Pháp Sư Truyền Thừa

Chương 115: Món quà cho Huyền Tiên

Lê Hoàng Nghĩa

26/09/2023

Từ quán cà phê đi thẳng một mạch về tịnh thất, khi gần tới cổng cô cảm nhận, hình như kết giới mình tạo hồi tối hôm qua đã bị phá giải hết một góc. Không biết kết giới kia bị phá từ khi nào, bởi sáng nay do đói bụng nên đã đi gấp không có kiểm tra lại, giờ mới có dịp nhìn kỹ. Sau một hồi suy tính, Huyền Tiên nghĩ có lẽ một là Tịnh đã quay trở về, và mai phục ở đâu đó để bất ngờ tấn công cô, còn không thì chính tên thầy tà kia đã tới và ẩn nấp đâu đó trong ngôi tịnh thất này.

Ban đầu, cô dự định thỉnh chư vị hộ Pháp nhìn coi ai đang ẩn nấp bên trong, nhưng khi nghĩ kỹ lại nếu làm như vậy có khi sẽ bứt mây động rừng, làm cho kẻ kia có sự phòng bị hoặc sẽ tháo chạy. Nghĩ vậy, cô liền tương kế tự kế, lấy sợi dây hộ mệnh ra đeo lên và bỏ vô trong cổ áo, luôn tiện mở sẵn túi đeo bên hông đang đựng chuông pháp bảo. Chuẩn bị xong mọi thứ, liền mạnh mẽ bước vô như chưa hề có chuyện gì xảy ra, vừa vô tới chánh điện đã nhìn thấy Tinh đang ngồi như đang chờ đợi ai đó, Huyền Tiên cười chào Tịnh

-      Chào chị Tịnh, sáng em dậy không thấy ai hết nên một mình đi ra chợ ăn sáng, tối qua chị ngủ ngon không?

-      Chị ngủ ngon lắm, nhờ hôm qua em trục tà ra khỏi người nên cả đêm chị không có mộng mị gì hết, làm một giắc thẳng tới sáng.

Nói rồi, bà ta như nhớ ra nên hỏi

-      Ủa nói vậy, Chánh nó không đi với em hả Huyền Tiên?

-      Dạ không, sáng em qua phòng ảnh, kêu hoài mà không thấy trả lời, mà hình như ảnh đi ra ngoài bỏ quên điện thoại trong phòng thì phải

-      Ừ chắc vậy, cái thằng đó mỗi lần về đây hay quăng máy tùm lum để đi chơi không bị ai làm phiền đó mà. À, hồi nãy có chú nào mặt lạ hù gửi cho em cái hộp gì đó, chị thấy cửa phòng không khóa nên đem để vô trỏng cho em rồi

Huyền Tiên tất nhiên không tin lời của Tịnh, bởi cô nhớ rất rỏ lúc sáng mình đã bấm chốt cẩn thận trước khi đi ra ngoài, nhưng cũng không hỏi thêm gì mà chỉ nói

-         Dạ, cảm ơn chị, em xin phép về phòng trước nha.

Cô vừa quay lưng bước đi thì gương mặt Tịnh đanh lại, đợi khi bóng Huyền Tiên vừa khuất khỏi chánh điện, tái tóc Tinh tự nhiên dài ra và chuyển thành màu trắng toát, đôi mắt một bên đã chuyển qua màu tím, một bên đã thành màu đỏ như máu, chúng nó như lộ hẳn ra khỏi hốc mắt, cái mũi bây giờ cũng lớn như cái chén nhỏ úp lên, dưới miệng mọc ra bốn cái răng nanh trắng hếu như răng heo rừng.

Tịnh đưa tay vén vái tóc qua một bên, để lộ ra cái gương mặt đen xì như trét than và nổi đầy các lằng gân máu, bự như ngón tay út, nằm chi chít trên gương mặt gớm ghiết đó. Từ cái miệng có bốn cái răng nanh, nở một nụ cười kinh dị mang đầy vẻ chết chóc, khoe toàn bộ bốn cái nanh sắc bén trắng hếu cùng hàm răng đen thui lui. Đôi bàn tay nhăn nhúm cũng nổi đầy gân máu, với các móng đen thui dài ngoằn vô cùng sắc bén, mới nhìn qua làm người ta dễ dàng liên tưởng tới móng của mấy con cương thi trong các bộ phim Hong Kong.

Cả người Tinh giờ đây tỏa ra một vầng tử khí bao quanh, bà ta từ từ đứng lên lướt nhẹ theo hướng của Huyền Tiên vừa mới đi vô, có điều đôi chân của Tịnh giờ đây không hề chạm đất, mà nó trôi chầm chậm cách mặt đất chừng một gang tay. Có thể hai vong quỷ đang ẩn trong người Tịnh không hề biết, khi vừa gặp mặt thì Huyền Tiên đã nhìn ra chúng đang ẩn nấp trong xác của Tịnh, đang điều khiển mọi suy nghĩ và hành động của bà ta.

Cả hai con quỷ này, rất căm thù Huyền Tiên, khi nhớ lại chuyện tối qua bị bất ngờ đánh cho mấy đòn trí mạng rồi dùng Thiên La chụp xuống, khiến cho cả hai một lần chết đi sống lại và liều mạng xông ra ngoài trước khi tấm lưới chụp xuống hoàn toàn. Chúng cứ đinh ninh mình may mắn thoát khỏi nguy hiểm trong dường tơ kẻ tóc, chứ không hề biết Huyền Tiên cố tình thả cho chúng đi, để dụ tên thầy tà đứng sau lưng xuất đầu lộ diện.



Có điều, tên thầy tà này ngoài pháp lực cao cường thì hắn ta cũng vô cùng xảo quyệt và cẩn trọng, dẫu đám âm binh của hắn bị Huyền Tiên bắt nhiều như vậy, nhưng đến giờ vẫn ẩn nấp ở một nơi nào đó lặng lẽ quan sát, và điều khiển binh tướng hành động thay mình. Lại nói về hai con quỷ nam và nữ này vào đêm qua, sau khi thoát khỏi Thiên La chúng chạy lòng vòng một hồi, nhằm tránh bị người theo chân, khi xát định không có ai bám theo chúng mới thả xác Tịnh ra và đánh cho bà ta ngất xỉu, cả hai tên mới chạy về bên thầy tà để bẩm báo tính hình.

Về tới nơi, không đợi chúng nói, tên thầy ta đã rỏ mọi chuyện bởi hắn luôn giám sát ngôi tịnh thất này, kể từ khi Huyền Tiên bắt được đám binh tướng của hắn lúc vừa mới tới. Bởi vậy, sau khi sai đám âm binh quay lại tịnh thất đại chiến lần hai với Huyền Tiên, hắn liền sai một nữ quỷ áo đỏ bí mật quan sát từ xa, đồng thời tìm thời cơ thu phục người nam đi cùng Huyền Tiên, bởi tên này có tâm tà rất dể sai khiến.

Nữ quỷ kia nhận lệnh đi tới gần khu vực tịnh thất, rồi ẩn nấp chờ thời cơ hành động, khi thấy nữ pháp sư xuất hồn bay lên không trung, đánh tơi tả đám âm binh của chủ nhân mình phái qua, và một lưới bắt hết. Ả nữ quỷ cũng thầm kêu may mắn, vì đã không manh động đánh bừa. Đợi sau khi trận chiến kết thúc một lức, ả mới mon men đi lại ngôi tự, vừa lẻn vô thì phát hiện Trinh Chánh đang tức tối đập phá mọi thứ, ả ta bắt đầu hành động thu phục tên đàn ông này về dưới trướng của thầy tà, nhằm để sau này cùng hợp lực đối phó Huyền Tiên.

Sau khi hoàng thành nhiệm vụ, nữ quỷ quay về thì trời cũng gần sáng. Đôi quỷ nam nữ khi về gặp thầy tà, chúng rất lo sợ bị tên này trách tội bởi đã không hoàn thành nhiệm vụ, nhưng trái với điều chúng lo nghĩ, tên thầy tà chẳng những không trách tội mà còn truyền thêm ma lực cho chúng, sau đó cho chúng một lá bùa che mắt, chỉ cần để lá bùa đó vô người bị nhập, thì các thầy pháp sẽ rất khó nhìn ra chúng đang nhập vô người đó. Trước khi đi, tên thầy tà còn đưa cho chúng một hộp và dặn dò vài thứ.

Cả hai nghe tới đâu thì tỏ ra thích thú tới đó, chúng cười khằn khặc vì tin rằng chỉ với sát chiêu này, dù Huyền Tiên có cánh cũng khó lòng thoát nạn. Cả hai chào từ biệt thầy tà và quay lại nơi chúng để Tịnh nằm, nhập vô bà ta và nhanh chóng quay lại tịnh thất dọn dẹp mấy cái xác gà, rắn nằm lổn ngổn ở chánh điện, sau khi dọn xong liền lẻn ra ngoài tránh để Huyền Tiên phát hiện. Khi thấy cô đi ra ngoài chúng mới lên lại chánh điện và ngồi đó chờ Huyền Tiên quay về để thực hiện kế hoạch. Mọi chuyện diễn ra rất thuận lợi, y như mong muốn của chúng

Huyền Tiên bước tới phòng, quả thực cửa không hề khóa mà chỉ khép hờ, đẩy cửa bước vô, thấy trên bàn đặt một cái họp giấy. Cô biết chắc chắn bên trong có thứ gì đó  gây bất lời cho mình, nên âm thầm dùng phép che mắt, rồi mới dùng phép hộ thân. Bên ngoài, Huyền Tiên tỏ ra không hay biết gì về mối nguy hiểm đang chờ mình, cứ đi thẳng tới mở hộp giấy, bên trong hộp giấy là một chiếc rương gỗ lớn hơn bàn tay một chút, được thiết kế khá đẹp mắt. Lần nữa tập trung linh lực bảo vệ toàn thân, rồi mới mở nắp rương, từ bên trong nổ bùng một tiếng, một làng khói tím thẩm tỏa ra bao trùm lấy cô, và sau làng khói ấy một con rắn nhỏ phóng ra, nó nhắm vô giữa cổ tấn công.

Huyền Tiên giả bộ té xuống để vừa tránh cú táp của con rắn nọ, vừa tỏ ra mình đã trúng độc. Con rắn nhỏ kia là loại cực độc, được tên thầy tà luyện khá lâu, khi nó bay ra để táp Huyền Tiên, nhưng do đề phóng từ trước nên đã né được đòn trí mạng đó, và lúc giả bộ té tiện tay hướng miệng cái chuông đeo bên người, hút lấy con rắn nọ vào trong. Mọi việc diễn ra chỉ trong tích tắc, hơn nữa Huyền Tiên đã dùng phép che mắt và còn có làng khói độc của tên thầy tà, đã hoàn toàn qua mắt được đôi quỷ nam nữ đang nhập xác Tịnh.

Chúng thấy kẻ thù té xuống đất nằm bất động, thì cười ré lên vì sung sướng, chúng đã hoàn thành nhiệm vụ tưởng chừng vô cùng khó khăn một cách thuận lợi. Chúng trôi lại, đưa cánh tay chộp lấy cổ Huyền Tiên dở bổng lên khỏi mặt đất, thì bất ngờ chiếc dây đeo hộ thân có hình Tứ Diện Phật và các hình tượng các vị khác, bổng lóe lên hào quang sáng chói, hình ảnh Tứ Diện Phật từ trong cốt tượng tỏa ánh sáng, đánh thẳng vô thân Tịnh và tỏa ra khắp căn phòng.

Hai con quỷ bị một đòn bất ngờ, lập tức bị đánh văng khỏi người Tịnh, vừa văng ra khỏi người Tịnh chúng chưa kịp phản ứng gì đã bị khóa chặc không thể động đậy. Còn Huyền Tiên nhẹ nhàng rơi xuống đất, đưa tay đỡ Tịnh đưa nằm vô một góc tường. Rồi bước tới, hỏi hai con quỷ đang bị khóa chặc trước mặt mình

-   Các ngươi là ai, có thù oán gì với người nữ kia, sao phải nhập vô xác để hại người ta và còn sát sinh nhiều như vậy

 

Con quỷ nam không chút sợ hãi, lên tiếng đáp lời

-   Tụi tao là ai thì có liên quan gì tới mày, khôn hồn thì thả tụi tao ra nếu không thầy tao tới thì mày chết không có chổ chôn

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Pháp Sư Truyền Thừa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook