Pháp Y Phu Nhân Lạnh Lùng

Chương 22: LẦN ĐẦU TIẾP XÚC THÂN MẬT

Nguyệt Sơ Giảo Giảo

24/02/2017

Lúc Tiêu Hàn đang lái xe thì nhận được điện thoại của Quý Viễn: “Có việc gì?”

“Tổng giám đốc, bên xí nghiệp Đông gia mới vừa điện thoại đến, nói là muốn cùng ngài thảo luận đến mảnh đất mới vừa khai phá, bọn họ đã đến công ty, ngài xem nên làm thế nào bây giờ?” Tiêu Hàn không tự giác nhìn Đông Thu Luyện, “Nói là hôm nay tôi có việc bận, có việc gì thì ngày mai nói!” Quý Viễn bị cắt điện thoại, nhưng có chút kì lạ, hôm nay đâu phải là ngày nghỉ, bình thường tổng giám đốc là người cuồng công việc, không đến công ty thì sẽ đi đâu.

“Nếu anh có việc bận thì đi đi, dù sao tôi cùng Tiểu Dịch hai người cũng có thể chơi vui vẻ!” Đông Thu Luyện ôn hoà nói, Tiêu Hàn chỉ cười, thuận tay đánh lái dừng xe trước cổng khu vui chơi, “Xuống xe đi!”

Tiểu Dịch vừa nhìn thấy ba chữ ‘KHU VUI CHƠI’ thật to, tựa như một người uống máu gà nhanh nhẹn chạy vọt lên, thấy vậy Đông Thu Luyện thỉ có thể vội vàng đi, Tiêu Hàn đi từ từ sau lưng Đông Thu Luyện, hai tay đút túi quần, rước lấy nhiều ánh mắt nhìn của nhiều cô gái xung quanh, “Em chậm một chút!”

Đông Thu Luyện rõ ràng là đang mang giày đế bằng, nhưng không biết làm sao, dưới chân có chút lảo đảo, Tiêu Hàn bước nhanh về phía trước, đưa tay nắm lấy eo của Đông Thu Luyện, sắc mặt của Đông Thu Luyện trở nên lạnh lùng: “Buông tay!”

Trong lời nói không có một tia tình cảm, hơn nữa trên mặt không gợn một chút sóng nào, Tiêu Hàn lại làm ngược lại không buông tay, mà tay còn tăng thêm chút lực, lưng của Đông Thu Luyện hoàn toàn áp vào tay của Tiêu Hàn, “Này, Tiêu Hàn, anh buông tay ra!” Tiêu Hàn cúi đầu cười một tiếng!

“Tôi ôm vợ của tôi không có phạm pháp nha?” Trong lòng Đông Thu Luyện tức giận, người đàn ông này sao lại có bộ mặt vô sỉ như vậy, bộ dáng rõ ràng là khiên tốn nho nhã, sao lại bày ra vẻ mặt này, hình tượng Tiêu Hàn trong lòng Đông Thu Luyện đã sớm sụp đổ, Đông Thu Luyện càng giãy giụa, Tiêu Hàn cười càng lớn tiếng, “Có rất nhiều người đang nhìn, em không sợ sao?”

Lúc này Đông Thu Luyện mới chú ý đến mọi người xung quanh, rất nhiều người cố ý nhưng lại làm như vô tình nhìn 2 người bọn họ, sự xuất hiện của bọn họ tất nhiên là cho mọi người chú ý, nam đẹp trai ôn nhuận, nữ lạnh diễm vô song, tất nhiên sẽ hấp dẫn ánh mắt của mọi người, hơn nữa đằng trước còn một đứa trẻ lanh lẹ, “Mẹ, sao vậy? Sao lại dựa vào người của ba? Có phải mẹ cảm thấy không thoải mái?”

Đông Thu Luyện có chút nghẹn lời, nơi nào cô dựa vào ngực của Tiêu Hàn, Tiêu Hàn cười trộm một tiếng, một tay ôm eo Đông Thu Luyện, một tay bế Tiểu Dịch lên, vừa nhìn liền giống như một nhà ba người hoà thuận, “Mẹ của con thích ba ôm!”

“Tiêu Hàn…. Anh vô sỉ!” Đông Thu Luyện tức giận nhìn Tiêu Hàn, nhưng Tiêu Hàn chỉ cười, nhẹ nhàng hôn lên gò má Đông Thu Luyện một cái, đầu óc Đông Thu Luyện đột nhiên như chết máy, chỉ theo bản năng đi theo Tiêu Hàn lên phía trước, nhưng trong đầu ong ong, hoàn toàn không biết đang nghĩ cái gì, anh hôn cô….

Tiêu Hàn nhìn bộ dáng ngây ngốc của Đông Thu Luyện, cảm thấy tâm tình của bản thân rất tốt, nhất là lúc này đang ôm Đông Thu Luyện, trên người Đông Thu Luyện có hương thơm nhàn nhạt, hơn nữa da mặt của cô hết sức non mềm, thật sự rất ngon miệng, nhất là khi cô nhìn anh chằm chằm, Tiêu Hàn thật sự không nhịn được hôn một cái.

“Ba, ba hôn con một cái………” Tiêu Dịch ôm cổ Tiêu Hàn làm nũng, Tiêu Hàn thập phần phối hợp hôn một cái, Tiểu Dịch cũng hôn ngược lại anh một cái, “Mẹ, sao mẹ không hôn ba, mẹ có phải không thích ba hôn mẹ…”



Lúc này Đông Thu Luyện thật sự hận không thể bịt miệng của Tiểu Dịch lại, đứa nhỏ này không biết làm sao mà cái gì cũng nói, Đông Thu Luyện nhẹ nhàng ho khan một tiếng, bởi vì tay Tiêu Hàn đặt ở hông cô nhéo nhẹ một cái, cả người Đông Thu Luyện đều cứng lại, cứng ngắc quay đầu, “Anh….anh…”

“Tôi làm sao?” Tiêu Hàn làm vẻ không sao, tay ôm Đông Thu Luyện buông lỏng, đổi thành nắm chặt tay của Đông Thu Luyện, tay của Đông Thu Luyện mảnh mai thon dài, hơn nữa còn mang theo chút độ ấm, sờ vào như một miếng ngọc thượng hạng, Tiêu Hàn không tự giác nâng cao khoé miệng.

Lúc này Tiểu Dịch đã lên ngồi thuyền hải tặc, Đông Thu Luyện lúc này mới giãy tay Tiêu Hàn ra, “Tiêu Hàn, anh muốn gì!” Đông Thu Luyện thật sự không roc, Tiêu Hàn bị thần kinh sao.

Tiêu Hàn bước lên một bước, khẽ cúi đầu, Đông Thu Luyện nhìn người đang phóng đại trước mắt cô, liền muốn lùi về sau, nhưng một đôi tay mạnh mẽ đã đỡ phía sau lưng của cô, Đông Thu Luyện sợ hết hồn, đợi đến khi phản ứng lại thì gương mặt của Tiêu Hàn đã gần mặt cô, “Anh muốn gì…”

Đông Thu Luyện muốn giãy giụa nhưng không thể nào tránh được, mà hơi thở của Tiêu Hàn một lần nữa phun lên mặt Đông Thu Luyện, thấy được tâm của Đông Thu Luyện lúc lên lúc xuống, giống như đang mất khống chế, cho đến khi một một vài người xung quanh huýt sáo, Đông Thu Luyện cảm thấy mình hết cách, thấy Đông Thu Luyện có chút thẹn quá hoá giận, Tiêu Hàn cười một tiếng, đứng thẳng người lên, Tiêu Hàn cao 1m86, vừa vặn cao hơn Đông Thu Luyện một cái đầu, tay của Tiêu Hàn đặt lên vai của Đông Thu Luyện…

Đông Thu Luyện ngẩng đầu nhìn Tiêu Hàn, ở góc độ này nhìn thấy rõ được cái cằm cương nghị cùng đôi môi mỏng, với yết hầu khiêu gợi cùng xương quai xanh, Tiêu Hàn hơi dùng sức, cả người Đông Thu Luyện liền dán lên người Tiêu Hàn, đây được coi là lần đầu tiên hai người tiếp xúc thân mật, mặt của Đông Thu Luyện không ngoài ý muốn đều đỏ bừng, giống như đang nằm mơ, xung quanh âm thanh ồn ào không nghe được, chỉ có thể cảm thấy tim của cô đập càng ngày càng nhanh, tim như đang đánh trống.

Tiêu Hàn ôn nhuyễn ngọc ôn hương, không hiểu sao trong lòng lại vô cùng thoả mãn!

“Ba, mẹ, các người đang chơi trò ôm nhau sao!” Tiểu Dịch vừa ra đã nhìn thấy mẹ lạnh lùng của mình lại bị ba sắc lang ôm vào trong ngực, Đông Thu Luyện cảm thấy cả người không tốt, làm sao lại bị người đàn ông này dụ dỗ, khi nào định lực của mình lại trở nên kém như vậy!

Tiêu Hàn cũng bất đắc dĩ buông tay, Đông Thu Luyện thấy khắn tay thay Tiểu Dịch lau mồ hôi trên trán, nhìn thấy mẹ con hai người như vậy, Tiêu Hàn cảm thấy trong lòng mình rất ấm áp, cảm giác như vậy Tiêu Hàn chưa bao giờ trải qua, đây là lần đầu tiên, nhưng Tiêu Hàn cảm thấy cảm giác này không tệ.

Tiểu Dịch chơi thêm một lúc, ba người quyết định ra ngoài ăn một chút gì đó, Đông Thu Luyện cùng Tiểu Dịch đến trước sảnh khách sạn, thì nhìn thấy trước mặt cô có một nam một nữ, Đông Thu Luyện chỉ thấy bóng lưng nhưng cũng đủ làm cô cả kinh, muốn quay đầu đi thì người đàn ông kia quay đầu lại, trong mắt ngạc nhiên không kém Đông Thu Luyện, thấy Đông Thu Luyện muốn xoay người, âm thanh lạnh lùng vang lên!

“Đông Thu Luyện, em dám chạy thử xem!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Pháp Y Phu Nhân Lạnh Lùng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook