Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng
Chương 189
Giáng Hàm
31/07/2019
Edit: Linhlady
Nhưng mà còn không chờ Mạc Vân Quả phản ứng lại, nàng đã bị một người túm cổ Áo kéo dậy.
"Tấm tắc ~ xem dáng vẻ của đứa bé này xem, rõ ràng do thiếu dinh dưỡng nha!"
Nhắc tới Mạc Vân Quả người kia nhìn từ trên xuống dưới Mạc Vân Quả nói, đây là một người cao to vạm vỡ.
"Nơi nghèo nàn như thế này, có thể nuôi sống nó đã không tồi rồi!" Một giọng nói khác vang lên, đây là một người nho nhã nhìn không khác gì thư sinh, nếu như xem nhẹ thanh kiếm nhuộm.máu trong tay hắn......
" Đứa bé này làm sao bây giờ? Giết?" Người vạm vỡ nói.
Mạc Vân Quả nghe được chữ " giết ", đôi mắt chớp chớp, nàng trở tay bắt lấy tay người vạm vỡ, bằng vào tiểu xảo thân thể, một cái nhảy nhảy xuống dưới, đồng thời đem người vạm vỡ lược quật ngã trên mặt đất.
Người nho nhã kia đứng một bên quan sát, thấy như vậy nở nụ cười, thú vị.
Người vạm vỡ bị quật ngã trên mặt đất, sau đó lập tức xoay người lên, hắn cúi đầu nhìn Mạc Vân Quả gầy yếu, khóe miệng hiện ra một nụ cười tàn nhẫn, có điểm ý tứ.
Hắn lui về phía sau một bước, đôi tay nắm chặt, làm ra tư thế công kích.
Người kia thấy vậy, biết hắn lại nổi lên lòng hiếu thắng, hắn ta sáng suốt lui về phía sau.
Trên mặt Mạc Vân Quả còn dính vài vết máu, nhìn qua có vài phần khủng bố.
Nhưng mà Mạc Vân Quả như vậy, lại khơi dậy hứng thú của hắn. Ngược trong lòng, hắn liếm liếm môi, trong mắt tràn đầy hứng thú.
Chỉ thấy lui về một phía, hung hăn xông về phía Mạc Vân Quả.
Mạc Vân Quả nâng tay phải lên, ổn định thân thể tiếp được tay người vạm vỡ.
Nhưng mà sức lực của người này quá lớn, Mạc Vân Quả không thể không lui về phía sau một bước chống đỡ thân thể của mình.
Một màn này xem trong mắt người nho nhã kia, lại dị thường kinh ngạc, hắt ta biết tiểu gia hoả này có bao nhiêu sức lực......
Người vạm vỡ đối với chuyện Mạc Vân Quả có thể tiếp được tay của hắn, cũng có một ít kinh ngạc, nhưng mà cũng bởi vì như vậy, hắn đối với Mạc Vân Quả càng tò mò hơn.
Hắn rút ra tay phải về, sau đó vung tay trái lên.
Lần này hắn sử dụng tám phần sức lực.
Mạc Vân Quả vẫn như cũ dùng tay phải tiếp được nắm tay hắn, bàn tay cùng nắm tay khi chạm vào, phát ra một tiếng thật lớn, cùng lúc đó, Mạc Vân Quả có thể rõ ràng cảm giác được, tay phải của nàng gãy xương......
Người vạm vỡ chỉ cảm thấy tay trái của mình tê dại, hắn nhìn Mạc Vân Quả ánh mắt sâu thẳm một phần, thật là có ý tứ, có ý tứ......
"Tiểu oa nhi, sức lực của ngươi không tầm thường, chỉ tiếc......"
Người vạm vỡ tạm dừng một chút, mới tiếp tục nói: "Ai bảo ngươi là người của thôn này đây?"
Nói xong câu đó, tay phải người vạm vỡ hung hăng hạ xuống vị trí đầu của Mạc Vân Quả, lúc này đây, hắn dùng mười phần sức lực.
Nếu một bàn tay này nện xuống tới, đầu Mạc Vân Quả nở hoa là chuyện không ngoài ý muốn.
Ngay ở lúc ngàn cân treo sợi tóc, cuối cùng có một người đạp bay người vạm vỡ, ngăn cản thủ đoạn của hắn ta, khiến hắn ta nện xuống đất, mặt đất cũng lún xuống một hố lớn.
Nho nhã người nhìn thấy chiêu thức này, vội vã đi đỡ người vạm vỡ, đồng thời bảo vệ Mạc Vân Quả.
"A a a a! Cuối cùng không có tới muộn ~" một thanh âm phù hoa từ nơi xa truyền đến, Mạc Vân Quả chỉ nhìn thấy vệt sáng lướt qua, sau đó trước mặt cô xuất hiện một người.
"Tiểu Quả Quả ~" thanh âm càng thêm nhộn nhạo ở bên tai Mạc Vân Quả vang lên, Mạc Vân Quả nghiêng đầu, luôn cảm thấy thanh âm này có vài phần quen thuộc.
- ------
Edit: Ahaha, mọi người đoán xem là ai? Là ai a? ⊙▽⊙
Nhưng mà còn không chờ Mạc Vân Quả phản ứng lại, nàng đã bị một người túm cổ Áo kéo dậy.
"Tấm tắc ~ xem dáng vẻ của đứa bé này xem, rõ ràng do thiếu dinh dưỡng nha!"
Nhắc tới Mạc Vân Quả người kia nhìn từ trên xuống dưới Mạc Vân Quả nói, đây là một người cao to vạm vỡ.
"Nơi nghèo nàn như thế này, có thể nuôi sống nó đã không tồi rồi!" Một giọng nói khác vang lên, đây là một người nho nhã nhìn không khác gì thư sinh, nếu như xem nhẹ thanh kiếm nhuộm.máu trong tay hắn......
" Đứa bé này làm sao bây giờ? Giết?" Người vạm vỡ nói.
Mạc Vân Quả nghe được chữ " giết ", đôi mắt chớp chớp, nàng trở tay bắt lấy tay người vạm vỡ, bằng vào tiểu xảo thân thể, một cái nhảy nhảy xuống dưới, đồng thời đem người vạm vỡ lược quật ngã trên mặt đất.
Người nho nhã kia đứng một bên quan sát, thấy như vậy nở nụ cười, thú vị.
Người vạm vỡ bị quật ngã trên mặt đất, sau đó lập tức xoay người lên, hắn cúi đầu nhìn Mạc Vân Quả gầy yếu, khóe miệng hiện ra một nụ cười tàn nhẫn, có điểm ý tứ.
Hắn lui về phía sau một bước, đôi tay nắm chặt, làm ra tư thế công kích.
Người kia thấy vậy, biết hắn lại nổi lên lòng hiếu thắng, hắn ta sáng suốt lui về phía sau.
Trên mặt Mạc Vân Quả còn dính vài vết máu, nhìn qua có vài phần khủng bố.
Nhưng mà Mạc Vân Quả như vậy, lại khơi dậy hứng thú của hắn. Ngược trong lòng, hắn liếm liếm môi, trong mắt tràn đầy hứng thú.
Chỉ thấy lui về một phía, hung hăn xông về phía Mạc Vân Quả.
Mạc Vân Quả nâng tay phải lên, ổn định thân thể tiếp được tay người vạm vỡ.
Nhưng mà sức lực của người này quá lớn, Mạc Vân Quả không thể không lui về phía sau một bước chống đỡ thân thể của mình.
Một màn này xem trong mắt người nho nhã kia, lại dị thường kinh ngạc, hắt ta biết tiểu gia hoả này có bao nhiêu sức lực......
Người vạm vỡ đối với chuyện Mạc Vân Quả có thể tiếp được tay của hắn, cũng có một ít kinh ngạc, nhưng mà cũng bởi vì như vậy, hắn đối với Mạc Vân Quả càng tò mò hơn.
Hắn rút ra tay phải về, sau đó vung tay trái lên.
Lần này hắn sử dụng tám phần sức lực.
Mạc Vân Quả vẫn như cũ dùng tay phải tiếp được nắm tay hắn, bàn tay cùng nắm tay khi chạm vào, phát ra một tiếng thật lớn, cùng lúc đó, Mạc Vân Quả có thể rõ ràng cảm giác được, tay phải của nàng gãy xương......
Người vạm vỡ chỉ cảm thấy tay trái của mình tê dại, hắn nhìn Mạc Vân Quả ánh mắt sâu thẳm một phần, thật là có ý tứ, có ý tứ......
"Tiểu oa nhi, sức lực của ngươi không tầm thường, chỉ tiếc......"
Người vạm vỡ tạm dừng một chút, mới tiếp tục nói: "Ai bảo ngươi là người của thôn này đây?"
Nói xong câu đó, tay phải người vạm vỡ hung hăng hạ xuống vị trí đầu của Mạc Vân Quả, lúc này đây, hắn dùng mười phần sức lực.
Nếu một bàn tay này nện xuống tới, đầu Mạc Vân Quả nở hoa là chuyện không ngoài ý muốn.
Ngay ở lúc ngàn cân treo sợi tóc, cuối cùng có một người đạp bay người vạm vỡ, ngăn cản thủ đoạn của hắn ta, khiến hắn ta nện xuống đất, mặt đất cũng lún xuống một hố lớn.
Nho nhã người nhìn thấy chiêu thức này, vội vã đi đỡ người vạm vỡ, đồng thời bảo vệ Mạc Vân Quả.
"A a a a! Cuối cùng không có tới muộn ~" một thanh âm phù hoa từ nơi xa truyền đến, Mạc Vân Quả chỉ nhìn thấy vệt sáng lướt qua, sau đó trước mặt cô xuất hiện một người.
"Tiểu Quả Quả ~" thanh âm càng thêm nhộn nhạo ở bên tai Mạc Vân Quả vang lên, Mạc Vân Quả nghiêng đầu, luôn cảm thấy thanh âm này có vài phần quen thuộc.
- ------
Edit: Ahaha, mọi người đoán xem là ai? Là ai a? ⊙▽⊙
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.