Chương 2: Bóng Tối Và Ánh Sáng Đang Ngự Trị Trong Tôi ?
Không Tên
02/05/2018
Trong khi Ngạo Thiên đang cảm thấy lạc trôi giữa đời thì thầy giáo cất giọng nói
Ngạo Thiên à ! Em đừng buồn từ đây tới kì thi thăng cấp còn dài mà, em hãy cố tu luyện đi chỉ cần em đạt được Bậc F 3 Sao là em có thể qua được vòng thi rồi ! Cố lên nhé em
Nghe thầy nói như vậy Tiểu Hầu cũng nhanh miệng nói theo thầy để khích lệ Ngạo Thiên nhưng có một vài thành phần đáng ghét cụ thể là thanh niên Hàn Mục thuộc Hàn Băng Thế Gia là em trai của nữ thần Hàn Như Tuyết cũng thuộc Hàn Băng Thế Gia lên giọng nói một cách mỉa mai
Hứ ! Cái tên này mà cũng đòi vượt qua kì thi thăng cấp sao ? Nó còn chả bằng một cọng lông của ta nữa. Hừ ! Tên phế vật này sớm muốn gì cũng bị đuổi học thôi. Tao chờ xem mày làm được gì !
Nghe Hàn Mục nói vậy Tiểu Hầu tính bay vào tẩn cho nó một trận nhưng vì nó là người của Thế Gia và tu vi của nó cao hơn cậu nên Tiểu Hầu không dám động. Tiểu Hầu lườm Hàn Mục và quay qua nói với Ngạo Thiên
Lão đại à ! Anh đừng để ý tới những kẻ tiểu nhân như hắn. Hãy chuyên tâm tu luyện đi biết đâu anh sẽ trở thành Pháp Sư Vĩ Đại Nhất Đại Lục đó ! Em tin ở anh
Nghe xong Ngạo Thiên chỉ đáp lại bằng một tiếng ừ. Chính cậu ta cũng không hiểu mình đang nghĩ gì và đang có cảm xúc gì nữa. Tiếng chuông lại reo lên báo hiệu giờ ra về, Ngạo Thiên muốn tìm một nơi yên tĩnh để ngồi suy ngẫm lại cuộc đời của mình từ bé đến lớn nên đã nói với Tiểu Hầu
Chú cứ về ký túc xá trước đi, anh đi đâu đó cho khuây khỏa tinh thần 1 chút rồi anh về !
Nói xong Ngạo Thiên rời đi. Trên đường đi cậu ta thấy một ngọn núi cũng khá thích hợp cho việc suy ngẫm nên đã lên đó. Sau khi lên, Ngạo Thiên thấy đỉnh núi thật là tuyệt vời cho việc tu luyện nên mỗi ngày sau khi tan học Ngạo Thiên lại chạy lên đỉnh núi chơi
Thoáng chốc cũng đã gần đến kì thi Thăng Cấp Hạng, như thường lệ Ngạo Thiên lại chạy lên đây chơi. Nhưng hôm nay, vì mệt quá nên cậu đã ngủ thiếp đi. Bỗng nhiên, có cái gì đó sượt quá đầu. Cậu ta mở mắt ra thấy một cảnh tượng thật hãi hùng
Whách Thị Fụng ? Đây là đâu ? Tại sao xác chết lại nhiều như thế ? Còn có quỷ nữa à ? Đằng kia có thứ gì đó đang giao chiến thì phải ? Thử tiến lại gần xem sao !
Nói rồi Ngạo Thiên tiến lại gần, cậu ấy thấy rõ ràng là hai người con gái đang đánh nhau ! Là vì dành trai ư ? Thiên đang mãi mê suy nghĩ thì bỗng hai cô gái đó tung sát chiêu. Hai quả cầu chạm vào nhau tạo ra một vụ nổ. Thiên cứ ngỡ mình đã hẻo thì bỗng có cái gì đó trắng trắng tuôn trào ra khỏi cơ thể, cậu ta nhận ra đó là Năng Lượng Ma Thuật nó đang hút hết sức mạnh của hai quả cầu và cả 2 người đó vào trong cơ thể. Đang bỡ ngỡ thì có 2 con hồ li một con trắng và một con đen xuất hiện và nói
Hỡi tên loài người kia ! Mi đã hút hết sức mạnh của hai bọn ta nên bọn ta đánh trở về nguyên hình là một linh thú. Vì sức mạnh của chúng ta đang ở trong người ngươi nên bọn ta bắt buộc phải nhận người làm chủ nhân. Ngươi có đồng ý không ?
Đồng ý !
Sau khi Ngạo Thiên nói thế thì bỗng hai con linh thú hóa thành một thứ ánh sáng hòa quyện vào nhau và tạo thành một cái ấn ký trên tay của cậu ta. Và đó là chứng mình giao ước giữa người và linh thú
Ngạo Thiên cảm nhận được hai luồng sức mạnh cực đại của hai hệ tối cao nhất : Quang Hệ và Ám Hệ đang chảy trong người, và giờ đây cậu ta có thể sử dụng được mọi thuộc tính trên đại lục này. Do năng lượng quá mạnh nên Thiên đã bị kéo về thực tại với cái ấn ký và sức mạnh rồi nằm bất tỉnh nhân sự ở đó. Em gái của cậu tên là Lý Ngọc Ý thấy 2 giờ sáng mà anh mình chưa về nên đi tìm kết quả là thấy anh trai trên núi.
2 ngày sau, Ngạo Thiên tỉnh dậy thì thấy Tiểu Hầu và Ngọc Ý ngồi kế bên mình. Cậu hỏi
Hôm nay là ngày mấy vậy Tiểu Hầu ?
Ngày 27/5 thưa lão đại !
À ! Hình như chiều nay tổ chức kì thi Thăng Cấp Hạng à ?
Đúng rồi đó ! Lão đại khỏe chưa ?
À, cũng khỏe rồi, ta làm thủ tục xuất viện đi
Rồi cậu nhìn qua Ngọc Ý, hai hàng nước mắt rưng rưng vì vui sướng khi anh trai mình tỉnh lại. Cô ấy ôm lấy anh trai mình và nói
Em không cho phép anh bất tỉnh như vậy nữa huhu !
Nghe vậy cậu xoa đầu và an ủi em gái mình
Cuối cùng, đã đến buổi chiều. Cái buổi chiều định mệnh quyết định cậu có ở lại lớp hay không ? Ngạo Thiên đã dành gần 4 tháng để tu luyện phép thuật. Bỗng nhiên, trong đầu xuất hiện giọng nói
Này chủ nhân ! Ngài đã tỉnh rồi ạ ?
Ngạo Thiên giật mình và cảm thấy rất kì lạ. Tại sao lại có giọng nói trong đầu mình ? Cái giọng ngày vừa quen lại vừa lạ. Khó nhớ quá !
Dường như hiểu được suy nghĩ của Hạo Thiên con linh thú mới bắt đầu kể lại sự việc cậu ta du hành thời gian và kí khế ước ra sao. Cuối cùng, Thiên cũng nhớ ra. Sực nhớ tới lời của bố mình trước khi mất anh bèn hỏi một câu rất ngắn gọn
Hai người có phải là hai vị tiên và ma đạt tới Thứ Hạng SSS+ không ?
Chính là nó đấy !
Một cậu trả lời rất ngắn gọn. Thiên thấy khoái khi trong mình đang có hai linh hồn của các vị tiền bối mạnh nhất đại lục trú trong cơ thể. Đang suy nghĩ bỗng ông giám khảo giám sát kì thi gọi tên lên. Thiên bước lên trên để tay vào quả cầu đo lường sức mạnh để xếp thứ hạng trong trường và rồi......
-Và rồi sao nữa nhỉ ? :D. Các bạn chờ Chương 3 nhé =))-
-Còn tiếp-
Ngạo Thiên à ! Em đừng buồn từ đây tới kì thi thăng cấp còn dài mà, em hãy cố tu luyện đi chỉ cần em đạt được Bậc F 3 Sao là em có thể qua được vòng thi rồi ! Cố lên nhé em
Nghe thầy nói như vậy Tiểu Hầu cũng nhanh miệng nói theo thầy để khích lệ Ngạo Thiên nhưng có một vài thành phần đáng ghét cụ thể là thanh niên Hàn Mục thuộc Hàn Băng Thế Gia là em trai của nữ thần Hàn Như Tuyết cũng thuộc Hàn Băng Thế Gia lên giọng nói một cách mỉa mai
Hứ ! Cái tên này mà cũng đòi vượt qua kì thi thăng cấp sao ? Nó còn chả bằng một cọng lông của ta nữa. Hừ ! Tên phế vật này sớm muốn gì cũng bị đuổi học thôi. Tao chờ xem mày làm được gì !
Nghe Hàn Mục nói vậy Tiểu Hầu tính bay vào tẩn cho nó một trận nhưng vì nó là người của Thế Gia và tu vi của nó cao hơn cậu nên Tiểu Hầu không dám động. Tiểu Hầu lườm Hàn Mục và quay qua nói với Ngạo Thiên
Lão đại à ! Anh đừng để ý tới những kẻ tiểu nhân như hắn. Hãy chuyên tâm tu luyện đi biết đâu anh sẽ trở thành Pháp Sư Vĩ Đại Nhất Đại Lục đó ! Em tin ở anh
Nghe xong Ngạo Thiên chỉ đáp lại bằng một tiếng ừ. Chính cậu ta cũng không hiểu mình đang nghĩ gì và đang có cảm xúc gì nữa. Tiếng chuông lại reo lên báo hiệu giờ ra về, Ngạo Thiên muốn tìm một nơi yên tĩnh để ngồi suy ngẫm lại cuộc đời của mình từ bé đến lớn nên đã nói với Tiểu Hầu
Chú cứ về ký túc xá trước đi, anh đi đâu đó cho khuây khỏa tinh thần 1 chút rồi anh về !
Nói xong Ngạo Thiên rời đi. Trên đường đi cậu ta thấy một ngọn núi cũng khá thích hợp cho việc suy ngẫm nên đã lên đó. Sau khi lên, Ngạo Thiên thấy đỉnh núi thật là tuyệt vời cho việc tu luyện nên mỗi ngày sau khi tan học Ngạo Thiên lại chạy lên đỉnh núi chơi
Thoáng chốc cũng đã gần đến kì thi Thăng Cấp Hạng, như thường lệ Ngạo Thiên lại chạy lên đây chơi. Nhưng hôm nay, vì mệt quá nên cậu đã ngủ thiếp đi. Bỗng nhiên, có cái gì đó sượt quá đầu. Cậu ta mở mắt ra thấy một cảnh tượng thật hãi hùng
Whách Thị Fụng ? Đây là đâu ? Tại sao xác chết lại nhiều như thế ? Còn có quỷ nữa à ? Đằng kia có thứ gì đó đang giao chiến thì phải ? Thử tiến lại gần xem sao !
Nói rồi Ngạo Thiên tiến lại gần, cậu ấy thấy rõ ràng là hai người con gái đang đánh nhau ! Là vì dành trai ư ? Thiên đang mãi mê suy nghĩ thì bỗng hai cô gái đó tung sát chiêu. Hai quả cầu chạm vào nhau tạo ra một vụ nổ. Thiên cứ ngỡ mình đã hẻo thì bỗng có cái gì đó trắng trắng tuôn trào ra khỏi cơ thể, cậu ta nhận ra đó là Năng Lượng Ma Thuật nó đang hút hết sức mạnh của hai quả cầu và cả 2 người đó vào trong cơ thể. Đang bỡ ngỡ thì có 2 con hồ li một con trắng và một con đen xuất hiện và nói
Hỡi tên loài người kia ! Mi đã hút hết sức mạnh của hai bọn ta nên bọn ta đánh trở về nguyên hình là một linh thú. Vì sức mạnh của chúng ta đang ở trong người ngươi nên bọn ta bắt buộc phải nhận người làm chủ nhân. Ngươi có đồng ý không ?
Đồng ý !
Sau khi Ngạo Thiên nói thế thì bỗng hai con linh thú hóa thành một thứ ánh sáng hòa quyện vào nhau và tạo thành một cái ấn ký trên tay của cậu ta. Và đó là chứng mình giao ước giữa người và linh thú
Ngạo Thiên cảm nhận được hai luồng sức mạnh cực đại của hai hệ tối cao nhất : Quang Hệ và Ám Hệ đang chảy trong người, và giờ đây cậu ta có thể sử dụng được mọi thuộc tính trên đại lục này. Do năng lượng quá mạnh nên Thiên đã bị kéo về thực tại với cái ấn ký và sức mạnh rồi nằm bất tỉnh nhân sự ở đó. Em gái của cậu tên là Lý Ngọc Ý thấy 2 giờ sáng mà anh mình chưa về nên đi tìm kết quả là thấy anh trai trên núi.
2 ngày sau, Ngạo Thiên tỉnh dậy thì thấy Tiểu Hầu và Ngọc Ý ngồi kế bên mình. Cậu hỏi
Hôm nay là ngày mấy vậy Tiểu Hầu ?
Ngày 27/5 thưa lão đại !
À ! Hình như chiều nay tổ chức kì thi Thăng Cấp Hạng à ?
Đúng rồi đó ! Lão đại khỏe chưa ?
À, cũng khỏe rồi, ta làm thủ tục xuất viện đi
Rồi cậu nhìn qua Ngọc Ý, hai hàng nước mắt rưng rưng vì vui sướng khi anh trai mình tỉnh lại. Cô ấy ôm lấy anh trai mình và nói
Em không cho phép anh bất tỉnh như vậy nữa huhu !
Nghe vậy cậu xoa đầu và an ủi em gái mình
Cuối cùng, đã đến buổi chiều. Cái buổi chiều định mệnh quyết định cậu có ở lại lớp hay không ? Ngạo Thiên đã dành gần 4 tháng để tu luyện phép thuật. Bỗng nhiên, trong đầu xuất hiện giọng nói
Này chủ nhân ! Ngài đã tỉnh rồi ạ ?
Ngạo Thiên giật mình và cảm thấy rất kì lạ. Tại sao lại có giọng nói trong đầu mình ? Cái giọng ngày vừa quen lại vừa lạ. Khó nhớ quá !
Dường như hiểu được suy nghĩ của Hạo Thiên con linh thú mới bắt đầu kể lại sự việc cậu ta du hành thời gian và kí khế ước ra sao. Cuối cùng, Thiên cũng nhớ ra. Sực nhớ tới lời của bố mình trước khi mất anh bèn hỏi một câu rất ngắn gọn
Hai người có phải là hai vị tiên và ma đạt tới Thứ Hạng SSS+ không ?
Chính là nó đấy !
Một cậu trả lời rất ngắn gọn. Thiên thấy khoái khi trong mình đang có hai linh hồn của các vị tiền bối mạnh nhất đại lục trú trong cơ thể. Đang suy nghĩ bỗng ông giám khảo giám sát kì thi gọi tên lên. Thiên bước lên trên để tay vào quả cầu đo lường sức mạnh để xếp thứ hạng trong trường và rồi......
-Và rồi sao nữa nhỉ ? :D. Các bạn chờ Chương 3 nhé =))-
-Còn tiếp-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.