Phản Phái: Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm
Chương 35: Hàn Mi, Người Phụ Nữ Giàu Có Nhất (1).
Thoại Lương Sanh
15/04/2024
Trung tâm cao ốc Thanh Linh.
Đây là tòa nhà văn phòng sang trọng nhất ở Thanh Linh, là một trong những tòa nhà mang tính biểu tượng kiến trúc ở Thanh Linh với tổng chiều cao 505 mét.
Trụ sở chính tập đoàn Phong Hoa của Hàn Mi, người phụ nữ giàu có nhất Thanh Linh nằm ở trong tòa trung tâm cao ốc này.
Tòa nhà này có tổng cộng 100 tầng, là trụ sở của hơn 50 công ty siêu lớn cả trong và ngoài nước.
Tập đoàn Phong Hoa chỉ là một trong số đó.
Nhưng mà trong số 100 tầng này, tập đoàn Phong Hoa chiếm tới 20 tầng.
Chuyện này thật khó tin.
Điều này thể hiện sự kiêu ngạo của người phụ nữ giàu có nhất Thanh Linh.
Tầng trên cùng của tòa nhà.
Trụ sở tập đoàn Phong Hoa.
Hiện tại đang là giờ nghỉ trưa.
Có một vài âm thanh kỳ lạ phát ra ở phòng nghỉ trong văn phòng tổng giám đốc.
Lúc này, cửa phòng tổng giám đốc bị đẩy ra.
Một thanh niên khoảng hai mươi tuổi bước vào văn phòng, gõ cửa bên ngoài phòng nghỉ.
"Mẹ, con có chuyện muốn tìm mẹ."
Thanh niên gọi to ở ngoài cửa.
"Mẹ đã bảo con đừng làm phiền mẹ trong giờ nghỉ trưa rồi mà, bộ con bị điếc hả?!"
Giọng nói giận dữ của một người phụ nữ vang lên từ bên trong cánh cửa.
Thanh niên hoảng sợ.
Hắn ta biết mẹ hắn ta có thói quen nghỉ trưa, hơn nữa còn rất ghét bị quấy rầy trong giờ nghỉ ngơi, nếu không phải có việc gấp thì hắn ta sẽ không bao giờ đến.
“Mẹ, mẹ đừng tức giận, con có chuyện gấp muốn tìm mẹ.” Thanh niên giải thích.
Qua vài phút sau, một người phụ nữ xinh đẹp bước ra khỏi phòng nghỉ.
Người phụ nữ xinh đẹp này chính là người phụ nữ giàu có nhất Thanh Linh, Hàn Mi.
Tuy đã gần bốn mươi tuổi nhưng năm tháng vẫn không để lại dấu vết rõ ràng nào trên khuôn mặt, nhìn chị ta như đang ở độ tuổi hai bảy, hai tám.
Hàn Mi rất sẵn lòng bỏ tiền ra để chăm sóc bản thân, mỗi năm phải chi ít nhất tám trăm vạn cho việc này.
Mà số tiền này đối với chị ta cũng chỉ giống như một sợi lông trên thân con trâu.
Hàn Mi đi đến chiếc ghế mềm trong văn phòng rồi ngồi xuống với vẻ mặt u ám.
Người thanh niên trước mặt chính là con trai của chị ta, tên là Hàn Kiệt.
Ba của Hàn Kiệt là người ở rể, chết sớm.
Vì vậy Hàn Kiệt lấy họ của mẹ mình.
“Mẹ, tối nay có phải mẹ sẽ đi tham dự hội nghị từ thiện không?” Hàn Kiệt rất sợ mẹ mình, hắn ta đứng thẳng trước bàn làm việc, nhẹ giọng hỏi.
"Có gì muốn nói thì cứ nói thẳng." Hàn Mi lạnh lùng nói.
"Hội nghị từ thiện này là do Vương Chấn Hưng kia khởi xướng đó, mà hiệu quả hoạt động và lợi ích hiện tại của công ty chú ta lại không tốt, nhân cơ hội này hãy để chú ta chi ra nhiều tiền hơn cho hoạt động từ thiện, tốt nhất là để công ty chú ta gặp vấn đề về luân chuyển vốn, sau đó làm cho công ty của chú ta sụp đổ!" Hàn Kiệt nghiến răng nghiến lợi nói.
“Con có biết hơn một năm qua, Phong Hoa đã tốn bao nhiêu tiền để chèn ép tập đoàn Chấn Hưng không?” Hàn Mi không trả lời ngay mà hỏi ngược lại một câu.
“Chuyện này sao mà con biết được chứ?” Hàn Kiệt xấu hổ lắc đầu.
"Chèn ép Tập đoàn Chấn Hưng, về cơ bản là cách làm kẻ thù bị thương một nghìn, còn tự gây tổn hại cho chính mình tám trăm. Trong khoảng một năm qua, chúng ta đã đốt ít nhất một trăm triệu." Hàn Mi nói.
"Con chỉ là không nuốt được cục tức này thôi, lúc trước để Tần Dật chạy trốn được, coi như là do hắn ta may mắn, thế nên con chỉ có thể trút giận lên mẹ của Tần Dật là Hứa Du Nhu, thế nhưng tên Vương Chấn Hưng kia cứ luôn cản trở!" Hàn Kiệt nói bằng giọng điệu vô cùng căm giận.
Hàn Mi nhìn dáng vẻ tức muốn hộc máu của hắn ta mà khẽ lắc đầu. Chị ta dừng một chút, sau đó mới vô cảm nói: "Con mới là người nên cảm thấy may mắn vì mẹ chỉ có một đứa con trai là con."
"Mẹ, mẹ đồng ý rồi? Cảm ơn mẹ! Con không quấy rầy mẹ nghỉ ngơi nữa!" Hàn Kiệt vui mừng khôn xiết, vui vẻ rời đi.
Hàn Mi nhìn con trai mình rời đi, không khỏi thở dài một hơi.
Nếu chị ta còn có đứa con khác thì chị ta sẽ không bao giờ chiều chuộng Hàn Kiệt như vậy.
Nhưng không có cách nào.
Hàn Mi mới kết hôn được một ngày thì chồng chị ta đã ngủm củ tỏi.
Nhưng chị ta vẫn coi như là may mắn mới có được một đứa con như Hàn Kiệt.
Sau khi chồng qua đời, Hàn Mi cũng không tìm người khác.
Kể từ khi Hàn Mi tổ chức sinh nhật lần thứ ba mươi chín cách đây vài ngày, tâm trạng của chị ta luôn không tốt.
Khi chị ta còn là một thiếu nữ, có một thầy bói bí ẩn đã bói cho chị ta.
Thầy bói nói rằng chị ta sẽ có vận tài lộc lớn ở độ tuổi từ hai mươi đến ba mươi chín, vả lại còn khắc chồng.
Sau khi Hàn Mi tốt nghiệp đại học, công việc kinh doanh của chị ta diễn ra rất suôn sẻ, hơn ba mươi tuổi đã trở thành người phụ nữ giàu có nhất Thanh Linh.
Điều này chứng tỏ chị ta có vận tài lộc lớn.
Mà chồng mất sớm cũng đã chứng minh điểm khắc chồng này.
Đây là tòa nhà văn phòng sang trọng nhất ở Thanh Linh, là một trong những tòa nhà mang tính biểu tượng kiến trúc ở Thanh Linh với tổng chiều cao 505 mét.
Trụ sở chính tập đoàn Phong Hoa của Hàn Mi, người phụ nữ giàu có nhất Thanh Linh nằm ở trong tòa trung tâm cao ốc này.
Tòa nhà này có tổng cộng 100 tầng, là trụ sở của hơn 50 công ty siêu lớn cả trong và ngoài nước.
Tập đoàn Phong Hoa chỉ là một trong số đó.
Nhưng mà trong số 100 tầng này, tập đoàn Phong Hoa chiếm tới 20 tầng.
Chuyện này thật khó tin.
Điều này thể hiện sự kiêu ngạo của người phụ nữ giàu có nhất Thanh Linh.
Tầng trên cùng của tòa nhà.
Trụ sở tập đoàn Phong Hoa.
Hiện tại đang là giờ nghỉ trưa.
Có một vài âm thanh kỳ lạ phát ra ở phòng nghỉ trong văn phòng tổng giám đốc.
Lúc này, cửa phòng tổng giám đốc bị đẩy ra.
Một thanh niên khoảng hai mươi tuổi bước vào văn phòng, gõ cửa bên ngoài phòng nghỉ.
"Mẹ, con có chuyện muốn tìm mẹ."
Thanh niên gọi to ở ngoài cửa.
"Mẹ đã bảo con đừng làm phiền mẹ trong giờ nghỉ trưa rồi mà, bộ con bị điếc hả?!"
Giọng nói giận dữ của một người phụ nữ vang lên từ bên trong cánh cửa.
Thanh niên hoảng sợ.
Hắn ta biết mẹ hắn ta có thói quen nghỉ trưa, hơn nữa còn rất ghét bị quấy rầy trong giờ nghỉ ngơi, nếu không phải có việc gấp thì hắn ta sẽ không bao giờ đến.
“Mẹ, mẹ đừng tức giận, con có chuyện gấp muốn tìm mẹ.” Thanh niên giải thích.
Qua vài phút sau, một người phụ nữ xinh đẹp bước ra khỏi phòng nghỉ.
Người phụ nữ xinh đẹp này chính là người phụ nữ giàu có nhất Thanh Linh, Hàn Mi.
Tuy đã gần bốn mươi tuổi nhưng năm tháng vẫn không để lại dấu vết rõ ràng nào trên khuôn mặt, nhìn chị ta như đang ở độ tuổi hai bảy, hai tám.
Hàn Mi rất sẵn lòng bỏ tiền ra để chăm sóc bản thân, mỗi năm phải chi ít nhất tám trăm vạn cho việc này.
Mà số tiền này đối với chị ta cũng chỉ giống như một sợi lông trên thân con trâu.
Hàn Mi đi đến chiếc ghế mềm trong văn phòng rồi ngồi xuống với vẻ mặt u ám.
Người thanh niên trước mặt chính là con trai của chị ta, tên là Hàn Kiệt.
Ba của Hàn Kiệt là người ở rể, chết sớm.
Vì vậy Hàn Kiệt lấy họ của mẹ mình.
“Mẹ, tối nay có phải mẹ sẽ đi tham dự hội nghị từ thiện không?” Hàn Kiệt rất sợ mẹ mình, hắn ta đứng thẳng trước bàn làm việc, nhẹ giọng hỏi.
"Có gì muốn nói thì cứ nói thẳng." Hàn Mi lạnh lùng nói.
"Hội nghị từ thiện này là do Vương Chấn Hưng kia khởi xướng đó, mà hiệu quả hoạt động và lợi ích hiện tại của công ty chú ta lại không tốt, nhân cơ hội này hãy để chú ta chi ra nhiều tiền hơn cho hoạt động từ thiện, tốt nhất là để công ty chú ta gặp vấn đề về luân chuyển vốn, sau đó làm cho công ty của chú ta sụp đổ!" Hàn Kiệt nghiến răng nghiến lợi nói.
“Con có biết hơn một năm qua, Phong Hoa đã tốn bao nhiêu tiền để chèn ép tập đoàn Chấn Hưng không?” Hàn Mi không trả lời ngay mà hỏi ngược lại một câu.
“Chuyện này sao mà con biết được chứ?” Hàn Kiệt xấu hổ lắc đầu.
"Chèn ép Tập đoàn Chấn Hưng, về cơ bản là cách làm kẻ thù bị thương một nghìn, còn tự gây tổn hại cho chính mình tám trăm. Trong khoảng một năm qua, chúng ta đã đốt ít nhất một trăm triệu." Hàn Mi nói.
"Con chỉ là không nuốt được cục tức này thôi, lúc trước để Tần Dật chạy trốn được, coi như là do hắn ta may mắn, thế nên con chỉ có thể trút giận lên mẹ của Tần Dật là Hứa Du Nhu, thế nhưng tên Vương Chấn Hưng kia cứ luôn cản trở!" Hàn Kiệt nói bằng giọng điệu vô cùng căm giận.
Hàn Mi nhìn dáng vẻ tức muốn hộc máu của hắn ta mà khẽ lắc đầu. Chị ta dừng một chút, sau đó mới vô cảm nói: "Con mới là người nên cảm thấy may mắn vì mẹ chỉ có một đứa con trai là con."
"Mẹ, mẹ đồng ý rồi? Cảm ơn mẹ! Con không quấy rầy mẹ nghỉ ngơi nữa!" Hàn Kiệt vui mừng khôn xiết, vui vẻ rời đi.
Hàn Mi nhìn con trai mình rời đi, không khỏi thở dài một hơi.
Nếu chị ta còn có đứa con khác thì chị ta sẽ không bao giờ chiều chuộng Hàn Kiệt như vậy.
Nhưng không có cách nào.
Hàn Mi mới kết hôn được một ngày thì chồng chị ta đã ngủm củ tỏi.
Nhưng chị ta vẫn coi như là may mắn mới có được một đứa con như Hàn Kiệt.
Sau khi chồng qua đời, Hàn Mi cũng không tìm người khác.
Kể từ khi Hàn Mi tổ chức sinh nhật lần thứ ba mươi chín cách đây vài ngày, tâm trạng của chị ta luôn không tốt.
Khi chị ta còn là một thiếu nữ, có một thầy bói bí ẩn đã bói cho chị ta.
Thầy bói nói rằng chị ta sẽ có vận tài lộc lớn ở độ tuổi từ hai mươi đến ba mươi chín, vả lại còn khắc chồng.
Sau khi Hàn Mi tốt nghiệp đại học, công việc kinh doanh của chị ta diễn ra rất suôn sẻ, hơn ba mươi tuổi đã trở thành người phụ nữ giàu có nhất Thanh Linh.
Điều này chứng tỏ chị ta có vận tài lộc lớn.
Mà chồng mất sớm cũng đã chứng minh điểm khắc chồng này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.