Chương 91: Fans cuồng nhiệt
Hải Hà
24/10/2024
Nữ minh tinh trình diễn an ủi và fans cuồng nhiệt
"À, không sao là tốt rồi."
Thiệu Vanh bất giác thẳng lưng lên, khi Kiều Linh nhìn sang thì nàng liền nở một nụ cười phù hợp. Có lẽ đây là phản ứng bản năng của mọi Alpha khi đứng trước một Omega xinh đẹp.
"Ừm."
Kiều Linh nhẹ giọng đáp, sau đó hai người lại rơi vào một bầu không khí kỳ lạ và ngượng ngập, không khí đông lạnh khiến cả hai đều cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào mắt nhau.
"Khụ... Vậy, Kiều tiểu thư, nếu có gì cần, cứ gọi tôi bất cứ lúc nào. Tôi sẽ đến ngay."
Thiệu Vanh một lần nữa đưa số liên lạc của mình, lần này Kiều Linh đã nhận lấy.
"Tôi đi trước."
Thiệu Vanh bước dài về phía thang máy, tay kéo nhẹ cổ áo. "Chật thế không biết..."
Chiếc cà vạt thắt chặt khiến cổ nàng cảm thấy như bị siết lại, cảm giác bồn chồn không yên khi đối diện với Kiều Linh cũng ảnh hưởng đến cơ thể nàng.
Chỉ chút nữa thôi...
Là nàng đã suýt để lộ sự rụt rè trước mặt Omega rồi...
......
Sau một ngày nghỉ ngơi, rất nhanh đã đến nơi tổ chức hoạt động theo lịch hẹn.
Thiệu Vanh im lặng nhìn mọi thứ trước mắt, Hà Dĩ bên cạnh dùng ngón tay chọc vào nàng, "Thượng tướng tiểu thư, cậu nói chỉ cần đến đúng giờ là được, giờ thì hay rồi, không còn một chỗ ngồi nào luôn."
Lễ đường bậc thang của quân đội khá lớn, những lúc có hoạt động chính thức thì đủ rộng rãi để chứa hết đám binh sĩ.
Nhưng bây giờ, mái của lễ đường gần như bị lật tung, các Alpha tụ tập lại với nhau, hơi nóng tỏa ra khắp nơi.
Không chỉ ghế ngồi đã kín, mà cả dưới sàn cũng đầy người, nhiều người thậm chí còn kéo theo băng rôn và làm biển đèn.
Thiệu Vanh cảm thấy huyệt thái dương của mình giật nảy, đứng trước lối vào của lễ đường, nàng hoàn toàn không thể bước vào.
"Đám tiểu hỗn đản này, có vẻ dư thừa sức lực quá rồi, ngày mai phải tăng gấp bội cường độ huấn luyện."
Hà Dĩ nghe vậy liền giật mình, "Uầy, may mà tôi chỉ là quân y, cậu đáng sợ quá đấy."
Sắc mặt Thiệu Vanh trầm xuống, tay để sau lưng, bị đám đông đẩy dạt về phía mép.
Buổi biểu diễn nhanh chóng bắt đầu, màn hợp tác với quân đội khá trang nghiêm, chỉ có phần giới thiệu đơn giản và các tiết mục biểu diễn.
Để đảm bảo an toàn cho người biểu diễn, những binh sĩ ngồi ở hàng ghế đầu bị bắt buộc đeo dụng cụ chống cắn,
Trong khi Omega trên sân khấu đều đeo vòng kim loại chống cắn quanh cổ.
(Như 1 bầy chó con luôn )
Dù thị lực của Thiệu Vanh rất tốt, nhưng khoảng cách quá xa, nàng chỉ có thể thấy người biểu diễn nhỏ như ngón tay.
Lúc này, nàng bỗng hơi hối hận vì đã dây dưa dây cà đến trễ, để đám tiểu hỗn đản kia ngồi trước có được tầm nhìn tốt hơn hẳn.
Nàng mất kiên nhẫn hỏi: "Kiều Linh khi nào sẽ ra?"
"Kiều Linh?" Hà Dĩ ngạc nhiên nhìn nàng, "Tôi tưởng cậu không quan tâm đến mấy chuyện này chớ?"
"Cô ấy là ngôi sao nổi tiếng nhất chủ thành hiện nay, tất nhiên phải diễn cuối cùng rồi. Cậu không thấy hết 60% người ở đây đều là fan của Kiều Linh sao?"
Thiệu Vanh hơi nhíu đôi mày thon dài hoang dại, có chút lúng túng đáp: "Tôi không biết, chưa tìm hiểu về mấy thứ này bao giờ."
"Hờ, lần này không có nhiều ngôi sao đến, mỗi người đều phải biểu diễn hai tiết mục, còn Kiều Linh thì tôi đoán cô ấy sẽ xuất hiện ở giữa hoặc cuối chương trình."
Sau đó, Hà Dĩ bắt đầu lải nhải, kể cho Thiệu Vanh nghe về Kiều Linh.
Nào là những bộ phim nàng từng đóng, các chương trình nàng tham gia, những hoạt động từ thiện cho các thị trấn lân cận, thậm chí là vài tin đồn tình ái.
"Nghe nói, cô ấy và chủ nhân của mình, tổng tài hiện nay của tập đoàn giải trí Trịnh thị có quan hệ mật thiết, tôi đoán chắc là họ đang yêu nhau ~~"
"Dù chưa gặp vị tổng tài đó bao giờ, nhưng Alpha này rất lợi hại, trong thời kỳ chiến loạn đã mạnh tay hợp nhất phần lớn nguồn tài nguyên giải trí, biến thành tập đoàn giải trí Trịnh thị như hiện nay. Một Alpha mạnh như vậy, có Omega nào mà không thích chớ?"
Thiệu Vanh nghe đến đây liền cau mày, cảm giác khó chịu kỳ lạ dâng lên trong lòng, khiến nàng phải lên tiếng cắt ngang: "Chẳng phải tất cả đều là tin đồn sao? Không nên tin bừa chứ?"
"Ôi trời, cậu không hiểu rồi," Hà Dĩ giơ một ngón tay ra lắc qua lắc lại trước mặt Thiệu Vanh, phủ nhận: "Dù mọi người đều đồn thổi, nhưng không có lửa làm sao có khói. Cho dù chưa hẹn hò thì chắc cũng sắp rồi."
"Không những vậy, tôi nghe bạn ở chủ thành nói, tổng tài Trịnh thị gần đây còn có ý định cầu hôn."
"Cầu hôn?"
"Đúng vậy, không phải với Kiều Linh thì còn với ai nữa? Tổng tài chẳng có tin đồn với ai khác ngoài cô ấy."
Cằm nàng vô thức căng cứng lại.
Nghe những điều đó, Thiệu Vanh cũng dần hiểu ra.
Lúc đầu, nàng để lại tờ giấy, nghĩ rằng nếu Omega muốn nàng chịu trách nhiệm cho sự việc ngoài ý muốn này, nàng sẽ chấp nhận và cố gắng hết sức để đối xử tốt với đối phương.
Nhưng thực ra, Kiều Linh vốn không có ý đó, không hề liên lạc với nàng, thậm chí đã có đối tượng kết hôn. Đêm đó chỉ là một sự cố ngoài ý muốn mà thôi.
Cũng phải...
Một chiến sĩ có thể chết bất cứ lúc nào trên chiến trường như nàng, vốn dĩ không phải là một lựa chọn tốt...
"Haiz..."
Thiệu Vanh thở dài một hơi, loại bỏ những suy nghĩ rối ren trong lòng, cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.
"Mau nhìn! Kiều Linh ra rồi!!"
Hơi nóng trong lễ đường tràn ngập, tiếng hò reo của binh sĩ vang dội như sóng dâng, âm thanh gần như muốn lật đổ cả không gian nơi đó.
"À, không sao là tốt rồi."
Thiệu Vanh bất giác thẳng lưng lên, khi Kiều Linh nhìn sang thì nàng liền nở một nụ cười phù hợp. Có lẽ đây là phản ứng bản năng của mọi Alpha khi đứng trước một Omega xinh đẹp.
"Ừm."
Kiều Linh nhẹ giọng đáp, sau đó hai người lại rơi vào một bầu không khí kỳ lạ và ngượng ngập, không khí đông lạnh khiến cả hai đều cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào mắt nhau.
"Khụ... Vậy, Kiều tiểu thư, nếu có gì cần, cứ gọi tôi bất cứ lúc nào. Tôi sẽ đến ngay."
Thiệu Vanh một lần nữa đưa số liên lạc của mình, lần này Kiều Linh đã nhận lấy.
"Tôi đi trước."
Thiệu Vanh bước dài về phía thang máy, tay kéo nhẹ cổ áo. "Chật thế không biết..."
Chiếc cà vạt thắt chặt khiến cổ nàng cảm thấy như bị siết lại, cảm giác bồn chồn không yên khi đối diện với Kiều Linh cũng ảnh hưởng đến cơ thể nàng.
Chỉ chút nữa thôi...
Là nàng đã suýt để lộ sự rụt rè trước mặt Omega rồi...
......
Sau một ngày nghỉ ngơi, rất nhanh đã đến nơi tổ chức hoạt động theo lịch hẹn.
Thiệu Vanh im lặng nhìn mọi thứ trước mắt, Hà Dĩ bên cạnh dùng ngón tay chọc vào nàng, "Thượng tướng tiểu thư, cậu nói chỉ cần đến đúng giờ là được, giờ thì hay rồi, không còn một chỗ ngồi nào luôn."
Lễ đường bậc thang của quân đội khá lớn, những lúc có hoạt động chính thức thì đủ rộng rãi để chứa hết đám binh sĩ.
Nhưng bây giờ, mái của lễ đường gần như bị lật tung, các Alpha tụ tập lại với nhau, hơi nóng tỏa ra khắp nơi.
Không chỉ ghế ngồi đã kín, mà cả dưới sàn cũng đầy người, nhiều người thậm chí còn kéo theo băng rôn và làm biển đèn.
Thiệu Vanh cảm thấy huyệt thái dương của mình giật nảy, đứng trước lối vào của lễ đường, nàng hoàn toàn không thể bước vào.
"Đám tiểu hỗn đản này, có vẻ dư thừa sức lực quá rồi, ngày mai phải tăng gấp bội cường độ huấn luyện."
Hà Dĩ nghe vậy liền giật mình, "Uầy, may mà tôi chỉ là quân y, cậu đáng sợ quá đấy."
Sắc mặt Thiệu Vanh trầm xuống, tay để sau lưng, bị đám đông đẩy dạt về phía mép.
Buổi biểu diễn nhanh chóng bắt đầu, màn hợp tác với quân đội khá trang nghiêm, chỉ có phần giới thiệu đơn giản và các tiết mục biểu diễn.
Để đảm bảo an toàn cho người biểu diễn, những binh sĩ ngồi ở hàng ghế đầu bị bắt buộc đeo dụng cụ chống cắn,
Trong khi Omega trên sân khấu đều đeo vòng kim loại chống cắn quanh cổ.
(Như 1 bầy chó con luôn )
Dù thị lực của Thiệu Vanh rất tốt, nhưng khoảng cách quá xa, nàng chỉ có thể thấy người biểu diễn nhỏ như ngón tay.
Lúc này, nàng bỗng hơi hối hận vì đã dây dưa dây cà đến trễ, để đám tiểu hỗn đản kia ngồi trước có được tầm nhìn tốt hơn hẳn.
Nàng mất kiên nhẫn hỏi: "Kiều Linh khi nào sẽ ra?"
"Kiều Linh?" Hà Dĩ ngạc nhiên nhìn nàng, "Tôi tưởng cậu không quan tâm đến mấy chuyện này chớ?"
"Cô ấy là ngôi sao nổi tiếng nhất chủ thành hiện nay, tất nhiên phải diễn cuối cùng rồi. Cậu không thấy hết 60% người ở đây đều là fan của Kiều Linh sao?"
Thiệu Vanh hơi nhíu đôi mày thon dài hoang dại, có chút lúng túng đáp: "Tôi không biết, chưa tìm hiểu về mấy thứ này bao giờ."
"Hờ, lần này không có nhiều ngôi sao đến, mỗi người đều phải biểu diễn hai tiết mục, còn Kiều Linh thì tôi đoán cô ấy sẽ xuất hiện ở giữa hoặc cuối chương trình."
Sau đó, Hà Dĩ bắt đầu lải nhải, kể cho Thiệu Vanh nghe về Kiều Linh.
Nào là những bộ phim nàng từng đóng, các chương trình nàng tham gia, những hoạt động từ thiện cho các thị trấn lân cận, thậm chí là vài tin đồn tình ái.
"Nghe nói, cô ấy và chủ nhân của mình, tổng tài hiện nay của tập đoàn giải trí Trịnh thị có quan hệ mật thiết, tôi đoán chắc là họ đang yêu nhau ~~"
"Dù chưa gặp vị tổng tài đó bao giờ, nhưng Alpha này rất lợi hại, trong thời kỳ chiến loạn đã mạnh tay hợp nhất phần lớn nguồn tài nguyên giải trí, biến thành tập đoàn giải trí Trịnh thị như hiện nay. Một Alpha mạnh như vậy, có Omega nào mà không thích chớ?"
Thiệu Vanh nghe đến đây liền cau mày, cảm giác khó chịu kỳ lạ dâng lên trong lòng, khiến nàng phải lên tiếng cắt ngang: "Chẳng phải tất cả đều là tin đồn sao? Không nên tin bừa chứ?"
"Ôi trời, cậu không hiểu rồi," Hà Dĩ giơ một ngón tay ra lắc qua lắc lại trước mặt Thiệu Vanh, phủ nhận: "Dù mọi người đều đồn thổi, nhưng không có lửa làm sao có khói. Cho dù chưa hẹn hò thì chắc cũng sắp rồi."
"Không những vậy, tôi nghe bạn ở chủ thành nói, tổng tài Trịnh thị gần đây còn có ý định cầu hôn."
"Cầu hôn?"
"Đúng vậy, không phải với Kiều Linh thì còn với ai nữa? Tổng tài chẳng có tin đồn với ai khác ngoài cô ấy."
Cằm nàng vô thức căng cứng lại.
Nghe những điều đó, Thiệu Vanh cũng dần hiểu ra.
Lúc đầu, nàng để lại tờ giấy, nghĩ rằng nếu Omega muốn nàng chịu trách nhiệm cho sự việc ngoài ý muốn này, nàng sẽ chấp nhận và cố gắng hết sức để đối xử tốt với đối phương.
Nhưng thực ra, Kiều Linh vốn không có ý đó, không hề liên lạc với nàng, thậm chí đã có đối tượng kết hôn. Đêm đó chỉ là một sự cố ngoài ý muốn mà thôi.
Cũng phải...
Một chiến sĩ có thể chết bất cứ lúc nào trên chiến trường như nàng, vốn dĩ không phải là một lựa chọn tốt...
"Haiz..."
Thiệu Vanh thở dài một hơi, loại bỏ những suy nghĩ rối ren trong lòng, cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.
"Mau nhìn! Kiều Linh ra rồi!!"
Hơi nóng trong lễ đường tràn ngập, tiếng hò reo của binh sĩ vang dội như sóng dâng, âm thanh gần như muốn lật đổ cả không gian nơi đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.