Phản Diện Nam Thần, Sủng Tận Xương
Chương 2: Hào Môn Tình Thù, Gặp Boss Hiểm Độc
Vân Tam Tam
07/03/2022
Hắn lạnh lùng nói, nhìn người trước mắt cùng 'Chủ Thần' cơ hồ giống nhau như đúc, chỉ bỗng dưng trẻ hơn vài tuổi, rõ ràng là phạm qui mà.
Cô làm sao có thể là vị thánh mẫu ngu xuẩn kia, quanh năm làm mặt lạnh nhưng thực chất lại là một vị Chủ Thần rất dễ mềm lòng ?
"Ta chính là Chủ Thần." Nhan Vũ như nhìn thấu được suy nghĩ của hắn, ưu nhã cười nói.
"Bất quá, ta cũng không phải là 'Nhan Vũ' trước kia...."
Cái đứa ngốc kia, cho dù biết Tống Tư Ngôn phản bội mình nhưng vẫn không nỡ tổn thương đến hắn, từ bỏ việc đánh trả mà bị 'Diệt thần chi hỏa' đốt cháy trăm ngày, nay đã hóa thành tro tàn.
Nhưng, Chủ Thần tất cả đều vì thiên địa chi linh.
Vì thế chỉ trong phút chốc, theo quy tắc thế giới đã tạo ra cô.
Một 'Nhan Vũ' hoàn toàn mới sinh ra từ biển lửa, thay thế tiền nhiệm thừa kế tất cả trí nhớ, tiếp tục bị tra tấn mười ngày mười đêm.
—— Ở thời kỳ đầu cô cũng có sở hữu thần lực, nhưng lại cùng tiền nhiệm lúc trước kém xa, không thể dám chắc có thể chống cự lại 'Diệt thần chi hỏa' hay không, chỉ có thể chờ đến hết thời hạn, cô mới được thả ra.
Thật là... khó chịu chết người a.
Nhan Vũ híp mắt, nhìn vẻ mặt khó tin của Tống Tư Ngôn cùng vẻ mặt mờ mịt của Bạch Nguyệt Linh, ý cười trong mắt ngày càng sâu.
"Các ngươi hẳn là chơi đã rồi chứ ? Vậy bây giờ đến lượt ta..."
Dứt lời, cô đem tất cả những đau khổ trong mười ngày này ngưng tụ thành năng lượng nơi đáy mắt chuẩn bị xuất ra.
Nhan Vũ dùng ý chí làm vật dẫn, trong nháy mắt đem thần thể (ý nói đến thân thể của tỷ ấy) đốt đi.
Hội thành tia tử ngoại cực lớn.
"Ngươi muốn làm gì ?" Hai người Tống, Bạch con ngươi co rút, muốn ra tay ngăn cản !
Nhưng, đã chậm.
Liệt hỏa hừng hực bốc lên, tựa như diệt thế hồng liên, nở rộ trong không gian u ám này.
Chợt, nó mãnh liệt lan tràn ra khắp xung quanh, trong chớp mắt đã cắn nuốt ba người.
"Nói cho các ngươi biết, dù ta có tự bạo chết đi, cũng không muốn hai ngươi chiếm tiện nghi."
Nhan Vũ nhìn trong biển lửa thấy hai linh hồn đang giãy dụa, ngay cả thần thể của cô cũng bị thiêu đến đau đớn, cô khẽ nhắm mắt.
Lửa cháy đến một ngày một đêm.
Khi tất cả bình phục trở lại, không gian giao dịch bị tàn phá nặng nề, khắp nơi tan hoang đổ nát.
Nhan Vũ cả người như tắm máu đáng thương co người trên đất, thở dài.
Thần thể cháy hết 99%, thần lực còn xót lại gần như là 0.
Mặc dù, cô còn sống; nhưng phải dùng chiêu tự bạo mới có thể gϊếŧ được hai người này, vẫn còn.....quá yếu a.
Thật là, nhìn xem có Chủ Thần nào thảm hại hơn cô hay không ?
Chủ Thần thiếu nữ oán thầm, yên lặng suy tính biện pháp khôi phục lực lượng.
—— Cô cùng 'Nhan Vũ' trước kia giống nhau, đều vì 'quy tắc giao dịch' mà sinh thành Chủ Thần, chức trách của cô chính là cấp bàn tay vàng cho khế ước giả trong các thế giới, tạo điều kiện cho họ đi đến đỉnh cao của đời người.
Nhưng không dự liệu được tiền nhiệm lại coi trọng một tra nam, cuối cùng thánh mẫu Chủ Thần tự nguyện hy sinh.
Hôm nay, cô phải nhận lấy cục diện rối rắm này, khổ cực vì lực lượng chính mình mà lo âu.
Hệ thống giao dịch toàn bộ bị đóng băng.
Khế ước ràng buộc tất cả đều mất hết hiệu lực.
Chỉ còn một năng lực cơ bản là chuyển kiếp.
Ngược lại là những khế ước giả trong các thế giới kia thì đang ung dung tự tại, sau khi chết cũng không cần phải hiến tế linh hồn....
Hửm ?
Bỗng dưng, linh quang chợt lóe.
Một chủ ý trong đầu Nhan Vũ dâng lên——
Nếu vẫn còn năng lực xuyên không, vậy thì tại sao cô không đi đến các thế giới kia, đoạt lại bàn tay vàng từ những người làm trái khế ước giao dịch để bổ sung vào lực lượng chính mình ?
Lại nói, vốn là bọn họ đồng ý hiến tế linh hồn mình, cho nên nếu cô đến đòi trước cũng không sai a....
Nghĩ vậy, mí mắt Nhan Vũ run run, chậm rãi mở mắt, đôi môi cong lên nở một nụ cười quỷ quyệt.
......Không khỏi khiến người ta không rét mà run
*
Mị sắc.
Đế Đô là nơi tiêu khiển có tiếng tăm nhất, là nơi để bung tiền tốt nhất.
Lúc này đang là đêm khuya, nơi đây một khung cảnh xa hoa trụy lạc, ngay cả trong không khí cũng ngợp trong vàng son vô cùng xa mỹ.
Tầng một, trong ghế lô nào đó.
Nhan Vũ vừa mới xuyên qua bắt đầu khôi phục ý thức, còn chưa rõ chuyện gì đang xảy ra, liền có cảm giác thân thể này đang bay lên rồi lại rơi xuống.
————
P.s của tác giả : Tuy rằng Nhan Vũ của chúng ta cùng với thánh mẫu Chủ Thần tiền nhiệm tên giống nhau. (cũng giống như lão bản của hiệu cầm đồ gọi là 'Chưởng quầy' như vậy thôi, cái tên cũng chỉ là danh hiệu thôi.)
Diện mạo cũng không khác nhau lắm. (Đều là do linh khí thiên địa tạo nên, tương đương với cùng một bản thể.)
Cũng như kế thừa toàn bộ tư liệu về khách (giao dịch).
Nhưng đây là hai người khác nhau, dù không phải hai thần, chính là nữ chính cùng Chủ Thần tiền nhiệm đều là một thần, nói chung là thỉnh mọi người đọc thêm để dễ lý giải.
Nhan Vũ bày tỏ : "Trách nhiệm của tiền nhiệm kia ta không gánh, cám ơn."
Nam nữ chính đều là một đôi trong sạch.
Cô làm sao có thể là vị thánh mẫu ngu xuẩn kia, quanh năm làm mặt lạnh nhưng thực chất lại là một vị Chủ Thần rất dễ mềm lòng ?
"Ta chính là Chủ Thần." Nhan Vũ như nhìn thấu được suy nghĩ của hắn, ưu nhã cười nói.
"Bất quá, ta cũng không phải là 'Nhan Vũ' trước kia...."
Cái đứa ngốc kia, cho dù biết Tống Tư Ngôn phản bội mình nhưng vẫn không nỡ tổn thương đến hắn, từ bỏ việc đánh trả mà bị 'Diệt thần chi hỏa' đốt cháy trăm ngày, nay đã hóa thành tro tàn.
Nhưng, Chủ Thần tất cả đều vì thiên địa chi linh.
Vì thế chỉ trong phút chốc, theo quy tắc thế giới đã tạo ra cô.
Một 'Nhan Vũ' hoàn toàn mới sinh ra từ biển lửa, thay thế tiền nhiệm thừa kế tất cả trí nhớ, tiếp tục bị tra tấn mười ngày mười đêm.
—— Ở thời kỳ đầu cô cũng có sở hữu thần lực, nhưng lại cùng tiền nhiệm lúc trước kém xa, không thể dám chắc có thể chống cự lại 'Diệt thần chi hỏa' hay không, chỉ có thể chờ đến hết thời hạn, cô mới được thả ra.
Thật là... khó chịu chết người a.
Nhan Vũ híp mắt, nhìn vẻ mặt khó tin của Tống Tư Ngôn cùng vẻ mặt mờ mịt của Bạch Nguyệt Linh, ý cười trong mắt ngày càng sâu.
"Các ngươi hẳn là chơi đã rồi chứ ? Vậy bây giờ đến lượt ta..."
Dứt lời, cô đem tất cả những đau khổ trong mười ngày này ngưng tụ thành năng lượng nơi đáy mắt chuẩn bị xuất ra.
Nhan Vũ dùng ý chí làm vật dẫn, trong nháy mắt đem thần thể (ý nói đến thân thể của tỷ ấy) đốt đi.
Hội thành tia tử ngoại cực lớn.
"Ngươi muốn làm gì ?" Hai người Tống, Bạch con ngươi co rút, muốn ra tay ngăn cản !
Nhưng, đã chậm.
Liệt hỏa hừng hực bốc lên, tựa như diệt thế hồng liên, nở rộ trong không gian u ám này.
Chợt, nó mãnh liệt lan tràn ra khắp xung quanh, trong chớp mắt đã cắn nuốt ba người.
"Nói cho các ngươi biết, dù ta có tự bạo chết đi, cũng không muốn hai ngươi chiếm tiện nghi."
Nhan Vũ nhìn trong biển lửa thấy hai linh hồn đang giãy dụa, ngay cả thần thể của cô cũng bị thiêu đến đau đớn, cô khẽ nhắm mắt.
Lửa cháy đến một ngày một đêm.
Khi tất cả bình phục trở lại, không gian giao dịch bị tàn phá nặng nề, khắp nơi tan hoang đổ nát.
Nhan Vũ cả người như tắm máu đáng thương co người trên đất, thở dài.
Thần thể cháy hết 99%, thần lực còn xót lại gần như là 0.
Mặc dù, cô còn sống; nhưng phải dùng chiêu tự bạo mới có thể gϊếŧ được hai người này, vẫn còn.....quá yếu a.
Thật là, nhìn xem có Chủ Thần nào thảm hại hơn cô hay không ?
Chủ Thần thiếu nữ oán thầm, yên lặng suy tính biện pháp khôi phục lực lượng.
—— Cô cùng 'Nhan Vũ' trước kia giống nhau, đều vì 'quy tắc giao dịch' mà sinh thành Chủ Thần, chức trách của cô chính là cấp bàn tay vàng cho khế ước giả trong các thế giới, tạo điều kiện cho họ đi đến đỉnh cao của đời người.
Nhưng không dự liệu được tiền nhiệm lại coi trọng một tra nam, cuối cùng thánh mẫu Chủ Thần tự nguyện hy sinh.
Hôm nay, cô phải nhận lấy cục diện rối rắm này, khổ cực vì lực lượng chính mình mà lo âu.
Hệ thống giao dịch toàn bộ bị đóng băng.
Khế ước ràng buộc tất cả đều mất hết hiệu lực.
Chỉ còn một năng lực cơ bản là chuyển kiếp.
Ngược lại là những khế ước giả trong các thế giới kia thì đang ung dung tự tại, sau khi chết cũng không cần phải hiến tế linh hồn....
Hửm ?
Bỗng dưng, linh quang chợt lóe.
Một chủ ý trong đầu Nhan Vũ dâng lên——
Nếu vẫn còn năng lực xuyên không, vậy thì tại sao cô không đi đến các thế giới kia, đoạt lại bàn tay vàng từ những người làm trái khế ước giao dịch để bổ sung vào lực lượng chính mình ?
Lại nói, vốn là bọn họ đồng ý hiến tế linh hồn mình, cho nên nếu cô đến đòi trước cũng không sai a....
Nghĩ vậy, mí mắt Nhan Vũ run run, chậm rãi mở mắt, đôi môi cong lên nở một nụ cười quỷ quyệt.
......Không khỏi khiến người ta không rét mà run
*
Mị sắc.
Đế Đô là nơi tiêu khiển có tiếng tăm nhất, là nơi để bung tiền tốt nhất.
Lúc này đang là đêm khuya, nơi đây một khung cảnh xa hoa trụy lạc, ngay cả trong không khí cũng ngợp trong vàng son vô cùng xa mỹ.
Tầng một, trong ghế lô nào đó.
Nhan Vũ vừa mới xuyên qua bắt đầu khôi phục ý thức, còn chưa rõ chuyện gì đang xảy ra, liền có cảm giác thân thể này đang bay lên rồi lại rơi xuống.
————
P.s của tác giả : Tuy rằng Nhan Vũ của chúng ta cùng với thánh mẫu Chủ Thần tiền nhiệm tên giống nhau. (cũng giống như lão bản của hiệu cầm đồ gọi là 'Chưởng quầy' như vậy thôi, cái tên cũng chỉ là danh hiệu thôi.)
Diện mạo cũng không khác nhau lắm. (Đều là do linh khí thiên địa tạo nên, tương đương với cùng một bản thể.)
Cũng như kế thừa toàn bộ tư liệu về khách (giao dịch).
Nhưng đây là hai người khác nhau, dù không phải hai thần, chính là nữ chính cùng Chủ Thần tiền nhiệm đều là một thần, nói chung là thỉnh mọi người đọc thêm để dễ lý giải.
Nhan Vũ bày tỏ : "Trách nhiệm của tiền nhiệm kia ta không gánh, cám ơn."
Nam nữ chính đều là một đôi trong sạch.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.