Chương 146: Bắt đầu chiến dịch.
Phong Nhàn
21/08/2023
Với sự chỉ đạo của Đinh Nham Triết, việc xây thành được bắt đầu hết sức cẩn thận nhưng vẫn đảm bảo được tốc độ. Chỉ trong ba ngày thời gian, không chỉ quá trình chuẩn bị đã hoàn tất mà bọn họ còn hoàn thành được lớp tường thành đầu tiên. Họ không cố xây một đoạn dài từ vực dung nham bên phải sang ranh giới của sư đoàn lân cận. Mặt khác, họ chỉ xây khoảng một phần tư độ dài ấy tại khu vực trung tâm, sau đó mới từ từ mở rộng ra.
Các binh sĩ được đốc thúc bởi các sư đoàn phó và trung đoàn trưởng làm việc với năng suất cao nhất. Sau khi hoàn thiện bản thiết kế, mỗi người có một nhiệm vụ nhất định, nhưng Thiên Lạc thì không đơn giản như vậy. Cậu không những phải chỉ huy các binh sĩ mà còn là người kiểm tra độ hoàn thiện của công trình. Lý do đơn giản là bởi về mặt chuyên môn, dưới Trần Phong thì chỉ có cậu mới hiểu tường tận những gì Nham Triết nói.
Chính vì thế, hai người luôn luôn túc trực tại khu vực xây dựng, các sư đoàn phó và trung đoàn trưởng còn lại, bốn người bốn đội quân được sắp xếp theo lịch trình nhất định. Trong một tuần, sẽ có một đội lo việc đối phó thú triều, một đội đảm nhiệm xây thành, hai đội hồi phục năng lượng và tu luyện. Cả sư đoàn sẽ theo thời gian biểu ấy mà làm việc.
Và lịch trình này được áp dụng khá sớm, khi mà đợt thú triều đầu tiên xuất hiện chỉ vài ngày sau đó. Gia Luật Khang là người lãnh đạo trận đánh này, nguyên do là bởi quân số của họ được gia tăng rất nhiều, nhưng phần lớn các binh sĩ ấy thực lực lại khá yếu, giờ đây lại bị chia làm bốn đạo quân nhỏ. Theo đó, một người có kinh nghiệm phong phú như hắn đương nhiên sẽ phải đương đầu với thử thách trước rồi truyền đạt cho những tướng lĩnh còn lại.
Và quả thực, đây là một nước đi sáng suốt của pháp sư tóc bạc, bởi khác với thú triều trong quá khứ, đám quái vật mà họ phải đối mặt giờ đây toàn bộ đều mạnh hơn một tinh thực lực. Không những thế, thời gian họ phải dốc sức chiến đấu không chỉ đơn giản là một ngày như trước mà là ròng rã suốt một tuần.
Chính vì thế, theo lệnh của Phong Hiệp, các binh sĩ cần cân đối thể lực hết sức có thể, phối hợp với hệ thống phòng thủ của tường thành. Các phép thuật mà mọi người bàn bạc hoạt động rất mượt mà, hỗ trợ với thế trận phòng thủ của Gia Luật Khang tuyệt hảo. Theo đó, mặc dù phần lớn mọi người đều tỏ ra kiệt sức sau khi thú triều kết thúc, nhưng cũng chỉ có cách này thì chất lượng sư đoàn mới từ từ được tăng lên, kết hợp với mở rộng bờ cõi.
Vai trò của Trần Phong trong những ngày này là giữ cho nguồn năng lượng trong không gian được đảm bảo, giúp cho các binh sĩ yên tâm chiến đấu. Y nén toàn bộ lực lượng Hỏa Ngục thành những viên tinh thạch như trước kia, ngăn không cho nó lan ra môi trường chung quanh. Đồng thời, y cũng quan sát xem hệ thống pháo năng lượng của tường thành hoạt động ra sao. Độ hao hụt năng lượng khi điều chỉnh mức bắn cũng như sát thương khá vừa ý của y, tuy nhiên nếu muốn đối phó với kẻ địch hung hãn hơn thì còn phải cải thiện nhiều.
Kết thúc một tuần cam go ấy, tuần tiếp theo tinh thần mọi người được giãn ra một chút, khi mà không phát sinh bất cứ nguy hiểm nào. Độ dài của tường thành tăng mạnh, giúp cho diện tích đất bao bọc được mở rộng rất nhiều. Nhưng cũng chính vì thế, pháp sư tóc bạc cho tạm ngưng việc xây dựng tường một thời gian, thay vào đó là hàng loạt các tháp pháo bên trong không gian đã có được.
Công trình này, theo như bản phác thảo của các chỉ huy sư đoàn thì có tất cả ba tầng nổi. Tầng trệt của nó sẽ là nơi mà các binh sĩ có thể nghỉ ngơi và tu luyện với các thiết kế phù hợp để tồn tại trong thế giới Hỏa Ngục. Nhờ có nó, sư đoàn có thể dễ dàng tham chiến ngay lập tức nếu như xảy ra biến cố và rất nhiều lợi ích khác. Tầng hai và ba được thiết kế vũ khí chiến đấu và phòng thủ tích hợp với màn chắn năng lượng của tường thành, giúp cho tốc độ tích lũy lực lượng của nó tăng lên, đồng thời khả năng chiến đấu cũng được phát triển.
Độ phức tạp của thứ này cao hơn các khối tường thành một chút, vì vậy mà một tuần trôi qua nhưng số lượng tháp pháo xây được chỉ mới bao được một nửa diện tích đã có. Phải đến khi tuần thú triều tiếp theo kết thúc, bọn họ mới xây xong loạt công trình này. Và dù tốc độ như vậy không phải là nhanh, nhưng đối với người dân của Đại Viêm Đế Quốc, đây chính là minh chứng cho việc tiến ra Hỏa Ngục là hoàn toàn khả thi. Trừ Phong Hiệp, bất kỳ ai trong sư đoàn cũng cảm thấy hết sức xúc động.
Tuy nhiên, việc xây dựng tường thành của tuần tiếp theo thì lại không suôn sẻ như vậy. Sau khi tiến xa vào địa phận Hỏa Ngục thêm một chút, Trần Phong lần nữa cho binh sĩ dừng lại. Đích thân y bước tới khoảng đất trống trước tường thành kiên cố, sau đó đem tay khẽ chạm xuống, truyền pháp lực ra cảm nhận không gian bên dưới.
Sau khi vượt qua cấu trúc của một lớp đất khá dày, y cảm nhận được một nguồn năng lượng hết sức thuần khiết. Theo như y cảm nhận, thứ này là pháp lực cực kỳ thuần chất và dồi dào, chẳng kém gì khối pháp lực của một nhất tinh pháp tông thông thường.
Đem pháp lực lan rộng và tiến sâu thêm xuống một đoạn, pháp sư tóc bạc cực kỳ phấn khích khi cảm nhận được những thỏi năng lượng tuyệt vời kia không chỉ có một vài viên, số lượng có thể lên đến hàng trăm, mà càng xuống sâu lại càng bắt gặp những thỏi mạnh hơn, to hơn. Nói cách khác, nếu như đây là một loại khoáng sản thì y đã tìm được hẳn một mỏ khá lớn!
Phong Hiệp sau khi đảm bảo nơi đây ngoài khoáng vật thì không có bất cứ thứ gì khác rồi mới khẽ đứng dậy suy tính một chút. Y sau đó lệnh cho binh sĩ xây rộng thành ra ở phạm vi vừa đủ để bao quanh khu vực này, tạo ra một hầm mỏ. Công việc xây tường thành sẽ bị tạm dừng, thay vào đó sẽ là khai thác khoáng sản.
Trần Phong cho gọi toàn bộ cao tầng tập trung tại mỏ, sau đó đưa cho mỗi người một thỏi năng lượng, nói:
– Thứ này tuy nói là năng lượng cực kỳ thuần khiết nhưng đồng thời cũng chứa lượng Hỏa Ngục lực rất lớn. Nếu như hấp thu trực tiếp không những ngay lập tức phải luyện hóa một nguồn năng lượng quá lớn so với từng cá nhân của sư đoàn hiện tại, mà còn phải đối phó với Hỏa Ngục lực hung hiểm. Quán triệt tất cả các binh sĩ, chỉ được phép khai khoáng, không được để lòng tham làm mờ mắt, nếu không hậu họa sẽ cực kỳ khôn lường. Nham Triết sẽ đảm đương công việc tại mỏ, còn Thiên Lạc sẽ lo xử lý các viên năng lượng này, rõ chưa?
– Rõ!
Các cao tầng đồng thanh. Đối với họ, lời của pháp sư tóc bạc chính là tuyệt đối, khi mà họ nhận thức được tầm nhìn của y vượt xa bất cứ ai trong sư đoàn hiện tại. Các trung đoàn trưởng và sư đoàn phó nhanh chóng trở về với đơn vị của mình để dặn dò các binh sĩ. Trong lúc đó, sư đoàn trưởng và đại đệ tử của y đến tháp nghiên cứu để bàn bạc thêm về các nguồn năng lượng.
Đúng với dự đoán của Phong Hiệp, tất cả các binh sĩ đều tỏ ra kinh ngạc với nguồn khoáng sản khổng lồ kia, và trong ánh mắt của ai cũng hiện lên ít nhiều tham lam. Việc các chỉ huy thiết quân luật thì vẫn diễn ra, nhưng y biết chắc một điều, đó là nhất định sẽ có kẻ làm trái, và hậu quả của nó không sớm thì muộn cũng sẽ lộ ra.
Sư đoàn Hỏa Thung hiện tại về cơ bản đều nghe lệnh của Trần Phong hoặc Gia Luật Khang, tuy nhiên đó chỉ là phần lớn, vẫn có một bộ phận binh sĩ có tư tưởng lệch lạc. Pháp sư tóc bạc cho tới giờ vẫn chưa có cách nào hoàn toàn thu phục được họ, nhưng với công việc sắp tới này, y đoán không ít kẻ trong số đó sẽ quy hàng.
Với quy củ của sư đoàn được thắt chặt, việc khai khoáng diễn ra khá thuận lợi, mà tốc độ cũng không phải là chậm. Nguồn năng lượng từ các viên khoáng sau khi được Thiên Lạc nghiên cứu sẽ được hòa vào không gian bên trong khu vực Hỏa Ngục đã được bao bởi tường thành, khiến cho nồng độ pháp lực ở đây nồng đậm hơn rất nhiều. Đối với các pháp sư lâu nay chỉ được sống trong một nơi với nguồn pháp lực không quá dồi dào, đây chính là điều kích thích họ nhất.
Vài tuần sau khi mọi người bắt đầu nhận thấy được lợi ích của các viên khoáng thạch, sự cố cuối cùng cũng diễn ra, và chỉ có Phong Hiệp là thấy trước được cũng như biết cách xử lý. Năm tên lính đến từ quận Dương Nhiên có vẻ như không nhịn được lòng tham nữa, đem các viên năng lượng chưa qua xử lý trực tiếp luyện hóa.
Hậu quả của việc này chính là cơ thể bọn chúng bị trương phình lên và biến đổi thành dạng quái vật mà sư đoàn phải đối phó trong thú triều. Chưa dừng lại ở đó, tâm trí chúng cũng hoàn toàn bị khống chế bởi Hỏa Ngục năng lượng, khiến cho cả trong lẫn ngoài của chúng đều trở thành quái thú.
Năm tên này vì thế mà tấn công các binh sĩ đang có mặt trong hầm mỏ lúc bấy giờ, khiến cho mười người bị thương nghiêm trọng, hai mươi người xây xát ngoài da. Rất may Trần Phong đến kịp, nếu không thương vong là điều khó tránh khỏi. Y bằng uy áp của mình ngay lập tức ngăn năm tên đó lại, sau đó bảo mọi người ra ngoài hết, bất cứ ai cũng không được xen ngang.
Bọn họ từ bên ngoài nhìn vào không nhìn thấy rõ pháp sư tóc bạc làm gì bên trong, chỉ biết y không trực tiếp đánh chết mấy người kia. Mặt khác, y có vẻ như đang cố rút sạch nguồn năng lượng bên trong cơ thể bọn họ ra, trả lại trạng thái bình thường cho họ.
Lực lượng rút ra càng nhiều, tình trạng của họ càng tốt hơn, tuy nhiên khuôn mặt vị sư đoàn trưởng vẫn là không vui vẻ hơn chút nào. Y sau khi đã hoàn tất đem toàn bộ Hỏa Ngục lực trong người họ loại bỏ thì khẽ đặt họ nằm cả xuống trong tình trạng bất tỉnh.
Khẽ thở ra một hơi dài, Phong Hiệp nhắm mắt lại, sau đó đập xuống mặt đất một chưởng. Không gian xung quanh tức thì đảo lộn liên hồi, sau đó để lộ ra trước mắt y là một màn đêm tăm tối kéo dài đến bất tận. Không khí cảm tưởng như đặc quánh lại, hoàn toàn bị chiếm lĩnh bởi thứ Hỏa Ngục lực kia, phủ lấy thân thể cao lớn của y. Sự ăn mòn ngay lập tức xuất hiện như muốn nuốt chửng lấy y bên trong cái nơi không chút ánh sáng này.
– Ha!
Trần Phong gầm lên một tiếng, đem hàng loạt những tạo vật kỳ dị xung quanh mình loại bỏ không chừa lại một chút. Uy áp của một đỉnh phong Linh cảnh là cực lớn, khiến cho không gian hắc ám lập tức xuất hiện một nguồn sáng khá mạnh, lấy y làm tâm.
Thế giới vừa được soi rọi, khung cảnh hoang tàn lập tức hiện lên. Ở đó, pháp sư tóc bạc chẳng thấy gì ngoài một đống đổ nát khổng lồ trên nền đất cằn cỗi đến cùng cực. Bỏ qua cảnh vật nơi đây, y đem ánh mắt nhìn chủ nhân của mảnh không gian, chăm chú quan sát một hồi.
Hắn ta có lẽ không cao hơn y quá nhiều, nhưng cặp sừng trên trán giúp hắn trông dũng mãnh và nguy hiểm hơn kha khá. Nước da tối màu thô ráp khiến cho đôi mắt như phát ra những tia sáng đỏ rực cùng với vòm miệng ghê rợn cùng màu. Thân hình hắn vạm vỡ với những múi cơ săn chắc, trông qua cũng biết là sức mạnh nhục thể ghê gớm đến độ nào. Mặc cho bộ giáp hắn mặc toát lên khí chất một vị tướng, hắn không cần đến áo choàng hào nhoáng, thay vào đó là một đôi cánh khổng lồ hiện đang thu lại.
– Ta đoán ngươi là tướng lĩnh của đám quái vật kia?
Phong Hiệp hỏi, trong đầu vẫn chưa định hình được hắn là thuộc bộ tộc gì. Trong hiểu biết của y, hắn ta không hề mang đặc tính của bất cứ Yêu tộc nào, cho dù là những chủng tộc từ viễn cổ huyền ảo và ma quái bậc nhất. Hình dáng ấy trông như nỗi khiếp sợ của nhân loại nói chung hơn, đám ma vật thường được nhắc đến trong những câu chuyện cổ tích.
Ngoại hình của từng con quái vật trong “thú triều” cũng có một vài đặc điểm tương tự hắn, mặc cho chúng hoang dại hơn rất nhiều. Bọn chúng đều có thể sử dụng được nguồn năng lượng Hỏa Ngục và đều mang đến nỗi ám ảnh đối với người dân dung nham thế giới. Trần Phong không chắc kẻ đấu trí với y lâu nay là ai, nhưng y đoán tên trước mặt đây cũng nằm trong số những kẻ chỉ huy đám quái kia.
Làm sao ngươi có thể ở đây?
Hắn nói, giọng khàn khàn, không trả lời câu hỏi của y, nhưng đồng thời cũng không phủ định nó. Pháp sư tóc bạc thì không quá khó khăn với phản ứng của hắn, bất quá ở đây chỉ có y mới có quyền hỏi. Phớt lờ thắc mắc của hắn, y hỏi tiếp:
– Ngươi là ai?
Hắn ta ngược lại với y, tỏ ra khá khó chịu, bước tới gần y, tỏa ra xung quanh một bầu không khí của sự kinh hoàng. Nó chầm chậm tiến lại vị trí của Phong Hiệp như muốn từ từ thao túng từng chút một ánh sáng chung quanh y, tước đi dần dần ý chí, niềm tin của y, để rồi đem đến cho y những xúc cảm tồi tệ nhất.
Ta…
… là nỗi sợ…
… sâu thẳm…
… trong tâm trí ngươi…
Từng bước tiến của hắn là một câu, một từ như được rít qua hai hàm răng gớm ghiếc nghiến chặt, hòng khiến cho đối phương hoảng loạn. Và quả thực, khi màn đêm từ từ xâm chiếm cảnh vật, những cơn gió lạnh buốt thổi đến khắp cơ thể, thanh âm ấy hoàn toàn có thể khiến người ta phải rợn gáy. Đặc biệt là khi chủ nhân của chất giọng ám ảnh ấy còn mang một vẻ ngoài đáng ghê tởm, dễ dàng trấn áp người khác.
Ta sinh ra từ…
… tâm hồn ngươi…
… mạnh lên nhờ…
… trí tưởng tượng của ngươi…
Hắn đột nhiên biến mất rồi đột ngột xuất hiện ngay sau lưng Trần Phong, thì thầm những lời đầy khiếp đảm:
… và luôn luôn…
… cạnh bên ngươi…
Pháp sư tóc bạc chậm rãi quay lại, nhìn thẳng vào mắt hắn, nhẹ nhàng nói:
– Cút!
Một từ ngắn gọn, đơn giản nhưng mang tôn nghiêm của một cường giả hàng thật giá thật, lập tức khiến cho con quái vật phải quỳ xuống, đôi mắt hắn cực kỳ kinh ngạc. Phong Hiệp đưa tay lên, búng tay vào trán hắn, khiến hắn bay thẳng ra sau không cách nào dừng lại. Tâm trí hắn tràn ngập sự sợ hãi, trớ trêu thay, khi hắn vừa mới tự xưng mình là nỗi sợ của đối phương. Hai tai hắn nghe rõ từng câu, từng từ của Trần Phong:
Còn ta là…
… ngày tàn của ngươi!
Lời vừa dứt, pháp sư tóc bạc xuất hiện chặn đường bay của hắn bằng một chưởng cực mạnh. Con quái vật không thể nói thêm tiếng nào, lập tức bị áp lực quá mức khổng lồ dứt điểm. Cơ thể to lớn của nó từ từ tan biến, kéo theo sự sụp đổ của thế giới bóng đêm, đưa pháp sư tóc bạc trở về với khung cảnh hầm mỏ.
Y thở ra một hơi dài, thấy mấy tên lính đang yếu ớt từ từ ngồi dậy thì quay đi, tìm mấy người Gia Luật Khang. Bọn họ vẫn túc trực ngay phía trên, vừa thấy y đi ra thì liền chạy tới hỏi:
– Bọn họ thế nào rồi thưa đại nhân?
– Tính mạng không còn nguy hiểm, đợi khi bình phục hoàn toàn thì xử lý theo quân luật như bình thường!
Phong Hiệp nhìn các sư đoàn phó của mình. Sau đó y chỉ đơn giản rời đi, trở về phòng sư đoàn trưởng, trong đầu suy tính nhiều chuyện.
Các binh sĩ được đốc thúc bởi các sư đoàn phó và trung đoàn trưởng làm việc với năng suất cao nhất. Sau khi hoàn thiện bản thiết kế, mỗi người có một nhiệm vụ nhất định, nhưng Thiên Lạc thì không đơn giản như vậy. Cậu không những phải chỉ huy các binh sĩ mà còn là người kiểm tra độ hoàn thiện của công trình. Lý do đơn giản là bởi về mặt chuyên môn, dưới Trần Phong thì chỉ có cậu mới hiểu tường tận những gì Nham Triết nói.
Chính vì thế, hai người luôn luôn túc trực tại khu vực xây dựng, các sư đoàn phó và trung đoàn trưởng còn lại, bốn người bốn đội quân được sắp xếp theo lịch trình nhất định. Trong một tuần, sẽ có một đội lo việc đối phó thú triều, một đội đảm nhiệm xây thành, hai đội hồi phục năng lượng và tu luyện. Cả sư đoàn sẽ theo thời gian biểu ấy mà làm việc.
Và lịch trình này được áp dụng khá sớm, khi mà đợt thú triều đầu tiên xuất hiện chỉ vài ngày sau đó. Gia Luật Khang là người lãnh đạo trận đánh này, nguyên do là bởi quân số của họ được gia tăng rất nhiều, nhưng phần lớn các binh sĩ ấy thực lực lại khá yếu, giờ đây lại bị chia làm bốn đạo quân nhỏ. Theo đó, một người có kinh nghiệm phong phú như hắn đương nhiên sẽ phải đương đầu với thử thách trước rồi truyền đạt cho những tướng lĩnh còn lại.
Và quả thực, đây là một nước đi sáng suốt của pháp sư tóc bạc, bởi khác với thú triều trong quá khứ, đám quái vật mà họ phải đối mặt giờ đây toàn bộ đều mạnh hơn một tinh thực lực. Không những thế, thời gian họ phải dốc sức chiến đấu không chỉ đơn giản là một ngày như trước mà là ròng rã suốt một tuần.
Chính vì thế, theo lệnh của Phong Hiệp, các binh sĩ cần cân đối thể lực hết sức có thể, phối hợp với hệ thống phòng thủ của tường thành. Các phép thuật mà mọi người bàn bạc hoạt động rất mượt mà, hỗ trợ với thế trận phòng thủ của Gia Luật Khang tuyệt hảo. Theo đó, mặc dù phần lớn mọi người đều tỏ ra kiệt sức sau khi thú triều kết thúc, nhưng cũng chỉ có cách này thì chất lượng sư đoàn mới từ từ được tăng lên, kết hợp với mở rộng bờ cõi.
Vai trò của Trần Phong trong những ngày này là giữ cho nguồn năng lượng trong không gian được đảm bảo, giúp cho các binh sĩ yên tâm chiến đấu. Y nén toàn bộ lực lượng Hỏa Ngục thành những viên tinh thạch như trước kia, ngăn không cho nó lan ra môi trường chung quanh. Đồng thời, y cũng quan sát xem hệ thống pháo năng lượng của tường thành hoạt động ra sao. Độ hao hụt năng lượng khi điều chỉnh mức bắn cũng như sát thương khá vừa ý của y, tuy nhiên nếu muốn đối phó với kẻ địch hung hãn hơn thì còn phải cải thiện nhiều.
Kết thúc một tuần cam go ấy, tuần tiếp theo tinh thần mọi người được giãn ra một chút, khi mà không phát sinh bất cứ nguy hiểm nào. Độ dài của tường thành tăng mạnh, giúp cho diện tích đất bao bọc được mở rộng rất nhiều. Nhưng cũng chính vì thế, pháp sư tóc bạc cho tạm ngưng việc xây dựng tường một thời gian, thay vào đó là hàng loạt các tháp pháo bên trong không gian đã có được.
Công trình này, theo như bản phác thảo của các chỉ huy sư đoàn thì có tất cả ba tầng nổi. Tầng trệt của nó sẽ là nơi mà các binh sĩ có thể nghỉ ngơi và tu luyện với các thiết kế phù hợp để tồn tại trong thế giới Hỏa Ngục. Nhờ có nó, sư đoàn có thể dễ dàng tham chiến ngay lập tức nếu như xảy ra biến cố và rất nhiều lợi ích khác. Tầng hai và ba được thiết kế vũ khí chiến đấu và phòng thủ tích hợp với màn chắn năng lượng của tường thành, giúp cho tốc độ tích lũy lực lượng của nó tăng lên, đồng thời khả năng chiến đấu cũng được phát triển.
Độ phức tạp của thứ này cao hơn các khối tường thành một chút, vì vậy mà một tuần trôi qua nhưng số lượng tháp pháo xây được chỉ mới bao được một nửa diện tích đã có. Phải đến khi tuần thú triều tiếp theo kết thúc, bọn họ mới xây xong loạt công trình này. Và dù tốc độ như vậy không phải là nhanh, nhưng đối với người dân của Đại Viêm Đế Quốc, đây chính là minh chứng cho việc tiến ra Hỏa Ngục là hoàn toàn khả thi. Trừ Phong Hiệp, bất kỳ ai trong sư đoàn cũng cảm thấy hết sức xúc động.
Tuy nhiên, việc xây dựng tường thành của tuần tiếp theo thì lại không suôn sẻ như vậy. Sau khi tiến xa vào địa phận Hỏa Ngục thêm một chút, Trần Phong lần nữa cho binh sĩ dừng lại. Đích thân y bước tới khoảng đất trống trước tường thành kiên cố, sau đó đem tay khẽ chạm xuống, truyền pháp lực ra cảm nhận không gian bên dưới.
Sau khi vượt qua cấu trúc của một lớp đất khá dày, y cảm nhận được một nguồn năng lượng hết sức thuần khiết. Theo như y cảm nhận, thứ này là pháp lực cực kỳ thuần chất và dồi dào, chẳng kém gì khối pháp lực của một nhất tinh pháp tông thông thường.
Đem pháp lực lan rộng và tiến sâu thêm xuống một đoạn, pháp sư tóc bạc cực kỳ phấn khích khi cảm nhận được những thỏi năng lượng tuyệt vời kia không chỉ có một vài viên, số lượng có thể lên đến hàng trăm, mà càng xuống sâu lại càng bắt gặp những thỏi mạnh hơn, to hơn. Nói cách khác, nếu như đây là một loại khoáng sản thì y đã tìm được hẳn một mỏ khá lớn!
Phong Hiệp sau khi đảm bảo nơi đây ngoài khoáng vật thì không có bất cứ thứ gì khác rồi mới khẽ đứng dậy suy tính một chút. Y sau đó lệnh cho binh sĩ xây rộng thành ra ở phạm vi vừa đủ để bao quanh khu vực này, tạo ra một hầm mỏ. Công việc xây tường thành sẽ bị tạm dừng, thay vào đó sẽ là khai thác khoáng sản.
Trần Phong cho gọi toàn bộ cao tầng tập trung tại mỏ, sau đó đưa cho mỗi người một thỏi năng lượng, nói:
– Thứ này tuy nói là năng lượng cực kỳ thuần khiết nhưng đồng thời cũng chứa lượng Hỏa Ngục lực rất lớn. Nếu như hấp thu trực tiếp không những ngay lập tức phải luyện hóa một nguồn năng lượng quá lớn so với từng cá nhân của sư đoàn hiện tại, mà còn phải đối phó với Hỏa Ngục lực hung hiểm. Quán triệt tất cả các binh sĩ, chỉ được phép khai khoáng, không được để lòng tham làm mờ mắt, nếu không hậu họa sẽ cực kỳ khôn lường. Nham Triết sẽ đảm đương công việc tại mỏ, còn Thiên Lạc sẽ lo xử lý các viên năng lượng này, rõ chưa?
– Rõ!
Các cao tầng đồng thanh. Đối với họ, lời của pháp sư tóc bạc chính là tuyệt đối, khi mà họ nhận thức được tầm nhìn của y vượt xa bất cứ ai trong sư đoàn hiện tại. Các trung đoàn trưởng và sư đoàn phó nhanh chóng trở về với đơn vị của mình để dặn dò các binh sĩ. Trong lúc đó, sư đoàn trưởng và đại đệ tử của y đến tháp nghiên cứu để bàn bạc thêm về các nguồn năng lượng.
Đúng với dự đoán của Phong Hiệp, tất cả các binh sĩ đều tỏ ra kinh ngạc với nguồn khoáng sản khổng lồ kia, và trong ánh mắt của ai cũng hiện lên ít nhiều tham lam. Việc các chỉ huy thiết quân luật thì vẫn diễn ra, nhưng y biết chắc một điều, đó là nhất định sẽ có kẻ làm trái, và hậu quả của nó không sớm thì muộn cũng sẽ lộ ra.
Sư đoàn Hỏa Thung hiện tại về cơ bản đều nghe lệnh của Trần Phong hoặc Gia Luật Khang, tuy nhiên đó chỉ là phần lớn, vẫn có một bộ phận binh sĩ có tư tưởng lệch lạc. Pháp sư tóc bạc cho tới giờ vẫn chưa có cách nào hoàn toàn thu phục được họ, nhưng với công việc sắp tới này, y đoán không ít kẻ trong số đó sẽ quy hàng.
Với quy củ của sư đoàn được thắt chặt, việc khai khoáng diễn ra khá thuận lợi, mà tốc độ cũng không phải là chậm. Nguồn năng lượng từ các viên khoáng sau khi được Thiên Lạc nghiên cứu sẽ được hòa vào không gian bên trong khu vực Hỏa Ngục đã được bao bởi tường thành, khiến cho nồng độ pháp lực ở đây nồng đậm hơn rất nhiều. Đối với các pháp sư lâu nay chỉ được sống trong một nơi với nguồn pháp lực không quá dồi dào, đây chính là điều kích thích họ nhất.
Vài tuần sau khi mọi người bắt đầu nhận thấy được lợi ích của các viên khoáng thạch, sự cố cuối cùng cũng diễn ra, và chỉ có Phong Hiệp là thấy trước được cũng như biết cách xử lý. Năm tên lính đến từ quận Dương Nhiên có vẻ như không nhịn được lòng tham nữa, đem các viên năng lượng chưa qua xử lý trực tiếp luyện hóa.
Hậu quả của việc này chính là cơ thể bọn chúng bị trương phình lên và biến đổi thành dạng quái vật mà sư đoàn phải đối phó trong thú triều. Chưa dừng lại ở đó, tâm trí chúng cũng hoàn toàn bị khống chế bởi Hỏa Ngục năng lượng, khiến cho cả trong lẫn ngoài của chúng đều trở thành quái thú.
Năm tên này vì thế mà tấn công các binh sĩ đang có mặt trong hầm mỏ lúc bấy giờ, khiến cho mười người bị thương nghiêm trọng, hai mươi người xây xát ngoài da. Rất may Trần Phong đến kịp, nếu không thương vong là điều khó tránh khỏi. Y bằng uy áp của mình ngay lập tức ngăn năm tên đó lại, sau đó bảo mọi người ra ngoài hết, bất cứ ai cũng không được xen ngang.
Bọn họ từ bên ngoài nhìn vào không nhìn thấy rõ pháp sư tóc bạc làm gì bên trong, chỉ biết y không trực tiếp đánh chết mấy người kia. Mặt khác, y có vẻ như đang cố rút sạch nguồn năng lượng bên trong cơ thể bọn họ ra, trả lại trạng thái bình thường cho họ.
Lực lượng rút ra càng nhiều, tình trạng của họ càng tốt hơn, tuy nhiên khuôn mặt vị sư đoàn trưởng vẫn là không vui vẻ hơn chút nào. Y sau khi đã hoàn tất đem toàn bộ Hỏa Ngục lực trong người họ loại bỏ thì khẽ đặt họ nằm cả xuống trong tình trạng bất tỉnh.
Khẽ thở ra một hơi dài, Phong Hiệp nhắm mắt lại, sau đó đập xuống mặt đất một chưởng. Không gian xung quanh tức thì đảo lộn liên hồi, sau đó để lộ ra trước mắt y là một màn đêm tăm tối kéo dài đến bất tận. Không khí cảm tưởng như đặc quánh lại, hoàn toàn bị chiếm lĩnh bởi thứ Hỏa Ngục lực kia, phủ lấy thân thể cao lớn của y. Sự ăn mòn ngay lập tức xuất hiện như muốn nuốt chửng lấy y bên trong cái nơi không chút ánh sáng này.
– Ha!
Trần Phong gầm lên một tiếng, đem hàng loạt những tạo vật kỳ dị xung quanh mình loại bỏ không chừa lại một chút. Uy áp của một đỉnh phong Linh cảnh là cực lớn, khiến cho không gian hắc ám lập tức xuất hiện một nguồn sáng khá mạnh, lấy y làm tâm.
Thế giới vừa được soi rọi, khung cảnh hoang tàn lập tức hiện lên. Ở đó, pháp sư tóc bạc chẳng thấy gì ngoài một đống đổ nát khổng lồ trên nền đất cằn cỗi đến cùng cực. Bỏ qua cảnh vật nơi đây, y đem ánh mắt nhìn chủ nhân của mảnh không gian, chăm chú quan sát một hồi.
Hắn ta có lẽ không cao hơn y quá nhiều, nhưng cặp sừng trên trán giúp hắn trông dũng mãnh và nguy hiểm hơn kha khá. Nước da tối màu thô ráp khiến cho đôi mắt như phát ra những tia sáng đỏ rực cùng với vòm miệng ghê rợn cùng màu. Thân hình hắn vạm vỡ với những múi cơ săn chắc, trông qua cũng biết là sức mạnh nhục thể ghê gớm đến độ nào. Mặc cho bộ giáp hắn mặc toát lên khí chất một vị tướng, hắn không cần đến áo choàng hào nhoáng, thay vào đó là một đôi cánh khổng lồ hiện đang thu lại.
– Ta đoán ngươi là tướng lĩnh của đám quái vật kia?
Phong Hiệp hỏi, trong đầu vẫn chưa định hình được hắn là thuộc bộ tộc gì. Trong hiểu biết của y, hắn ta không hề mang đặc tính của bất cứ Yêu tộc nào, cho dù là những chủng tộc từ viễn cổ huyền ảo và ma quái bậc nhất. Hình dáng ấy trông như nỗi khiếp sợ của nhân loại nói chung hơn, đám ma vật thường được nhắc đến trong những câu chuyện cổ tích.
Ngoại hình của từng con quái vật trong “thú triều” cũng có một vài đặc điểm tương tự hắn, mặc cho chúng hoang dại hơn rất nhiều. Bọn chúng đều có thể sử dụng được nguồn năng lượng Hỏa Ngục và đều mang đến nỗi ám ảnh đối với người dân dung nham thế giới. Trần Phong không chắc kẻ đấu trí với y lâu nay là ai, nhưng y đoán tên trước mặt đây cũng nằm trong số những kẻ chỉ huy đám quái kia.
Làm sao ngươi có thể ở đây?
Hắn nói, giọng khàn khàn, không trả lời câu hỏi của y, nhưng đồng thời cũng không phủ định nó. Pháp sư tóc bạc thì không quá khó khăn với phản ứng của hắn, bất quá ở đây chỉ có y mới có quyền hỏi. Phớt lờ thắc mắc của hắn, y hỏi tiếp:
– Ngươi là ai?
Hắn ta ngược lại với y, tỏ ra khá khó chịu, bước tới gần y, tỏa ra xung quanh một bầu không khí của sự kinh hoàng. Nó chầm chậm tiến lại vị trí của Phong Hiệp như muốn từ từ thao túng từng chút một ánh sáng chung quanh y, tước đi dần dần ý chí, niềm tin của y, để rồi đem đến cho y những xúc cảm tồi tệ nhất.
Ta…
… là nỗi sợ…
… sâu thẳm…
… trong tâm trí ngươi…
Từng bước tiến của hắn là một câu, một từ như được rít qua hai hàm răng gớm ghiếc nghiến chặt, hòng khiến cho đối phương hoảng loạn. Và quả thực, khi màn đêm từ từ xâm chiếm cảnh vật, những cơn gió lạnh buốt thổi đến khắp cơ thể, thanh âm ấy hoàn toàn có thể khiến người ta phải rợn gáy. Đặc biệt là khi chủ nhân của chất giọng ám ảnh ấy còn mang một vẻ ngoài đáng ghê tởm, dễ dàng trấn áp người khác.
Ta sinh ra từ…
… tâm hồn ngươi…
… mạnh lên nhờ…
… trí tưởng tượng của ngươi…
Hắn đột nhiên biến mất rồi đột ngột xuất hiện ngay sau lưng Trần Phong, thì thầm những lời đầy khiếp đảm:
… và luôn luôn…
… cạnh bên ngươi…
Pháp sư tóc bạc chậm rãi quay lại, nhìn thẳng vào mắt hắn, nhẹ nhàng nói:
– Cút!
Một từ ngắn gọn, đơn giản nhưng mang tôn nghiêm của một cường giả hàng thật giá thật, lập tức khiến cho con quái vật phải quỳ xuống, đôi mắt hắn cực kỳ kinh ngạc. Phong Hiệp đưa tay lên, búng tay vào trán hắn, khiến hắn bay thẳng ra sau không cách nào dừng lại. Tâm trí hắn tràn ngập sự sợ hãi, trớ trêu thay, khi hắn vừa mới tự xưng mình là nỗi sợ của đối phương. Hai tai hắn nghe rõ từng câu, từng từ của Trần Phong:
Còn ta là…
… ngày tàn của ngươi!
Lời vừa dứt, pháp sư tóc bạc xuất hiện chặn đường bay của hắn bằng một chưởng cực mạnh. Con quái vật không thể nói thêm tiếng nào, lập tức bị áp lực quá mức khổng lồ dứt điểm. Cơ thể to lớn của nó từ từ tan biến, kéo theo sự sụp đổ của thế giới bóng đêm, đưa pháp sư tóc bạc trở về với khung cảnh hầm mỏ.
Y thở ra một hơi dài, thấy mấy tên lính đang yếu ớt từ từ ngồi dậy thì quay đi, tìm mấy người Gia Luật Khang. Bọn họ vẫn túc trực ngay phía trên, vừa thấy y đi ra thì liền chạy tới hỏi:
– Bọn họ thế nào rồi thưa đại nhân?
– Tính mạng không còn nguy hiểm, đợi khi bình phục hoàn toàn thì xử lý theo quân luật như bình thường!
Phong Hiệp nhìn các sư đoàn phó của mình. Sau đó y chỉ đơn giản rời đi, trở về phòng sư đoàn trưởng, trong đầu suy tính nhiều chuyện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.