Phản Phái Phải Vô Địch (Dịch Full)
Chương 17: Yên Diệt Đồng Quang Tru Sát Thiên Sứ 1
Vô Liêu Tiểu Bạch A
26/08/2024
Chu Khung bay đến chỗ cách nữ nhân mười trượng, tu vi của nữ tử đã đột phá đến Võ Đế hậu kỳ, con mắt chậm rãi mở ra, trong mắt dĩ nhiên là màu đen, hoàn toàn không có tròng trắng mắt. Miệng nàng yên lặng nói nhỏ: "Không ngờ lại chạy tới đại lục cấp thấp như vậy, xem ra phải nghĩ biện pháp khôi phục thực lực trước, Louis? Kamel, sớm muộn gì có một ngày ta sẽ lại đi tìm ngươi."
Nữ nhân nhìn về phía Chu Khung: "Tu vi thật hùng hậu, nhìn dáng vẻ của ngươi hẳn là rất có thế lực ở mảnh đại lục này."
"Bản tọa là Ma Giáo giáo chủ."
"Hắc hắc, Ma Giáo giáo chủ, tuy tu vi thấp một chút, nhưng cơ sở rất vững chắc, ăn thêm mấy tên như ngươi, chắc ta có thể rời khỏi đại lục này." Thiên Sứ Sa Đọa khóe miệng nhếch lên, lộ ra một nụ cười gian xảo.
"Khẩu khí thật lớn, chẳng qua là Võ Đế hậu kỳ mà muốn ăn bổn tọa." Chu Khung tuy cảm giác được rõ ràng đối phương không phải Võ Đế hậu kỳ bình thường, nhưng cũng không quá lo lắng. Chu Khung hắn cũng không phải Võ Đế trung kỳ tầm thường.
Đôi cánh sau lưng Thiên Sứ Sa Đọa nhẹ nhàng vỗ, lập tức không gian trăm dặm chung quanh dường như bị khóa chặt, cho dù Chu Khung cũng cảm thấy một cỗ áp lực khiến hắn khó có thể cử động, không gian xung quanh bắt đầu từ từ sụp đổ về phía Chu Khung.
Thiên Sứ Sa Đọa nở nụ cười gian tà nhìn Chu Khung, trong mắt lạnh lẽo lại điên cuồng, ả không cho rằng Chu Khung có thể tránh được công kích của ả, một kẻ từ đại lục hạ đẳng, cho dù là nhân vật đứng đầu ả cũng chẳng để vào mắt, nếu như ở thời kỳ toàn thịnh của nàng, nhân vật như Chu Khung nàng hắt hơi một cái cũng đủ chấn chết đối phương.
Chu Khung nhìn không gian sụp đổ dần dần tới gần mình, toàn thân chậm rãi hiện ra một luồng khí đen, áp lực chung quanh đều biến mất, mảnh vỡ không gian sụp đổ bắt đầu không ngừng bay vào thân thể Chu Khung.
Vươn một bàn tay ra đánh về phía Thiên Sứ rơi xuống, trên bầu trời một bàn tay khổng lồ lớn như trăm dặm, khí tức sinh tử bên trên xoay tròn, thậm chí mơ hồ lộ ra một tia khí tức cắn nuốt, nháy mắt hướng Thiên Sứ rơi xuống vỗ tới, không gian không sụp xuống, ngược lại giống như bị nén lại, khiến Thiên Sứ rơi xuống ở phía dưới khó có thể thoát đi.
Đây coi như là một chưởng mạnh nhất của Chu Khung hiện nay, Thương Khung Sinh Tử Thủ toàn lực xuất động, trong đó còn kèm theo Thôn Thiên Ma Công, lực công kích dù là Võ Đế đỉnh phong bình thường cũng khó có thể ngăn cản.
"Cái gì, ngươi lại che giấu tu vi." Chỉ thấy vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi của Thiên Sứ phía dưới, đôi cánh không ngừng vỗ, một quyền đánh về phía cự chưởng, không gian bắt đầu nổ vang không ngừng.
Oanh một tiếng nổ vang, một sóng oanh kích bắt đầu hướng chung quanh tán đi, ngay cả phi truy đã bay ra ngoài mấy trăm dặm cũng bị va chạm lần nữa bay ra hơn trăm dặm. Người trong Ma Giáo đều lộ vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
"Rốt cuộc là quái vật gì mà có thể đánh với Giáo chủ thành ra như vậy. Giáo chủ không gặp nguy hiểm đấy chứ." Ngũ Hộ pháp lo lắng nói.
"Sao có thể, Giáo chủ hồng phúc tề thiên, trong thiên hạ ai là đối thủ của Giáo chủ." Ma Hổ Vương ở bên cạnh vỗ vỗ đầu, thế nhưng mặt mày cũng lộ vẻ lo lắng.
"Vậy mà không chết, sinh mệnh lực vẫn rất ngoan cường." Chu Khung nhìn Thiên Sứ Sa Đọa đang nằm trên mặt đất cố gắng đứng dậy, trêu tức nói.
Thiên Sứ Lộ Na rơi xuống không ngừng ho ra máu, vừa kinh hãi nói: "Ngươi không ẩn giấu tu vi, vậy mà có thể phát ra công kích như vậy, ngươi rốt cuộc là ai?"
"Bổn tọa không thích giới thiệu lần thứ hai, ngươi còn di ngôn gì, mau nói đi."
"Không ngờ ta Lộ Na lại bại dưới tay một tên thổ dân hạ đẳng đại lục, ngươi sẽ phải trả giá đắt."
Chỉ thấy Thiên Sứ Lộ Na rơi xuống đứng thẳng người dậy, trong miệng nói năng hùng hồn, trên đỉnh đầu từ từ bay lên một chiếc vương miện màu trắng ngọc, ngay sau đó khí thế trên người lại tăng vọt, chỉ trong nháy mắt đã đột phá cực hạn của Võ Đế, một cỗ khí thế cấp thần bắt đầu tỏa ra, xông thẳng lên tận trời xanh.
Vũ Vương đang nghe đại thần tâu trình sự tình trong triều hội của Đại Vũ vương triều, đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phương đông, khóe miệng thì thầm: "Võ Thần, chẳng lẽ thật sự có người đột phá Võ Thần cảnh."
Hòa thượng đang tụng kinh ở Kim Sơn Tự cũng ngừng lại, nhìn về phương đông, sắc mặt nghiêm nghị.
Tất cả cao thủ đỉnh tiêm trên đại lục đều chú ý tới phương đông, bọn họ cảm giác được có một cỗ khí tức cường đại đang bốc lên, rất có thể là khí tức Võ Thần cảnh.
Chu Khung cũng híp mắt lại, cũng cảm nhận được uy hiếp, thậm chí có một tia khí tức tử vong đang bao quanh bản thân. Trong lòng thầm nghĩ xem ra thật sự không thể coi thường tên thiên sứ chó má này, lại có thể có biện pháp tăng lên tới Võ Thần cảnh.
Nữ nhân nhìn về phía Chu Khung: "Tu vi thật hùng hậu, nhìn dáng vẻ của ngươi hẳn là rất có thế lực ở mảnh đại lục này."
"Bản tọa là Ma Giáo giáo chủ."
"Hắc hắc, Ma Giáo giáo chủ, tuy tu vi thấp một chút, nhưng cơ sở rất vững chắc, ăn thêm mấy tên như ngươi, chắc ta có thể rời khỏi đại lục này." Thiên Sứ Sa Đọa khóe miệng nhếch lên, lộ ra một nụ cười gian xảo.
"Khẩu khí thật lớn, chẳng qua là Võ Đế hậu kỳ mà muốn ăn bổn tọa." Chu Khung tuy cảm giác được rõ ràng đối phương không phải Võ Đế hậu kỳ bình thường, nhưng cũng không quá lo lắng. Chu Khung hắn cũng không phải Võ Đế trung kỳ tầm thường.
Đôi cánh sau lưng Thiên Sứ Sa Đọa nhẹ nhàng vỗ, lập tức không gian trăm dặm chung quanh dường như bị khóa chặt, cho dù Chu Khung cũng cảm thấy một cỗ áp lực khiến hắn khó có thể cử động, không gian xung quanh bắt đầu từ từ sụp đổ về phía Chu Khung.
Thiên Sứ Sa Đọa nở nụ cười gian tà nhìn Chu Khung, trong mắt lạnh lẽo lại điên cuồng, ả không cho rằng Chu Khung có thể tránh được công kích của ả, một kẻ từ đại lục hạ đẳng, cho dù là nhân vật đứng đầu ả cũng chẳng để vào mắt, nếu như ở thời kỳ toàn thịnh của nàng, nhân vật như Chu Khung nàng hắt hơi một cái cũng đủ chấn chết đối phương.
Chu Khung nhìn không gian sụp đổ dần dần tới gần mình, toàn thân chậm rãi hiện ra một luồng khí đen, áp lực chung quanh đều biến mất, mảnh vỡ không gian sụp đổ bắt đầu không ngừng bay vào thân thể Chu Khung.
Vươn một bàn tay ra đánh về phía Thiên Sứ rơi xuống, trên bầu trời một bàn tay khổng lồ lớn như trăm dặm, khí tức sinh tử bên trên xoay tròn, thậm chí mơ hồ lộ ra một tia khí tức cắn nuốt, nháy mắt hướng Thiên Sứ rơi xuống vỗ tới, không gian không sụp xuống, ngược lại giống như bị nén lại, khiến Thiên Sứ rơi xuống ở phía dưới khó có thể thoát đi.
Đây coi như là một chưởng mạnh nhất của Chu Khung hiện nay, Thương Khung Sinh Tử Thủ toàn lực xuất động, trong đó còn kèm theo Thôn Thiên Ma Công, lực công kích dù là Võ Đế đỉnh phong bình thường cũng khó có thể ngăn cản.
"Cái gì, ngươi lại che giấu tu vi." Chỉ thấy vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi của Thiên Sứ phía dưới, đôi cánh không ngừng vỗ, một quyền đánh về phía cự chưởng, không gian bắt đầu nổ vang không ngừng.
Oanh một tiếng nổ vang, một sóng oanh kích bắt đầu hướng chung quanh tán đi, ngay cả phi truy đã bay ra ngoài mấy trăm dặm cũng bị va chạm lần nữa bay ra hơn trăm dặm. Người trong Ma Giáo đều lộ vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
"Rốt cuộc là quái vật gì mà có thể đánh với Giáo chủ thành ra như vậy. Giáo chủ không gặp nguy hiểm đấy chứ." Ngũ Hộ pháp lo lắng nói.
"Sao có thể, Giáo chủ hồng phúc tề thiên, trong thiên hạ ai là đối thủ của Giáo chủ." Ma Hổ Vương ở bên cạnh vỗ vỗ đầu, thế nhưng mặt mày cũng lộ vẻ lo lắng.
"Vậy mà không chết, sinh mệnh lực vẫn rất ngoan cường." Chu Khung nhìn Thiên Sứ Sa Đọa đang nằm trên mặt đất cố gắng đứng dậy, trêu tức nói.
Thiên Sứ Lộ Na rơi xuống không ngừng ho ra máu, vừa kinh hãi nói: "Ngươi không ẩn giấu tu vi, vậy mà có thể phát ra công kích như vậy, ngươi rốt cuộc là ai?"
"Bổn tọa không thích giới thiệu lần thứ hai, ngươi còn di ngôn gì, mau nói đi."
"Không ngờ ta Lộ Na lại bại dưới tay một tên thổ dân hạ đẳng đại lục, ngươi sẽ phải trả giá đắt."
Chỉ thấy Thiên Sứ Lộ Na rơi xuống đứng thẳng người dậy, trong miệng nói năng hùng hồn, trên đỉnh đầu từ từ bay lên một chiếc vương miện màu trắng ngọc, ngay sau đó khí thế trên người lại tăng vọt, chỉ trong nháy mắt đã đột phá cực hạn của Võ Đế, một cỗ khí thế cấp thần bắt đầu tỏa ra, xông thẳng lên tận trời xanh.
Vũ Vương đang nghe đại thần tâu trình sự tình trong triều hội của Đại Vũ vương triều, đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phương đông, khóe miệng thì thầm: "Võ Thần, chẳng lẽ thật sự có người đột phá Võ Thần cảnh."
Hòa thượng đang tụng kinh ở Kim Sơn Tự cũng ngừng lại, nhìn về phương đông, sắc mặt nghiêm nghị.
Tất cả cao thủ đỉnh tiêm trên đại lục đều chú ý tới phương đông, bọn họ cảm giác được có một cỗ khí tức cường đại đang bốc lên, rất có thể là khí tức Võ Thần cảnh.
Chu Khung cũng híp mắt lại, cũng cảm nhận được uy hiếp, thậm chí có một tia khí tức tử vong đang bao quanh bản thân. Trong lòng thầm nghĩ xem ra thật sự không thể coi thường tên thiên sứ chó má này, lại có thể có biện pháp tăng lên tới Võ Thần cảnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.