Pháo Đài Số

Chương 51

Dan Brown

25/10/2016

Jabba trông giống như một con nòng nọc khổng lồ. Đúng như đặc tính của sinh vật mà ông ta được đặt tên hiệu, ông ta bị hói đầu. Với vai trò là một thiên thần bảo vệ cho tất cả các hệ thống máy tính của NSA, Jabba đến tất cả các phòng ban thúc ép, ra lệnh và liên tục khẳng định nguyên tắc hành động của mình: "Phòng ngừa là biện pháp hữu hiệu nhất". Chưa bao giờ có một máy tính nào rủa NSA bị nhiễm virus dưới thời của Jabba; và ông ta quyết giữ vững thành tích này.

Nhà của Jabba là một trạm làm việc cũ được nâng cấp, tầng ngầm của NSA, ngân hàng dữ liệu tuyệt mật. Đây chính là nơi mà nếu virus có thể xâm nhập thì hậu quả sẽ khủng khiếp, và đây cũng chính là nơi mà Jabba dành phần lớn thời gian của mình. Tuy thế, vào lúc này, Jabba lại đang nghỉ ngơi và thưởng thức xúc xích bò và heo rắc thêm tiêu ở khu hậu cần phục vụ thâu đêm của NSA. Ông ta đang định ăn xuất thứ ba thì chuông điện thoại phòng làm việc reo.

- Đi nghe đã vậy - Ông nói, ho sặc sụa khi đang nuốt một miệng đầy xúc xích.

- Jabba à? - một giọng phụ nữ nhỏ nhẹ vang lên - Tôi, Midge đây.

- Ôi nữ hoàng dữ liệu của tôi! - Jabba thốt lên đầy tình cảm. Ông luôn dành cho Midge Milken một tình cảm dịu dàng. Mụ là người sắc sảo và cũng là người đàn bà duy nhất Jabba từng gặp tán tỉnh với ông.

- Cô thế nào, khoẻ không?

- Tôi bình thường, không có gì đặc biệt.

Jabba lau miệng.

- Cô đang ở cơ quan à?

- Vâng!

- Cô có muốn ăn xúc xích với tôi không?

- Tôi muốn lắm, Jabba ạ, nhưng mà tôi đang làm việc.

- Thật hả - Ông cười khúc khích.

- Cô có phiền không nếu tôi cùng cô làm việc?

- Ôi, ông bậy bạ quá.

- Nếu cô không muốn…

- Có chứ, may mà gặp ông - mụ nói - Tôi cần một số lời khuyên của ông.

Jabba nuốt một miếng xúc xích khá to.

- Cứ nói đi.

- Có khi chẳng làm sao đâu - Midge nói - Nhưng bản thống kê Crypto của tôi có gì lạ lắm. Tôi hy vọng là ông có thể giải quyết khúc mắc này cho tôi.

- Thế cô thấy gì? - Ông nhớp một ngụm nước.

- Tôi có một bản báo cáo nói rằng TRANSLTR đã chạy giải mã một file trong vòng 18 tiếng mà vẫn chưa giải xong.

Jabba phun hết cả xúc xích lên chiếc bánh trên bàn ăn.

- Cô bảo sao cơ?



- Ông có ý kiến gì không?

Ông dùng khăn ăn phe phẩy lên bàn.

- Thế nó là bản báo cáo về cái gì?

- Báo cáo về sản xuất. Phân tích chi phí cơ bản thôi. - Midge nhanh chóng giải trình những gì mà mụ và Brinkerhoff đã phát hiện được.

- Cô đã gọi cho Strathmore chưa?

- Rồi. Ông ta nói là mọi thứ ở Crypto vẫn đều ốn cả. Ông ta còn nói là TRANSLTR vẫn hoạt động với tốc độ tối đa. Và ông ta còn cho rằng dữ liệu của chúng tôi là sai.

Jabba nhăn cái trán củ hành của mình lại.

- Như thế thì có chuyện gì đâu? Bản báo cáo của cô không đúng.

Midge im lặng, không trả lời. Jabba hiểu ý của mụ. Ông nghiêm nghị hỏi.

- Cô cho là bản báo cáo của cô không sai à?

- Vâng!

- Thế tức là cô cho rằng nghĩ là Strathmore nói dối?

- Không phải thế - Midge nói một cách xã giao, vì mụ biết chưa có gì chắc chắn.

- Chỉ vì thống kê của tôi chưa bao giờ sai. Tôi sẽ xem xét lại vậy.

- Ồ! - Jabba nói - Tôi không muốn là người đầu tiên nói điều này với cô nhưng thực sự là dữ liệu của cô có vấn đề đấy.

- Ông nghĩ thế thật à?

- Tôi cá cả sự nghiệp của mình đấy - Jabba ngoạm cả một miếng xúc xích ướt to và nhồm nhoàm nói - File dữ liệu dài nhất cũng chỉ ở bên trong TRANSLTR được ba tiếng đồng hồ. Thời gian ấy bao gồm cả chẩn đoán, khảo sát ngoại biên và mọi thứ. Thứ duy nhất có thể giữ nó lại trong 18 tiếng chắc chắn liên quan đến virus. Không còn thứ gì có thể làm được điều này.

- Liên quan đến virus à?

- Ừ một thứ gì đó thuộc chu kỳ dư. Nó xâm nhập vào bộ máy xử lý vi tính tạo nên một vòng luân chu, và về cơ bản làm hệ thống tê liệt không hoạt động được.

- À. - Midge đánh bạo nói - Strathmore đã ở Crypto 36 tiếng liên tục Liệu ông ta có gặp virus không nhỉ?

Jabba cười phá lên.

- Strathmore đã ở đó 36 tiếng rồi cơ à? Tội nghiệp quá. Vợ ông ta có lẽ sẽ không cho ông ta về nhà nữa đâu. Tôi nghe nói bà ấy đã đá vào mông ông ta rồi đó.

Midge nghĩ ngợi một lúc. Bà ta đã nghe kế chuyện đó và cứ tưởng mình bị hoang tưởng.

- Midge à - Jabba thở nặng nhọc và uống một ngụm lớn - Nếu như mấy thứ đồ chơi của Strathmore nhiễm virus, ông ta sẽ gọi cho tôi ngay. Strathmore là người nhanh nhạy, nhưng ông ta chẳng biết cái quái gì về virus cả. TRANSLTR là tất cả những gì ông ta có. Nếu phát hiện được bất cứ dấu hiệu rắc rối nào, ông ta sẽ ấn vào nút báo động ở quanh đấy thôi, khi đó đã có tôi mà! - Jabba mút một thanh Mozzarella dài - Hơn nữa, chẳng có kẽ hở nào khiến cho TRANSLTR có thể nhiễm virus cả. Gauntlet là bộ máy lọc tốt nhất mà tôi từng chế tạo ra. Không gì có thể đi qua được nó đâu.



Im lặng một lúc lâu, Midge thở dài.

- Còn gì nữa không?

- À, dữ liệu của cô có vấn đề.

- Ông vừa nói thế đấy nhé.

- Thật sự là thế.

Bà ta cau mày.

- Ông vẫn không nghe phong thanh được chuyện gì à? Không nghe được bất cứ điều gì à?

Jabba cười càng lớn.

- Midge… nghe này. Vụ bê bối Skipjack. Chính Strathmore đã gây ra. Nhưng mà thôi đi, vụ đó qua rồi mà.

Đường dây bên kia im lặng thật lâu, và Jabba biết mình đã hơi quá.

- Xin lỗi cô Midge. Tôi biết cô đã cực kỳ giận dữ với vụ đó. Strathmore có lỗi. Tôi biết cô nghĩ gì về ông ta mà.

- Việc lần này không có dính dáng gì đến vụ Skipjack cả - Bà ta cả quyết.

- Ừ chắc chắn rồi - Jabba nghĩ - Nghe nhé, Midge. Tôi không có cảm tình riêng gì với ông ta cả. Ý tôi là ông ta là một người viết mật mã. Tất cả những người viết mật mã về cơ bản là những kẻ tự phụ. Mà họ cũng rất quan trọng đấy. Mỗi file dữ liệu của họ có thể cứu nguy cho cả thế giới.

- Ý ông là sao?

Jabba thở dài:

- Ý tôi nói là Strathmore cũng giống như những chuyên gia mật mã khác. Nhưng tôi còn muốn nói thêm nữa là ông ta còn yêu quý TRANSLTR hơn cả vợ ông ta. Nếu có rắc rối nào, nhất định ông ta đã gọi cho tôi rồi.

Midge im lặng một lúc khá lâu. Cuối cùng, mụ buông một tiếng thở dài miễn cưỡng.

- Tức là ông cũng cho rằng dữ liệu của tôi là sai?

Jabba mỉm cười.

- Thôi nào đừng có lo lắng không cần thiết nữa?

Mụ bật cười.

- Chú ý này. Midge. Hãy gửi một tin nhắn vào máy tôi đi. Thứ hai tôi sẽ kiểm tra máy của cô thật tỉ mỉ. Trong khi chờ đợi hãy chuồn khỏi đấy đi. Bây giờ là đêm thứ Bảy đấy. Hãy đi nằm hoặc là làm gì đó thư giãn đi.

Mụ thở dài.

- Tôi đang gắng đây, Jabba. Tin tôi đi, tôi sẽ cố mà.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Pháo Đài Số

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook