Pháo Hôi Không Phụng Bồi (Xuyên Nhanh)

Chương 24: Gà Rừng (2)

Trạch Lan

09/06/2024

"Dòng suối thôn chúng tôi được đặt theo tên là suối này, nước là suối trên núi, rất ngọt." Mục Tinh rửa sạch quả hồng trong nước.

[Tôi biết con suối này, video năm đó bạo hồng, một đêm thành sao cũng ở bên cạnh dòng suối này đúng không?]

[Hai năm trôi qua, sao trông còn trẻ hơn trước.]

[Mục Tinh vốn không lớn, tôi nhớ lúc xuất đạo mới mười tám tuổi.]

[Mười tám tuổi, chưa đi học sao?]

"Nào, chúng tôi quay đặc tả cho mọi người." Màn ảnh kéo gần lại, Mục Tinh kéo quả hồng chín trong lòng bàn tay, để khán giả thấy rõ ràng.

[Nhìn ngón tay cũng thỏa mãn!]

[Muốn liếm!]

[Lầu trên, cậu muốn liếm quả hồng hay là…?]

[Muốn làm những quả hồng trong lòng bàn tay của Tinh Tinh!]

"Này mọi người?" Mục Tinh không ngờ tới bình luận phản ứng là như vậy, nhấn mạnh nói: "Xem quả hồng, xem quả hồng đi, đừng xem thứ không liên quan."

[Tốt, quả hồng này trắng quá... Không phải, hồng quá, thật đẹp!]

[Mua mua mua! Ta muốn một trăm cân!]

Mục Tinh tách quả hồng ra, cho bọn họ nhìn thịt quả đỏ tươi bên trong, nhìn thấy tin nhắn không nhịn được nói: "Quả hồng không thể để lâu, dễ hỏng, một lần các bạn không nên mua quá nhiều, ăn xong thích rồi lại mua tiếp là được."

Cậu cắn một miếng: "Ngọt!"

Cậu bé trong ống kính vẻ mặt thỏa mãn, vui vẻ giống như có thể tràn ra từ trong màn hình.



[Mục Tinh quá tốt rồi, lần đầu tiên gặp người quảng cáo để fan hâm mộ mua ít.]

[Quả hồng này thoạt nhìn quả thật rất ngon.]

[Có chút muốn mua, bao nhiêu tiền một cân?]

[Loại minh tinh bán hàng này, đều rất đắt nha?]

Mục Tinh nói: "Phòng phát sóng trực tiếp ngày mai của cửa hàng, bắt đầu tiếp nhận đặt trước từ ngày mai, trong vòng nửa tháng phân hàng. Giá cả là một đồng năm một cân. Năm cân miễn phí vận chuyển."

[???]

[Ta vừa rồi có phải nghe lầm giá cả hay không?]

[So với những thứ tôi nhìn thấy ở shop online còn rẻ hơn?]

[Bán rẻ như vậy, thật sự có thể kiếm được tiền?]

Mục Tinh thấy được nghi vấn, cậu cười tủm tỉm chỉ vào Phương thúc cùng Triệu thúc nói: "Giá cả là trong thôn chúng tôi thương lượng sau này định ra, các bạn không tin, để cho hai vị a thúc tự mình nói."

Cậu đưa màn hình điện thoại cho hai người xem, chú Triệu khoát tay tỏ vẻ mình không biết chữ, chú Phương liền đọc mấy dòng bình luận.

"Rẻ quá?" Triệu thúc lộ ra nụ cười thuần phác: "Không rẻ tí nào, so với ông chủ ở chỗ chúng tôi thì đã bán đắt hơn nhiều."

Ông hướng về phía thợ quay phim cảm kích cúi người chào: "Các bạn trên mạng nói có rất nhiều người nhiệt tình muốn mua quả hồng của chúng tôi. Cảm ơn các cư dân mạng, nếu như không có các bạn mua, quả hồng chỉ có thể để tự cây rụng. Thật sự cảm ơn mọi người."

Các cư dân mạng vốn đang cười toe toét thấy cảnh này, ngược lại lại trầm mặc xuống.

[Nhìn thấy ông lớn tuổi như vậy còn ngại ngùng.]

[Một đồng 5 còn cao, vậy các ngươi bán quả hồng giá rẻ biết bao nhiêu? Chỉ như vậy còn không bán được?]

[Điểm này tôi có thể đồng tình nói một câu, nhà tôi cũng trồng rừng cây ăn quả, mùa thu hoạch, nông dân vùng chúng tôi thật sự bán không có giá.]



[Các bạn có thể đặt giá cao hơn một chút, giá này thật sự quá rẻ, mua năm cân tiền chuyển phát nhanh bưu điện cũng không đủ vốn được?]

[Đúng, định giá cao một chút chúng ta hoàn toàn không ngại. Giá cả ở cửa hàng trái cây là cao hơn gấp mấy lần.]

Mục Tinh nói: " Mọi người không cần lo lắng vấn đề lỗ vốn, ngày hôm qua nhân viên quản lý của bưu phẩm Phi Điểu ở bản địa chúng tôi nhìn thấy phát sóng trực tiếp đã liên hệ với tôi, nói muốn tài trợ cho thôn Tiểu Khê chúng tôi. Cho nên, chúng tôi dùng bưu phẩm Phi Điểu chuyển phát nhanh gửi ra ngoài là không cần tiền."

Cậu rất trịnh trọng nói: "Ở đây, ta đại diện cho tất cả mọi người ở thôn Tiểu Khê, ngỏ ý cảm ơn đối với công ty chuyển phát nhanh Phi Điểu."

[Người tốt.]

[Oa Phi Điểu chuyển phát nhanh không tệ nha, sau này gửi đồ đều dùng bên Phi điểu.]

[Hóa ra chuyển phát nhanh có tài trợ, vậy còn tốt, ta chỉ sợ các ngươi thua lỗ.]

[Gửi hàng chuyển phát nhanh Phi Điểu này khôn quá, tương đương với việc không tốn một phân tiền nào để có lợi quảng cáo từ streamer.]

[Nhưng người ta xác thực đã làm chuyện thật, chỉ có thể nói là cả hai cùng có lợi đi.]

Mục Tinh ở trước màn ảnh, từng bước từng bước tách quả hồng ra cho khán giả xem.

"Đây đều là quả chín đã chọn xong, mọi người có thể nhìn chất lượng, đều rất ngọt. Đến lúc đó mua quả hồng ở chỗ chúng tôi, mua được cũng đều là loại này."

Triệu thúc ở một bên gật đầu: "Đúng đúng đúng, các cư dân mạng đều có thể yên tâm, không mua phải trái cây xấu."

[Mua mua mua, cái khác không nói, nhưng với giá tiền này cũng không có lý nào lại không mua.]

*

Một ngày phát sóng trực tiếp này, phòng phát sóng trực tiếp của Mục Tinh lại lên hot search.

Chỉ có điều lần này các cư dân mạng ngoại trừ Mục Tinh, còn nghĩ tới phương diện khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Pháo Hôi Không Phụng Bồi (Xuyên Nhanh)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook