Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng
Chương 233
Giáng Hàm
31/07/2019
Edit:Linhlady
Mạc Vân Quả cũng không biết phòng phát sóng trực tiếp xảy ra chuyện gì, cô thu máu vào trong không gian sau đó đứng dậy.
Cô còn nhớ nhiệm vụ của cô, cùng thực vật đại chiến một trăm hiệp, cô muốn đi hoàn thành nó, đây là nhiệm vụ thuộc về cô.
Phía trước đi theo Đại vương cùng Vương trung vương, Đoàn Tử tính toán chiến đấu được 80 hiệp, bởi vì Đại vương luôn thực thích lôi kéo cô đi ra ngoài chiến đấu, mỹ danh là đi rèn luyện thực chất là đi ăn đậu Hà Lan.
Buổi sáng một lần, buổi chiều một lần, có đôi khi nghỉ ngơi một hồi sẽ đi ra ngoài, tiếp tục chiến đấu.
Đến lúc này tính ra, thời gian hơn một tháng, cũng được 80 lần.
Mà còn lại 20 lần, một mình cô sẽ chiến đấu.
Mạc Vân Quả giật giật thân thể, xương cốt phát ra thanh âm kẽo kẹt thanh thúy.
Bởi vì Đại vương cùng Vương trung vương hấp thu năng lượng để lại trong cơ thể cô một lượng lớn tạp chất, cho nên thân thể cô vô cùng yếu ớt, còn yếu hơn thân thể này lúc trước nữa.
Mạc Vân Quả không biết thân thể này còn có thể chống đỡ bao lâu, cho nên cô chỉ có thể dùng tốc độ nhanh nhất để chiến đấu.
Mạc Vân Quả cứ theo lẽ thường xông vào đằng trước, chỉ là lúc này, không còn có cương thi lôi kéo cô.
Mạc Vân Quả một tay đập cây đậu Hà Lan, lại bị đậu Hà Lan lập tức đánh trúng cổ tay, xương tay lập tức vỡ nát, tay cô cũng bị phế.
Mạc Vân Quả đem tay bị phế để sau người, tiếp tục dùng một cái tay khác công kích đậu Hà Lan.
Còn không kịp tới gần đậu Hà Lan, đã bị bom anh đào lập tức nổ tung.
Mạc Vân Quả cảm giác thân thể của mình lập tức đứt gãy rất nhiều xương cốt, cô biết, hiện tại mình không thích hợp chiến đấu.
Mạc Vân Quả lui về chiến trường, sau đó hỏi Đoàn Tử một chút hiện tại số lần chiến đấu là bao nhiêu, là 81.
Cô cũng đại khái đoán được Đoàn Tử đếm hết phương thức, chỉ cần cô bị thương trở về, mới tính một lần.
Mạc Vân Quả nằm ở nơi đó, tùy ý để thân thể chậm rãi chữa trị.
Cô biết, chỉ cần một đêm, ngoại thương của cô có thể khôi phục như lúc ban đầu, đây là quy tắc của thế giới này.
Trời dần dần đen, Mạc Vân Quả nhắm mắt lại, nhìn như đã ngủ say.
Phòng phát sóng trực tiếp cứ theo lẽ thường đóng cửa, Đoàn Tử nhìn số người nhấn chú ý lưu kênh ít đến đáng thương, thở dài một hơi.
Không biết lỗi ở nơi nào?
Đương nhiên Đoàn Tử sẽ không biết được suy nghĩ của những người đó, nó ngay từ đầu cũng cũng không không hiểu được vì sao có hệ thống phát sóng trự tiếp, chỉ có thể nói, Mạc Vân Quả là đặc biệt.
Ngày hôm sau, Mạc Vân Quả vẫn như cũ đi ra ngoài chiến đấu, sau đó bị thương trở về, sau đó tiếp tục chờ đợi thân thể chữa trị, chiến đấu chữa trị, đây cũng là sinh hoạt gần đây của cô.
Mà hôm sau, số lần chiến đấu cũng đạt đến mốc 100 lần, cái này cũng có ý nghĩa, nhiệm vụ của Mạc Vân Quả hoàn thành.
"Đinh! Nhiệm vụ hoàn thành, xin hỏi bắt đầu truyền tống hay không?"
Mạc Vân Quả nhìn nơi lần đầu tiên cô tỉnh lại, lại nhìn nhìn nơi Tô Chi Cảnh rời đi, gật gật đầu.
Mà một khắc này, bộ dáng cương thi của cô, lập tức khôi phục thành dáng vẻ như trước, cặp mắt kia vẫn như lúc ban đầu chưa từng thay đổi.
"A a a! Tiểu Quả Quả!"
"Thật tốt! Tiểu Quả Quả vẫn như cũ vẫn là tiểu Quả Quả kia!"
"Tiểu Quả Quả! Ta mặc kệ ta mặc kệ! Từ đây về sau, ta chính fan não tàn của ngươi! Đặc biệt là cái loại não tàn này!"
"Tiểu Quả Quả, thật tốt, ngươi vẫn như cũ vẫn là ngươi trước kia......"
"Thật tốt......"
Một số ít người còn ở lại trong phòng phát sóng cảm khái, bọn họ làm sao sẽ cho rằng, tiểu Quả Quả thay đổi đâu?
Câu "Vì sao?" kia, hẳn là tiểu Quả Quả không hiểu cách làm của Tô Chi Cảnh đi?
Mà bọn họ, còn lại tự nhận là đó là tiểu Quả Quả bất mãn với Tô Chi Cảnh cách làm, đó là bắt đầu ghen ghét cùng hận ý.
Bọn họ làm sao có thể ngốc ngốc như vậy? Bọn họ làm sao có thể phỏng đoán nội tâm của tiểu Quả Quả? Bọn họ làm sao có thể dùng tâm tính ý đồ sớm đã duyệt tẫn tang thương của mình hiểu được tâm tư của tiểu Quả Quả đây?
Phòng phát sóng trực tiếp có khóc, có cười, có chút dở khóc dở cười, nhưng đều không ngoại lệ, tại đây một khắc này, bọn họ trở thành fan não tàn của Mạc Vân Quả, trở thành lực lượng không thể thiếu ngày sau của cô.
Giờ khắc này, phòng phát sóng trực tiếp cực kỳ nhất trí.
Thật tốt, ngươi vẫn như cũ là tiểu Quả Quả của chúng ta......
Thật tốt, ta đã duyệt tẫn nhân gian thất cách*, ngươi vẫn ngây thơ lòng mang ấm áp......
- ------
*Nhân gian thất cách (人間失格, Ningen Shikkaku, nghĩa đen: Mất tư cách làm người)
Mạc Vân Quả cũng không biết phòng phát sóng trực tiếp xảy ra chuyện gì, cô thu máu vào trong không gian sau đó đứng dậy.
Cô còn nhớ nhiệm vụ của cô, cùng thực vật đại chiến một trăm hiệp, cô muốn đi hoàn thành nó, đây là nhiệm vụ thuộc về cô.
Phía trước đi theo Đại vương cùng Vương trung vương, Đoàn Tử tính toán chiến đấu được 80 hiệp, bởi vì Đại vương luôn thực thích lôi kéo cô đi ra ngoài chiến đấu, mỹ danh là đi rèn luyện thực chất là đi ăn đậu Hà Lan.
Buổi sáng một lần, buổi chiều một lần, có đôi khi nghỉ ngơi một hồi sẽ đi ra ngoài, tiếp tục chiến đấu.
Đến lúc này tính ra, thời gian hơn một tháng, cũng được 80 lần.
Mà còn lại 20 lần, một mình cô sẽ chiến đấu.
Mạc Vân Quả giật giật thân thể, xương cốt phát ra thanh âm kẽo kẹt thanh thúy.
Bởi vì Đại vương cùng Vương trung vương hấp thu năng lượng để lại trong cơ thể cô một lượng lớn tạp chất, cho nên thân thể cô vô cùng yếu ớt, còn yếu hơn thân thể này lúc trước nữa.
Mạc Vân Quả không biết thân thể này còn có thể chống đỡ bao lâu, cho nên cô chỉ có thể dùng tốc độ nhanh nhất để chiến đấu.
Mạc Vân Quả cứ theo lẽ thường xông vào đằng trước, chỉ là lúc này, không còn có cương thi lôi kéo cô.
Mạc Vân Quả một tay đập cây đậu Hà Lan, lại bị đậu Hà Lan lập tức đánh trúng cổ tay, xương tay lập tức vỡ nát, tay cô cũng bị phế.
Mạc Vân Quả đem tay bị phế để sau người, tiếp tục dùng một cái tay khác công kích đậu Hà Lan.
Còn không kịp tới gần đậu Hà Lan, đã bị bom anh đào lập tức nổ tung.
Mạc Vân Quả cảm giác thân thể của mình lập tức đứt gãy rất nhiều xương cốt, cô biết, hiện tại mình không thích hợp chiến đấu.
Mạc Vân Quả lui về chiến trường, sau đó hỏi Đoàn Tử một chút hiện tại số lần chiến đấu là bao nhiêu, là 81.
Cô cũng đại khái đoán được Đoàn Tử đếm hết phương thức, chỉ cần cô bị thương trở về, mới tính một lần.
Mạc Vân Quả nằm ở nơi đó, tùy ý để thân thể chậm rãi chữa trị.
Cô biết, chỉ cần một đêm, ngoại thương của cô có thể khôi phục như lúc ban đầu, đây là quy tắc của thế giới này.
Trời dần dần đen, Mạc Vân Quả nhắm mắt lại, nhìn như đã ngủ say.
Phòng phát sóng trực tiếp cứ theo lẽ thường đóng cửa, Đoàn Tử nhìn số người nhấn chú ý lưu kênh ít đến đáng thương, thở dài một hơi.
Không biết lỗi ở nơi nào?
Đương nhiên Đoàn Tử sẽ không biết được suy nghĩ của những người đó, nó ngay từ đầu cũng cũng không không hiểu được vì sao có hệ thống phát sóng trự tiếp, chỉ có thể nói, Mạc Vân Quả là đặc biệt.
Ngày hôm sau, Mạc Vân Quả vẫn như cũ đi ra ngoài chiến đấu, sau đó bị thương trở về, sau đó tiếp tục chờ đợi thân thể chữa trị, chiến đấu chữa trị, đây cũng là sinh hoạt gần đây của cô.
Mà hôm sau, số lần chiến đấu cũng đạt đến mốc 100 lần, cái này cũng có ý nghĩa, nhiệm vụ của Mạc Vân Quả hoàn thành.
"Đinh! Nhiệm vụ hoàn thành, xin hỏi bắt đầu truyền tống hay không?"
Mạc Vân Quả nhìn nơi lần đầu tiên cô tỉnh lại, lại nhìn nhìn nơi Tô Chi Cảnh rời đi, gật gật đầu.
Mà một khắc này, bộ dáng cương thi của cô, lập tức khôi phục thành dáng vẻ như trước, cặp mắt kia vẫn như lúc ban đầu chưa từng thay đổi.
"A a a! Tiểu Quả Quả!"
"Thật tốt! Tiểu Quả Quả vẫn như cũ vẫn là tiểu Quả Quả kia!"
"Tiểu Quả Quả! Ta mặc kệ ta mặc kệ! Từ đây về sau, ta chính fan não tàn của ngươi! Đặc biệt là cái loại não tàn này!"
"Tiểu Quả Quả, thật tốt, ngươi vẫn như cũ vẫn là ngươi trước kia......"
"Thật tốt......"
Một số ít người còn ở lại trong phòng phát sóng cảm khái, bọn họ làm sao sẽ cho rằng, tiểu Quả Quả thay đổi đâu?
Câu "Vì sao?" kia, hẳn là tiểu Quả Quả không hiểu cách làm của Tô Chi Cảnh đi?
Mà bọn họ, còn lại tự nhận là đó là tiểu Quả Quả bất mãn với Tô Chi Cảnh cách làm, đó là bắt đầu ghen ghét cùng hận ý.
Bọn họ làm sao có thể ngốc ngốc như vậy? Bọn họ làm sao có thể phỏng đoán nội tâm của tiểu Quả Quả? Bọn họ làm sao có thể dùng tâm tính ý đồ sớm đã duyệt tẫn tang thương của mình hiểu được tâm tư của tiểu Quả Quả đây?
Phòng phát sóng trực tiếp có khóc, có cười, có chút dở khóc dở cười, nhưng đều không ngoại lệ, tại đây một khắc này, bọn họ trở thành fan não tàn của Mạc Vân Quả, trở thành lực lượng không thể thiếu ngày sau của cô.
Giờ khắc này, phòng phát sóng trực tiếp cực kỳ nhất trí.
Thật tốt, ngươi vẫn như cũ là tiểu Quả Quả của chúng ta......
Thật tốt, ta đã duyệt tẫn nhân gian thất cách*, ngươi vẫn ngây thơ lòng mang ấm áp......
- ------
*Nhân gian thất cách (人間失格, Ningen Shikkaku, nghĩa đen: Mất tư cách làm người)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.