Phát Sóng Trực Tiếp: Cung Đấu Nghịch Tập
Chương 4:
Ngã Ngận Cao Sản
12/08/2022
Không, các người vĩnh viễn không biết, có người mặt ngoài bình tĩnh, trên thực tế chỉ cần hoảng lên thì chuyện gì cũng làm được.
【Người chơi này được đó nha, rất ít thấy ký chủ đi cổ đại lại không coi quy củ. Bất quá như vậy chỉ có thể sống không quá một tập】
【Nhập gia tùy tục, quý trọng sinh mệnh nha!】
Trong lòng Thư Đường âm thầm phỉ nhổ đám người xem này, lau vệt nước trên mặt, chậm rãi đứng lên.
Cung nữ nhất đẳng cầm đầu đứng không nhúc nhích, nhưng bên cạnh đã có một tiểu cung nữ lanh lợi đỡ người ngã từ dưới đất dậy, nhíu mày trừng nàng: “Được lắm ngươi dám không có quy củ như vậy!”
“Hôm nay ta phải dạy dỗ người biết thế nào là quy củ.” Cung nữ nhất đẳng nhàn nhạt đứng ở tại chỗ, đôi mắt phượng liếc xéo nàng, bày ra tư thế từ trên cao nhìn xuống, “Đã tới Hàm Phúc Cung, liền phải tuân thủ quy tắc Hàm Phúc Cung. Ngang nhiên dám kháng phạt, ai cho ngươi lá gan đó?”
Nàng có chút không tình nguyện lùi ra hai bước, ánh mắt ngơ ngẩn, có vẻ chất phác thật thà: “Kháng…… Kháng phạt?”
Tiểu cung nữ nhẹ giọng cười lạnh: “Ngươi làm bẩn y phục lam sa của Di phi nương nương, lúc này bị phát hiện không giặt sạch được, liền giả ngu?”
Thư Đường:……
Dựa theo ký ức, nguyên chủ kỳ là bị vu oan.
Bưng trà đưa nước là công việc nhẹ, hầu hạ bên người nương nương đều là cung nữ nhất đẳng, làm sao cũng không thể đến lượt nàng được. Thật ra là cung nữ nhất đẳng Tương Hàm bưng nước ô mai chua lại vừa khéo va phải Liễu Nhi đang cầm lấy váy sa lam đi giặt. Ai cũng biết nước trái cây đổ lên quần áo không thể nào giặt sạch được, đúng lúc không ai nhìn thấy, cái nồi này đã bị đổ lên đầu nàng ấy.
Nguyên chủ biết rằng lời nói một phía của nàng ấy chẳng ai tin, dứt khoát tìm mọi cách giặt sạch vết bẩn kia, nhưng thời gian quá ngắn, trên váy sa lam còn dấu vết nhàn nhạt. Lúc này Tương Hàm đã mang theo Liễu Nhi tới truy cứu trách nghiệm, thấy nàng không giặt sạch được, tất nhiên là không bỏ qua cho nguyên chủ rồi.
Nếu Di phi nương nương trách tội, nàng sẽ không tránh được bị phạt nặng, Tương Hàm cũng không tránh được bị mắng vài câu, khó trách cứ như vậy mà bị phạt.
“Nô tỳ…… Nô tỳ có chút nhớ không ra.” Nàng vẫn duy trì bộ dại dại ra, vớt váy la sam từ chậu giặc lên, thầm nghĩ đêm nay đi một chuyến đến Ngự Thiện Phòng.
Tiểu cung nữ nghi hoặc nhìn nàng một cái, nhỏ giọng nói thầm: “Không phải là giặt đến ngu người rồi chứ……”
“Khó trách vừa rồi còn ném Liễu Nhi như vậy, cung nữ thô tục này sức lực thật lớn.”
【Người chơi này được đó nha, rất ít thấy ký chủ đi cổ đại lại không coi quy củ. Bất quá như vậy chỉ có thể sống không quá một tập】
【Nhập gia tùy tục, quý trọng sinh mệnh nha!】
Trong lòng Thư Đường âm thầm phỉ nhổ đám người xem này, lau vệt nước trên mặt, chậm rãi đứng lên.
Cung nữ nhất đẳng cầm đầu đứng không nhúc nhích, nhưng bên cạnh đã có một tiểu cung nữ lanh lợi đỡ người ngã từ dưới đất dậy, nhíu mày trừng nàng: “Được lắm ngươi dám không có quy củ như vậy!”
“Hôm nay ta phải dạy dỗ người biết thế nào là quy củ.” Cung nữ nhất đẳng nhàn nhạt đứng ở tại chỗ, đôi mắt phượng liếc xéo nàng, bày ra tư thế từ trên cao nhìn xuống, “Đã tới Hàm Phúc Cung, liền phải tuân thủ quy tắc Hàm Phúc Cung. Ngang nhiên dám kháng phạt, ai cho ngươi lá gan đó?”
Nàng có chút không tình nguyện lùi ra hai bước, ánh mắt ngơ ngẩn, có vẻ chất phác thật thà: “Kháng…… Kháng phạt?”
Tiểu cung nữ nhẹ giọng cười lạnh: “Ngươi làm bẩn y phục lam sa của Di phi nương nương, lúc này bị phát hiện không giặt sạch được, liền giả ngu?”
Thư Đường:……
Dựa theo ký ức, nguyên chủ kỳ là bị vu oan.
Bưng trà đưa nước là công việc nhẹ, hầu hạ bên người nương nương đều là cung nữ nhất đẳng, làm sao cũng không thể đến lượt nàng được. Thật ra là cung nữ nhất đẳng Tương Hàm bưng nước ô mai chua lại vừa khéo va phải Liễu Nhi đang cầm lấy váy sa lam đi giặt. Ai cũng biết nước trái cây đổ lên quần áo không thể nào giặt sạch được, đúng lúc không ai nhìn thấy, cái nồi này đã bị đổ lên đầu nàng ấy.
Nguyên chủ biết rằng lời nói một phía của nàng ấy chẳng ai tin, dứt khoát tìm mọi cách giặt sạch vết bẩn kia, nhưng thời gian quá ngắn, trên váy sa lam còn dấu vết nhàn nhạt. Lúc này Tương Hàm đã mang theo Liễu Nhi tới truy cứu trách nghiệm, thấy nàng không giặt sạch được, tất nhiên là không bỏ qua cho nguyên chủ rồi.
Nếu Di phi nương nương trách tội, nàng sẽ không tránh được bị phạt nặng, Tương Hàm cũng không tránh được bị mắng vài câu, khó trách cứ như vậy mà bị phạt.
“Nô tỳ…… Nô tỳ có chút nhớ không ra.” Nàng vẫn duy trì bộ dại dại ra, vớt váy la sam từ chậu giặc lên, thầm nghĩ đêm nay đi một chuyến đến Ngự Thiện Phòng.
Tiểu cung nữ nghi hoặc nhìn nàng một cái, nhỏ giọng nói thầm: “Không phải là giặt đến ngu người rồi chứ……”
“Khó trách vừa rồi còn ném Liễu Nhi như vậy, cung nữ thô tục này sức lực thật lớn.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.