Pháp Sư Áo Đen

Chương 12: Hy Vọng

Genex

06/06/2024

Nếu trước kia hai người họ như hai cực nam châm trái dấu hút nhau từ xa, thì giờ đây khi đã kề sát nhau, thành thật bày tỏ tấm lòng, hai người họ là thiên lôi câu địa hỏa, không ai có thể tách rời.

*Thiên lôi câu địa hỏa thường được sử dụng để mô tả một cái gì đó rất mạnh mẽ, dữ dội và có khả năng gây ra sự thay đổi lớn lao. Nó thường được dùng để nói về những cảm xúc mãnh liệt, chẳng hạn như tình yêu, sự căm ghét hoặc sự giận dữ.

Phân vân chuyện trên dưới đối với pháp sư chính là một việc thừa thãi.

Y đã nhận thức rõ rằng Ian sẽ thuận theo mọi sở nguyện của bản thân, mọi sở nguyện! —— Mà y thì không ngại làm vế chủ động. Caius thích nắm quyền kiểm soát, đặc biệt là đối với người đã đáp lại tình cảm, khát khao thầm kín của y, với người mà y âm thầm luyến mộ, với tình nhân, với người yêu.

Chỉ sau một đêm ngắn ngủi mà hai người họ từ (đơn phương) cãi nhau, đến phân tích bản thân rồi tới thổ lộ tình cảm, không gì có thể mô tả cảm giác viên mãn khi khát vọng âm ỉ bấy lâu cuối cùng cũng đâm hoa kết trái. Y cảm thấy, nếu giờ này, khắc này mà không một bước lấn tới thì thật quá phí phạm.

Với các pháp sư cấp cao, nhu cầu tình dục không phải là điều bắt buộc. Họ thường sống cuộc đời cô tịch, chuyên tâm vào việc nghiên cứu học thuật, khinh miệt cho rằng “tư vị của chăn gối thật kém xa vẻ đẹp của kiến thức tài hoa” —— Quan điểm này khá tương đồng với các nhà tu hành phụng sự thần linh. Nhưng điều đó không có nghĩa họ phủ nhận hoàn toàn những khát khao xác thịt.

“Ta sẽ nghĩ về anh,“ Y cắn nhẹ lên cổ người tình, “Anh không thể tưởng tượng được...... Mỗi lần thủ dâm, ta sẽ nghĩ về anh. Chỉ cần tưởng tượng giọng nói của anh, ta cũng có thể đạt được khoái cảm.”

Chỉ cần khơi gợi những lời thoại ngắn ngủi, tưởng tượng diện mạo và thân xác của đối phương dưới lớp giáp, hồi tưởng lại những va chạm hiếm có, chàng pháp sư trẻ tuổi đã cương cứng ngoài kiểm soát —— Sau khi vô tình bắt gặp cảnh “tuổi xuân phơi phới”, Adeline lập tức đẩy Caius qua cho quản gia Hepper chỉ bảo.

“Coi đứa nhỏ nó nghẹn kìa,“ Nữ pháp sư nói với quản gia của mình, “Dạy nó đôi điều đi, không khéo sau này trên giường là mất mặt chúng ta đấy.”

Có lẽ do cảm thấy quá xấu hổ khi phải nói về những chuyện ấy ở hình người, nên người sói dứt khoát biến hình rồi co ro lại thành một đống lông xù.

“Có lẽ nàng chỉ muốn trêu chọc ngươi thôi,“ Chàng trai tóc vàng nói sau khi quản gia lấm lét truyền thụ một vài kiến thức, “Xem ra ngươi thật dễ bị trêu.”

“Tôi e rằng không thể dạy được gì nhiều,“ Quản gia đáp, “Mỗi người đều có phong cách riêng. Có lẽ cậu chủ nên đọc thư viện của chủ nhân.”

“Adeline có loại sách đó sao?” Caius suy nghĩ, “Hai người có tham khảo không? Hay là ngươi đã từng làm 'chuyện đó' với nàng ở dạng này chưa?”

“Đừng nói thêm nữa!” Người sói tru lên thảm thiết, rúc đầu thành một đống lông nhỏ hơn. Nếu không có lớp lông trắng bạc che, Caius biết mình sẽ thấy người sói đỏ bừng cả người vì xấu hổ.

“Ta phát hiện ra trêu anh rất thú vị.” Y vạch cổ áo sơ mi của đối phương ra, tay kia vén vạt áo để vuốt ve làn da nơi thân dưới, tận hưởng cảm giác mềm mại của những đường cong trên thân xác ấy.

“Chỉ nói với anh ta thường nghĩ đến anh để thủ dâm, là anh đã ngượng đến thế này rồi.”

'Tiếp theo anh biết phải làm sao đây?' Y bỗng có chút thương hại cho con mồi của mình.

Vì là người, nên Ian không có gì để che mặt mình đi —— Câu chuyện pháp sư dùng hắn làm đối tượng thủ dâm đã khiến hắn ngây người, mặt mày đỏ bừng.

“Vậy nên em... Lạy Chúa...” Hiệp sĩ nghẹn ngào suy nghĩ. Quyết tâm tấn công cùng những cái vuốt lần khắp người của pháp sư khiến tâm trí hắn rối loạn, không biết mình nên cảm thấy sửng sốt, vui mừng hay xấu hổ nhiều hơn.

“Đúng vậy,“ Caius khẳng định, tay y xuôi dọc theo sống lưng rồi đi sâu xuống dưới, trêu tức bóp mông đối phương, “Có lẽ từ lúc anh đặt chân vào phòng ta lần đầu, chữa trị cho ta, ta đã muốn làm tình với anh rồi.”

“Đáng ra ta không nên để anh bước chân ra khỏi căn phòng đó,“ Y đột nhiên cười lạnh, cúi đầu cắn lên yết hầu của đối phương.

Ian đau đến mức kêu rên thành tiếng.

Em sợ sẽ lại mất ta, hiệp sĩ lập tức nghĩ, rồi phối hợp ngẩng đầu lên, mặc cho Caius gặm mà cắn lên cổ mình như dã thú.

“Nếu có thể làm lại,“ Hắn nghe pháp sư nói, “Ta sẽ nhân lúc anh quay người lại, tấn công. Anh sẽ không đề phòng vì ta chỉ là một đứa trẻ, phải không? Cho nên anh sẽ chẳng bao giờ nghĩ mình sẽ không thể thoát khỏi căn phòng này.”

“Ta có vô số phương thức để chiếm hữu anh, Ian.” Caius thầm thì miêu tả, như miệng rắn phun độc, “Ma dược, quỷ kế, đánh lén...... Ta thậm chí còn có thể điều khiển tâm trí của anh......”

“Ta đã có được kết nối với tâm trí của anh,“ Y nói, “Anh có biết mở ra tâm trí của mình cho người khác vào là như nào không? Anh vậy mà lại dám để một pháp sư phi pháp kết nối não bộ của mình?”

“Chỉ cần muốn, ta sẽ có thể kiểm soát được suy nghĩ của anh,“ Từng lời nói của pháp sư khiến đối phương rùng mình, “Tâm trí của anh sẽ bị ta xâm thực dần dần, đánh sập nhận thức, để ta có thể điều khiển anh làm bất cứ điều gì mình muốn, thậm chí là biến anh trở thành con chó của mình.”

Cảm nhận được sự sợ hãi đang dần dâng lên trong đối phương, Caius càng tàn nhẫn tiếp tục chủ đề tàn khốc này. Bàn tay y luồn vào trong quần của đối phương, nắm lấy cơ quan sinh dục trong lớp vải che đậy.

“Ta có thể biến anh thành một con chó cái chỉ biết mong chờ bị dương v*t đâm,“ Y nói, “Điều đó quá đơn giản.”

“Đương nhiên...... Anh vẫn sẽ là tín đồ Quang minh thiện lương, ngu xuẩn, thích cứu người. Đó là về mặt bên ngoài. Nhưng thực tế bên trong, ta mới chính là đấng tối cao của anh.” Caius trêu chọc, xoa nắn dương v*t đối phương, đùa nghịch phần gốc và lỗ nhỏ nhạy cảm.

Hơi thở Ian ngày càng trở nên loạn xạ, ánh mắt cũng dần dần mất đi tiêu cự.

“Xem kìa, anh đã mường tượng ra được cảnh đó rồi, phải không?” Bên tai hắn là tiếng thì thầm, thủ thỉ của ác ma, “Anh đang tưởng tượng cảnh mình không mảnh vải che thân, như một con chó đang bị người ta dí xuống đất chơi. Và điều đó khiến dương v*t anh cương cứng nóng bỏng, phía sau nước chảy đầm đìa.” Caius siết chặt lấy dương v*t trong tay, hài lòng nhìn thấy khóe mắt đối phương ướt đỏ.

“A...... Eo của anh, đùi của anh, những vết cào cấu và dấu ngón tay, từng đợt tinh dịch bị đẩy sâu vào cơ thể, liên tục bị đâm vào điểm nhạy cảm đến mức phải hét lên nhưng lại không thể phát ra âm thanh nào... Ngoài ta ra, không ai biết một người cao quý trong sạch như anh lại có bản chất dâm đãng đến vậy.”

Đồng tử xanh biếc của con mồi mở lớn, rõ ràng đã bị dẫn dụ rơi vào ảo cảnh, như thể chính hắn đang trải qua những gì pháp sư miêu tả. Đau đớn, sợ hãi và niềm hưng phấn khó kìm nén là những món ăn khoái khẩu nhất đối với Caius.

“Trong một khoảnh khắc nào đó, anh sẽ đột ngột tỉnh lại, sẽ nhận ra mình đang làm gì: anh đang nằm gục dưới người khác, khẩn cầu tình dục. Anh sẽ cảm thấy xấu hổ, hổ thẹn vì hành vi phóng đãng của mình, nhưng không sao cả,“ Caius nâng cao nhịp độ, “Ta sẽ nhanh chóng xóa bỏ những phản kháng trong ý thức anh, khiến anh lại lần nữa vô tri, đầu óc chỉ đầy tinh dịch và ham muốn, chỉ muốn được liếm dương v*t và bị chơi.”

“Nhưng ta cũng có thể khiến anh tỉnh táo trong suốt quá trình,“ Y nói, “Để anh chứng kiến bản thân dần bị nuốt chửng bởi dục vọng như thế nào, chứng kiến bản thân dần mất đi sự kiểm soát cơ thể ra sao. Ta sẽ chia rẽ anh thành hai nửa: một phần chống cự, nhưng phần còn lại không thể từ chối. Anh sẽ chỉ muốn có ta, chỉ muốn bị ta đâm vào trong, dù cho anh có sợ hãi và ghê tởm những điều đó như thế nào. Anh sẽ lún sâu, sẽ chìm đắm.”

Cuối cùng, y liếm nhẹ lên vết cắn sưng đỏ nơi yết hầu của đối phương, rồi lại hung hăng cắn mạnh vào đó.

Đi kèm với một tiếng rên ngắn ngủi, dương v*t đối phương phun ra một dòng tinh trắng đục, vấy lên quần áo của cả hai người.

“...... Ồ, thật bất ngờ.” Caius lộ ra một nụ cười ác liệt. Y cho Ian xem lòng bàn tay dính đầy dịch thể, sau đó cực kỳ quyến rũ mà liếm sạch sẽ toàn bộ tinh dịch nơi kẽ ngón. Mỹ nhân tóc vàng khiêu khích quá độ, khiến người tình của y xấu hổ đến nỗi phải nhìn đi chỗ khác.

“Ta chỉ cần ngôn từ cũng có thể làm anh xuất tinh rồi, Ian.” Caius cảm thán.



“Không ngờ được bản chất anh lại có thể dâm đãng như vậy,“ Y không chút khách khí mà nói, “Vô tư lộ cổ và bụng trước mặt dã thú, ngây thơ rỗng tuếch khiêu khích nó. Bị cắn vào cổ họng rồi vẫn còn bận lo nghĩ cho đối phương, đi vào cạm bẫy mà vẫn tự đổ lỗi cho bản thân.”

“Anh thật khiến ta phẫn nộ. Ta muốn xé toạc cổ họng anh, bóc tách óc anh, huỷ hoại cả thể xác lẫn tinh thần anh!” Ngón tay của y cắm sâu vào da thịt đối phương, như muốn thật sự xé toạc một miếng.

“Ta sẽ nếm máu anh, thịt anh, linh hồn anh —— Chỉ cần nuốt chửng anh, anh sẽ hoàn toàn thuộc về ta.”

Y càng nói càng phấn khích, từng lời thốt ra cũng nghe càng đáng sợ hơn.

Caius không che giấu khát vọng phá huỷ của mình. Y cảm giác bản thân đã sắp mất kiểm soát, không, nói đúng hơn là để lộ bản chất thật. Đối với pháp sư áo đen này, phá huỷ và tàn phá dường như đồng nghĩa với sự kiểm soát tuyệt đối.

Những người khác sẽ bị sự điên cuồng này dọa lui, nhưng y biết người trước mặt mình sẽ không thế.

Ian —— Dẫu cho sự đau đớn, kinh hoàng muốn chạy trốn của hắn không ngừng truyền qua liên ý thức như sóng cuộn trào —— vẫn đứng yên tại chỗ.

“Ta nghĩ ta đã hoàn toàn thuộc về em rồi.” Hắn trả lời Caius.

Những lời này của Ian khiến vị pháp sư đã bên bờ vực sâu khựng lại trong một giây. Chỉ trong một giây đó, đồng tử đỏ máu kia bỗng bốc cháy như lửa thiêng bất diệt.

“Ta biết,“ Caius nói, những khớp tay siết chặt đối phương thả lỏng, “...... Bởi vậy ta sẽ không làm như vậy.”

“Ta sẽ không như những kẻ đó, sẽ không hủy hoại anh.” Y ghé vào trên vai đối phương, “Anh là ngoại lệ của ta. Ta sẽ không bao giờ tha thứ cho những chuyện những kẻ đó đã làm với anh, cũng như ta sẽ không bao giờ tha thứ cho bản thân mình nếu ta làm tổn thương anh.”

“Thật khó để kìm nén khao khát nuốt chửng anh, Ian à.” Caius thở dài.

Mặc dù vừa nói ra những lời lẽ hung bạo đáng sợ, nhưng sâu thẳm trong lòng, y vẫn không cho phép mình biến chúng thành hành động —— Y rất muốn, rất rất muốn, nhưng không thể làm vậy.

Bởi chính Ian còn đang kìm nén nỗi khiếp đảm của bản thân để đáp lại y.

Những chuyện đã nói, những hình ảnh Caius đã mô tả, Ian đã từng chân chính thật sự trải nghiệm, bởi vậy mà sự sợ hãi, sự thống khổ trong tâm trí mới có thể truyền đạt mạnh mẽ đến thế. Y ép đối phương phải nhớ lại những ký ức đen tối đó, những hồi ức ngày đêm bị lũ bán thú cưỡng hiếp trong địa lao âm u. Y muốn hưởng dụng sự yếu ớt và tuyệt vọng của đối phương, thậm chí là muốn tổn thương đối phương —— Nhưng Ian lại chẳng từ chối những yêu cầu tùy hứng của y. Đôi mắt của hắn như đang nói: Nếu là em thì không sao cả.

Rốt cuộc là ai đang cứu vớt ai đây? Pháp sư nhịn không được tự giễu nói.

“...... Có lẽ chúng ta có thể thử một kiểu ăn khác?” Y đột nhiên nghe được đề nghị của Ian.

Caius lập tức ngẩng đầu, động tác nhanh tới nỗi tóc tai y rối bù lên, hai con ngươi đỏ tươi gắt gao khóa lên người vừa nói.

“Đây là tự anh đề nghị.” Y nói, ngay sau đó búng tay một cái.

Giây sau, Ian đột nhiên cảm thấy mình lơ lửng giữa không trung, rồi rơi xuống tấm nệm mềm mại. Một cơ thể khác cũng đè nặng lên người hắn. Tầm nhìn cũng nhanh chóng tối sầm, vì mái tóc vàng của Caius đã buông xuống, che khuất ánh sáng.

Hiệp sĩ cẩn trọng chống tay để tránh đè lên mái tóc mềm mại ấy. Mà ngay sau đó, y cảm nhận được một xúc cảm kỳ lạ ở ngực.

Chiếc sơ mi đã bị pháp sư sờ kéo đến rối tung rối mù, để cổ áo rộng mở.

Mà giờ phút này, mỹ nhân tóc vàng ấy lại đang gối đầu lên ngực hắn, bóp nắn hai múi cơ ngực đầy đặn, tận hưởng cảm giác thỏa mãn khi chúng tràn qua kẽ ngón tay, đầu ngón tay xoáy nhẹ vùng núm vú màu nâu nhạt.

Trước khi Ian kịp nói gì, đối phương đã nghiêng người xuống, ngậm lấy ngực phải. Đầu lưỡi liếm mạnh lên đó, rồi trong tiếng thở dốc của Ian, y cắn lấy hạt đậu nhỏ đang nhô lên, giống như một con con vừa lọt lòng đã vồ tới gặm nhấm tới tấp.

“Anh có thể dùng sữa ở đây để nuôi ta qua ngày.”

Núm vú đã bị chà đạp đến sưng đỏ vất vả lắm mới được buông tha lại bị Caius thổi nhẹ một hơi lên đó, khiến chủ nhân của nó run lên bần bật. Những lời nói tục tĩu của y lúc nào cũng khiến người kia thẹn thùng đến tột cùng.

“Ta nhớ trong sách của Adeline có ghi cách làm thuốc sinh sữa.” Y tiếp tục nói, nhìn người dưới thân đang đáng thương ngước nhìn mình.

“Anh không phản kháng sao? Ta sẽ thật sự bắt anh uống đấy.” Caius nói, vô tư dày vò đầu v* tội nghiệp.

“Nơi này sẽ ngày một sưng lên, ngày một hồng hào, lỗ ti cũng sẽ được mở rộng,“ Y lắc lư ngực đối phương, “Cũng sẽ nặng hơn nữa, thậm chí khi chiến đấu còn sẽ đung đưa đến nỗi phải dùng vải quấn lại...... Nhưng sữa không ngừng tiết rồi cũng sẽ thấm ướt luôn vải quấn ngực.”

“Van xin em......” Người tình của y quả nhiên không thể chịu nổi kiểu đùa giỡn như này, e lệ mà dùng cánh che lại đôi mắt.

“Đùa thôi.” Caius nói, nghiêng người hôn lên môi đối phương như thể để an ủi.

“Trừ khi anh muốn,“ Y nói, cởi chiếc áo choàng dài và sơ mi của mình ra, “Nếu không, ta sẽ không bắt ép anh biến thành như vậy.”

Miệng thì an ủi, nhưng tay pháp sư lại bất trị di chuyển xuống hông đối phương cởi quần ra, rồi ngang nhiên đặt tay lên mông trần mà xoa bóp.

“Cảm giác thật tuyệt.” Caius trêu đùa rồi vỗ nhẹ một cái. Ian ngoan ngoãn mở rộng hai chân.

Hành động ngoan ngoãn này khiến y cực kỳ hài lòng, nhưng rồi y chợt nhận ra thân nhiệt của đối phương có hơi cao bất thường.

Y đẩy cánh tay đang che mắt của đối phương ra, phát hiện đôi mắt kia đã nghiễm nhiên bị dục vọng che phủ.

Như nhận ra điều gì, Caius nhìn xuống bụng dưới của Ian. Quả nhiên, những đường xăm dâm chú ở nơi đó đã trở nên rực rỡ hơn rất nhiều, như khắc bằng máu tươi lên nơi kín đáo.

...... Suýt nữa thì quên mất.

Đầu tiên là y đi xác nhận xem chú ngữ ở cổ của đối phương có bị kích hoạt không, rồi sau đó ngồi thẳng dậy đánh giá người dưới thân.



Phát hiện bên kia đã dừng động tác, Ian giãy giụa một hồi, cuối cùng vẫn phải nhìn về phía Caius.

Pháp sư đang nhìn thẳng vào mặt hắn, trên môi treo một nụ cười đầy ẩn ý.

“Ta muốn nói trước một điều là ta không hề táy máy vào nơi đó.” Caius nói, “Điều kiện tự chữa lành để kích hoạt nó cũng đã không còn nữa. Nguyên do duy nhất chỉ còn lại có anh.”

“Anh đang động dục.”

Y cố tình dùng giọng điệu kinh ngạc nói tiếp, “Trời đất, không lẽ anh thật sự giống như những lời ta nói, thích bị......”

Caius bị một câu thẹn quá hóa giận cắt ngang.

“Vậy ngài có làm tiếp không!”

Dưới những lời châm chọc không ngừng của pháp sư, Ian không còn đường thối lui, chỉ có thể bi phẫn hỏi một câu.

Nhưng cho dù là một câu rống giận thì lời này cũng thực sự có hiệu nghiệm. Caius nhanh chóng trả lời bằng hành động cụ thể.

Tác dụng của dâm chú khiến việc làm trơn và nới lỏng trở nên vô cùng dễ dàng. Y hầu như không phải mất chút công sức gì để từ một ngón tay tăng lên thành ba ngón.

Nghe được tiếng nước dâm mĩ, Ian lại bắt đầu muốn trốn, nhưng Caius không cho phép hắn. Pháp sư cũng cởi quần. Hai người họ giờ phút này đều trần truồng thẳng thắn với nhau.

Vì đã từng phải chạy trốn khỏi sự truy lùng của Tòa Thánh nên Caius không gầy yếu như các pháp sư khác. Y thậm chí còn có đủ những thớ cơ mà Ian có, chẳng qua để mà so sánh với một Hiệp sĩ Thánh chiến thì y vẫn sẽ gầy hơn, nhưng lại cũng rắn chắc không kém. Nhiều năm quanh quẩn trong lô-cốt khiến làn da của y trắng trẻo, mịn màng, kết hợp với mái tóc vàng dài tự nhiên, thanh thoát, nét đẹp của y tinh tế như tiên nữ nhưng không kém phần mạnh mẽ.

Khi nhìn thấy “khí giới” nam tính của đối phương, ngay cả vị Hiệp sĩ Thánh chiến đã bị nhục dục làm cho đầu óc mơ hồ cũng phải trấn tĩnh lại phần nào.

“Này thật sự......”

“Ngoài sức tưởng tượng? Quá đáng kinh ngạc? Nó chắc chắn sẽ có thể thỏa mãn anh.” Phía bên kia có thể mở miệng là lại sẽ thốt ra mấy lời khiếm nhã.

“...... Không phù hợp với mặt của em.” Ian cẩn trọng đánh giá một cách đúng trọng tâm.

“Ta lại không cảm thấy.” Caius nói, “Anh sẽ thích nó giống như thích gương mặt của ta.”

Y chậm rãi đẩy mình vào huyệt đạo ẩm ướt người dưới thân đã chuẩn bị sẵn sàng cho y.

Caius phát hiện Ian đang tự mình thả lỏng bản thân, dẫu cho y có thể cảm nhận được nỗi đau và sự sợ hãi khi phải một lần nữa phải khuất phục dưới thân của kẻ khác từ đối phương.

Pháp sư nhìn ngực đối phương phập phồng lên xuống.

Con người đã phải trải qua bao đau khổ này đang mở rộng chính mình để đón lấy y, đang hoàn toàn mở rộng, ngay cả khi phải xé mở những vết thương đầm đìa máu chảy.

Ian nằm dưới thân y như một tín đồ nguyện mình hy sinh, sẵn sàng hiến dâng tất cả cho y, lại cũng đầy lòng dịu dàng, nhân hậu mà đón nhận y. Như thể tất cả những suy nghĩ bạo ngược, âm u đều có thể bị sự tận hiến của hắn xua tan, vuốt phẳng.

Y chôn mình sâu trong cơ thể đối phương, kìm nén phẫn uất và khổ sở trào dâng trong lòng: Tại sao lại là Ian? Tại sao người y yêu lại phải chịu cực chịu khổ như vậy?

Thế giới đối xử tàn nhẫn với y thì thôi, nhưng tại sao lại đẩy một người tốt đẹp và cao quý như vậy vào đầm lầy, nghiền nát lòng tự trọng, giày xéo lòng nhân hậu của hắn —— Là vì nó biết người ấy sẽ không bao giờ hận thế giới này, sẽ không vì số phận bất công mà thay đổi tấm lòng nhân ái của bản thân.

Chính là vì Ian sẽ tha thứ, sẽ tỏ ra như không có việc gì để che giấu để có thể an ủi ngược lại người khác, nên thế giới này mới đẩy hắn vào bóng tối, mới dùng bùn lầy bọc lấy ánh sáng quang huy của hắn, cho rằng có như vậy mới có thể khiến cho ánh sáng ấy càng rạng rỡ hơn.

Quả thực là như vậy, hắn trông thêm càng thêm rạng rỡ, khiến người ta muốn đuổi theo, muốn lại gần.

Nhưng hà cớ gì Ian lại phải chịu đựng tất cả những điều đó!

Pháp sư tức giận, bất bình mà nghĩ, mà càng nghĩ, y càng khó kiểm soát được sự tức giận, bởi vậy mà tình dục để phát tiết, khoái cảm để xoa dịu, cố gắng an ủi mọi vết thương đối phương phải chịu đựng. Y để lại trên phía trong đùi của đối phương một dấu cắn, như muốn dùng mới bọc cũ, xóa nhòa những sự tàn bạo của kẻ khác bằng của mình.

Ian bị người trên đâm vào mạnh tới mức hít thở cũng không đều, khóe mắt đã hồng lên. Còn chưa kịp điều chỉnh hơi thở, hắn đã lại bị đối phương thô bạo lật ngược người, chỉ có thể phát ra một tiếng kêu khản không thành lời.

Hai người họ hiện tại đang thật sự giao cấu bằng tư thế của dã thú.

Caius siết chặt eo đối phương, hung hãn xâm nhập, để khoái cảm nhấn chìm cả hai.

Cùng ta chìm vào trong khoái lạc triền miên đi, Caius nghĩ, nếu anh cũng giống ta, cũng căm ghét thế giới này, cũng muốn ăn miếng trả miếng gấp ngàn lần khi bị đối xử bất công, cũng muốn tàn phá tất cả, có phải chúng ta sẽ có thể hạnh phúc hơn rất nhiều không?

Có lẽ là nhận ra nỗi đau đằng đẵng đang thiêu đốt trong lòng Caius, khi cả hai đã cùng đạt đỉnh rồi, Ian liền phát ra một tiếng thở dài nặng nề, rồi để thanh niên tóc vàng dựa vào ngực, cùng nhau hưởng thụ dư vị.

“...... Ta đã từng muốn hủy diệt tất cả”

Qua một hồi lâu, Caius mới mở miệng. Khóe mắt y vẫn còn vương màu đỏ của tình dục, cả người thoải mái mà nghịch ngón tay của người tình.

Không đợi Ian trả lời, pháp sư tiếp tục nói:

“Ta vốn muốn tới di tích vực sâu.” Y nói, “Lợi dụng sức mạnh thánh sư mở phong ấn.”

Đó sẽ là một khung cảnh địa ngục: vô số ác quỷ bò ra từ vực sâu vô tận, tàn phá như đàn châu chấu, bóng tối tuyệt vọng sẽ bao trùm lục địa.

“Nhưng rồi ta gặp được anh,“ Caius nói, “Và ta nghĩ, thế giới này vẫn đáng có chút hy vọng.”

Đấng Cứu Thế im lặng không trả lời, chỉ lặng lẽ vén một lọn tóc vàng rối trên má đối phương.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Pháp Sư Áo Đen

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook