Pháo Hôi Không Phụng Bồi (Xuyên Nhanh)
Chương 21: Bạo Rồi (1)
Trạch Lan
09/06/2024
[Chưa từng thấy qua, Tinh Tinh dẫn tôi đi xem một chút.]
[Nấu cơm không đẹp, nhưng nhìn sao nấu cơm thì rất thú vị.]
[Chủ kênh lại tự mình nấu cơm sao? Ô ô ô nam nhân ở nhà là hình mẫu của tôi.]
[Tinh Tinh, các nàng đều không thẳng thắn, tôi thì khác, tôi nói trắng ra cho cậu biết: Tôi thèm sắc đẹp và thân thể của cậu, cậu mặc kệ làm cái gì tôi đều muốn xem!]
Mục Tinh: "..."
Cậu nổi lên ý đùa nghịch, hừ một tiếng: "Đừng tham lam nữa, tôi cũng là nam nhân các ngươi không có được."
[????]
[Ngươi nghe người ta nói không?]
[Ngược fan! Cứu tôi cứu tôi.]
Mục Tinh nói: "Được rồi, hôm nay đến đây thôi, ngày mai sẽ chín giờ tiếp tục phát sóng trực tiếp, tạm biệt."
Cậu phất tay với ống kính, tắt livestream đi.
Trong ánh mắt run sợ của tiểu ca chuyển phát nhanh kiêm thợ quay phim, cậu nhẹ nhàng nhảy xuống khỏi cành cây.
Chuyển phát nhanh tên Lưu Học, sau khi tốt nghiệp đại học không tìm được công việc thích hợp, trở lại quê quán là trấn Hoa Tân ở thôn Tiểu Khê, làm một người chuyển phát nhanh.
Loại điểm chuyển phát nhanh trên thị trấn nhỏ này đều là nhận từ tư nhân, bình thường bao chuyển phát nhanh đưa đến huyện thành, hắn liền tự mình lái xe đi chuyển phát nhanh đến trấn Hoa Tân lấy về, một cái chuyển phát nhanh thu phí thủ tục một đồng.
Hắn chỉ phụ trách mỗi ngày lái xe kéo chuyển phát nhanh trở về, người trong nhà có thể giúp đỡ phân loại quản lý, lúc này mới có thời gian đi theo Mục Tinh quay livestream.
"Đến lúc đó gửi hàng nhớ tìm tôi nha, tôi sẽ giảm giá cho anh." Lưu Học ngay từ đầu đã không quên kéo việc làm ăn cho mình.
Mục Tinh từ trên mặt đất nhặt mũ rơm lên, phủi bụi, đội lên đỉnh đầu, hướng dưới núi đi: "Cậu không nói tôi nhất định cũng tìm đến a."
Lưu Học cầm máy ảnh theo ở phía sau, đưa màn hình điện thoại cho Mục Tinh nhìn, ngữ khí hưng phấn: "Anh có hơn bốn mươi vạn fan!"
Hơn nữa số lượng còn đang nhanh chóng tăng lên!
Mục Tinh có vẻ bình tĩnh hơn rất nhiều, tiện tay nhổ cỏ ngậm trong miệng, bước chân nhẹ nhàng: "Có thể bán hết hồng là được rồi."
Về đến nhà, Mục Tinh đi tìm chú Trương.
Thôn Tiểu Khê chỉ có những gia đình này, mấy năm trước đã sát nhập với một thôn bên cạnh, trên danh nghĩa là thuộc về bên đó quản lý.
Nhưng mà thôn kia cách thôn Tiểu Khê còn một ngọn núi, thôn Tiểu Khê có chuyện gì, đều là tự mình thương lượng làm, chú Trương lớn tuổi nhất chính là một người có vai vế giống như trưởng thôn.
Mục Tinh đi tìm chú Trương, nói đến chuyện bán quả hồng trên mạng.
Dù sao bán trên mạng, tiền này không nhanh như vậy đã có, Mục Tinh còn phải trưng cầu ý kiến của mọi người.
Chú Trương vừa nghe liền mừng rỡ: "Nguyện ý, đương nhiên nguyện ý! Chỉ cần có thể bán được, rẻ một chút cũng được. Tôi sẽ thông báo cho mọi người."
Nếu những trái cây này nát bét trên cây, không nói trước không kiếm được tiền, trơ mắt nhìn thành quả quanh năm suốt tháng bị phế như vậy, trong lòng cũng khó chịu.
Sau khi nói chuyện xong với người trong thôn, Mục Tinh an tâm về nhà bắt đầu làm cửa hàng onl.
Trước kia tiệm trên Internet cũng có, cửa hàng tên là [Đặc sản Sơn Khê], Mục Tinh cũng không có ý định sửa.
Cậu đã tạo sản phẩm mới, định giá bán.
Cậu cũng hoàn toàn không biết, lúc mình làm những thứ này, mấy bức ảnh chụp và một số video trực tiếp, trực tiếp dẫn phát sóng trên mạng.
“Tiểu ca ca Thịnh Thế Mỹ Nhan kia trở lại trong đoạn phim một giờ sau khi hắn phát sóng trực tiếp, trực tiếp hot, leo lên vị trí đầu bảng tìm kiếm”
Mặt khác, việc Mục Tinh trực tiếp bán hàng cũng nhảy lên top 10 hot search.
Tin tức cậu gia nhập nền tảng video Vân Đóa vốn đã gây nên không ít chú ý, mà không ít người xem vào xem trực tiếp, sau khi nhìn thấy trạng thái hiện giờ của cậu, tay không ngừng lại.
Soái ca, Soái ca, Soái ca!
Sau khi chụp xong, mỹ mạo như vậy đương nhiên phải để cho càng nhiều người biết!
Ấn mở Weibo, bên trong tất cả đều là ảnh chụp mới mẻ nhất hôm nay.
Trang hâm mộ Mục Tinh yên lặng hơn nửa năm cũng lập tức đổi mới hơn vạn bài post mới.
[Fan hâm mộ liếc mắt một cái nhảy hố hai năm trước hôm nay lại khóc, đây mới là thiếu niên khiến tôi động tâm!]
[Mẹ nó nửa năm qua Mục Tinh ăn linh đan diệu dược gì sao? Giá trị nhan sắc này là thật sự tồn tại sao?]
[Tôi có tội, tôi từng với bạn cùng phòng lên mạng mắng tiểu ca ca xinh đẹp như vậy.]
[Hình ảnh này, Mục Tinh đều là gương mặt chưa chỉnh sửa đúng không? Sao mình cảm thấy hắn thoạt nhìn đẹp mắt hơn trước kia nhiều?]
[Fan hâm mộ đưa tin, trước kia tôi đã nói, trước kia công ty của hắn định vị cho hắn có vấn đề, kiểu trang điểm đắp cả lớp phấn dày đặc thật sự không thích hợp với hắn, không có đặc sắc gì hết, hắn thích hợp làm sạch sẽ gọn gàng như vậy.]
[Tôi chỉ muốn hắn làm một video một hướng dẫn dưỡng da, trời sinh da trắng thật khiến người ta hâm mộ.]
[Nấu cơm không đẹp, nhưng nhìn sao nấu cơm thì rất thú vị.]
[Chủ kênh lại tự mình nấu cơm sao? Ô ô ô nam nhân ở nhà là hình mẫu của tôi.]
[Tinh Tinh, các nàng đều không thẳng thắn, tôi thì khác, tôi nói trắng ra cho cậu biết: Tôi thèm sắc đẹp và thân thể của cậu, cậu mặc kệ làm cái gì tôi đều muốn xem!]
Mục Tinh: "..."
Cậu nổi lên ý đùa nghịch, hừ một tiếng: "Đừng tham lam nữa, tôi cũng là nam nhân các ngươi không có được."
[????]
[Ngươi nghe người ta nói không?]
[Ngược fan! Cứu tôi cứu tôi.]
Mục Tinh nói: "Được rồi, hôm nay đến đây thôi, ngày mai sẽ chín giờ tiếp tục phát sóng trực tiếp, tạm biệt."
Cậu phất tay với ống kính, tắt livestream đi.
Trong ánh mắt run sợ của tiểu ca chuyển phát nhanh kiêm thợ quay phim, cậu nhẹ nhàng nhảy xuống khỏi cành cây.
Chuyển phát nhanh tên Lưu Học, sau khi tốt nghiệp đại học không tìm được công việc thích hợp, trở lại quê quán là trấn Hoa Tân ở thôn Tiểu Khê, làm một người chuyển phát nhanh.
Loại điểm chuyển phát nhanh trên thị trấn nhỏ này đều là nhận từ tư nhân, bình thường bao chuyển phát nhanh đưa đến huyện thành, hắn liền tự mình lái xe đi chuyển phát nhanh đến trấn Hoa Tân lấy về, một cái chuyển phát nhanh thu phí thủ tục một đồng.
Hắn chỉ phụ trách mỗi ngày lái xe kéo chuyển phát nhanh trở về, người trong nhà có thể giúp đỡ phân loại quản lý, lúc này mới có thời gian đi theo Mục Tinh quay livestream.
"Đến lúc đó gửi hàng nhớ tìm tôi nha, tôi sẽ giảm giá cho anh." Lưu Học ngay từ đầu đã không quên kéo việc làm ăn cho mình.
Mục Tinh từ trên mặt đất nhặt mũ rơm lên, phủi bụi, đội lên đỉnh đầu, hướng dưới núi đi: "Cậu không nói tôi nhất định cũng tìm đến a."
Lưu Học cầm máy ảnh theo ở phía sau, đưa màn hình điện thoại cho Mục Tinh nhìn, ngữ khí hưng phấn: "Anh có hơn bốn mươi vạn fan!"
Hơn nữa số lượng còn đang nhanh chóng tăng lên!
Mục Tinh có vẻ bình tĩnh hơn rất nhiều, tiện tay nhổ cỏ ngậm trong miệng, bước chân nhẹ nhàng: "Có thể bán hết hồng là được rồi."
Về đến nhà, Mục Tinh đi tìm chú Trương.
Thôn Tiểu Khê chỉ có những gia đình này, mấy năm trước đã sát nhập với một thôn bên cạnh, trên danh nghĩa là thuộc về bên đó quản lý.
Nhưng mà thôn kia cách thôn Tiểu Khê còn một ngọn núi, thôn Tiểu Khê có chuyện gì, đều là tự mình thương lượng làm, chú Trương lớn tuổi nhất chính là một người có vai vế giống như trưởng thôn.
Mục Tinh đi tìm chú Trương, nói đến chuyện bán quả hồng trên mạng.
Dù sao bán trên mạng, tiền này không nhanh như vậy đã có, Mục Tinh còn phải trưng cầu ý kiến của mọi người.
Chú Trương vừa nghe liền mừng rỡ: "Nguyện ý, đương nhiên nguyện ý! Chỉ cần có thể bán được, rẻ một chút cũng được. Tôi sẽ thông báo cho mọi người."
Nếu những trái cây này nát bét trên cây, không nói trước không kiếm được tiền, trơ mắt nhìn thành quả quanh năm suốt tháng bị phế như vậy, trong lòng cũng khó chịu.
Sau khi nói chuyện xong với người trong thôn, Mục Tinh an tâm về nhà bắt đầu làm cửa hàng onl.
Trước kia tiệm trên Internet cũng có, cửa hàng tên là [Đặc sản Sơn Khê], Mục Tinh cũng không có ý định sửa.
Cậu đã tạo sản phẩm mới, định giá bán.
Cậu cũng hoàn toàn không biết, lúc mình làm những thứ này, mấy bức ảnh chụp và một số video trực tiếp, trực tiếp dẫn phát sóng trên mạng.
“Tiểu ca ca Thịnh Thế Mỹ Nhan kia trở lại trong đoạn phim một giờ sau khi hắn phát sóng trực tiếp, trực tiếp hot, leo lên vị trí đầu bảng tìm kiếm”
Mặt khác, việc Mục Tinh trực tiếp bán hàng cũng nhảy lên top 10 hot search.
Tin tức cậu gia nhập nền tảng video Vân Đóa vốn đã gây nên không ít chú ý, mà không ít người xem vào xem trực tiếp, sau khi nhìn thấy trạng thái hiện giờ của cậu, tay không ngừng lại.
Soái ca, Soái ca, Soái ca!
Sau khi chụp xong, mỹ mạo như vậy đương nhiên phải để cho càng nhiều người biết!
Ấn mở Weibo, bên trong tất cả đều là ảnh chụp mới mẻ nhất hôm nay.
Trang hâm mộ Mục Tinh yên lặng hơn nửa năm cũng lập tức đổi mới hơn vạn bài post mới.
[Fan hâm mộ liếc mắt một cái nhảy hố hai năm trước hôm nay lại khóc, đây mới là thiếu niên khiến tôi động tâm!]
[Mẹ nó nửa năm qua Mục Tinh ăn linh đan diệu dược gì sao? Giá trị nhan sắc này là thật sự tồn tại sao?]
[Tôi có tội, tôi từng với bạn cùng phòng lên mạng mắng tiểu ca ca xinh đẹp như vậy.]
[Hình ảnh này, Mục Tinh đều là gương mặt chưa chỉnh sửa đúng không? Sao mình cảm thấy hắn thoạt nhìn đẹp mắt hơn trước kia nhiều?]
[Fan hâm mộ đưa tin, trước kia tôi đã nói, trước kia công ty của hắn định vị cho hắn có vấn đề, kiểu trang điểm đắp cả lớp phấn dày đặc thật sự không thích hợp với hắn, không có đặc sắc gì hết, hắn thích hợp làm sạch sẽ gọn gàng như vậy.]
[Tôi chỉ muốn hắn làm một video một hướng dẫn dưỡng da, trời sinh da trắng thật khiến người ta hâm mộ.]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.