Phản Phái Vô Địch: Mang Theo Đồ Đệ Đi Săn Khí Vận (Dịch)
Chương 10: Ta Cũng Xem Ngươi Là Huynh Đệ
Thượng Tòng Hạ Tâm
28/03/2024
Người ta là một người có tuổi khá lớn trong tông môn, tuy tu vi hơi thấp một chút, nhưng mình gặp cũng phải gọi một tiếng sư huynh.
- Tông chủ, gần đây ta ẩn ẩn cảm thấy tu vi cảnh giới muốn đột phá, có thể cần thời gian mấy tháng đến đột phá trước mắt cảnh giới, trong khoảng thời gian này không thể làm tông môn tận lực.
- Tông chủ, ta. . .
- Ta cũng giống vậy!
Trong lúc nhất thời, những trưởng lão khác ào ào mở miệng nói ra, các loại lý do từ chối là thuận miệng là ra.
- An tĩnh.
- Không biết Vương trưởng lão có chọn được ai thích hợp hay chưa?
Tông chủ chuyển ánh mắt lên người Vương Đằng.
Vương Đằng nhìn thoáng qua xung quanh, nói ra:
- Ta cảm thấy Lưu Thành Lưu trưởng lão rất thích hợp.
Vốn Lưu Thành đang rất bình tĩnh nhất thời lo lắng.
- Tông chủ, ta. . .
- Tốt, vậy chuyện này sẽ giao cho Vương trưởng lão và Lưu trưởng lão, sáng mai các ngươi sẽ dẫn đội xuất phát.
Tông chủ của Thiên Thánh tông không cho Lưu Thành cơ hội từ chối, lập tức quyết định chuyện này.
- Vâng.
Lưu Thành ủ rũ cúi đầu lên tiếng.
- Vậy được, hôm nay hội nghị đến đây thôi, tan họp.
Nhất thời, tất cả mọi người trong đại điện nhẹ nhàng thở ra, hóa thành điểu thú, đi tứ tán.
- Vương Đằng, tại sao ngươi lại lôi kéo ta cùng đi chứ, tu vi của ta không chênh lệch ngươi bao nhiêu mà?
Lưu Thành vẻ mặt cầu xin đi đến bên cạnh Vương Đằng.
- Ngươi có xem ta là huynh đệ hay không?
- Đương nhiên rồi.
- Ta cũng xem ngươi là huynh đệ!
- . . .
- Tốt, đừng suy nghĩ nhiều như vậy, đi về chuẩn bị một chút trước đi, ngày mai sẽ phải xuất phát.
Vương Đằng khoát tay áo, sau đó đi về chỗ tông vụ, hắn còn chưa quên tông chủ đã đồng ý cho hắn một bình Liệu Thương Đan.
Tuy cái đồ chơi này hắn chắc chắn không cần đến.
Trở lại phòng nhỏ của mình, sau đó Vương Đằng bắt đầu tự định giá, lần thứ nhất ra khỏi tông môn, hắn nhất định phải chuẩn bị cẩn thận một chút.
Trải qua hơn nửa tháng khổ tu, lại thêm đồ đệ trợ giúp, tu vi của hắn đã đột phá đến Long Nguyên cảnh tầng bốn, muốn đột phá lần nữa có lẽ còn phải mấy ngày nữa.
Nhìn giao diện thuộc tính của Phương Húc một chút, phát hiện hắn đã tu luyện đến Thông Lạc cảnh tầng chín, lại có bốn cái tiểu lễ bao.
Vương Đằng tâm niệm vừa động, mở ra toàn bộ bốn cái lễ bao.
- Chúc mừng kí chủ thu hoạch được Kinh Hồng Du Long Bộ (Huyền giai cực phẩm).
- Chúc mừng kí chủ thu hoạch được Ngưng Nguyên Đan × 300.
- Chúc mừng kí chủ thu hoạch được Trận Đạo Chân Giải bản cơ sở.
- Chúc mừng kí chủ thu hoạch được thiên phú Động Sát Chi Nhãn.
Vương Đằng nhất thời cảm thấy đôi mắt của mình một trận mát lạnh, khi cảm giác lạnh biến mất thì hắn phát hiện mình nhìn càng xa hơn, càng rõ ràng hơn.
- Thiên phú này tốt nha, không biết có thể nhìn thấu bản chất thông qua chướng ngại hay không?
Vương Đằng thông qua tin tức trong đầu, rất nhanh đã biết tác dụng Động Sát Chi Nhãn, nó có thể cho Vương Đằng nhìn ra cảnh giới cụ thể của một người.
Nói như vậy, nếu như có người tu luyện công pháp che giấu cảnh giới thì những người khác sẽ rất khó nhìn ra tu vi cảnh giới của hắn, trừ phi cảnh giới cao hơn hắn rất nhiều thì mới có thể nhìn ra.
Giống Vương Đằng thì tu luyện qua loại công pháp ẩn giấu tu vi cảnh giới này, Thiên Thánh tông thì không ai có thể nhìn ra tu vi cảnh giới chân chính của hắn.
Có Động Sát Chi Nhãn thì không giống, hắn có thể nhìn ra người khác ẩn tàng tu vi rất rõ ràng, như vậy sẽ giảm bớt xác suất trêu chọc phải những kẻ giả heo ăn thịt hổ, có thể đề cao thật lớn năng lực sinh tồn của hắn.
- Không tệ, đều là một số đồ tốt, xem ra lễ bao này cũng là theo tu vi của đồ đệ tăng lên sẽ càng ngày càng quý trọng.
Có lẽ sau này thần khí, thần công, thần đan cũng sẽ không ít.
Nếu như bây giờ mình có 180 đồ đệ, vậy có phải mình sẽ có thể trực tiếp nằm đếm linh thạch hay không.
Vương Đằng suy nghĩ càng bay càng xa, mãi đến khi cảm giác hạ thân của mình có cảm giác lành lạnh thì mới hồi phục tinh thần lại.
Hắn lau nước miếng ở khóe miệng, Vương Đằng lại lấy ra Trận Đạo Chân Giải nhìn một chút.
- Thứ này tuy tốt, nhưng vẫn phải tự mình tu luyện!
Vương Đằng ngửa mặt lên trời thở dài.
- Hệ thống, chẳng lẽ ngươi không thể làm cho ta trực tiếp có thành tựu tu luyện sao?
- Mời kí chủ thu nhiều đồ đệ hơn, đồ đệ lĩnh ngộ thì kí chủ cũng sẽ tự động lĩnh ngộ.
- Ai, được rồi, lần này ra ngoài vừa vặn tìm xem thử có hạt giống thích hợp hay không.
Vương Đằng hơi thất lạc, chức năng của hệ thống này vẫn chưa quá tốt, giống có vài nhân vật chính, công pháp võ học đều là trực tiếp nhờ hệ thống thể hồ quán đính.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.