Chương 170: Thổ lộ
Ngư Sương
11/08/2021
Kế hoạch câu cá của Giang Tĩnh Bạch cực kì thành công, còn giúp Ngư Hi xin nghỉ được hai ngày. Vì quảng bá vừa kết thúc, Bạch Vũ Đường cũng muốn để cô thu dọn chuẩn bị vào đoàn phim, vậy nên thấy cô xin nghỉ liền phất tay thả.
Bộ phim mới của đạo diễn Mai không lấy cảnh ở thành phố B, vì thế Giang Tĩnh Bạch lấy cớ phải yêu xa kéo Ngư Hi lên giường hai ngày.
Ba, bốn ngày không gặp, Ngư Hi cũng rất nhớ người kia, ngầm đồng ý cho cô phóng túng hết mình. Hai người như yêu tinh đánh nhau, đánh từ đầu giường đến cuối giường, cuối cùng còn lên sô pha, bệ cửa sổ, phòng tắm đánh mấy trận. Lúc ngày nghỉ sắp kết thúc, Ngư Hi mệt đến nỗi giơ tay cũng tốn sức, cả người mềm nhũn. Cô nghiêng đầu nhìn Giang Tĩnh Bạch, trên cơ thể người nọ là chi chít hoa hồng mình hôn ra, màu đỏ tươi rơi trên da thịt trắng trẻo thật chói mắt, chưa cần nói đến mái tóc đen nhánh xõa tung trên tấm lưng ngọc thon thả, càng thêm nét gợi cảm trong cơn mơ màng.
Ngư Hi gọi: "Tĩnh Bạch."
Giang Tĩnh Bạch quay đầu, cuộc leo núi lội nước khi nãy khiến cô nhẹ thở gấp, khí thế lạnh lùng quen thuộc bị giấu đi, gương mặt nghiêm túc ửng đỏ, mắt phượng híp lại, môi đỏ bị cắn sưng, cô ấy như thế này, hoàn toàn tương phản với sự sắc sảo nghiêm nghị và cẩn thận tỉ mỉ ngày thường.
Ngư Hi cảm thấy ngưa ngứa trong lòng, vẫn không kìm được ngồi dậy, lại đè lên.
Giang Tĩnh Bạch khẽ cười: "Cậu còn sức?"
Ngư Hi rút máy sạc điện ở đầu giường, cầm thứ gì đó trên tay: "Không, nhưng mình vẫn còn bốn tiếng."
Giang Tĩnh Bạch: "..."
Ánh mắt của người bên cạnh dần mê ly, hơi thở gấp gáp, cơ thể căng chặt, dùng tiếng nói trầm khàn gọi tên cô. Cuối cùng Ngư Hi cũng hiểu ý câu nói của người xưa, chết dưới hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu.
Ngày nghỉ kết thúc, khi Chung Thần đến đón liền nhìn thấy Ngư Hi có vẻ uể oải không có tinh thần, cô đi theo Ngư Hi lên xe mới nhỏ tiếng hỏi: "Hi Hi, chị không nghỉ ngơi được ư?"
Ngư Hi để cô đặt va-li vào cốp sau, lên xe trước: "Hơi hơi."
Chung Thần cất kỹ va-li rồi ngồi vào bên cạnh, khó hiểu: "Sao không nghỉ ngơi được? Không phải chị Bạch cho chị nghỉ hai ngày đấy ư?"
Nghe cô lải nhải, Ngư Hi nghiêng đầu, mím môi nói: "Vì Giang Tĩnh Bạch cũng không đi làm hai ngày."
Chung Thần: "..."
Mệt thật đấy.
Bị một câu mệt của Ngư Hi chặn lại, cô càng nhìn Ngư Hi càng cảm thấy là phóng túng quá mức, không khỏi cảm thán một câu.
Mẹ nó, yêu đương cũng thật tốt!
Thậm chí cô cũng muốn tìm bạn gái.
Thấy cô ngẩn ngơ, Ngư Hi hỏi: "Nghĩ gì thế?"
Chung Thần bừng tỉnh, đỏ mặt, dời tầm mắt nói: "Không có gì, chị nghỉ ngơi đi, khi nào đến em gọi."
Ngư Hi gật đầu một cách tự nhiên, dựa vào ghế nghỉ ngơi.
Khi đến sân bay, mọi người đã có mặt đầy đủ. Ngư Hi được nhân viên hộ tống đến phòng nghỉ của đạo diễn Mai. Mọi người thu dọn đơn giản rồi lên máy bay. Đến thành phố K đã là ba giờ chiều, Ngư Hi gọi cho Giang Tĩnh Bạch. Lần này quay phim xem như nửa khép kín, ban ngày đều ở trong đoàn phim. Để bồi dưỡng bầu không khí quay phim, đạo diễn Mai hạn chế diễn viên dùng mọi thiết bị liên lạc khi ở trong đoàn, ngay cả muốn cầm điện thoại lướt chuyện phiếm cũng khó. Việc duy nhất mọi người có thể làm là ngồi cùng nhau luyện tập lời thoại trong kịch bản. Ngư Hi đã hợp tác với đạo diễn Mai một lần, lần trước là hoàn toàn khép kín, lần này tốt hơn nhiều.
Buổi chiều sau khi đến thành phố K cũng không lập tức vào đoàn phim, mà tổ chức nghi thức khai máy trước. Có lẽ vì đây là đoàn phim của đạo diễn Mai, hoặc cũng có thể nói những phóng viên kia đều biết tính cách của đạo diễn Mai, không ai dám hỏi những câu quá nhạy cảm, đến lượt Ngư Hi cũng chỉ hỏi mấy câu quy củ liên quan đến đoàn phim. Ngư Hi trả lời rất cẩn thận chặt chẽ.
Buổi tối, tin về nghi thức khai máy đã lên mạng.
Ngư Hi thấy mình được tag cũng share lại. Trên ảnh, cô buộc tóc hai bên, mặc trang phục thời Dân quốc tối màu, trang điểm nhẹ nhàng lại khiến gương mặt càng tươi sáng. Cô mở Weibo, quả nhiên thấy fans vào thổ lộ nhanh như chớp.
---- Aaaaaaa Ngư Hi của em, nữ thần của em, em biến thành vô dụng rồi! Ngoài kêu aaaa không thể nói gì nữa, aaaa sắp qua đời!
--- Ngư Hi trên ảnh thật có hồn, giống hệt một cô gái sống từ thời Dân quốc đi tới.
--- Hi Hi em muốn sinh khỉ con cho chị!
--- Em cũng muốn ư ư ư ư, Hi Hi chị nhìn em đi, em yêu chị!
--- Phắn đi, mấy người đều là fan fake, tui mới là real, tui muốn Ngư Hi sinh khỉ con cho tui!
Đương nhiên ngoài những lời tỏ tình vui vẻ, cũng có không ít ngôn từ thiếu hài hòa.
--- Cứ chém gió đi, cẩn thận gió to quá tự nổ đấy. Ngư Hi cũng đẹp, nhưng không phải thực lực chỉ có như vậy thôi sao?
--- Đúng đúng đúng, thực lực của Hi Hi nhà chúng tôi chỉ có như vậy, dù sao cũng là Tam Liệu Thị Hậu trẻ tuổi nhất, không như người nào đó, lên thị hậu xong bị trào phúng bay màu luôn!
--- Hừ còn không phải là vì Ngư Hi có bối cảnh, còn Thư Ẩm của chúng tôi không có!
--- Ai nhắc đến Thư Ẩm đấy, cái thứ mặt dày*.
*thật ra dịch thô là "mặt b", "b" đồng âm với từ chỉ bộ phận phụ khoa, cơ mà thử tìm hiểu thì bên họ chửi mặt b cũng gần tương tự như mặt dày.
Gần đây Ngư Hi thường xuyên nhìn thấy tên mình bị đặt cạnh tên của Thư Ẩm, rất đơn giản, vì lịch chiếu phim của cả hai đang trùng nhau. Chỉ hai ngày lên sóng, ratings đã đuổi nhau sít sao, ratings của cô ở vị trí thứ hai, Thư Ẩm ở vị trí thứ ba.
Xét về tính chất của phim, cô là nữ chính của phim chính kịch, Thư Ẩm là nữ chính của phim hành động, cũng gần tương tự nhau.
Vì thế cộng đồng mạng bắt đầu so sánh.
Vừa phát sóng hai ngày, trên mạng đã bình luận xôn xao.
Những bình luận thế này bắt đầu nổi lên: "Kỹ thuật diễn của Ngư Hi không dùng nổi nữa", "Thư Ẩm cũng ổn đấy", "Ratings của Ngư Hi mà đánh bại được Thư Ẩm ư", "Thư Ẩm thể hiện không tồi", "Thư Ẩm và Ngư Hi, ai sẽ là người cuối cùng cười", "Ratings của Ngư Hi mà không đánh bại của Thư Ẩm thì chính là trò đùa".
Vì thế những ngày gần đây dù là hoạt động của cô hay là dưới Weibo của Thư Ẩm, lúc nào cũng có thể nhìn thấy tên của cả hai.
Ngư Hi cũng không quá quan tâm đến chuyện này, nhưng Chung Thần lại căng thẳng muốn qua đời. Đúng như dự đoán, sáng hôm sau, Chung Thần báo cáo rất đúng giờ: "Hi Hi, có ratings của tối hôm qua rồi, chị vẫn đứng thứ hai."
Như gặp kẻ địch.
Ngư Hi cười, thật ra cô khá ngạc nhiên vì phim cổ trang còn có thể đứng thứ hai. Dù sao cũng là đề tài từ bốn, năm năm trước, đã hơi lỗi thời, nhưng cũng có thể vì mấy năm nay có quá ít phim cổ trang, vì thế phim của cô lên sóng sau một thời gian bị đắp chiếu liền đứng vững ở vị trí thứ hai.
"Ngư Hi!" Đạo diễn Mai gọi: "Đến đây!"
Ngư Hi nhìn Chung Thần rồi đi tới. Nam diễn viên chính Trương Lâm đang đứng bên cạnh đạo diễn Mai nghiêm túc thảo luận về kịch bản. Ngư Hi đến gần, nghe đạo diễn Mai nói về thay đổi ở cảnh diễn tiếp theo, cô gật đầu.
"Vậy quay trong nhà trước ạ?"
Đạo diễn Mai gật đầu, làm tư thế: "Cháu phải làm thế này, hiểu chưa?"
Ngư Hi học theo, làm lại y như khuôn đúc. Đạo diễn Mai sửa tư thế cho cô. Chung Thần đứng một bên khác nhìn, thấy đôi mắt sáng ngời của Ngư Hi cũng không khỏi vui vẻ.
Thời gian nhẹ trôi, đến lúc Ngư Hi để ý đến thời gian, mười ngày đã trôi qua, trong mười ngày này, ban ngày cô quay phim, tối về video call với Giang Tĩnh Bạch, bận rộn không có thời gian chú ý đến động thái trên mạng, nhưng vẫn biết tin ratings phim cổ trang của cô đã lên vị trí thứ nhất nhờ Chung Thần.
Vì bộ phim đầu tiên đã chiếu hết, cô đi lên vị trí thứ nhất, cũng vượt qua bộ phim đô thị của Thư Ẩm, hoàn toàn không để cộng đồng mạng phải lo lắng ratings của cô sẽ không bằng Thư Ẩm. Mỗi ngày Chung Thần đều hớn hở cười ngốc nghếch, nhìn thấy cô chỉ thiếu vỗ tay khen cô quá giỏi.
Nhìn dáng vẻ ngu ngơ của em ấy, Ngư Hi cũng không buồn trêu.
Thêm năm ngày nữa, phân cảnh ở thành phố K kết thúc, phải đi đến thành phố tiếp theo. Đạo diễn Mai cho đoàn phim nghỉ một ngày. Nhóm người trẻ tuổi thoải mái vui chơi. Ngư Hi vốn định trở về thành phố B, nhưng thời gian không kịp, hơn nữa Giang Tĩnh Bạch đã đi công tác, cô về cũng không gặp được, dứt khoát nằm trên giường khách sạn, tận hưởng sự yên tĩnh hiếm có.
Vừa thả lỏng liền ngủ đến bảy, tám giờ tối, Ngư Hi bị chuông điện thoại đánh thức, tưởng là Giang Tĩnh Bạch, cô không mở mắt liền nhận: "Ơi."
Nghe giọng nói mềm nhũn mơ hồ, Liễu Ngọc Dao tặc lưỡi: "Đang ngủ à?"
Ngư Hi nghe được giọng nói kia liền mở mắt: "Liễu Ngọc Dao?"
Liễu Ngọc Dao hắng giọng: "Là tôi."
Ngư Hi ngồi dậy: "Có việc gì à?"
Liễu Ngọc Dao đã nhịn rất lâu, nói: "Sao cô lại đi đóng phim ngắn?"
Đầu óc Ngư Hi tạm dừng vài giây, rồi nhanh chóng tỉnh táo: "Phim ngắn?"
Cô vỗ trán, hai ngày trước Đào Ỷ Đồng đã nói với cô phim ngắn sắp được tung lên, lúc đó cô bận nên không kịp nghĩ, nghe xong liền cúp điện thoại, thì ra bây giờ đã được tung lên rồi. Ngư Hi thoáng do dự hỏi Liễu Ngọc Dao: "Hiệu ứng không tốt?"
Giọng nói của Liễu Ngọc Dao nhuốm ý cười: "Sao lại không tốt, vòng bạn bè của tôi nổ tanh bành, nếu không sao tôi có thể biết được đây?"
"Tốt lắm."
Nghe cô ấy nói vậy, Ngư Hi vẫn không yên tâm, lập tức cúp máy, nhìn thấy có mấy cuộc gọi nhỡ, có của Chung Thần và chị Bạch, cô ngủ say như chết, không nghe thấy. Ngư Hi không kịp nhắn tin trả lời liền lên Weibo.
Vị trí số một hot search: #Phim ngắn Ngư Hi Đào Ỷ Đồng#
Vì không biết những người hâm mộ kia xem phim ngắn này sẽ có tâm trạng như thế nào, sẽ có hiệu quả như thế nào, nên cô có chút hồi hộp, hít sâu hai hơi mới cắn răng ấn mở. Hai bình luận nóng nhất khiến cô ngây ngẩn cả người.
Bình luận nóng thứ nhất:Tôi là mẹ của Tiêu Lệ Thủy, đây là bạn gái của con gái tôi, con bé yêu @Tưởng Tư.
Bình luận nóng thứ hai:Tôi là mẹ của Tưởng Tư, đây là bạn gái của con gái tôi, con bé yêu @Tiêu Lệ Thủy.
Ngư Hi ngẩn người, mở phim, cô đã xem một lần trước khi biên tập xong, nhưng hiệu ứng khi được đăng lên mạng đã hoàn toàn khác.
Khung cảnh, bầu không khí, sự thay đổi trên nét mặt, sự thẹn thùng xấu hổ, những tình cảm thầm mến, tất cả đều tốt vô cùng. Ngư Hi nhanh chóng bị dẫn dắt vào, thậm chí còn có cảm giác đau đớn khi xem đến đoạn ở trường đại học. Rõ ràng là phim ngắn cô tham gia, được biên tập như vậy, lại mang đến cho cô cảm giác lạ lẫm.
Phim ngắn kết thúc bằng lời độc thoại.
--- Thế giới này có thể ấm áp, cũng có thể tàn nhẫn, cầu mong chúng ta có thể đối xử với người khác bằng nhiều sự ấm áp hơn, để sự tàn nhẫn ít đi một chút. Cũng mong rằng bộ phim ngắn này có thể mang đến cho bạn dũng khí, ở đúng tuổi, đúng thời điểm, gặp được đúng người, sau đó sẽ không cần sợ hãi ánh mắt của những người khác, dũng cảm nói một tiếng yêu, tôi yêu bạn. Tôi là Sở Dương, tôi hy vọng thời gian có thể quay ngược trở lại, để tôi có thể dõng dạc nói với mọi người rằng, đây là bạn gái của tôi, Hạ Thu, tôi yêu cô ấy.
Mắt Ngư Hi đã ngấn nước.
Cô mở bình luận dưới Weibo.
--- Tôi là Lục Linh, đây là bạn gái của tôi @Tiểu Linh Linh, tôi yêu cô ấy.
--- Tôi là Đỗ Trường Sinh, đây là bạn trai của tôi @Cuộc đời chưa hết chưa ngừng yêu cậu, tôi yêu cậu ấy.
--- Tôi là Chương Trình, đây là bạn gái của tôi @Cười cười cười, tôi yêu em ấy.
--- Tôi là Mạc Nam, đây là bạn trai của tôi @Một ngọn cỏ cũng có thể nở hoa, tôi yêu anh ấy.
--- Tôi là Trương Hiểu Nghệ, đây là bạn gái của tôi @Hiểu Nghệ đẹp nhất, tôi yêu chị ấy.
......
Hai tiếng ngắn ngủi, bình luận đã vượt qua con số tám trăm ba mươi nghìn. Ngư Hi đọc toàn bộ lời tỏ tình, không có bất cứ một từ dư thừa, dù là đồng tính hay dị tính, dường như lúc này đều có sự thống nhất, thống nhất thổ lộ cùng người mình yêu.
Giống như một lễ hội của thế kỷ.
Cô cắn chặt răng, hai mắt nóng lên, gọi cho Bạch Vũ Đường bằng giọng nói thấp thoáng nức nở. Sau khi nghe xong, Bạch Vũ Đường nói: "Hi Hi, em quyết định."
Trên gương mặt nhòe lệ, Ngư Hi nở nụ cười, vừa cúp điện thoại liền nhìn thấy tin nhắn của Giang Tĩnh Bạch, cô nín khóc cười lên, vào Weibo, share lại phim ngắn.
Ngư Hi:Tôi là Ngư Hi, đây là bạn gái của tôi @WDYX, tôi yêu cậu ấy.
Bộ phim mới của đạo diễn Mai không lấy cảnh ở thành phố B, vì thế Giang Tĩnh Bạch lấy cớ phải yêu xa kéo Ngư Hi lên giường hai ngày.
Ba, bốn ngày không gặp, Ngư Hi cũng rất nhớ người kia, ngầm đồng ý cho cô phóng túng hết mình. Hai người như yêu tinh đánh nhau, đánh từ đầu giường đến cuối giường, cuối cùng còn lên sô pha, bệ cửa sổ, phòng tắm đánh mấy trận. Lúc ngày nghỉ sắp kết thúc, Ngư Hi mệt đến nỗi giơ tay cũng tốn sức, cả người mềm nhũn. Cô nghiêng đầu nhìn Giang Tĩnh Bạch, trên cơ thể người nọ là chi chít hoa hồng mình hôn ra, màu đỏ tươi rơi trên da thịt trắng trẻo thật chói mắt, chưa cần nói đến mái tóc đen nhánh xõa tung trên tấm lưng ngọc thon thả, càng thêm nét gợi cảm trong cơn mơ màng.
Ngư Hi gọi: "Tĩnh Bạch."
Giang Tĩnh Bạch quay đầu, cuộc leo núi lội nước khi nãy khiến cô nhẹ thở gấp, khí thế lạnh lùng quen thuộc bị giấu đi, gương mặt nghiêm túc ửng đỏ, mắt phượng híp lại, môi đỏ bị cắn sưng, cô ấy như thế này, hoàn toàn tương phản với sự sắc sảo nghiêm nghị và cẩn thận tỉ mỉ ngày thường.
Ngư Hi cảm thấy ngưa ngứa trong lòng, vẫn không kìm được ngồi dậy, lại đè lên.
Giang Tĩnh Bạch khẽ cười: "Cậu còn sức?"
Ngư Hi rút máy sạc điện ở đầu giường, cầm thứ gì đó trên tay: "Không, nhưng mình vẫn còn bốn tiếng."
Giang Tĩnh Bạch: "..."
Ánh mắt của người bên cạnh dần mê ly, hơi thở gấp gáp, cơ thể căng chặt, dùng tiếng nói trầm khàn gọi tên cô. Cuối cùng Ngư Hi cũng hiểu ý câu nói của người xưa, chết dưới hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu.
Ngày nghỉ kết thúc, khi Chung Thần đến đón liền nhìn thấy Ngư Hi có vẻ uể oải không có tinh thần, cô đi theo Ngư Hi lên xe mới nhỏ tiếng hỏi: "Hi Hi, chị không nghỉ ngơi được ư?"
Ngư Hi để cô đặt va-li vào cốp sau, lên xe trước: "Hơi hơi."
Chung Thần cất kỹ va-li rồi ngồi vào bên cạnh, khó hiểu: "Sao không nghỉ ngơi được? Không phải chị Bạch cho chị nghỉ hai ngày đấy ư?"
Nghe cô lải nhải, Ngư Hi nghiêng đầu, mím môi nói: "Vì Giang Tĩnh Bạch cũng không đi làm hai ngày."
Chung Thần: "..."
Mệt thật đấy.
Bị một câu mệt của Ngư Hi chặn lại, cô càng nhìn Ngư Hi càng cảm thấy là phóng túng quá mức, không khỏi cảm thán một câu.
Mẹ nó, yêu đương cũng thật tốt!
Thậm chí cô cũng muốn tìm bạn gái.
Thấy cô ngẩn ngơ, Ngư Hi hỏi: "Nghĩ gì thế?"
Chung Thần bừng tỉnh, đỏ mặt, dời tầm mắt nói: "Không có gì, chị nghỉ ngơi đi, khi nào đến em gọi."
Ngư Hi gật đầu một cách tự nhiên, dựa vào ghế nghỉ ngơi.
Khi đến sân bay, mọi người đã có mặt đầy đủ. Ngư Hi được nhân viên hộ tống đến phòng nghỉ của đạo diễn Mai. Mọi người thu dọn đơn giản rồi lên máy bay. Đến thành phố K đã là ba giờ chiều, Ngư Hi gọi cho Giang Tĩnh Bạch. Lần này quay phim xem như nửa khép kín, ban ngày đều ở trong đoàn phim. Để bồi dưỡng bầu không khí quay phim, đạo diễn Mai hạn chế diễn viên dùng mọi thiết bị liên lạc khi ở trong đoàn, ngay cả muốn cầm điện thoại lướt chuyện phiếm cũng khó. Việc duy nhất mọi người có thể làm là ngồi cùng nhau luyện tập lời thoại trong kịch bản. Ngư Hi đã hợp tác với đạo diễn Mai một lần, lần trước là hoàn toàn khép kín, lần này tốt hơn nhiều.
Buổi chiều sau khi đến thành phố K cũng không lập tức vào đoàn phim, mà tổ chức nghi thức khai máy trước. Có lẽ vì đây là đoàn phim của đạo diễn Mai, hoặc cũng có thể nói những phóng viên kia đều biết tính cách của đạo diễn Mai, không ai dám hỏi những câu quá nhạy cảm, đến lượt Ngư Hi cũng chỉ hỏi mấy câu quy củ liên quan đến đoàn phim. Ngư Hi trả lời rất cẩn thận chặt chẽ.
Buổi tối, tin về nghi thức khai máy đã lên mạng.
Ngư Hi thấy mình được tag cũng share lại. Trên ảnh, cô buộc tóc hai bên, mặc trang phục thời Dân quốc tối màu, trang điểm nhẹ nhàng lại khiến gương mặt càng tươi sáng. Cô mở Weibo, quả nhiên thấy fans vào thổ lộ nhanh như chớp.
Đương nhiên ngoài những lời tỏ tình vui vẻ, cũng có không ít ngôn từ thiếu hài hòa.
Gần đây Ngư Hi thường xuyên nhìn thấy tên mình bị đặt cạnh tên của Thư Ẩm, rất đơn giản, vì lịch chiếu phim của cả hai đang trùng nhau. Chỉ hai ngày lên sóng, ratings đã đuổi nhau sít sao, ratings của cô ở vị trí thứ hai, Thư Ẩm ở vị trí thứ ba.
Xét về tính chất của phim, cô là nữ chính của phim chính kịch, Thư Ẩm là nữ chính của phim hành động, cũng gần tương tự nhau.
Vì thế cộng đồng mạng bắt đầu so sánh.
Vừa phát sóng hai ngày, trên mạng đã bình luận xôn xao.
Những bình luận thế này bắt đầu nổi lên:
Vì thế những ngày gần đây dù là hoạt động của cô hay là dưới Weibo của Thư Ẩm, lúc nào cũng có thể nhìn thấy tên của cả hai.
Ngư Hi cũng không quá quan tâm đến chuyện này, nhưng Chung Thần lại căng thẳng muốn qua đời. Đúng như dự đoán, sáng hôm sau, Chung Thần báo cáo rất đúng giờ: "Hi Hi, có ratings của tối hôm qua rồi, chị vẫn đứng thứ hai."
Như gặp kẻ địch.
Ngư Hi cười, thật ra cô khá ngạc nhiên vì phim cổ trang còn có thể đứng thứ hai. Dù sao cũng là đề tài từ bốn, năm năm trước, đã hơi lỗi thời, nhưng cũng có thể vì mấy năm nay có quá ít phim cổ trang, vì thế phim của cô lên sóng sau một thời gian bị đắp chiếu liền đứng vững ở vị trí thứ hai.
"Ngư Hi!" Đạo diễn Mai gọi: "Đến đây!"
Ngư Hi nhìn Chung Thần rồi đi tới. Nam diễn viên chính Trương Lâm đang đứng bên cạnh đạo diễn Mai nghiêm túc thảo luận về kịch bản. Ngư Hi đến gần, nghe đạo diễn Mai nói về thay đổi ở cảnh diễn tiếp theo, cô gật đầu.
"Vậy quay trong nhà trước ạ?"
Đạo diễn Mai gật đầu, làm tư thế: "Cháu phải làm thế này, hiểu chưa?"
Ngư Hi học theo, làm lại y như khuôn đúc. Đạo diễn Mai sửa tư thế cho cô. Chung Thần đứng một bên khác nhìn, thấy đôi mắt sáng ngời của Ngư Hi cũng không khỏi vui vẻ.
Thời gian nhẹ trôi, đến lúc Ngư Hi để ý đến thời gian, mười ngày đã trôi qua, trong mười ngày này, ban ngày cô quay phim, tối về video call với Giang Tĩnh Bạch, bận rộn không có thời gian chú ý đến động thái trên mạng, nhưng vẫn biết tin ratings phim cổ trang của cô đã lên vị trí thứ nhất nhờ Chung Thần.
Vì bộ phim đầu tiên đã chiếu hết, cô đi lên vị trí thứ nhất, cũng vượt qua bộ phim đô thị của Thư Ẩm, hoàn toàn không để cộng đồng mạng phải lo lắng ratings của cô sẽ không bằng Thư Ẩm. Mỗi ngày Chung Thần đều hớn hở cười ngốc nghếch, nhìn thấy cô chỉ thiếu vỗ tay khen cô quá giỏi.
Nhìn dáng vẻ ngu ngơ của em ấy, Ngư Hi cũng không buồn trêu.
Thêm năm ngày nữa, phân cảnh ở thành phố K kết thúc, phải đi đến thành phố tiếp theo. Đạo diễn Mai cho đoàn phim nghỉ một ngày. Nhóm người trẻ tuổi thoải mái vui chơi. Ngư Hi vốn định trở về thành phố B, nhưng thời gian không kịp, hơn nữa Giang Tĩnh Bạch đã đi công tác, cô về cũng không gặp được, dứt khoát nằm trên giường khách sạn, tận hưởng sự yên tĩnh hiếm có.
Vừa thả lỏng liền ngủ đến bảy, tám giờ tối, Ngư Hi bị chuông điện thoại đánh thức, tưởng là Giang Tĩnh Bạch, cô không mở mắt liền nhận: "Ơi."
Nghe giọng nói mềm nhũn mơ hồ, Liễu Ngọc Dao tặc lưỡi: "Đang ngủ à?"
Ngư Hi nghe được giọng nói kia liền mở mắt: "Liễu Ngọc Dao?"
Liễu Ngọc Dao hắng giọng: "Là tôi."
Ngư Hi ngồi dậy: "Có việc gì à?"
Liễu Ngọc Dao đã nhịn rất lâu, nói: "Sao cô lại đi đóng phim ngắn?"
Đầu óc Ngư Hi tạm dừng vài giây, rồi nhanh chóng tỉnh táo: "Phim ngắn?"
Cô vỗ trán, hai ngày trước Đào Ỷ Đồng đã nói với cô phim ngắn sắp được tung lên, lúc đó cô bận nên không kịp nghĩ, nghe xong liền cúp điện thoại, thì ra bây giờ đã được tung lên rồi. Ngư Hi thoáng do dự hỏi Liễu Ngọc Dao: "Hiệu ứng không tốt?"
Giọng nói của Liễu Ngọc Dao nhuốm ý cười: "Sao lại không tốt, vòng bạn bè của tôi nổ tanh bành, nếu không sao tôi có thể biết được đây?"
"Tốt lắm."
Nghe cô ấy nói vậy, Ngư Hi vẫn không yên tâm, lập tức cúp máy, nhìn thấy có mấy cuộc gọi nhỡ, có của Chung Thần và chị Bạch, cô ngủ say như chết, không nghe thấy. Ngư Hi không kịp nhắn tin trả lời liền lên Weibo.
Vị trí số một hot search:
Vì không biết những người hâm mộ kia xem phim ngắn này sẽ có tâm trạng như thế nào, sẽ có hiệu quả như thế nào, nên cô có chút hồi hộp, hít sâu hai hơi mới cắn răng ấn mở. Hai bình luận nóng nhất khiến cô ngây ngẩn cả người.
Bình luận nóng thứ nhất:
Bình luận nóng thứ hai:
Ngư Hi ngẩn người, mở phim, cô đã xem một lần trước khi biên tập xong, nhưng hiệu ứng khi được đăng lên mạng đã hoàn toàn khác.
Khung cảnh, bầu không khí, sự thay đổi trên nét mặt, sự thẹn thùng xấu hổ, những tình cảm thầm mến, tất cả đều tốt vô cùng. Ngư Hi nhanh chóng bị dẫn dắt vào, thậm chí còn có cảm giác đau đớn khi xem đến đoạn ở trường đại học. Rõ ràng là phim ngắn cô tham gia, được biên tập như vậy, lại mang đến cho cô cảm giác lạ lẫm.
Phim ngắn kết thúc bằng lời độc thoại.
Mắt Ngư Hi đã ngấn nước.
Cô mở bình luận dưới Weibo.
......
Hai tiếng ngắn ngủi, bình luận đã vượt qua con số tám trăm ba mươi nghìn. Ngư Hi đọc toàn bộ lời tỏ tình, không có bất cứ một từ dư thừa, dù là đồng tính hay dị tính, dường như lúc này đều có sự thống nhất, thống nhất thổ lộ cùng người mình yêu.
Giống như một lễ hội của thế kỷ.
Cô cắn chặt răng, hai mắt nóng lên, gọi cho Bạch Vũ Đường bằng giọng nói thấp thoáng nức nở. Sau khi nghe xong, Bạch Vũ Đường nói: "Hi Hi, em quyết định."
Trên gương mặt nhòe lệ, Ngư Hi nở nụ cười, vừa cúp điện thoại liền nhìn thấy tin nhắn của Giang Tĩnh Bạch, cô nín khóc cười lên, vào Weibo, share lại phim ngắn.
Ngư Hi:
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.