Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng
Chương 533
Giáng Hàm
12/06/2020
Edit: Linhlady
Mạc Vân Quả vẫn luôn an an tĩnh tĩnh ngoan ngoan ngoãn ngoãn ngồi ở chỗ kia.
Đối với tâm tình phức tạp của Lăng Khanh An, cô một chút cũng không biết.
Hai người cứ như vậy ngồi ở chỗ kia thời gian thật dài, cuối cùng, vẫn là Lăng Khanh An đánh vỡ trầm mặc.
“Nói thật……”
Lăng Khanh An than một câu, tựa hồ hạ quyết định gì đó.
Lăng Khanh An vẫn luôn tàn nhẫn, cuộc sống hiện tại của hắn, hắn vẫn luôn muốn.
Cho nên hắn không muốn để bất kỳ một nhân tố bất ổn nào đến phá hoại cuộc sống của hắn, bất kể kẻ nào bất kể chuyện gì, đều không được.
Lăng Khanh An tàn nhẫn, bất kể là đối với người khác, hay là đối với chính mình.
Ở trước mặt Mạc Vân Quả, hắn đã dùng hết rối rắm dài nhất đời này, hiện giờ, cũng nên kết thúc.
Lăng Khanh An cười, như hắn đã từng cười như thế, tà tứ lại mang theo một tia không chân thật.
“Như vậy, chúc ngươi hạnh phúc vui sướng.”
Trong mắt Lăng Khanh An toàn là chân thành, ý cười khóe miệng hắn cũng càng lúc càng lớn.
Không có người sẽ hoài nghi hắn nói lời này là chân thật,khi hắn nói xong câu đó lúc sau, âm thanh Đoàn Tử nhắc nhở liền đúng hẹn tới.
Người trong phòng phát sóng trực tiếp nhìn Lăng Khanh An như vậy, mặc dù không có âm thanh Đoàn Tử nhắc nhở, bọn họ cũng tin tưởng hắn nói là sự thật.
Bởi vì cặp mắt kia, không có trộn lẫn nửa điểm giả dối, chỉ là, nhiều thêm một tia khoảng cách.
“Đinh! Nhiệm vụ hoàn thành, sắp thoát ly vị diện, xin ký chủ chuẩn bị sẵn sàng.”
Đoàn Tử nhắc nhở Mạc Vân Quả nhiệm vụ đã hoàn thành, mà lúc này phòng phát sóng trực tiếp, hưởng thụ cuồng hoan cuối cùng của thế giới này.
“Vĩnh viễn đều hoàn thành nhiệm vụ ngoài dự kiến~”
“Hiện tại ta đã phán định, cái tên Lăng Khanh An này nhất định là cung Song Tử, nha, rối rắm muốn chết.”
“Cung Song Tử? Nói như vậy, ta cũng là có thể đủ lý do lý giải hắn vì sao sẽ làm vẻ ta đây, ừm…… Đại khái sinh mệnh hắn, không cần bất kể kẻ nào bồi đi.”
“Đúng vậy, một thân thể, có hai loại tính cách hoàn toàn tương phản, hắn một người sinh hoạt, nhất định cũng thực xuất sắc.”
“Ta không hiểu các chòm sao, nhưng là ta nghĩ, Lăng Khanh An như vậy, đột nhiên có chút đau lòng.”
“Hắn sẽ thành toàn cho tiểu Quả Quả nguyên nhân đại khái là: Không muốn có người phá hư yên ổn hắn hiện có đi?”
“Thật ra ta cảm thấy, hắn hẳn muốn người ngoài nhúng tay vào cuộc sống của hắn đi, dù sao tự hắn có thể suy diễn hai loại nhân sinh! Bất quá, loại chuyện này, ai biết được?”
“Ai nha nha ~ tiểu Quả Quả nhớ ta nhé, thế giới lại gặp~ moah moah ~”
“Lầu trên nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, ta cũng muốn thân thân thân ~(* ̄3)(ε ̄*)”
“Tiểu Quả Quả cũng nhớ ta nha ~ ta vẫn luôn chờ ngươi phát sóng trực tiếp đó, sao sao sao sao sao ~”
Lúc này Lăng Khanh An vẫn luôn nhìn chằm chằm Mạc Vân Quả, hắn quan sát phản ứng của cô, ừm…… Dự kiến bên trong lạnh băng ( ngốc manh).
Mạc Vân Quả cũng nhìn lại Lăng Khanh An, ở trong tiếng đếm ngược của Đoàn Tử, cô đối với hắn nói: “ Ừ, chúc cậu hạnh phúc vui sướng.”
Lăng Khanh An ngoài miệng ý cười cơ hồ muốn lan tràn đến cả khuôn mặt, hắn cười, vẫn luôn cười.
“Được.”
Hắn nghe được mình nói như vậy, chỉ là rốt cuộc là nói thật hay là lời nói dối, lại không ai có thể đủ phán định hiểu rõ.
Bởi vì trong nháy mắt, Mạc Vân Quả đã thoát ly thế giới, mà lại lần nữa tỉnh lại, người kia, đã không còn là cô.
Lăng Khanh An nhìn người phụ nữ trong quá khứ đang ngủ, nhắm hai mắt lại, lại lần nữa mở to mắt khi, trong mắt, chỉ còn lại ý cười tràn đầy, chỉ là ý cười kia, là càng thêm tầng đạm mạc……
Mạc Vân Quả vẫn luôn an an tĩnh tĩnh ngoan ngoan ngoãn ngoãn ngồi ở chỗ kia.
Đối với tâm tình phức tạp của Lăng Khanh An, cô một chút cũng không biết.
Hai người cứ như vậy ngồi ở chỗ kia thời gian thật dài, cuối cùng, vẫn là Lăng Khanh An đánh vỡ trầm mặc.
“Nói thật……”
Lăng Khanh An than một câu, tựa hồ hạ quyết định gì đó.
Lăng Khanh An vẫn luôn tàn nhẫn, cuộc sống hiện tại của hắn, hắn vẫn luôn muốn.
Cho nên hắn không muốn để bất kỳ một nhân tố bất ổn nào đến phá hoại cuộc sống của hắn, bất kể kẻ nào bất kể chuyện gì, đều không được.
Lăng Khanh An tàn nhẫn, bất kể là đối với người khác, hay là đối với chính mình.
Ở trước mặt Mạc Vân Quả, hắn đã dùng hết rối rắm dài nhất đời này, hiện giờ, cũng nên kết thúc.
Lăng Khanh An cười, như hắn đã từng cười như thế, tà tứ lại mang theo một tia không chân thật.
“Như vậy, chúc ngươi hạnh phúc vui sướng.”
Trong mắt Lăng Khanh An toàn là chân thành, ý cười khóe miệng hắn cũng càng lúc càng lớn.
Không có người sẽ hoài nghi hắn nói lời này là chân thật,khi hắn nói xong câu đó lúc sau, âm thanh Đoàn Tử nhắc nhở liền đúng hẹn tới.
Người trong phòng phát sóng trực tiếp nhìn Lăng Khanh An như vậy, mặc dù không có âm thanh Đoàn Tử nhắc nhở, bọn họ cũng tin tưởng hắn nói là sự thật.
Bởi vì cặp mắt kia, không có trộn lẫn nửa điểm giả dối, chỉ là, nhiều thêm một tia khoảng cách.
“Đinh! Nhiệm vụ hoàn thành, sắp thoát ly vị diện, xin ký chủ chuẩn bị sẵn sàng.”
Đoàn Tử nhắc nhở Mạc Vân Quả nhiệm vụ đã hoàn thành, mà lúc này phòng phát sóng trực tiếp, hưởng thụ cuồng hoan cuối cùng của thế giới này.
“Vĩnh viễn đều hoàn thành nhiệm vụ ngoài dự kiến~”
“Hiện tại ta đã phán định, cái tên Lăng Khanh An này nhất định là cung Song Tử, nha, rối rắm muốn chết.”
“Cung Song Tử? Nói như vậy, ta cũng là có thể đủ lý do lý giải hắn vì sao sẽ làm vẻ ta đây, ừm…… Đại khái sinh mệnh hắn, không cần bất kể kẻ nào bồi đi.”
“Đúng vậy, một thân thể, có hai loại tính cách hoàn toàn tương phản, hắn một người sinh hoạt, nhất định cũng thực xuất sắc.”
“Ta không hiểu các chòm sao, nhưng là ta nghĩ, Lăng Khanh An như vậy, đột nhiên có chút đau lòng.”
“Hắn sẽ thành toàn cho tiểu Quả Quả nguyên nhân đại khái là: Không muốn có người phá hư yên ổn hắn hiện có đi?”
“Thật ra ta cảm thấy, hắn hẳn muốn người ngoài nhúng tay vào cuộc sống của hắn đi, dù sao tự hắn có thể suy diễn hai loại nhân sinh! Bất quá, loại chuyện này, ai biết được?”
“Ai nha nha ~ tiểu Quả Quả nhớ ta nhé, thế giới lại gặp~ moah moah ~”
“Lầu trên nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, ta cũng muốn thân thân thân ~(* ̄3)(ε ̄*)”
“Tiểu Quả Quả cũng nhớ ta nha ~ ta vẫn luôn chờ ngươi phát sóng trực tiếp đó, sao sao sao sao sao ~”
Lúc này Lăng Khanh An vẫn luôn nhìn chằm chằm Mạc Vân Quả, hắn quan sát phản ứng của cô, ừm…… Dự kiến bên trong lạnh băng ( ngốc manh).
Mạc Vân Quả cũng nhìn lại Lăng Khanh An, ở trong tiếng đếm ngược của Đoàn Tử, cô đối với hắn nói: “ Ừ, chúc cậu hạnh phúc vui sướng.”
Lăng Khanh An ngoài miệng ý cười cơ hồ muốn lan tràn đến cả khuôn mặt, hắn cười, vẫn luôn cười.
“Được.”
Hắn nghe được mình nói như vậy, chỉ là rốt cuộc là nói thật hay là lời nói dối, lại không ai có thể đủ phán định hiểu rõ.
Bởi vì trong nháy mắt, Mạc Vân Quả đã thoát ly thế giới, mà lại lần nữa tỉnh lại, người kia, đã không còn là cô.
Lăng Khanh An nhìn người phụ nữ trong quá khứ đang ngủ, nhắm hai mắt lại, lại lần nữa mở to mắt khi, trong mắt, chỉ còn lại ý cười tràn đầy, chỉ là ý cười kia, là càng thêm tầng đạm mạc……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.