Pháo Hôi Không Phụng Bồi (Xuyên Nhanh)
Chương 36: Chớ Ném Đá Giấu Tay (3)
Trạch Lan
11/06/2024
Hai giờ chiều, phòng phát sóng trực tiếp Mục Tinh đúng giờ bắt đầu phát sóng.
[Ồ, sao đã bắt đầu phát sóng trực tiếp rồi?]
[Hai ngày không thấy sao phát sóng trực tiếp, muốn chết người.]
[Nơi này là núi à? Hôm nay lại muốn hái quả hồng rồi?]
Mục Tinh lắc đầu: "Hôm nay không hái quả hồng, vẫn là bán hàng. Mọi người có thể nhìn xem kết nối phía dưới màn hình của ta."
[A, không phải là cửa hàng ở thôn Tiểu Khê rồi sao, người dẫn chương trình cuối cùng cũng bắt đầu ăn hoa hồng đúng nghĩa rồi sao?]
[Thật vui, sao rốt cuộc cũng đến đúng giờ, thật vui vẻ.]
[Cũng bán quả hồng, còn có táo tươi mới, chất lượng thế nào? Có thể so với thôn Tiểu Khê không?]
[Quả hồng ở thôn Tiểu Khê vừa lớn vừa ngọt, sau khi mẹ ta ăn xong hỏi ta mua ở đâu, nghe nói chỉ cần một cân chỉ 1 đồng 5, liề bắt ta mua thêm mấy chục cân cho nhà dì lớn bác của ta một chút.]
Mục Tinh nói: "Mọi người có nghi vấn trước đừng vội hạ đơn nha, đi theo ta cùng tiểu ca chụp ảnh cùng nhau xem."
Màn ảnh chuyển xuống, trước mặt hắn là quả hồng và táo đã được hắn hái xuống.
Mục Tinh ở trước mặt tách ra một quả hồng, đặc tả. Chỉ thấy thịt quả đỏ ngậy, no đủ nhiều nước.
"Rất ngọt."
Lại cầm lấy một quả táo, răng rắc cắn xuống.
"Cây táo cũng ngọt, rất ngọt."
Mục Tinh từng người ăn một quả, sau đó đứng lên: "Hiện tại, mọi người theo ta đi lên núi xem trái cây trên cây."
[Lại lên núi? Ta thích.]
[Tôi thật sự rất ít khi nhìn thấy streamer hâm mộ mấy triệu fan sẽ livestream giống như Tinh Tinh, tự mình lên núi, tự mình dẫn chúng tôi đi xem bộ dáng thật nhất của sản phẩm.]
[Đồng ý với lầu trên, rất nhiều streamer bán hàng đều hóa trang ngồi ở đó, trước mặt bày biện một đĩa hoa quả xinh đẹp. Ai biết được có phải thật sự hái từ trên cây nhà ngươi xuống hay không?]
Mục Tinh chạy một vòng ở phía sau núi, lại tự mình hái trái cây ăn thử tại chỗ.
"Tôi làm như vậy không phải là đang làm màu, mà là muốn nói cho mọi người biết, chỉ cần là tôi nhận phát sóng trực tiếp mang hàng, tôi khẳng định sẽ ăn trước các ngươi. Tôi ăn trái cây có hương vị chất lượng gì, bán cho mọi người ăn thì cũng là hương vị chất lượng đó."
Mục Tinh hướng về phía ống kính cười cong mắt: "Hiện tại, mọi người có thể đặt hàng."
Mục Tinh ngồi ở phía sau xe nhắm mắt dưỡng thần, Lưu Học ngồi bên cạnh hắn lướt điện thoại di động.
Bọn họ phát sóng trực tiếp ở trấn Điền Hoa bốn ngày, bây giờ đi trấn khác.
"Mẹ kiếp!" Lưu Học đột nhiên chửi một câu thô tục.
Mục Tinh mở mắt ra nhìn sang.
"Tôi đánh thức anh?" Lưu Học thấy cậu nhìn qua, xấu hổ xin lỗi.
Mục Tinh lắc đầu: "Tôi vốn cũng không ngủ, làm sao vậy?"
Lưu Học nghe hắn không ngủ, cũng không kìm nén: "Trước kia cái người bên nhóm cũ MRC kia của ngươi, cũng quá không biết xấu hổ đi?"
"Bọn họ lại gây chuyện rồi?" Mục Tinh kinh ngạc.
"Cũng không tính là gây sự, là lại phát ngôn để cho người ta quá ghê tởm."
Hắn đưa giao diện điện thoại cho Mục Tinh xem, hóa ra là Thường Nhất Minh và Từ Tử Gia trước sau phát bài văn weibo.
Tác phẩm viết rất dài, tổng kết ý tứ một chút chính là: Ngươi không coi ta là bằng hữu, không sao, ta vẫn nhớ rõ chúng ta đã từng tốt.
Mục Tinh rùng mình một cái.
Lưu ca nói không sai, xác thực rất buồn nôn.
Cậu lướt bình luận, phía dưới đã rùm beng.
Một bên là dân mạng mắng bọn họ cọ nhiệt độ da mặt cũng không cần, Mục Tinh đã nói trực tiếp như vậy, còn muốn cứng đầ áp sát.
Một bên chính là fan hâm mộ của mấy người này.
Bọn họ vừa nhiệt tình bình luận, vừa mắng Mục Tinh.
Không chỉ như vậy.
"Bên trong lời nói siêu thoại của ngươi xuất hiện rất nhiều thủy quân, trên mạng cũng không hiểu sao xuất hiện rất nhiều bài bá bất lợi cho cậu, vừa nhìn đã biết là mua." Lưu Học hừ một tiếng, vô cùng khẳng định nói: "Tôi cảm thấy, chính là công ty trước của ngươi đang mua thủy quân hại ngươi."
"Bôi nhọ tôi cái gì?" Mục Tinh hiếu kỳ.
Cậu hiện tại không làm minh tinh cũng không kí hợp đồng, những người này bôi đen cậu thì có ích lợi gì?
Lưu Học chọn vài cái trên màn hình, cho cậu nhìn.
Mục Tinh liếc mắt nhìn thấy tiêu đề lớn phía trên cùng, một minh tinh nào đó lợi dụng fan hâm mộ phát sóng trực tiếp để kiếm tiền...
Nội dung giới thiệu Mục Tinh một chút, sau đó nói thời điểm hắn bán hàng cho quê hương, phong cách trước sau như một:
"... Mục Tinh vẫn luôn nói mình được phát sóng trực tiếp bởi vì vườn hồng ế ở quê, không thu doanh lợi, cũng sẽ không làm streamer lâu dài. Nhưng chúng tôi thấy được, gần đây hắn liên tiếp phát sóng trực tiếp mấy sản phẩm nông nghiệp để bán…
Phát sóng trực tiếp bán hàng cũng không mất mặt, nhưng lấy mánh lới tạo phúc quê nhà, dùng thanh danh tốt trải đường kiếm tiền cho mình, cách ăn lời này không khỏi có chút khó coi."
Bài báo này đứng nhìn ở góc độ phía thứ ba, vô cùng công bằng.
[Ồ, sao đã bắt đầu phát sóng trực tiếp rồi?]
[Hai ngày không thấy sao phát sóng trực tiếp, muốn chết người.]
[Nơi này là núi à? Hôm nay lại muốn hái quả hồng rồi?]
Mục Tinh lắc đầu: "Hôm nay không hái quả hồng, vẫn là bán hàng. Mọi người có thể nhìn xem kết nối phía dưới màn hình của ta."
[A, không phải là cửa hàng ở thôn Tiểu Khê rồi sao, người dẫn chương trình cuối cùng cũng bắt đầu ăn hoa hồng đúng nghĩa rồi sao?]
[Thật vui, sao rốt cuộc cũng đến đúng giờ, thật vui vẻ.]
[Cũng bán quả hồng, còn có táo tươi mới, chất lượng thế nào? Có thể so với thôn Tiểu Khê không?]
[Quả hồng ở thôn Tiểu Khê vừa lớn vừa ngọt, sau khi mẹ ta ăn xong hỏi ta mua ở đâu, nghe nói chỉ cần một cân chỉ 1 đồng 5, liề bắt ta mua thêm mấy chục cân cho nhà dì lớn bác của ta một chút.]
Mục Tinh nói: "Mọi người có nghi vấn trước đừng vội hạ đơn nha, đi theo ta cùng tiểu ca chụp ảnh cùng nhau xem."
Màn ảnh chuyển xuống, trước mặt hắn là quả hồng và táo đã được hắn hái xuống.
Mục Tinh ở trước mặt tách ra một quả hồng, đặc tả. Chỉ thấy thịt quả đỏ ngậy, no đủ nhiều nước.
"Rất ngọt."
Lại cầm lấy một quả táo, răng rắc cắn xuống.
"Cây táo cũng ngọt, rất ngọt."
Mục Tinh từng người ăn một quả, sau đó đứng lên: "Hiện tại, mọi người theo ta đi lên núi xem trái cây trên cây."
[Lại lên núi? Ta thích.]
[Tôi thật sự rất ít khi nhìn thấy streamer hâm mộ mấy triệu fan sẽ livestream giống như Tinh Tinh, tự mình lên núi, tự mình dẫn chúng tôi đi xem bộ dáng thật nhất của sản phẩm.]
[Đồng ý với lầu trên, rất nhiều streamer bán hàng đều hóa trang ngồi ở đó, trước mặt bày biện một đĩa hoa quả xinh đẹp. Ai biết được có phải thật sự hái từ trên cây nhà ngươi xuống hay không?]
Mục Tinh chạy một vòng ở phía sau núi, lại tự mình hái trái cây ăn thử tại chỗ.
"Tôi làm như vậy không phải là đang làm màu, mà là muốn nói cho mọi người biết, chỉ cần là tôi nhận phát sóng trực tiếp mang hàng, tôi khẳng định sẽ ăn trước các ngươi. Tôi ăn trái cây có hương vị chất lượng gì, bán cho mọi người ăn thì cũng là hương vị chất lượng đó."
Mục Tinh hướng về phía ống kính cười cong mắt: "Hiện tại, mọi người có thể đặt hàng."
Mục Tinh ngồi ở phía sau xe nhắm mắt dưỡng thần, Lưu Học ngồi bên cạnh hắn lướt điện thoại di động.
Bọn họ phát sóng trực tiếp ở trấn Điền Hoa bốn ngày, bây giờ đi trấn khác.
"Mẹ kiếp!" Lưu Học đột nhiên chửi một câu thô tục.
Mục Tinh mở mắt ra nhìn sang.
"Tôi đánh thức anh?" Lưu Học thấy cậu nhìn qua, xấu hổ xin lỗi.
Mục Tinh lắc đầu: "Tôi vốn cũng không ngủ, làm sao vậy?"
Lưu Học nghe hắn không ngủ, cũng không kìm nén: "Trước kia cái người bên nhóm cũ MRC kia của ngươi, cũng quá không biết xấu hổ đi?"
"Bọn họ lại gây chuyện rồi?" Mục Tinh kinh ngạc.
"Cũng không tính là gây sự, là lại phát ngôn để cho người ta quá ghê tởm."
Hắn đưa giao diện điện thoại cho Mục Tinh xem, hóa ra là Thường Nhất Minh và Từ Tử Gia trước sau phát bài văn weibo.
Tác phẩm viết rất dài, tổng kết ý tứ một chút chính là: Ngươi không coi ta là bằng hữu, không sao, ta vẫn nhớ rõ chúng ta đã từng tốt.
Mục Tinh rùng mình một cái.
Lưu ca nói không sai, xác thực rất buồn nôn.
Cậu lướt bình luận, phía dưới đã rùm beng.
Một bên là dân mạng mắng bọn họ cọ nhiệt độ da mặt cũng không cần, Mục Tinh đã nói trực tiếp như vậy, còn muốn cứng đầ áp sát.
Một bên chính là fan hâm mộ của mấy người này.
Bọn họ vừa nhiệt tình bình luận, vừa mắng Mục Tinh.
Không chỉ như vậy.
"Bên trong lời nói siêu thoại của ngươi xuất hiện rất nhiều thủy quân, trên mạng cũng không hiểu sao xuất hiện rất nhiều bài bá bất lợi cho cậu, vừa nhìn đã biết là mua." Lưu Học hừ một tiếng, vô cùng khẳng định nói: "Tôi cảm thấy, chính là công ty trước của ngươi đang mua thủy quân hại ngươi."
"Bôi nhọ tôi cái gì?" Mục Tinh hiếu kỳ.
Cậu hiện tại không làm minh tinh cũng không kí hợp đồng, những người này bôi đen cậu thì có ích lợi gì?
Lưu Học chọn vài cái trên màn hình, cho cậu nhìn.
Mục Tinh liếc mắt nhìn thấy tiêu đề lớn phía trên cùng, một minh tinh nào đó lợi dụng fan hâm mộ phát sóng trực tiếp để kiếm tiền...
Nội dung giới thiệu Mục Tinh một chút, sau đó nói thời điểm hắn bán hàng cho quê hương, phong cách trước sau như một:
"... Mục Tinh vẫn luôn nói mình được phát sóng trực tiếp bởi vì vườn hồng ế ở quê, không thu doanh lợi, cũng sẽ không làm streamer lâu dài. Nhưng chúng tôi thấy được, gần đây hắn liên tiếp phát sóng trực tiếp mấy sản phẩm nông nghiệp để bán…
Phát sóng trực tiếp bán hàng cũng không mất mặt, nhưng lấy mánh lới tạo phúc quê nhà, dùng thanh danh tốt trải đường kiếm tiền cho mình, cách ăn lời này không khỏi có chút khó coi."
Bài báo này đứng nhìn ở góc độ phía thứ ba, vô cùng công bằng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.