới mua đang nằm yên.
Cô biết mình phải ghi gì trong đó rồi, trước khi đưa nó cho Yuku.
__________________________________
Sa Sa đã quay trở lại sau một kì thi đại học đầy thảm hại rồi các bạn! (T.T)
Như đã hứa mình sẽ bù chương cho các bạn nha. Tổng cộng là 12 chương ạ.
Mình đã định sẽ đẩy nhanh tiến độ vào nghỉ hè, một tuần hai chương. Nên trước mắt bù dần các chương trước thì mình sẽ up một tuần bốn chương vào thứ hai, tư, sáu, và chủ nhật nhé!
Cảm ơn các bạn đã ủng hộ. Các bạn đọc truyện vui vẻ!
Sa Sa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.