Chương 32: Tâm An
Không Tên
24/05/2018
Một buổi sáng thanh bình, Ngạo Thiên tỉnh dậy trong tình trạng vẫn bình
thường kế bên là cô gái hôm qua đang ngủ say ở mép giường. Thấy có gì đó sai sai nên cậu đã gọi cô ấy dậy
"Này ! Dậy đi, sao cô ngủ ở bên giường tôi vậy ?" Ngạo Thiên vừa hỏi vừa lay cô ấy. Sau một lúc, cô cũng chịu tỉnh giấc. Lúc bấy giờ, cô mới vội vàng giải thích toàn bộ sự việc
"À...à chuyện là như thế này. Bà chủ kêu tôi đem đồ ăn lên cho huynh sẵn tiện phục vụ luôn, nhưng lên đến nơi thì thấy huynh đang nằm ngủ nhưng trông có vẻ mệt mỏi tôi rờ lên trán thì thấy huynh đang sốt cao nên tôi đã xuống nhà lấy nước ấm và khăn lên để đắp cho huynh, để tránh tăng thêm nhiệt độ nên tôi đã thổi đèn và đóng cửa lại. Mọi việc chỉ vậy thôi !" Cô ấy giải thích. Ngạo Thiên nghe vậy cũng gật gật, nhưng mà khoan cậu lại thấy có gì đó méo đúng
"Thế còn việc khỏa thân thì sao ?" Cậu hỏi với giọng lo lắng, bất an vì cậu không muốn mình lại làm cha ở cái nơi xa lạ này
"À tại trời nóng quá nên tôi cởi ra thôi, đừng nói là....cậu nhìn thấy hết rồi nhé ! Mà nhân tiện tôi tên là Tâm An, sau này huynh đừng gọi tôi là cô này, cô kia nữa nhé !" Tâm An giải thích. Ngạo Thiên nghe vậy cũng gật đầu rồi đi vào phòng tắm để tắm và thay đồ. Một lát sau, cậu bước ra với bộ đồ rất đẹp thể hiện như người có liên quan đến hoàng thất
"À nhân tiện nói luôn, tôi tên là Lý Ngạo Thiên cô có thể gọi tôi là Ngạo Thiên cũng được" Cậu nói rồi cả hai cùng bước xuống
oOo
Lúc này, Ngạo Thiên đã ăn xong và bắt đầu cuộc hành trình. Nhưng cậu lại có một của nợ nữa đó chính là Tâm An, ai bảo lúc trước cậu dùng Mê Hồn Thuật thì giờ đâu có thành ra thế này
"Bây giờ nên đi đâu nhỉ ?" Cậu hỏi Tâm An
"Hmm ! Cậu là người tu luyện nên đi đến Thiên Kiếm Tông đi" Tâm An gợi ý cho cậu
"Cũng được ! Vậy thì cô dẫn đường đi"
"Nhưng xa lắm đó phải mất cả tháng mới đến mà hai ngày nữa là khảo hạch rồi"
"Chúng ta sẽ bay :)"
"Bay ??"
Nói rồi, Ngạo Thiên bế Tâm An theo kiểu bế công chúa rồi dùng Ma Pháp Phong Hệ bay lên. Mọi người trong thành thấy được cảnh đó liền dụi mắt lại để nhìn rõ hơn và đúng thật cậu đã bay lên, người có tu luyện biết chỉ có cảnh giới Phân Thần Kỳ mới bay được vậy thôi liền gật đầu tỏ vẻ rất khâm phục vì một thanh niên 16 tuổi mà lại đạt đến cảnh giới cao như thế
oOo
Lúc này, Ngạo Thiên đang bế Tâm An bay với vận tốc rất lớn. Một lúc sau, mọi người tập trung ở nhà trọ dưới núi để chuẩn bị sát hạch thấy một thứ gì đó bay với vận tốc rất nhanh, đến gần thì thấy một thanh niên đang bế một cô bé bay đến
*Bùm* Tiếng không khí bị xé ra do người thanh niên đáp xuống quá nhanh. Bấy giờ, mọi người mới thấy đó là một soái ca đi cùng với một mỹ nữ, những nam thanh niên thấy Tâm An liền hú lên còn bọn con gái thấy Ngạo Thiên cộng với bộ đồ trên người là mắt sáng lên và mặt đỏ ửng. Ngạo Thiên và Tâm An bước vào nhà trọ thuê hai phòng nhưng xui thay là chỉ còn có một phòng nên đành thuê luôn
oOo
Lên đến phòng, Ngạo Thiên bảo cậu sẽ dùng Tiên Kỹ để tạo là chiếc giường bằng gió nhưng Tâm An lại nói
"Thôi khỏi cần, huynh cũng có thể......ngủ cùng tôi cũng được" Rồi đỏ mặt chạy liền vào nhà tắm. Một lúc sau, cô ấy bước ra với một mái tóc ướt ướt và một bộ đồ ngủ ? Đế Quốc này cũng có đồ ngủ à ? Ngạo Thiên cũng kệ, rồi đi vào tắm thay bộ đồ ở Vương Quốc cho thoải mái rồi đi ngủ. Nửa đêm đang ngủ, cảm giác mình đang chạm cái gì đó mềm mềm như gối ôm mà cậu hay áp mặt vào gối ôm cho dễ ngủ nên đã áp vào trong đấy, cảm giác mềm hơn rất nhiều nên đã chìm vào giấc ngủ ngay và sáng hôm sau khi cậu tỉnh giấc...
-Còn tiếp-
"Này ! Dậy đi, sao cô ngủ ở bên giường tôi vậy ?" Ngạo Thiên vừa hỏi vừa lay cô ấy. Sau một lúc, cô cũng chịu tỉnh giấc. Lúc bấy giờ, cô mới vội vàng giải thích toàn bộ sự việc
"À...à chuyện là như thế này. Bà chủ kêu tôi đem đồ ăn lên cho huynh sẵn tiện phục vụ luôn, nhưng lên đến nơi thì thấy huynh đang nằm ngủ nhưng trông có vẻ mệt mỏi tôi rờ lên trán thì thấy huynh đang sốt cao nên tôi đã xuống nhà lấy nước ấm và khăn lên để đắp cho huynh, để tránh tăng thêm nhiệt độ nên tôi đã thổi đèn và đóng cửa lại. Mọi việc chỉ vậy thôi !" Cô ấy giải thích. Ngạo Thiên nghe vậy cũng gật gật, nhưng mà khoan cậu lại thấy có gì đó méo đúng
"Thế còn việc khỏa thân thì sao ?" Cậu hỏi với giọng lo lắng, bất an vì cậu không muốn mình lại làm cha ở cái nơi xa lạ này
"À tại trời nóng quá nên tôi cởi ra thôi, đừng nói là....cậu nhìn thấy hết rồi nhé ! Mà nhân tiện tôi tên là Tâm An, sau này huynh đừng gọi tôi là cô này, cô kia nữa nhé !" Tâm An giải thích. Ngạo Thiên nghe vậy cũng gật đầu rồi đi vào phòng tắm để tắm và thay đồ. Một lát sau, cậu bước ra với bộ đồ rất đẹp thể hiện như người có liên quan đến hoàng thất
"À nhân tiện nói luôn, tôi tên là Lý Ngạo Thiên cô có thể gọi tôi là Ngạo Thiên cũng được" Cậu nói rồi cả hai cùng bước xuống
oOo
Lúc này, Ngạo Thiên đã ăn xong và bắt đầu cuộc hành trình. Nhưng cậu lại có một của nợ nữa đó chính là Tâm An, ai bảo lúc trước cậu dùng Mê Hồn Thuật thì giờ đâu có thành ra thế này
"Bây giờ nên đi đâu nhỉ ?" Cậu hỏi Tâm An
"Hmm ! Cậu là người tu luyện nên đi đến Thiên Kiếm Tông đi" Tâm An gợi ý cho cậu
"Cũng được ! Vậy thì cô dẫn đường đi"
"Nhưng xa lắm đó phải mất cả tháng mới đến mà hai ngày nữa là khảo hạch rồi"
"Chúng ta sẽ bay :)"
"Bay ??"
Nói rồi, Ngạo Thiên bế Tâm An theo kiểu bế công chúa rồi dùng Ma Pháp Phong Hệ bay lên. Mọi người trong thành thấy được cảnh đó liền dụi mắt lại để nhìn rõ hơn và đúng thật cậu đã bay lên, người có tu luyện biết chỉ có cảnh giới Phân Thần Kỳ mới bay được vậy thôi liền gật đầu tỏ vẻ rất khâm phục vì một thanh niên 16 tuổi mà lại đạt đến cảnh giới cao như thế
oOo
Lúc này, Ngạo Thiên đang bế Tâm An bay với vận tốc rất lớn. Một lúc sau, mọi người tập trung ở nhà trọ dưới núi để chuẩn bị sát hạch thấy một thứ gì đó bay với vận tốc rất nhanh, đến gần thì thấy một thanh niên đang bế một cô bé bay đến
*Bùm* Tiếng không khí bị xé ra do người thanh niên đáp xuống quá nhanh. Bấy giờ, mọi người mới thấy đó là một soái ca đi cùng với một mỹ nữ, những nam thanh niên thấy Tâm An liền hú lên còn bọn con gái thấy Ngạo Thiên cộng với bộ đồ trên người là mắt sáng lên và mặt đỏ ửng. Ngạo Thiên và Tâm An bước vào nhà trọ thuê hai phòng nhưng xui thay là chỉ còn có một phòng nên đành thuê luôn
oOo
Lên đến phòng, Ngạo Thiên bảo cậu sẽ dùng Tiên Kỹ để tạo là chiếc giường bằng gió nhưng Tâm An lại nói
"Thôi khỏi cần, huynh cũng có thể......ngủ cùng tôi cũng được" Rồi đỏ mặt chạy liền vào nhà tắm. Một lúc sau, cô ấy bước ra với một mái tóc ướt ướt và một bộ đồ ngủ ? Đế Quốc này cũng có đồ ngủ à ? Ngạo Thiên cũng kệ, rồi đi vào tắm thay bộ đồ ở Vương Quốc cho thoải mái rồi đi ngủ. Nửa đêm đang ngủ, cảm giác mình đang chạm cái gì đó mềm mềm như gối ôm mà cậu hay áp mặt vào gối ôm cho dễ ngủ nên đã áp vào trong đấy, cảm giác mềm hơn rất nhiều nên đã chìm vào giấc ngủ ngay và sáng hôm sau khi cậu tỉnh giấc...
-Còn tiếp-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.