Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng
Chương 259: Chúng ta chính thức nói chuyện yêu đương đi
Giáng Hàm
31/07/2019
Edit:Linhlady
Bởi vì nhiệm vụ lần này cũng không tiêu hao nhiều tinh lực của Mạc Vân Quả, cho nên khi trở lại trong không gian trạng thái của cô vô cùng tốt.
Đương nhiên, mấu chốt nhất đó là, Đoàn Tử lúc này không tiếp tục ríu rít.
Tuy rằng Mạc Vân Quả cảm thấy kỳ quái, nhưng cũng không hỏi gì.
Đoàn Tử bay đến trước mặt Mạc Vân Quả, dùng toàn bộ thân mình đụng vào khuôn mặt Mạc Vân Quả, đồng thời nghiêm túc nói: "Hắc! Tiểu tử làm không tồi!"
Mạc Vân Quả:......
Đoàn Tử: Σ(°△°|||)︴ sao phản ứng lại không giống a! Ký chủ không phải nên đáp lại nó là "Hắc! Huynh đệ ngươi cũng làm không tồi" sao! Tư liệu trong trò chơi kia lừa nó! Nó không bao giờ tin tưởng nữa!
Đoàn Tử lần này tiến vào trong trò chơi, lấy ra một lượng lớn tư liệu trò chơi, thậm chí bao gồm cả các loại nghiên cứu về đầu não, cho nên mới có tình huống như vừa rồi.
Đoàn Tử thấy Mạc Vân Quả không nói lời nào, cũng cảm thấy không có ý tứ.
Nó bay lại gần Mạc Vân Quả, hai tay mũm mĩm khoanh trước ngực, nghiêm túc nói: "Ký chủ, kiểm tra đo lường cho thấy trạng thái tinh thần của ngươi không tồi, hiện tại có muốn mở phát sóng trực tiếp lần tiếp theo không?"
Mạc Vân Quả gật đầu, cô cũng không thấy có gì không khỏe, tiếp tục phát sóng lần tiếp theo cũng là ý kiến không tồi.
Đang lúc Đoàn Tử chuẩn bị truyền tống, đột nhiên thân thể Mạc Vân Quả cứng đờ, sau đó thẳng thừng nhìn Đoàn Tử hỏi: "Đoàn Tử, ta......"
Đoàn Tử:?
"Hoàng kim trong túi vật phẩm của ta, cùng những vật màu vàng ngươi có mang về không?"
Đoàn Tử: Σ(°△°|||)︴!
"Đó là vật phẩm thuộc về trò chơi, hệ thống vô pháp thu về." Đoàn Tử nghiêm túc nói.
Mạc Vân Quả: 〒▽〒
Cô vươn một bàn tay, nghe kĩ giọng nói còn có một chút run rẩy, cô chọc chọc bụng Đoàn Tử nói: "Tiếp theo, nhớ phải nhắc ta cho vào không gian hệ thống."
Đoàn Tử có thể cảm giác được tay kí chủ nhà mình đang run rẩy, nó có chút không hiểu, đây là thương tâm? Vẫn loại cảm tình gì?
Nhưng nếu Mạc Vân Quả nói như vậy, nó đương nhiên sẽ đồng ý, còn việc có làm được hay không, lại là một chuyện khác.
Mạc Vân Quả thấy Đoàn Tử gật gật đầu, lúc này mới thu hồi tay.
Lúc này đây, cô có thể cảm nhận rõ ràng được trái tim mình đang nhỏ máu, nhiều hoàng kim như vậy, nhiều đồ màu vàng mà mình yêu nhất! Thế mà lại quên cầm!
Mạc Vân Quả cảm nhận được ba ngàn thế giới đối với cô có ác ý!
"Ký chủ, hiện tại tiến hành truyền tống?" Đoàn Tử hỏi.
Mạc Vân Quả sống không còn gì luyến tiếc gật gật đầu, cái gì cũng không có nói, chỉ có thể từ trong thân thể cô đang run nhẹ có thể thấy được đến tột cùng cô có bao nhiêu đau lòng.
Đoàn Tử thấy ký chủ gật đầu đáp ứng, trực tiếp bắt đầu truyền tống, đồng thời mở ra lần phát sóng tiếp theo.
Lúc này, Mạc Vân Quả tỉnh lại trên một giường cực kì xa hoa.
Trong nháy mắt khi cô mở mắt ra, Mạc Vân Quả liền bị màu hồng nhạt làm hoa cả mắt, giờ khắc này, cô tưởng chính là: Thay đổi thay đổi! Toàn bộ đổi thành màu vàng!
"Tiểu thư, ngài tỉnh, nên đi công ty."
Giọng nói thuần hậu ở bên tai vang lên, Mạc Vân Quả ngồi dậy nhìn người đứng ở đuôi giường, thân mặc áo bành tô, tóc bị búi về phía sau, nửa cong eo, một bộ dáng cung kính.
Mạc Vân Quả nhìn giường to như vậy, nghĩ nên từ nơi nào đi xuống, luôn cảm thấy cho dù cô đi xuống từ nơi nào cũng phải lăn vài vòng......
Quản gia thấy hôm nay tiểu thư có chút kỳ quái, nhưng hắn là người làm, cũng không có quyền hỏi.
Hắn nửa cong eo, chờ đợi chỉ thị.
Mạc Vân Quả nhìn giường to dưới thân, quyết định vẫn nên xuống từ đuôi giường đi.
Sau đó chỉ thấy cô nằm xuống tới, lăn a lăn, lại lăn a lăn, sau đó lăn đến trước mặt quản gia.
- ------
Edit: Đọc cái tiêu đề thật chờ mong mà...:))
Bởi vì nhiệm vụ lần này cũng không tiêu hao nhiều tinh lực của Mạc Vân Quả, cho nên khi trở lại trong không gian trạng thái của cô vô cùng tốt.
Đương nhiên, mấu chốt nhất đó là, Đoàn Tử lúc này không tiếp tục ríu rít.
Tuy rằng Mạc Vân Quả cảm thấy kỳ quái, nhưng cũng không hỏi gì.
Đoàn Tử bay đến trước mặt Mạc Vân Quả, dùng toàn bộ thân mình đụng vào khuôn mặt Mạc Vân Quả, đồng thời nghiêm túc nói: "Hắc! Tiểu tử làm không tồi!"
Mạc Vân Quả:......
Đoàn Tử: Σ(°△°|||)︴ sao phản ứng lại không giống a! Ký chủ không phải nên đáp lại nó là "Hắc! Huynh đệ ngươi cũng làm không tồi" sao! Tư liệu trong trò chơi kia lừa nó! Nó không bao giờ tin tưởng nữa!
Đoàn Tử lần này tiến vào trong trò chơi, lấy ra một lượng lớn tư liệu trò chơi, thậm chí bao gồm cả các loại nghiên cứu về đầu não, cho nên mới có tình huống như vừa rồi.
Đoàn Tử thấy Mạc Vân Quả không nói lời nào, cũng cảm thấy không có ý tứ.
Nó bay lại gần Mạc Vân Quả, hai tay mũm mĩm khoanh trước ngực, nghiêm túc nói: "Ký chủ, kiểm tra đo lường cho thấy trạng thái tinh thần của ngươi không tồi, hiện tại có muốn mở phát sóng trực tiếp lần tiếp theo không?"
Mạc Vân Quả gật đầu, cô cũng không thấy có gì không khỏe, tiếp tục phát sóng lần tiếp theo cũng là ý kiến không tồi.
Đang lúc Đoàn Tử chuẩn bị truyền tống, đột nhiên thân thể Mạc Vân Quả cứng đờ, sau đó thẳng thừng nhìn Đoàn Tử hỏi: "Đoàn Tử, ta......"
Đoàn Tử:?
"Hoàng kim trong túi vật phẩm của ta, cùng những vật màu vàng ngươi có mang về không?"
Đoàn Tử: Σ(°△°|||)︴!
"Đó là vật phẩm thuộc về trò chơi, hệ thống vô pháp thu về." Đoàn Tử nghiêm túc nói.
Mạc Vân Quả: 〒▽〒
Cô vươn một bàn tay, nghe kĩ giọng nói còn có một chút run rẩy, cô chọc chọc bụng Đoàn Tử nói: "Tiếp theo, nhớ phải nhắc ta cho vào không gian hệ thống."
Đoàn Tử có thể cảm giác được tay kí chủ nhà mình đang run rẩy, nó có chút không hiểu, đây là thương tâm? Vẫn loại cảm tình gì?
Nhưng nếu Mạc Vân Quả nói như vậy, nó đương nhiên sẽ đồng ý, còn việc có làm được hay không, lại là một chuyện khác.
Mạc Vân Quả thấy Đoàn Tử gật gật đầu, lúc này mới thu hồi tay.
Lúc này đây, cô có thể cảm nhận rõ ràng được trái tim mình đang nhỏ máu, nhiều hoàng kim như vậy, nhiều đồ màu vàng mà mình yêu nhất! Thế mà lại quên cầm!
Mạc Vân Quả cảm nhận được ba ngàn thế giới đối với cô có ác ý!
"Ký chủ, hiện tại tiến hành truyền tống?" Đoàn Tử hỏi.
Mạc Vân Quả sống không còn gì luyến tiếc gật gật đầu, cái gì cũng không có nói, chỉ có thể từ trong thân thể cô đang run nhẹ có thể thấy được đến tột cùng cô có bao nhiêu đau lòng.
Đoàn Tử thấy ký chủ gật đầu đáp ứng, trực tiếp bắt đầu truyền tống, đồng thời mở ra lần phát sóng tiếp theo.
Lúc này, Mạc Vân Quả tỉnh lại trên một giường cực kì xa hoa.
Trong nháy mắt khi cô mở mắt ra, Mạc Vân Quả liền bị màu hồng nhạt làm hoa cả mắt, giờ khắc này, cô tưởng chính là: Thay đổi thay đổi! Toàn bộ đổi thành màu vàng!
"Tiểu thư, ngài tỉnh, nên đi công ty."
Giọng nói thuần hậu ở bên tai vang lên, Mạc Vân Quả ngồi dậy nhìn người đứng ở đuôi giường, thân mặc áo bành tô, tóc bị búi về phía sau, nửa cong eo, một bộ dáng cung kính.
Mạc Vân Quả nhìn giường to như vậy, nghĩ nên từ nơi nào đi xuống, luôn cảm thấy cho dù cô đi xuống từ nơi nào cũng phải lăn vài vòng......
Quản gia thấy hôm nay tiểu thư có chút kỳ quái, nhưng hắn là người làm, cũng không có quyền hỏi.
Hắn nửa cong eo, chờ đợi chỉ thị.
Mạc Vân Quả nhìn giường to dưới thân, quyết định vẫn nên xuống từ đuôi giường đi.
Sau đó chỉ thấy cô nằm xuống tới, lăn a lăn, lại lăn a lăn, sau đó lăn đến trước mặt quản gia.
- ------
Edit: Đọc cái tiêu đề thật chờ mong mà...:))
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.