Chương 46
Dan Brown
25/10/2016
Phil Chartrukian dập mạnh ống nghe xuống. Máy của Jabba báo bận; và báo
tín hiệu chờ. Các cuộc gọi chờ là một mánh lới quảng cáo do ATKT đưa ra
để tăng lợi nhuận bằng cách kết nối tất cả mọi cuộc gọi; dòng nhẳn đơn
giản "Tôi đang bận với một đường dây khác, tôi sẽ gọi lại cho bạn sau"
mang lại cho các công ty điện thoại hàng triệu đôla mỗi năm. Việc Jabba
từ chối các cuộc gọi chờ là cách ông ta phản đối trong im lặng yêu cầu
của NSA đề nghị ông luôn mang bên mình chiếc điện thoại di động đề phòng trường hợp khẩn cấp…
Chartrukian quay lại và nhìn về phía Crypto vắng lặng. Tiếng máy phát điện ở phía dưới mỗi lúc một lớn hơn. Anh cảm thấy thời gian dường như trôi nhanh quá. Anh biết mình có lệnh phải đi về, nhưng ngoài tiếng ồn dưới tầng nhà Crypto, trong đầu anh còn văng lên phương châm hành động của nhân viên an ninh hệ thống:
Hành động trước, giải trình sau.
Trong thế giới bảo mật vi tính đầy biến động này, chỉ cần một giây chậm chễ cũng can hệ đến việc bảo vệ được các bí mật của mạng vi tính hoặc để các bí mật ấy bị xâm phạm. Hiếm khi người ta có thời gian giải thích cho một phương cách phòng vệ trước khi thực hiện phương cách ấy. Các nhân viên an ninh hệ thống được trả lương hậu hĩnh nhờ, chuyên môn nghiệp vụ và bản năng nghề nghiệp này của họ.
Hành động trước, giải trình sau. Chartrukian đã biết mình phải làm gì. Anh cũng đã biết là khi mọi chuyện đã kết thúc, hoặc là anh sẽ là một người hùng của NSA, hoặc là anh sẽ gia nhập vào đội quân thất nghiệp.
Cỗ máy giải mã vĩ đại này đã nhiễm virus rồi - về điều này, anh chắc chắn. Và trong hoàn cảnh này, chỉ có một cách khả thi. Đó là tắt nó đi.Chartrukian cũng biết là chỉ có hai phương án để tắt TRANSLTR đi. Phương án thứ nhất là tắt hết bị cuối ở phòng ngài chỉ huy đi. Nhưng phòng này đã bị khoá mất rồi, có vẻ không khả thi lắm. Còn cách thứ hai là dùng công tắc tắt - mở bằng tay ở tầng ngầm phía dưới tầng Crypto.
Chartrukian nuốt nước miếng một cách khó khăn. Anh ghét tầng hầm. Anh mới xuống đó có một lần vào thởi gian thực tập ở đây. Nó giống như một thế giới hoàn toàn khác với hằng hà sa số những mê cung lối đi, những ống dẫn khí Freon và nằm ở độ cao chóng mặt: Hơn 40 mét thẳng xuống các máy phát điện ở phía dưới.
Đấy là nơi không hề muốn tới, và cũng không muốn đối mặt với Strathmore. Nhưng công việc là công việc. Ngày mai họ sẽ phải cảm ơn mình, anh vẫn phân vân không dám chắc làm thế có đúng không.
Hít một hơi thật sâu, Chartrukian mở chiếc tủ dùng khoá kim loại của người chỉ huy. Trên giá để các bộ phận vi tính chưa lắp ráp, ở đằng sau một bộ truyền thông và thiết bị kiểm tra mạng nội bộ (LAN) có giấu một cái chén của nam sinh trường Stanford. Anh không đụng đến chiếc chén này mà với vào phía trong và lôi ra một chiếc chìa khoá Medeco.
- Hay ho thật - anh làu bàu - Quan chức bảo mật hệ thống mà không cần biết đến bảo mật.
Chartrukian quay lại và nhìn về phía Crypto vắng lặng. Tiếng máy phát điện ở phía dưới mỗi lúc một lớn hơn. Anh cảm thấy thời gian dường như trôi nhanh quá. Anh biết mình có lệnh phải đi về, nhưng ngoài tiếng ồn dưới tầng nhà Crypto, trong đầu anh còn văng lên phương châm hành động của nhân viên an ninh hệ thống:
Hành động trước, giải trình sau.
Trong thế giới bảo mật vi tính đầy biến động này, chỉ cần một giây chậm chễ cũng can hệ đến việc bảo vệ được các bí mật của mạng vi tính hoặc để các bí mật ấy bị xâm phạm. Hiếm khi người ta có thời gian giải thích cho một phương cách phòng vệ trước khi thực hiện phương cách ấy. Các nhân viên an ninh hệ thống được trả lương hậu hĩnh nhờ, chuyên môn nghiệp vụ và bản năng nghề nghiệp này của họ.
Hành động trước, giải trình sau. Chartrukian đã biết mình phải làm gì. Anh cũng đã biết là khi mọi chuyện đã kết thúc, hoặc là anh sẽ là một người hùng của NSA, hoặc là anh sẽ gia nhập vào đội quân thất nghiệp.
Cỗ máy giải mã vĩ đại này đã nhiễm virus rồi - về điều này, anh chắc chắn. Và trong hoàn cảnh này, chỉ có một cách khả thi. Đó là tắt nó đi.Chartrukian cũng biết là chỉ có hai phương án để tắt TRANSLTR đi. Phương án thứ nhất là tắt hết bị cuối ở phòng ngài chỉ huy đi. Nhưng phòng này đã bị khoá mất rồi, có vẻ không khả thi lắm. Còn cách thứ hai là dùng công tắc tắt - mở bằng tay ở tầng ngầm phía dưới tầng Crypto.
Chartrukian nuốt nước miếng một cách khó khăn. Anh ghét tầng hầm. Anh mới xuống đó có một lần vào thởi gian thực tập ở đây. Nó giống như một thế giới hoàn toàn khác với hằng hà sa số những mê cung lối đi, những ống dẫn khí Freon và nằm ở độ cao chóng mặt: Hơn 40 mét thẳng xuống các máy phát điện ở phía dưới.
Đấy là nơi không hề muốn tới, và cũng không muốn đối mặt với Strathmore. Nhưng công việc là công việc. Ngày mai họ sẽ phải cảm ơn mình, anh vẫn phân vân không dám chắc làm thế có đúng không.
Hít một hơi thật sâu, Chartrukian mở chiếc tủ dùng khoá kim loại của người chỉ huy. Trên giá để các bộ phận vi tính chưa lắp ráp, ở đằng sau một bộ truyền thông và thiết bị kiểm tra mạng nội bộ (LAN) có giấu một cái chén của nam sinh trường Stanford. Anh không đụng đến chiếc chén này mà với vào phía trong và lôi ra một chiếc chìa khoá Medeco.
- Hay ho thật - anh làu bàu - Quan chức bảo mật hệ thống mà không cần biết đến bảo mật.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.