Phát Sóng Trực Tiếp Giả Gái Thông Quan Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 46

Hoa Hữu Tín

30/05/2024

Diêm Thương thuận miệng bịa chuyện, bản thân căn bản không thích nữ nhân kia, nhưng lại không thể trái lệnh của cha mẹ, kết quả Thi Ngưng Vũ còn không giữ phụ đạo câu dẫn đại ca nhà mình.

Đơn giản ly hôn, Diêm Thương một bên biểu hiện vô cùng tuyệt tình với Thi Ngưng Vũ, một bên lại diễn mình vì hôn nhắt ép buộc mà vô cùng đau đớn, nếu không phải nam nhi không dễ dàng rơi lệ, khóc lên thì quá yếu đuối giống phụ nữ, hắn thế nào cũng phải ôm Yến Trì khóc một hồi.

Yến Trì vì an ủi Diêm Thương, nói không ít lời an ủi, bả vai bị đối phương ôm chặt, y cảm giác có chút thân mật quá mức, nhưng cũng không đẩy ra, lúc này so đo với một người đang “thất vọng” làm gì chứ?

......

Ban ngày điều tra không có manh mối, Diêm Hình tăng số người tuần tra Diêm gia vào ban đêm, hắn cũng không cảm thấy có gì quá nguy cơ, người chết luôn có nguyên nhân, ngày mai tiếp tục thăm dò là được.

Chỉ là Thẩm Bân thực sự rất đau eo, hơn nữa nơi bí ẩn sau khi bôi thuốc cũng cần thời gian nghỉ ngơi, cho nên đêm nay Diêm Hình sống chết cũng không thể ăn thịt, ôm người nào đó thoải mái dễ chịu đi ngủ.

Hôm qua Thi Ngưng Vũ tìm gia đinh xuống tay, chứ không trực tiếp tấn công Diêm Hình và Thẩm Bân, chủ yếu là ả không chỉ bị thương còn quá yếu, sau khi hút dương khí của gia đinh, thương thế liền tốt lên.

Đương nhiên ả nhớ rõ mình là bị Thẩm Bân hại thành bộ dạng như này, vốn định đêm nay báo thù, nhưng đối phương có hai người, đối phó với hai người bọn họ không thể dùng chiêu với gia đinh, phải tăng lên thực lực trước đã.

Cho nên! Thi Ngưng Vũ chuẩn bị trước tiên xuống tay với Diêm Thương chỉ có một mình, đêm dài lộ trọng, ả lặng lẽ ra khỏi cửa, lúc này người tuần tra tuy nhiều, nhưng cũng không phát hiện bất cứ dị thường nào xung quanh.

Ánh trắng nhàn nhạt dường như vô cùng hịu quanh, Thi Ngưng Vũ vẫn ăn mặc vô cùng mát mẻ như cũ, rất nhanh liền tới sân phòng Diêm Thương, không ngờ nơi này cư nhiên đèn đuốc sáng trưng, nha hoàn gã sai vặt lại sớm lui ra.

Kỳ quái, nhị thiếu gia không ngủ, người hầu sao dám đi trước? Thi Ngưng Vũ tuy có nghi hoặc nhưng không nghĩ quá nhiều, ả chỉ cần không để bị người phát hiện giết chết Diêm Thương là được, hiện giờ trong cảm nhận của ả, vô cùng chán ghét người đàn ông “không cứng” kia, có lẽ đối phương còn có sở thích đặc biệt gì đó không chừng, quản nhiều như vậy làm gì.

Sau đó Thi Ngưng Vũ liền chậm rãi tới gần cửa sổ, đương nhiên ả sẽ không tùy tiện xâm nhập, mà chọc thủng một lỗ nhỏ trên cửa sổ, quan sát tình huống bên trong.

Kết quả thật sự phát hiện sở thích.....của đối phương.

Phòng Diêm gia đương nhiên không phải công trình vớ vẩn, vải cửa sổ đều chọn tài liệu tốt nhất, người bình thường tuyệt đối không thể chọc thủng, cũng không biết tại sao Thi Ngưng Vũ làm được, liền dễ như trở bàn tay thấy được tình cảnh bên trong.

Bình phong mờ mờ lấy màu xám là chủ đạo, không có chút nữ tính nào, đằng sau đặt một cái thùng tắm, nhân vật chính Diêm Thương liền nằm ở bên trong thoải mái tắm rửa.

Cách khá xa, Thi Ngưng Vũ nhìn cũng không rõ lắm, nhưng trong thùng tắm ngoại trừ Diêm Thương còn có một người khác, ả bỗng nhiên trừng lớn hai mắt, người đàn ông này không cứng chẳng lẽ là giả?

Nhưng mình không đủ xinh đẹp sao? Còn là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, hắn vì sao muốn tìm lý do không cứng để lấy cớ tránh né vào động phòng?

Lúc này Thi Ngưng Vũ não bổ quá nhiều, cả người đều sắp nổ tung, mình thật không thể chịu nổi! Ả cũng không tin, trong Diêm phủ còn có thể tìm được người xinh đẹp hơn mình!

Là một người phụ nữ không chấp nhận thua, ả tự động xem nhẹ gương mặt kia của Thẩm Bân.

Nhưng sau khi quan sát cẩn thận, Thi Ngưng Vũ cảm thấy có chút không đúng, một người khác trong thùng tắm xoay mặt lại, cho dù đối phương khá non nớt thanh tú, cũng trăm phần trăm là một thiếu niên.

Thi Ngưng Vũ: “............” Ả có chút hoài nghi nhân sinh, người đàn ông theo đuổi mình từ nhỏ đến lớn, cư nhiên đang cùng một người đàn ông khác cẩu thả?

Rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Diêm Hình bị một “nữ nhân” xinh đẹp khác câu dẫn đi ả còn có thể lý giải, nhưng Diêm Thương tình nguyện không biết xấu hổ nói bản thân không cứng......

Ả lập tức cảm thấy trái tim vô cùng đau đớn.

Thi Ngưng Vũ trước ngày hôm nay vẫn luôn cho rằng bản thân vô tâm, lúc này cứng rắn bị tức giận đến đau “tim“.



Mà tình huống thực sự ở nơi này kỳ thực là do Diêm Thương giở trò quỷ, bên ngoài sở dĩ không có gã sai vặt là vì Diêm Thương chỉ để lại một mình Yến Trì “hầu hạ” mình, hắn có thể dựa vào hôn nhân bất hạnh để tự chế nhạo bản thân, thâm chí cố tình uống rượu vào “say khướt” cọ lên người đối phương.

Tận đến khi trên người hai người toàn là mùi rượu, hắn làm nhị thiếu gia đương nhiên phải chú ý tắm gội thay quần áo, Yến Trì là người hầu, hoặc là trở về thay quần áo, hoặc là trực tiếp ở lại?

Sói già có nhiều kịch bản, sau khi “uống say” không chỉ càng quấn lấy Yến Trì, còn rất ghét bỏ mùi khó chịu trên người đối phương, phải lột sạch y cùng nhau tắm.

Trên thực tế hai người đàn ông cùng nhau tắm gội cũng không có vấn đề gì, tiền đề là ở nơi cùng loại với ao to, thùng tắm của nhị thiếu gia cũng lớn, nhưng hai người đàn ông mà nói, khó tránh khỏi sẽ có chút tiếp xúc thân thể.

Yến Trì không tiện phản kháng, dù sao đối phương cũng là chủ y là tớ, sau khi vào thùng tắm tận lực co rút hết mức có thể, nhưng Diêm Thương không thành thật, cơ hội tốt bày ở trước mặt, buông tha liền không phải nam nhân.

Hắn có rất nhiều cớ, ví dụ như hai người kỳ cọ tắm rửa gì đó đều có thể đụng phải đối phương, việc này vô cùng bình thường, Yến Trì cũng không thể phản bác.

Nhưng khi Diêm Thương dần dần tiếp cận đồ ăn trong mâm, bỗng nhiên giương mắt nhìn về phía cửa sổ!

Ảo giác sao? Hắn khẽ nhíu mày, đôi mắt hiện lên một tia sắc bén, lại rất nhanh bị che giấu đi.

Trong trí nhớ của Diêm Thương lúc này, hắn từ nhỏ tới lớn cẩm y ngọc thực, ngày trôi qua rất bình đạm, tính tình không tốt cũng không xấu, cả ngày liền xoay quanh Thi Ngưng Vũ.....không được, không được nghĩ lại điểm này, thật sự có chút ghê tởm.

Nói tóm lại, hắn là người thường, hiện tại Diêm Thương cũng tận lực sắm vai giả thiết này. Đúng, chính là sắm vai, không biết vì sao hắn cứ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, tính cách thật sự của mình không phải như vậy.

Hắn thật sự không phải là người tốt gì đó mới đúng, thậm chí nếu có điều kiện, Diêm Thương cảm thấy bản thân hẳn là một người xấu không hơn không kém.

Nếu các bạn nhỏ đáng yêu trong phòng phát sóng trực tiếp lúc này biết được suy nghĩ trong lòng hắn, có lẽ sẽ nhất trí kêu lên: Ngươi còn không phải một con sói già sao?!

......

Ngoài cửa sổ Thi Ngưng Vũ đã sớm lui ra phía sau vài bước, trong lòng ả đến bây giờ vẫn khó có thể tiếp thu đối phương cùng một nam nhân chung một chỗ, còn có vừa rồi Diêm Thương phát hiện ra mình sao?

Người thường, nói thật Thi Ngưng Vũ tuyệt không tin tưởng hắn có thể nhận ra mình tồn tại, thời gian hai ngày ngắn ngủi, rốt cục là làm sao vậy? Diêm Hình cùng Diêm Thương đều biến thành bộ dáng mình không quen biết.

Thi Ngưng Vũ sững sờ tại chỗ hồi lâu, lâu đến mức bị tiếng cười không lớn không nhỏ trong phòng truyền tới làm bừng tỉnh, ả mới hít sâu một hơi, thầm mắng hai thằng chó!

Nếu hai người đàn ông ở bên nhau, hơn nữa Diêm Thương thực rõ ràng không có nhiều hứng thú với nữ nhân, Thi Ngưng Vũ sẽ không thể lập tức xuống tay với đối phương.

Đáng giận, hai anh em này một tên khó chơi hơn một tên, ả xoay người rời đi, một khi đã như vậy, đêm nay chỉ có thể hút dương khí của hai nam nhân để lớn mạnh thêm một chút, đêm mai lại lấy tính mạng bọn chúng.

......

Yến Trì sợ ngứa, bị Diêm Thương cố ý gãi cười ra tiếng, lúc trước y tới gần nhị thiếu gia còn rất câu nệ, lúc này lại dần dần trở nên thả lỏng.

Diêm Thương xác thật có thể hiểu rõ nhân tâm rất chuẩn, từng bước ép sát lại không khiến Yến Trì phản cảm, chủ yếu là khiến y không thể cự tuyệt, mới có thể tiếp tục phát triển.

Bí: H tới đê ~~

Hiện tại là mùa trái cây, nhưng tối nay trên bàn trong phòng bị thu dọn sạch sẽ, chỉ để lại trái chuối màu vàng nhạt.

Hơn nữa vừa lúc còn lại hai quả, một lớn một nhỏ.



Nếu là trái cây cuối cùng, dứt khoát ăn đi, Diêm Thương chậm rãi đi tới cạnh bàn, trong lúc lơ đãng chạm vào quả nhỏ kia, hắn muốn để quả to lại cho Yến Trì.

Nhưng Yến Trì giống như có vẻ không quá hứng thú với chuối, Diêm Thương liền lột vỏ quả chuối nhỏ trước chậm rãi dụ dỗ đối phương, ăn trái cây có nhiều chỗ tốt, hơn nữa đồ ăn ở Diêm gia đều trải qua lựa chọn tốt nhất, ngửi đã thấy thơm hơn chuối khác.

Yến Trì tựa hồ có chút mê mang, dù sao cũng là phòng của chủ nhân, y không quá dám tự tay lấy, thật sự không hợp quy củ.

Diêm Thương đành phải đem chuối to nhét vào tay y, một bên dụ dỗ một bên cưỡng ép y ăn vào.

Hương vị không tồi, Yến Trì nhấm nháp hồi lâu, toàn thân thoải mái, nói ra rất nhiều người đã từng ăn chuối, nhưng hôm nay hai người lại cảm thấy giống như có một phen tư vị khác.

Sau khi cùng nhau chia sẻ chuối, Yến Trì làm “người hầu” đã thụ sủng nhược kinh, Diêm Thương đành phải thu liễm một chút, không tiếp tục đi xa hơn nữa.

......

Chờ nước tắm bị bẩn, Diêm Thương liền mang theo Yến Trì ra ngoài, khi y mặc xong quần áo rồi leo lên giường nhị thiếu gia như ngày hôm qua, cả người còn chưa phản ứng lại.

Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Hai người bọn họ cư nhiên cầm chuối của đối phương, còn đổi ăn.

Diêm Thương nhẹ nhàng ôm lấy Yến Trì, giống như lo lắng dọa đến y, bàn tay to chậm rãi vỗ lên người Yến Trì, như đang dỗ dành đứa nhỏ ngủ.

Y bị một loạt sự tình phát sinh này nhịn không được đỏ bừng mặt, vẫn luôn ngây ngốc, nhưng sau khi ăn xong chuối có chút buồn ngủ, y cư nhiên thoải mái như vậy nhắm mặt lại ngủ.

Có thể là vì Diêm Thương ôm ấp khiến y bỗng nhiên cảm thấy an tâm, cho dù trong lòng khiếp sợ, nhưng trong tiềm thức cũng nhịn không được tin tưởng đối phương, cảm thấy sẽ không xảy ra việc gì lớn......nhỉ?

......

Mà đối lập với hình ảnh ấm áp trong phòng, là hành vi của Thi Ngưng Vũ lúc này.

Cho dù có nhiều người tuần tra, ả vẫn bắt được cơ hội, đêm nay Thi Ngưng Vũ định hút dương khí hai người, cách đó không xa có hai gia đinh đi cùng một chỗ, liền trở thành con mồi của ả.

Diêm Hình cùng Thẩm Bân, còn có Diêm Thương cùng Yến Trì, hai đôi này không tiện xuống tay, nguyên nhân chủ yếu là vì bọn họ không thể đồng thời bị dụ hoặc.

Hai gã gia đinh trước mắt thì khác, ở thời đại này, phụ nữ, đặc biệt là phụ nữ xinh đẹp, bao nhiêu người có thể chống cự được?

Sau khi gia đinh nhìn thấy Thi Ngưng Vũ mặc quần áo mỏng manh, tâm trí liền bị ả lôi kéo, tận đến khi lý trí đứt đoạn đến một mức nhất định, sẽ bị hoàn toàn khống chế.

Thi Ngưng Vũ chậm rãi dẫn bọn họ đi tới một mảnh rừng trúc sau lưng núi giả, hai gã gia đinh đi theo phía sau như người mất trí “tấn cống” về phía ả, si mê cỡ nào thì thô lỗ cỡ đó.

Thi Ngưng Vũ một bộ hoàn toàn không e ngại, thậm chí lúc này mới cảm thấy là đương nhiên, chứ không phải như Diêm Hình và Diêm Thương, bỗng nhiên di tình biệt luyến thì cũng thôi, đối tượng còn có cả nam nhân!

Càng nghĩ càng giận, Thi Ngưng Vũ quyết định đêm nay phải cẩn thận hưởng thụ một phen rồi mới làm chết hai gã gia đinh này.

Nghe nói bọ ngựa cái trong lúc giao phối ăn luôn đầu bọ ngựa đực, nhưng bọ ngựa đực vẫn không kháng cự, đó là vì kéo dài chủng tộc không còn cách nào khác, nhưng hai gã bọ ngựa đực trước mắt cam nguyện trả giá mạng sống, chỉ vì chút phong lưu ngắn ngủi.

Ách...đúng là rất ngắn, dù sao hai người cộng vào cũng không khiến Thi Ngưng Vũ tận hứng, thậm chí ả còn muốn tiếp tục bắt thêm một người, nhưng sắc trời đã không còn sớm, không đợi được gia đinh đi một mình thuận tiện ngang qua.

Thi Ngưng Vũ lại lần nữa hoài nghi, tựa hồ Thẩm Bân đã từng nói qua Diêm Hình có thể khiến cậu một đêm đau eo?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Phát Sóng Trực Tiếp Giả Gái Thông Quan Trò Chơi Sinh Tồn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook