Chương 21: Nỗi Đau
Không Tên
06/05/2018
* Thông báo : Giờ em sẽ đổi tên thành ๖ۣۜNgạo ๖ۣۜThần và thay đổi phong cách viết văn để cho cái gì nó mới mới 1 tí :))
"Hừ ! Khá khen cho ngươi đã đánh lừa được ta nhưng....bây giờ đã khác rồi ! Hãy nếm trải sức mạnh thật sự của Rank SSS+ đây !" Ngạo Thiên nói với giọng tức giận
Đang chuẩn bị tiến lên thì cậu cảm thấy có một thứ gì đó....hay nói đúng hơn là một con gì đó đang chui vào và đang phá hủy lục phủ ngũ tạng của mình. Cậu gục xuống, nhổ ra một ít máu, đó là máu đen và....nó đang ăn mòn đất ?
"Hahaha !" Ả sát thủ đột nhiên phá lên cười, cô ta nhìn Ngạo Thiên với ánh mắt khinh bỉ xen lẫn đó là sự thương hại của một kẻ mạnh đối với một kẻ yếu
Cô ta đi lại chỗ Ngạo Thiên đang quỳ chống hai tay xuống đất và đạp đầu cậu xuống, do lực đạo khá mạnh nên sân trường đã bị nứt ra xung quanh. Ngạo Thiên lúc này chẳng còn phản kháng gì nữa, sở dĩ cậu ta chẳng phản khán vì con ấu trùng đó đã phá hủy hoàn toàn lục phủ ngũ tạng của cậu
"Khổ thân chưa kìa ! Đường đường là một cao thủ Rank SSS+ đã từng đánh bại Ma Vương để cứu lấy Vương Quốc này mà lại nằm dưới chân ta như một con chó. Thật là tôi nghiệp quá đi, hahaha !" Ả ta nói với giọng khinh miệt và chân không ngừng dồn lực vào chân đang đạp trên đầu Ngạo Thiên, bất chợt đầu cậu vỡ ra từng mảnh, máu chảy rất nhiều. Ả ta không khỏi ngạc nhiên vì một tên Pháp Sư Rank SSS+ lại chết dưới tay mình dễ dàng như thế
"Ngươi đang nhìn đi đâu đó ?" Bất chợt Ngạo Thiên kêu lên một tiếng làm cho ả ta bàng hoàng. Lúc này, ả ta nhìn lại đó chỉ là hình nộm còn Ngạo Thiên thật đã ở phía sau ả và giải độc từ lúc nào rồi. Sỡ dĩ, cậu làm được như thế là vì trước khi cậu phá vỡ kết giới ảo cậu đã biết mình đã bị trúng độc từ lúc ả ta đâm con dao vào người thế là đến khi ả ta phát động kết giới thứ hai thì cậu đã dùng "Tốc Độ Ánh Sáng" để làm chậm thời gian và giải độc ngay tức khắc. Sau khi cậu đã giải thành công và giải quyết kết giới thì trước khi kết giới bị phá vỡ hoàn toàn cậu đã kịp tạo ra hình nhân từ Ma Pháp Thổ Hệ "Hình Nhân Thế Mạng" và còn bản thân cậu thì hòa vào với đất âm thầm điều khiển và dưỡng thương thế. Giờ đây thương thế của cậu đã khỏi. Cậu không đợi ả ta nói gì thì lao lên cho ả ta một quyền vào tim khiến ả ta trọng thương nguy hiểm đến tính mạng
"Ngươi đi đi ! Về báo lại với kẻ đã thuê ngươi giết ta. Nói với hắn rằng, dù hắn có là ai thì dám gây sự với Ngạo Thiên này, thì phải lãnh hậu quả nặng !" Ngạo đột nhiên nói với ả sát thủ với giọng lạnh lùng như thể cậu ta mới vừa chịu một mất mát lớn vậy. Ả ta nghe vậy liền xách dép lên chạy một mạch về Hắc Hội, cậu ấy cũng mệt quá nên vào phòng ngủ
oOo
Lúc này Ngạo Thiên đã ở trong phòng, cậu ấy đang ngồi trên giường, sắc mặt rất lãnh đạm nhưng vẫn bộc lộ ra ngoài vẻ đau khổ tột cùng như của một người mới trải qua nổi đau lớn nhất cuộc đời mình...đó là nổi đau mất đi người thân, nhất là đấng sinh thành. Đột nhiên, hai hàng nước mắt của cậu tuông chảy ra ngoài, từng giọt nước mắt rơi xuống hòa với ánh trăng sáng của đêm khuya tạo nên cảnh tượng lung linh óng ánh tuyệt đẹp, người ngoài nhìn vào chẳng biết chuyện gì đang xảy ra với cậu cả. Nhưng chỉ trong thâm tâm cậu ấy mới biết chuyện gì đang xảy ra
"Ba à, con xin lỗi !" Ngạo Thiên đột ngột nói ra, rồi hai hàng nước mắt cậu chảy nhanh hơn, khóe mắt cậu lúc này đã đỏ rực. Thì ra cậu đang nhớ đến người ba đã mất của cậu, cậu đã cố giấu nỗi đau vào quá khư nhưng mà thấy những cảnh tượng mà ả sát thủ làm trong kết giới thì cậu lại nhớ càng thêm nhớ ba cậu, cậu không kim nỗi sự nhung nhớ mà bật khóc thành tiếng
Lúc này, bên ngoài hành lang, Nhị Công Chúa đã nghe hết mọi chuyện. Vốn dĩ cô ta đến để gặp Ngạo Thiên nhờ cậu ấy chỉ dẫn ma pháp nhưng đến trước của phòng thì nghe tất cả sự việc. Cô ấy cũng hiểu được cảm giác khi mất đi người thân, sở dĩ cô ấy hiểu vì mẫu thân cô ấy đã mất lúc cô ấy vừa tròn 2 tuổi và đó cũng là do bọn Hắc Phong Thế Gia làm ( Nếu các bác không nhớ xem lại Chap 4 nhé ! ). Đột nhiên, một bàn tay phía sau bịt miệng cô ấy, sau một hồi giằng co thì cuối cùng Nhị Công Chúa đã ngất xỉu, tên bí ẩn đó mang cô ấy đi trong khi Ngạo Thiên đang đau buồn tột cùng...
-Hết rồi ! Các bác thấy chap này phong cách mới như thế nào ? :D-
-Để lại comment giúp mình nhé !-
-Còn tiếp-
"Hừ ! Khá khen cho ngươi đã đánh lừa được ta nhưng....bây giờ đã khác rồi ! Hãy nếm trải sức mạnh thật sự của Rank SSS+ đây !" Ngạo Thiên nói với giọng tức giận
Đang chuẩn bị tiến lên thì cậu cảm thấy có một thứ gì đó....hay nói đúng hơn là một con gì đó đang chui vào và đang phá hủy lục phủ ngũ tạng của mình. Cậu gục xuống, nhổ ra một ít máu, đó là máu đen và....nó đang ăn mòn đất ?
"Hahaha !" Ả sát thủ đột nhiên phá lên cười, cô ta nhìn Ngạo Thiên với ánh mắt khinh bỉ xen lẫn đó là sự thương hại của một kẻ mạnh đối với một kẻ yếu
Cô ta đi lại chỗ Ngạo Thiên đang quỳ chống hai tay xuống đất và đạp đầu cậu xuống, do lực đạo khá mạnh nên sân trường đã bị nứt ra xung quanh. Ngạo Thiên lúc này chẳng còn phản kháng gì nữa, sở dĩ cậu ta chẳng phản khán vì con ấu trùng đó đã phá hủy hoàn toàn lục phủ ngũ tạng của cậu
"Khổ thân chưa kìa ! Đường đường là một cao thủ Rank SSS+ đã từng đánh bại Ma Vương để cứu lấy Vương Quốc này mà lại nằm dưới chân ta như một con chó. Thật là tôi nghiệp quá đi, hahaha !" Ả ta nói với giọng khinh miệt và chân không ngừng dồn lực vào chân đang đạp trên đầu Ngạo Thiên, bất chợt đầu cậu vỡ ra từng mảnh, máu chảy rất nhiều. Ả ta không khỏi ngạc nhiên vì một tên Pháp Sư Rank SSS+ lại chết dưới tay mình dễ dàng như thế
"Ngươi đang nhìn đi đâu đó ?" Bất chợt Ngạo Thiên kêu lên một tiếng làm cho ả ta bàng hoàng. Lúc này, ả ta nhìn lại đó chỉ là hình nộm còn Ngạo Thiên thật đã ở phía sau ả và giải độc từ lúc nào rồi. Sỡ dĩ, cậu làm được như thế là vì trước khi cậu phá vỡ kết giới ảo cậu đã biết mình đã bị trúng độc từ lúc ả ta đâm con dao vào người thế là đến khi ả ta phát động kết giới thứ hai thì cậu đã dùng "Tốc Độ Ánh Sáng" để làm chậm thời gian và giải độc ngay tức khắc. Sau khi cậu đã giải thành công và giải quyết kết giới thì trước khi kết giới bị phá vỡ hoàn toàn cậu đã kịp tạo ra hình nhân từ Ma Pháp Thổ Hệ "Hình Nhân Thế Mạng" và còn bản thân cậu thì hòa vào với đất âm thầm điều khiển và dưỡng thương thế. Giờ đây thương thế của cậu đã khỏi. Cậu không đợi ả ta nói gì thì lao lên cho ả ta một quyền vào tim khiến ả ta trọng thương nguy hiểm đến tính mạng
"Ngươi đi đi ! Về báo lại với kẻ đã thuê ngươi giết ta. Nói với hắn rằng, dù hắn có là ai thì dám gây sự với Ngạo Thiên này, thì phải lãnh hậu quả nặng !" Ngạo đột nhiên nói với ả sát thủ với giọng lạnh lùng như thể cậu ta mới vừa chịu một mất mát lớn vậy. Ả ta nghe vậy liền xách dép lên chạy một mạch về Hắc Hội, cậu ấy cũng mệt quá nên vào phòng ngủ
oOo
Lúc này Ngạo Thiên đã ở trong phòng, cậu ấy đang ngồi trên giường, sắc mặt rất lãnh đạm nhưng vẫn bộc lộ ra ngoài vẻ đau khổ tột cùng như của một người mới trải qua nổi đau lớn nhất cuộc đời mình...đó là nổi đau mất đi người thân, nhất là đấng sinh thành. Đột nhiên, hai hàng nước mắt của cậu tuông chảy ra ngoài, từng giọt nước mắt rơi xuống hòa với ánh trăng sáng của đêm khuya tạo nên cảnh tượng lung linh óng ánh tuyệt đẹp, người ngoài nhìn vào chẳng biết chuyện gì đang xảy ra với cậu cả. Nhưng chỉ trong thâm tâm cậu ấy mới biết chuyện gì đang xảy ra
"Ba à, con xin lỗi !" Ngạo Thiên đột ngột nói ra, rồi hai hàng nước mắt cậu chảy nhanh hơn, khóe mắt cậu lúc này đã đỏ rực. Thì ra cậu đang nhớ đến người ba đã mất của cậu, cậu đã cố giấu nỗi đau vào quá khư nhưng mà thấy những cảnh tượng mà ả sát thủ làm trong kết giới thì cậu lại nhớ càng thêm nhớ ba cậu, cậu không kim nỗi sự nhung nhớ mà bật khóc thành tiếng
Lúc này, bên ngoài hành lang, Nhị Công Chúa đã nghe hết mọi chuyện. Vốn dĩ cô ta đến để gặp Ngạo Thiên nhờ cậu ấy chỉ dẫn ma pháp nhưng đến trước của phòng thì nghe tất cả sự việc. Cô ấy cũng hiểu được cảm giác khi mất đi người thân, sở dĩ cô ấy hiểu vì mẫu thân cô ấy đã mất lúc cô ấy vừa tròn 2 tuổi và đó cũng là do bọn Hắc Phong Thế Gia làm ( Nếu các bác không nhớ xem lại Chap 4 nhé ! ). Đột nhiên, một bàn tay phía sau bịt miệng cô ấy, sau một hồi giằng co thì cuối cùng Nhị Công Chúa đã ngất xỉu, tên bí ẩn đó mang cô ấy đi trong khi Ngạo Thiên đang đau buồn tột cùng...
-Hết rồi ! Các bác thấy chap này phong cách mới như thế nào ? :D-
-Để lại comment giúp mình nhé !-
-Còn tiếp-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.