Phản Phái: Vừa Mới Bắt Đầu Đã Bị Mẹ Nhân Vật Chính Yêu Thầm
Chương 11: Lão Vương Dạy Dỗ Người Trẻ Tuổi(1)
Thoại Lương Sanh
10/04/2024
Sau khi trở về nhà Vương Chấn Hưng tắm một cái, giảm bớt chút mệt mỏi.
Lúc này, đột nhiên có một cuộc điện thoại lạ gọi đến.
Sau một lúc im lặng, hắn bắt máy.
“Chào ngài Vương tiên sinh, tôi là nữ phục vụ của khách sạn Thế Kỷ, tên Phùng Thiến Thiến, vài giờ trước chúng ta có gặp nhau, anh đã cho tôi 500 tệ tiền boa.” Phùng Thiến Thiến trong điện thoại nói thật cẩn thận.
“Sao cô lại có thông tin liên lạc của tôi?” Vương Chấn Hưng nhíu mày.
“Tôi hỏi bạn tôi Lâm Khả Khanh, nhưng ngài yên tâm, tôi không có ác ý, hiện giờ tôi đã chuẩn bị tốt nghiệp, con đường tương lai còn rất mờ mịt, nên muốn hỏi ngài một chút vấn đề, để dễ dàng tính toán bước đi sắp tới.” Giọng điệu Phùng Thiến Thiến rất thành khẩn.
Là bạn của Lâm Khả Khanh?
Sự không kiên nhẫn của Vương Chấn Hưng cũng vơi đi một ít.
Lâm Khả Khanh là nữ chính, có thể thu được khá nhiều lợi ích từ cô.
Vốn dĩ Vương Chấn Hưng tính tìm người đi điều tra tình hình của Lâm Khả Khanh.
Không ngờ bạn của Lâm Khả Khanh lại tự mình chủ động liên hệ.
Vừa hay có thể thuận thế thông qua Phùng Thiến Thiến tìm hiểu Lâm Khả Khanh một chút.
“Cô không để ý thời gian sao, cũng đã hai mươi ba giờ hơn rồi.”
Mặc dù hắn có ý định tiếp cận với đối phương hơn một chút, nhưng Vương Chấn Hưng không tỏ vẻ quá ân cần.
Nếu không, khó tránh khỏi người khác nghi ngờ.
Hơn nữa Phùng Thiến Thiến và Lâm Khả Khanh là bạn của nhau, cuộc nói chuyện của mình với Phùng Thiến Thiến, nói không chừng sẽ truyền đến tai Lâm Khả Khanh.
“Xin lỗi, làm phiền ngài rồi, vậy tôi xin phép ngắt máy .” Phùng Thiến Thiến thất vọng nói.
“Thời gian của tôi rất quý giá, không thể nói với cô quá nhiều, tối ngày mai có thể tôi vẫn sẽ đến khách sạn Thế Kỷ dùng cơm, cô cần hỏi gì, tới lúc đó qua gặp tôi, có điều tôi sẽ không dành được nhiều thời gian, nhiều nhất là năm phút.” Giọng điệu của Vương Chấn Hưng nghe như có chút lạnh nhạt, nhưng trên thực tế, trong lòng hắn lại có chút mong chờ về cuộc gặp mặt với Phùng Thiến Thiến.
Mặc dù chỉ mới gặp Phùng Thiến Thiến một lần, nhưng hắn có thể nhìn thấy trong mắt Phùng Thiến Thiến tràn đầy sự kiêu căng và bốc đồng.
Kiểu người như này luôn luôn nóng lòng muốn có được thành công, không có sự nhẫn nại để làm việc đến nơi đến chốn.
Có rất nhiều sinh viên vừa tốt nghiệp, đều là như vậy, đây không phải ngoại lệ.
Chỉ cần nắm bắt tốt một chút, loại người này rất dễ để khống chế.
Nếu có thể khiến Phùng Thiến Thiến làm việc cho mình, vậy sau này việc tiếp cận Lâm Khả Khanh sẽ vô cùng thuận lợi.
Nghĩ như vậy, Vương Chấn Hưng nhớ lại một chút hình ảnh của Phùng Thiến Thiến.
Phùng Thiến Thiến thuộc kiểu con gái nhỏ nhắn xinh xắn.
Chiều cao chắc tầm khoảng 1m63.
Nhìn tổng thể chỗ nên gầy thì gầy, chỗ nên béo thì béo.
Xem như là điển hình của thân hình đồng hồ cát.
Mặc dù không được như Lâm Khả Khanh, xinh đẹp đến mức khó tin, nhưng cũng là một cô gái nhỏ nhắn xinh xắn hiếm thấy.
Nếu 100 là điểm tuyệt đối, Lâm Khả Khanh được 97 điểm, thì Phùng Thiến Thiến có lẽ sẽ được 92.
Từ 90 đến 95, đã có thể xem như là những gái đẹp nằm trong hàng top rồi.
“Cảm ơn Vương tiên sinh!”
Sau khi Phùng Thiến Thiến nghe thấy Vương Chấn Hưng đồng ý thì vô cùng vui mừng.
Sau khi cúp điện thoại trở về phòng, thậm chí cô nàng còn hưng phấn đến mức nhảy lên.
“Chuyện gì mà vui vậy?”
Lâm Khả Khanh đi ra từ phòng tắm, sau khi thấy sự khác thường của Phùng Thiến Thiến, tò mò hỏi.
Hai người đều là năm cuối sắp tốt nghiệp, chuẩn bị tìm một công việc thực tập như nhau, vì để thuận tiện nên đã thuê chung một phòng ở.
Chỉ là cả hai đều gặp phải khó khăn, không tìm được công việc như ý theo chuyên ngành, nên hiện tại đang cùng nhau làm phục vụ ở khách sạn Thế Kỷ, định kiếm chút tiền duy trì chi tiêu hàng ngày và tiền thuê phòng trước.
“Không… Không có gì, chỉ là xem được một video hài thôi.” Phùng Thiến Thiến nói dối.
Cô ấy sợ sau khi Lâm Khả Khanh biết, ngày mai cũng sẽ theo mình đến tìm Vương Chấn Hưng, hỏi Vương Chấn Hưng một số chuyện.
Lúc nãy trong điện thoại Vương Chấn Hưng nói, chỉ cho cô thời gian năm phút.
Phùng Thiến Thiến còn chê thời gian ít, đương nhiên không muốn người khác chiếm dụng cơ hội mà khó khăn lắm mình mới tranh thủ có được.
Cho dù người này có là bạn thân Lâm Khả Khanh của mình đi chăng nữa.
Dù sao là người thì sẽ luôn có tư tâm.
Phùng Thiến Thiến cũng không ngoại lệ.
Thời gian rất nhanh đã đến ngày thứ hai.
Vốn dĩ hôm nay Phùng Thiến Thiến và Lâm Khả Khanh làm ca sáng, trời sẩm tối đã có thể tan làm.
Nhưng vì Phùng Thiến Thiến có hẹn, nên đã đổi ca với một phục vụ khác, tiếp tục làm việc.
Còn Lâm Khả Khanh thì về trước.
Vương Chấn Hưng sau khi kết thúc một ngày làm việc, đã đến khách sạn Thế Kỷ dùng cơm.
Phùng Thiến Thiến chờ sắp mòn con mắt luôn rồi.
Lúc này, đột nhiên có một cuộc điện thoại lạ gọi đến.
Sau một lúc im lặng, hắn bắt máy.
“Chào ngài Vương tiên sinh, tôi là nữ phục vụ của khách sạn Thế Kỷ, tên Phùng Thiến Thiến, vài giờ trước chúng ta có gặp nhau, anh đã cho tôi 500 tệ tiền boa.” Phùng Thiến Thiến trong điện thoại nói thật cẩn thận.
“Sao cô lại có thông tin liên lạc của tôi?” Vương Chấn Hưng nhíu mày.
“Tôi hỏi bạn tôi Lâm Khả Khanh, nhưng ngài yên tâm, tôi không có ác ý, hiện giờ tôi đã chuẩn bị tốt nghiệp, con đường tương lai còn rất mờ mịt, nên muốn hỏi ngài một chút vấn đề, để dễ dàng tính toán bước đi sắp tới.” Giọng điệu Phùng Thiến Thiến rất thành khẩn.
Là bạn của Lâm Khả Khanh?
Sự không kiên nhẫn của Vương Chấn Hưng cũng vơi đi một ít.
Lâm Khả Khanh là nữ chính, có thể thu được khá nhiều lợi ích từ cô.
Vốn dĩ Vương Chấn Hưng tính tìm người đi điều tra tình hình của Lâm Khả Khanh.
Không ngờ bạn của Lâm Khả Khanh lại tự mình chủ động liên hệ.
Vừa hay có thể thuận thế thông qua Phùng Thiến Thiến tìm hiểu Lâm Khả Khanh một chút.
“Cô không để ý thời gian sao, cũng đã hai mươi ba giờ hơn rồi.”
Mặc dù hắn có ý định tiếp cận với đối phương hơn một chút, nhưng Vương Chấn Hưng không tỏ vẻ quá ân cần.
Nếu không, khó tránh khỏi người khác nghi ngờ.
Hơn nữa Phùng Thiến Thiến và Lâm Khả Khanh là bạn của nhau, cuộc nói chuyện của mình với Phùng Thiến Thiến, nói không chừng sẽ truyền đến tai Lâm Khả Khanh.
“Xin lỗi, làm phiền ngài rồi, vậy tôi xin phép ngắt máy .” Phùng Thiến Thiến thất vọng nói.
“Thời gian của tôi rất quý giá, không thể nói với cô quá nhiều, tối ngày mai có thể tôi vẫn sẽ đến khách sạn Thế Kỷ dùng cơm, cô cần hỏi gì, tới lúc đó qua gặp tôi, có điều tôi sẽ không dành được nhiều thời gian, nhiều nhất là năm phút.” Giọng điệu của Vương Chấn Hưng nghe như có chút lạnh nhạt, nhưng trên thực tế, trong lòng hắn lại có chút mong chờ về cuộc gặp mặt với Phùng Thiến Thiến.
Mặc dù chỉ mới gặp Phùng Thiến Thiến một lần, nhưng hắn có thể nhìn thấy trong mắt Phùng Thiến Thiến tràn đầy sự kiêu căng và bốc đồng.
Kiểu người như này luôn luôn nóng lòng muốn có được thành công, không có sự nhẫn nại để làm việc đến nơi đến chốn.
Có rất nhiều sinh viên vừa tốt nghiệp, đều là như vậy, đây không phải ngoại lệ.
Chỉ cần nắm bắt tốt một chút, loại người này rất dễ để khống chế.
Nếu có thể khiến Phùng Thiến Thiến làm việc cho mình, vậy sau này việc tiếp cận Lâm Khả Khanh sẽ vô cùng thuận lợi.
Nghĩ như vậy, Vương Chấn Hưng nhớ lại một chút hình ảnh của Phùng Thiến Thiến.
Phùng Thiến Thiến thuộc kiểu con gái nhỏ nhắn xinh xắn.
Chiều cao chắc tầm khoảng 1m63.
Nhìn tổng thể chỗ nên gầy thì gầy, chỗ nên béo thì béo.
Xem như là điển hình của thân hình đồng hồ cát.
Mặc dù không được như Lâm Khả Khanh, xinh đẹp đến mức khó tin, nhưng cũng là một cô gái nhỏ nhắn xinh xắn hiếm thấy.
Nếu 100 là điểm tuyệt đối, Lâm Khả Khanh được 97 điểm, thì Phùng Thiến Thiến có lẽ sẽ được 92.
Từ 90 đến 95, đã có thể xem như là những gái đẹp nằm trong hàng top rồi.
“Cảm ơn Vương tiên sinh!”
Sau khi Phùng Thiến Thiến nghe thấy Vương Chấn Hưng đồng ý thì vô cùng vui mừng.
Sau khi cúp điện thoại trở về phòng, thậm chí cô nàng còn hưng phấn đến mức nhảy lên.
“Chuyện gì mà vui vậy?”
Lâm Khả Khanh đi ra từ phòng tắm, sau khi thấy sự khác thường của Phùng Thiến Thiến, tò mò hỏi.
Hai người đều là năm cuối sắp tốt nghiệp, chuẩn bị tìm một công việc thực tập như nhau, vì để thuận tiện nên đã thuê chung một phòng ở.
Chỉ là cả hai đều gặp phải khó khăn, không tìm được công việc như ý theo chuyên ngành, nên hiện tại đang cùng nhau làm phục vụ ở khách sạn Thế Kỷ, định kiếm chút tiền duy trì chi tiêu hàng ngày và tiền thuê phòng trước.
“Không… Không có gì, chỉ là xem được một video hài thôi.” Phùng Thiến Thiến nói dối.
Cô ấy sợ sau khi Lâm Khả Khanh biết, ngày mai cũng sẽ theo mình đến tìm Vương Chấn Hưng, hỏi Vương Chấn Hưng một số chuyện.
Lúc nãy trong điện thoại Vương Chấn Hưng nói, chỉ cho cô thời gian năm phút.
Phùng Thiến Thiến còn chê thời gian ít, đương nhiên không muốn người khác chiếm dụng cơ hội mà khó khăn lắm mình mới tranh thủ có được.
Cho dù người này có là bạn thân Lâm Khả Khanh của mình đi chăng nữa.
Dù sao là người thì sẽ luôn có tư tâm.
Phùng Thiến Thiến cũng không ngoại lệ.
Thời gian rất nhanh đã đến ngày thứ hai.
Vốn dĩ hôm nay Phùng Thiến Thiến và Lâm Khả Khanh làm ca sáng, trời sẩm tối đã có thể tan làm.
Nhưng vì Phùng Thiến Thiến có hẹn, nên đã đổi ca với một phục vụ khác, tiếp tục làm việc.
Còn Lâm Khả Khanh thì về trước.
Vương Chấn Hưng sau khi kết thúc một ngày làm việc, đã đến khách sạn Thế Kỷ dùng cơm.
Phùng Thiến Thiến chờ sắp mòn con mắt luôn rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.