Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng
Chương 511
Giáng Hàm
06/05/2020
Edit: Linhlady
Mạc Vân Quả nghe ngữ khí của Lăng Khanh An, nhìn chằm chằm nhìn hắn, giống như đang xác định xem hắn nói thật hay không.
Nhưng mà trên thực tế, căn bản không cần cô xác định, lời Lăng Khanh An nói, vốn dĩ chính là lời nói dối.
Lăng Khanh An thấy Mạc Vân Quả nhìn chằm chằm hắn, đôi mắt híp lại, trên mặt tươi cười cũng không tan đi.
“ Mẹ, về nhà đi.”
Lăng Khanh An như vậy nói, đồng thời duỗi tay ra kéo Mạc Vân Quả.
Mạc Vân Quả nhanh chóng né tránh, sau đó lập tức nhấc chân đi về nhà.
Lăng Khanh An thấy một màn như vậy cũng không giận, chỉ cảm thấy thú vị, ngay sau đó hắn cũng tăng nhanh bước chân đuổi kịp cô.
Hai người chẳng mấy chốc về đến nhà, Lăng Khanh An giống như không có việc gì để làm, từ sau khi về nhà hắn vẫn luôn ở trong phòng, cũng không biết đang làm gì.
Thời gian trôi nhanh, cũng sắp đến bữa tối, hai người lại gọi cơm hộp, sau khi ăn xong, cũng vừa lúc Mạc Vân Quả đến quán bar làm.
Lăng Khanh An mang theo Mạc Vân Quả đến quán bar, dựa theo lời hắn nói, hắn cũng có công việc ở nơi đó, chỉ là chỗ làm việc khác chỗ Mạc Vân Quả làm mà thôi.
Mạc Vân Quả đương nhiên không tin lời hắn nói, nhưng vẫn thành thật đi theo hắn đến quán bar.
Đến khi tới quán bar, Lăng Khanh An liền đem Mạc Vân Quả ném xuống, sau đó có người tới tiếp Mạc Vân Quả mang cô đi thay quần áo, toàn bộ quá trình một câu cũng không nói.
Đổi quần áo phục vụ xong, người nọ để Mạc Vân Quả ở quầy bar, cũng không biết làm sao, lại phát ngốc.
Mạc Vân Quả:……
“Lợi hại nhà ta tiểu Quả Quả nhà ta, tìm công việc cũng kỳ ba như vậy!”
“Lần đầu tiên thấy quán bar tìm người phát ngốc!”
“Phốc, ta còn tưởng rằng tiểu Quả Quả nhà ta có thể làm công việc cao lớn gì đấy!”
“Không thể tưởng được, quán bar này lại không đi theo kịch bản, thế mà lại mời tiểu Quả Quả nhà ta đi phát ngốc!”
“Không phải ta nói chứ, cho tiểu Quả Quả nhà ta thời gian, cô ấy có thể đem quán bar phát ngốc phát đến phá sản!”
“Có ý tứ có ý tứ!”
“Ai, ta vốn dĩ cho rằng quán bar sẽ để tiểu Quả Quả nhà ta khiêu vũ a ca hát kia, hoặc là đi phục vụ những lão đại á, nếu như có người đùa giỡn tiểu Quả Quả nhà ta, vậy bạch bạch bạch vả mặt!”
“Trên lầu có thú vui thật tà ác 23333333333”
Phòng phát sóng trực tiếp đều đối với công việc của Mạc Vân Quả tỏ vẻ kinh ngạc, phát ngốc gì đó, quả thực không phải công việc mà người thường có thể bố trí nha!
Thật ra Mạc Vân Quả cũng không nói gì thêm, tuy rằng cảm thấy có chỗ kỳ quái, nhưng cô vẫn đi đến chỗ quầy bar kia, tận chức phát ngốc.
Nói là phát ngốc, thực chất cô đang nhìn phòng phát sóng trực tiếp nói chuyện phiếm, ngẫu nhiên xen vào một hai câu mà thôi.
Thời gian trôi đi, theo thời gian, người đến quán bar càng ngày càng nhiều.
Ẩn núp trong bóng đên, những người đó lần lượt xuất hiện, nhanh trong tạo một đêm cuồng hoan.
Mọi người nhảy nhót, thét chói tai, triền miên, dường như chỉ có như vậy, bọn họ mới có thể phát tiết nội tâm xao động bất an.
Mà dáng vẻ Mạc Vân Quả an an tĩnh tĩnh, lại tạo thành một mảng đối lập với nơi này.
Khí chất sạch sẽ trên người Mạc Vân Quả cùng với không khí điên cuồng trong quá bar hoàn toàn tương phản, không ít người đem ánh mắt dừng lại chỗ cô, nhưng một ánh mắt cũng không được nhận lại.
Mạc Vân Quả có chút mệt nhọc, thời gian cô làm việc và nghỉ ngơi luôn có quy luận, ngày bình thường, khoảng giờ này là lúc cô chuẩn bị ngủ.
Nhưng tưởng tượng đến việc có tiền lương, Mạc Vân Quả cô gắng căng mắt lên, chống cằm phát ngốc.
Theo thời gian trôi đi, không ít người đem ánh mắt dừng ở trên người Mạc Vân Quả, tâm tư bọn họ sinh động, muốn đi đến gần, cũng có vài người, muốn “Nhấm nháp” tư vị của cô một chút……
Edit: Nắng quá máy cô ơi, nắng đến nỗi tui không muốn làm gì luôn ớ, đột nhiên nhớ mùa đông ghê
Mạc Vân Quả nghe ngữ khí của Lăng Khanh An, nhìn chằm chằm nhìn hắn, giống như đang xác định xem hắn nói thật hay không.
Nhưng mà trên thực tế, căn bản không cần cô xác định, lời Lăng Khanh An nói, vốn dĩ chính là lời nói dối.
Lăng Khanh An thấy Mạc Vân Quả nhìn chằm chằm hắn, đôi mắt híp lại, trên mặt tươi cười cũng không tan đi.
“ Mẹ, về nhà đi.”
Lăng Khanh An như vậy nói, đồng thời duỗi tay ra kéo Mạc Vân Quả.
Mạc Vân Quả nhanh chóng né tránh, sau đó lập tức nhấc chân đi về nhà.
Lăng Khanh An thấy một màn như vậy cũng không giận, chỉ cảm thấy thú vị, ngay sau đó hắn cũng tăng nhanh bước chân đuổi kịp cô.
Hai người chẳng mấy chốc về đến nhà, Lăng Khanh An giống như không có việc gì để làm, từ sau khi về nhà hắn vẫn luôn ở trong phòng, cũng không biết đang làm gì.
Thời gian trôi nhanh, cũng sắp đến bữa tối, hai người lại gọi cơm hộp, sau khi ăn xong, cũng vừa lúc Mạc Vân Quả đến quán bar làm.
Lăng Khanh An mang theo Mạc Vân Quả đến quán bar, dựa theo lời hắn nói, hắn cũng có công việc ở nơi đó, chỉ là chỗ làm việc khác chỗ Mạc Vân Quả làm mà thôi.
Mạc Vân Quả đương nhiên không tin lời hắn nói, nhưng vẫn thành thật đi theo hắn đến quán bar.
Đến khi tới quán bar, Lăng Khanh An liền đem Mạc Vân Quả ném xuống, sau đó có người tới tiếp Mạc Vân Quả mang cô đi thay quần áo, toàn bộ quá trình một câu cũng không nói.
Đổi quần áo phục vụ xong, người nọ để Mạc Vân Quả ở quầy bar, cũng không biết làm sao, lại phát ngốc.
Mạc Vân Quả:……
“Lợi hại nhà ta tiểu Quả Quả nhà ta, tìm công việc cũng kỳ ba như vậy!”
“Lần đầu tiên thấy quán bar tìm người phát ngốc!”
“Phốc, ta còn tưởng rằng tiểu Quả Quả nhà ta có thể làm công việc cao lớn gì đấy!”
“Không thể tưởng được, quán bar này lại không đi theo kịch bản, thế mà lại mời tiểu Quả Quả nhà ta đi phát ngốc!”
“Không phải ta nói chứ, cho tiểu Quả Quả nhà ta thời gian, cô ấy có thể đem quán bar phát ngốc phát đến phá sản!”
“Có ý tứ có ý tứ!”
“Ai, ta vốn dĩ cho rằng quán bar sẽ để tiểu Quả Quả nhà ta khiêu vũ a ca hát kia, hoặc là đi phục vụ những lão đại á, nếu như có người đùa giỡn tiểu Quả Quả nhà ta, vậy bạch bạch bạch vả mặt!”
“Trên lầu có thú vui thật tà ác 23333333333”
Phòng phát sóng trực tiếp đều đối với công việc của Mạc Vân Quả tỏ vẻ kinh ngạc, phát ngốc gì đó, quả thực không phải công việc mà người thường có thể bố trí nha!
Thật ra Mạc Vân Quả cũng không nói gì thêm, tuy rằng cảm thấy có chỗ kỳ quái, nhưng cô vẫn đi đến chỗ quầy bar kia, tận chức phát ngốc.
Nói là phát ngốc, thực chất cô đang nhìn phòng phát sóng trực tiếp nói chuyện phiếm, ngẫu nhiên xen vào một hai câu mà thôi.
Thời gian trôi đi, theo thời gian, người đến quán bar càng ngày càng nhiều.
Ẩn núp trong bóng đên, những người đó lần lượt xuất hiện, nhanh trong tạo một đêm cuồng hoan.
Mọi người nhảy nhót, thét chói tai, triền miên, dường như chỉ có như vậy, bọn họ mới có thể phát tiết nội tâm xao động bất an.
Mà dáng vẻ Mạc Vân Quả an an tĩnh tĩnh, lại tạo thành một mảng đối lập với nơi này.
Khí chất sạch sẽ trên người Mạc Vân Quả cùng với không khí điên cuồng trong quá bar hoàn toàn tương phản, không ít người đem ánh mắt dừng lại chỗ cô, nhưng một ánh mắt cũng không được nhận lại.
Mạc Vân Quả có chút mệt nhọc, thời gian cô làm việc và nghỉ ngơi luôn có quy luận, ngày bình thường, khoảng giờ này là lúc cô chuẩn bị ngủ.
Nhưng tưởng tượng đến việc có tiền lương, Mạc Vân Quả cô gắng căng mắt lên, chống cằm phát ngốc.
Theo thời gian trôi đi, không ít người đem ánh mắt dừng ở trên người Mạc Vân Quả, tâm tư bọn họ sinh động, muốn đi đến gần, cũng có vài người, muốn “Nhấm nháp” tư vị của cô một chút……
Edit: Nắng quá máy cô ơi, nắng đến nỗi tui không muốn làm gì luôn ớ, đột nhiên nhớ mùa đông ghê
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.