Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng
Chương 504
Giáng Hàm
28/04/2020
Edit: Linhlady
Ánh mắt Mạc Vân Quả sáng lên, nghĩ lời này hẳn là Lăng Khanh An không nói dối, ngưng chờ thật lâu không có âm thanh nhắc nhở vang lên.
Suy nghĩ đầu tiên của Mạc Vân Quả đó là: Kẻ lừa đảo!
Suy nghĩ thứ hai của cô đó là: Thế mà lại ăn vụng!
Đương nhiên Lăng Khanh An không biết được suy nghĩ của Mạc Vân Quả, trên thực tế, mỗi buổi sáng thức dậy, hắn sẽ tự pha cho mình một ly yến mạch, vừa uống vừa thuận tiên xem tin tức trên mạng.
Hắn luôn luôn ăn rất ít, một ly yến mạch đó xem như là bữa sáng.
Nói ra câu nói kia, chỉ là theo bản năng muốn gạt người mà thôi, ừm……
Biểu tình của người mẹ tiện nghi kia của hắn rất có ý tứ.
Tuy rằng trên mặt Mạc Vân Quả vẫn như cũ biểu cảm lạnh lẽo, nhưng Lăng Khanh An lại nhìn ra chút ủy khuất.
Tuy rằng không biết Mạc Vân Quả vì sao lại ủy khuất, hắn buồn cười đu qua ngồi xuống, cầm lấy một cái bánh mì lên gặm.
Mạc Vân Quả:…… Ăn qua còn đoạt ăn của ta!
Mạc Vân Quả sâu sắc cảm thấy, Lăng Khanh An có độc!
Ăn xong bữa sáng lúc sau, dựa theo lẽ thường mà nói, làm một học sinh cao trung, về lý nên đi học.
Vì thế Lăng Khanh An liền thuận thế nói: “Con đi học.”
Mạc Vân Quả:……
Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua Lăng Khanh An vừa đứng dậy, nhẹ giọng nói: “Hôm nay thứ bảy, trường học không học.”
Lăng Khanh An:……
Lăng Khanh An trăm triệu lần không nghĩ tới, hắn thế mà lại xem nhẹ điểm này!
Tuy rằng lờu nói dối bị chọc thủng, nhưng hắn một chút xấu hổ cũng không có.
Hắn thuận thế ngồi xuống, làm vẻ đau lòng.
“ Mẹ, chẳng lẽ mẹ đã quên mất sao? Mẹ có báo cho con một khoá hoic violon, hôm nay, con đi là học khoá này.”
Lăng Khanh An nói, còn lấy ánh mắt trộm ngắm Mạc Vân Quả, dáng vẻ ủy khuất lại làm vẻ ta đây.
Mạc Vân Quả:……
Mạc Vân Quả suy nghĩ một chút, hình như có chuyện như vậy, trong bối cảnh chuyện xưa có nói, cái này Lăng Khanh An học có mấy tiết mà thôi.
“Cậu nói dối.”
Mạc Vân Quả nói trắng ra, lại không nói rõ chứng cứ.
Lần này, Lăng Khanh An có vẻ càng thêm ủy khuất.
“Mẹ không tin con sao? Ai, cũng là, mẹ chỉ tin lời người đàn ông kia nói.”
Lăng Khanh An cũng không giải thích, trực tiếp đem bát nước bẩn hắt lên người đàn ông khác.
Mạc Vân Quả:……
Lăng Khanh An thấy Mạc Vân Quả không nói gì, tròng mắt chuyển động, liếm liếm môi, tiếp tục nói: “ Hôm nay mẹ lại muốn đi tìm người đàn ông kia? Cũng đúng, mẹ thích hắn còn nhiều hơn thích con.”
“Đinh! Tiến độ nhiệm vụ đạt 20%.”
Âm thanh Đoàn Tử nhắc nhở lập tức vang lên, Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua Lăng Khanh An, gật gật đầu, những lời này lại nói thật.
Vì thế cô vô cùng vừa lòng gật đầu, lại gật đầu, rất tốt, tiến độ nhiệm vụ lại tăng lên!
Lăng Khanh An nhìn đến thấy Mạc Vân Quả gật đầu, trong mắt xẹt qua một tia u quang, giây lát biến mất.
Theo sau, hắn đứng lên, ôm ngực lui về phía sau một bước.
“Mẹ cứ việc đi tìm người đàn ông kia đi, con đi học.”
Nói xong câu đó, hắn cũng mặc kệ Mạc Vân Quả phản ứng ra sao, trực tiếp lao ra ngoài.
Mạc Vân Quả:……
Mạc Vân Quả cũng không biết Lăng Khanh An đi làm cái gì, nghĩ đến chắc hẳn không phải đi học.
Lúc này, tâm tình Mạc Vân Quả thực không tồi, dù sao tiến độ nhiệm vụ cũng tăng lên 10%, quả thật đáng mừng!
“Oa! Cái tên Lăng Khanh An này, phương pháp giả bộ ủy khuất này dùng đến nhuần nhuyễn!”
“Nếu không phải biết hắn là một kẻ lừa đảo, ta liền thật sự tin!”
“Ta chỉ muốn nói, cho dù biết hắn là kẻ lừa đảo, ta còn không khống chế được đồng tình với hắn, hu hu hu hu…… Ta có phải hết thuốc chữa rồi không?”
Ánh mắt Mạc Vân Quả sáng lên, nghĩ lời này hẳn là Lăng Khanh An không nói dối, ngưng chờ thật lâu không có âm thanh nhắc nhở vang lên.
Suy nghĩ đầu tiên của Mạc Vân Quả đó là: Kẻ lừa đảo!
Suy nghĩ thứ hai của cô đó là: Thế mà lại ăn vụng!
Đương nhiên Lăng Khanh An không biết được suy nghĩ của Mạc Vân Quả, trên thực tế, mỗi buổi sáng thức dậy, hắn sẽ tự pha cho mình một ly yến mạch, vừa uống vừa thuận tiên xem tin tức trên mạng.
Hắn luôn luôn ăn rất ít, một ly yến mạch đó xem như là bữa sáng.
Nói ra câu nói kia, chỉ là theo bản năng muốn gạt người mà thôi, ừm……
Biểu tình của người mẹ tiện nghi kia của hắn rất có ý tứ.
Tuy rằng trên mặt Mạc Vân Quả vẫn như cũ biểu cảm lạnh lẽo, nhưng Lăng Khanh An lại nhìn ra chút ủy khuất.
Tuy rằng không biết Mạc Vân Quả vì sao lại ủy khuất, hắn buồn cười đu qua ngồi xuống, cầm lấy một cái bánh mì lên gặm.
Mạc Vân Quả:…… Ăn qua còn đoạt ăn của ta!
Mạc Vân Quả sâu sắc cảm thấy, Lăng Khanh An có độc!
Ăn xong bữa sáng lúc sau, dựa theo lẽ thường mà nói, làm một học sinh cao trung, về lý nên đi học.
Vì thế Lăng Khanh An liền thuận thế nói: “Con đi học.”
Mạc Vân Quả:……
Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua Lăng Khanh An vừa đứng dậy, nhẹ giọng nói: “Hôm nay thứ bảy, trường học không học.”
Lăng Khanh An:……
Lăng Khanh An trăm triệu lần không nghĩ tới, hắn thế mà lại xem nhẹ điểm này!
Tuy rằng lờu nói dối bị chọc thủng, nhưng hắn một chút xấu hổ cũng không có.
Hắn thuận thế ngồi xuống, làm vẻ đau lòng.
“ Mẹ, chẳng lẽ mẹ đã quên mất sao? Mẹ có báo cho con một khoá hoic violon, hôm nay, con đi là học khoá này.”
Lăng Khanh An nói, còn lấy ánh mắt trộm ngắm Mạc Vân Quả, dáng vẻ ủy khuất lại làm vẻ ta đây.
Mạc Vân Quả:……
Mạc Vân Quả suy nghĩ một chút, hình như có chuyện như vậy, trong bối cảnh chuyện xưa có nói, cái này Lăng Khanh An học có mấy tiết mà thôi.
“Cậu nói dối.”
Mạc Vân Quả nói trắng ra, lại không nói rõ chứng cứ.
Lần này, Lăng Khanh An có vẻ càng thêm ủy khuất.
“Mẹ không tin con sao? Ai, cũng là, mẹ chỉ tin lời người đàn ông kia nói.”
Lăng Khanh An cũng không giải thích, trực tiếp đem bát nước bẩn hắt lên người đàn ông khác.
Mạc Vân Quả:……
Lăng Khanh An thấy Mạc Vân Quả không nói gì, tròng mắt chuyển động, liếm liếm môi, tiếp tục nói: “ Hôm nay mẹ lại muốn đi tìm người đàn ông kia? Cũng đúng, mẹ thích hắn còn nhiều hơn thích con.”
“Đinh! Tiến độ nhiệm vụ đạt 20%.”
Âm thanh Đoàn Tử nhắc nhở lập tức vang lên, Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua Lăng Khanh An, gật gật đầu, những lời này lại nói thật.
Vì thế cô vô cùng vừa lòng gật đầu, lại gật đầu, rất tốt, tiến độ nhiệm vụ lại tăng lên!
Lăng Khanh An nhìn đến thấy Mạc Vân Quả gật đầu, trong mắt xẹt qua một tia u quang, giây lát biến mất.
Theo sau, hắn đứng lên, ôm ngực lui về phía sau một bước.
“Mẹ cứ việc đi tìm người đàn ông kia đi, con đi học.”
Nói xong câu đó, hắn cũng mặc kệ Mạc Vân Quả phản ứng ra sao, trực tiếp lao ra ngoài.
Mạc Vân Quả:……
Mạc Vân Quả cũng không biết Lăng Khanh An đi làm cái gì, nghĩ đến chắc hẳn không phải đi học.
Lúc này, tâm tình Mạc Vân Quả thực không tồi, dù sao tiến độ nhiệm vụ cũng tăng lên 10%, quả thật đáng mừng!
“Oa! Cái tên Lăng Khanh An này, phương pháp giả bộ ủy khuất này dùng đến nhuần nhuyễn!”
“Nếu không phải biết hắn là một kẻ lừa đảo, ta liền thật sự tin!”
“Ta chỉ muốn nói, cho dù biết hắn là kẻ lừa đảo, ta còn không khống chế được đồng tình với hắn, hu hu hu hu…… Ta có phải hết thuốc chữa rồi không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.