Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng
Chương 612
Giáng Hàm
19/07/2021
Edit: Linhlady
Cuối cùng Tô Chi Cảnh cũng tin Mạc Vân Quả là tiểu cương thi kia, nhưng loại tin tưởng này, chỉ là tạm thời.
Sau khi xác định nàng là tiểu cương thi kỳ quái, hắn ôm chặt Mạc Vân Quả, gắt gao ôm vào trong lòng.
Bởi vì Mạc Vân Quả còn quá nhỏ, cho nên gần như toàn bộ thân mình nàng đều nằm trong lòng của Tô Chi Cảnh.
Tô Chi Cảnh cảm thấy lồng ngực ấm áp, cảm giác này, nên nói như thế nào nhỉ……
Thật giống như lúc hắn còn nhỏ, mẫu thân ôm hắn một cái vậy.
Trong lúc nhất thời Tô Chi Cảnh có chút hoảng hốt, rất lâu hắn chưa nhớ tới những chuyện trước kia.
“Thật tốt.” Hắn thấp thấp giọng nói một câu, giọng nói kia trực tiếp xuyên qua tai nàng, khiến nàng có chút ngứa.
Trong lòng Tô Chi Cảnh vui sướng khó nhịn, hắn dùng sức xoa Mạc Vân Quả, giống như muốn xoa hàng khảm vào thân thể mình.
Mạc Vân Quả:……
Mạc Vân Quả vươn tay đẩy đẩy hắn, nhưng mà, đẩy bất động……
Mạc Vân Quả:……
Tô Chi Cảnh tà tứ cười nói: “Tiểu cương thi, chỉ bằng ngươi, cũng muốn đẩy ta?”
Tô Chi Cảnh đem Mạc Vân Quả nhẹ nhàng đẩy, sau đó Mạc Vân Quả lập tức ngã xuống, nằm ngửa ở trên đùi hắn.
Tô Chi Cảnh thấy thế, cười đến dị thường vui vẻ.
Mạc Vân Quả:…… Sức lực thật lớn……
Tô Chi Cảnh thân là một tiên nhân, tất nhiên sức lực không giống người bình thường.
Về điểm này, với sức lực phàm nhân của Mạc Vân Quả, thật đúng là không làm gì được hắn.
Tô Chi Cảnh nhìn qua khá vui vẻ, hắn nhìn đôi mắt kia, vẫn thuần tịnh như vậy, thật tốt, hắn nghĩ.
“Tô Chi Cảnh đúng là một tiểu gia hỏa có sở thích tà ác!”
“Vậy mà dám đẩy tiểu Quả Quả nhà ta xuống, đại hình hầu hạ!”
“Ha ha ha, thân thể tiểu Quả Quả phì đô đô, quả nhiên đáng yêu!”
“╮(╯▽╰)╭ cảm giác sở thích của mình phải biến hóa theo biến hóa của tiểu Quả Quả 2333333”
“Tiểu Quả Quả nhà ta quả nhiên manh manh đát ~”
“Hằng ngày thổ lộ với tiểu Quả Quả, moah moah ~(* ̄3)(ε ̄*)”
Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp, trong mắt xẹt qua một tia ấm, ấm áp, tuy không phải cực nóng, nhưng vẫn như cũ khiến người khác biết được độ ấm của nàng.
Tô Chi Cảnh vố dĩ đang nhìn chằm chằm vào Mạc Vân Quả, hắn cũng thấy được mấy phần ấm áp xẹp qua trong mắt Mạc Vân Quả, nhìn thấy được rõ ràng.
Trong lòng hắn lộp bộp một tiếng, hắn biết, ấm áp trong mắt Mạc Vân Quả tuyệt đối không phải là bởi vì hắn, như vậy cuối cùng là……
Tô Chi Cảnh nắm chặt tay, trong mắt xẹt qua một tia u ám, đồng thời một cổ lực lượng hướng về phía Mạc Vân Quả.
Trong khi Mạc Vân Quả không để ý, nành lại lớn hơn một chút.
Mạc Vân Quả ngồi dậy nhìn Tô Chi Cảnh, không hiểu được thình lình phát ra ác ý là làm sao.
Tô Chi Cảnh cười lạnh một tiếng, biên độ khóe miệng cũng hạ xuống một ít.
“Ngươi là người nào?”
Hắn há mồm hỏi, tay nắm chặt cánh tay Mạc Vân Quả.
“Mạc Vân Quả.” Mạc Vân Quả há miệng thở dốc trả lời.
Tô chi cảnh khẽ nhíu mày, hắn vươn ngón tay ở bàn tay phải ra, nhẹ nhàng điểm một cái trên trán Mạc Vân Quả, cảm giác được một loại lực lượng, hắn buông tay mình xuống.
Vài giây sau, hắn mày nhăn càng chặt, thấp giọng nói: “Quả nhiên như thế……”
Mạc Vân Quả:?
Tô Chi Cảnh cười nhẹ một tiếng, nói một câu ý vị thâm trường.
“Vòng đi vòng lại, vẫn trốn không thoát.”
Lần này, Mạc Vân Quả càng thêm khó hiểu, không chỉ có Mạc Vân Quả khó hiểu, đám người trong phòng phát sóng trực tiếp cũng khó hiểu, không rõ tên Tô Chi Cảnh này lại có việc gì.
Edit: một pha bẻ kái đến từ vị trí Tô Chi Cảnh ????????????
Cuối cùng Tô Chi Cảnh cũng tin Mạc Vân Quả là tiểu cương thi kia, nhưng loại tin tưởng này, chỉ là tạm thời.
Sau khi xác định nàng là tiểu cương thi kỳ quái, hắn ôm chặt Mạc Vân Quả, gắt gao ôm vào trong lòng.
Bởi vì Mạc Vân Quả còn quá nhỏ, cho nên gần như toàn bộ thân mình nàng đều nằm trong lòng của Tô Chi Cảnh.
Tô Chi Cảnh cảm thấy lồng ngực ấm áp, cảm giác này, nên nói như thế nào nhỉ……
Thật giống như lúc hắn còn nhỏ, mẫu thân ôm hắn một cái vậy.
Trong lúc nhất thời Tô Chi Cảnh có chút hoảng hốt, rất lâu hắn chưa nhớ tới những chuyện trước kia.
“Thật tốt.” Hắn thấp thấp giọng nói một câu, giọng nói kia trực tiếp xuyên qua tai nàng, khiến nàng có chút ngứa.
Trong lòng Tô Chi Cảnh vui sướng khó nhịn, hắn dùng sức xoa Mạc Vân Quả, giống như muốn xoa hàng khảm vào thân thể mình.
Mạc Vân Quả:……
Mạc Vân Quả vươn tay đẩy đẩy hắn, nhưng mà, đẩy bất động……
Mạc Vân Quả:……
Tô Chi Cảnh tà tứ cười nói: “Tiểu cương thi, chỉ bằng ngươi, cũng muốn đẩy ta?”
Tô Chi Cảnh đem Mạc Vân Quả nhẹ nhàng đẩy, sau đó Mạc Vân Quả lập tức ngã xuống, nằm ngửa ở trên đùi hắn.
Tô Chi Cảnh thấy thế, cười đến dị thường vui vẻ.
Mạc Vân Quả:…… Sức lực thật lớn……
Tô Chi Cảnh thân là một tiên nhân, tất nhiên sức lực không giống người bình thường.
Về điểm này, với sức lực phàm nhân của Mạc Vân Quả, thật đúng là không làm gì được hắn.
Tô Chi Cảnh nhìn qua khá vui vẻ, hắn nhìn đôi mắt kia, vẫn thuần tịnh như vậy, thật tốt, hắn nghĩ.
“Tô Chi Cảnh đúng là một tiểu gia hỏa có sở thích tà ác!”
“Vậy mà dám đẩy tiểu Quả Quả nhà ta xuống, đại hình hầu hạ!”
“Ha ha ha, thân thể tiểu Quả Quả phì đô đô, quả nhiên đáng yêu!”
“╮(╯▽╰)╭ cảm giác sở thích của mình phải biến hóa theo biến hóa của tiểu Quả Quả 2333333”
“Tiểu Quả Quả nhà ta quả nhiên manh manh đát ~”
“Hằng ngày thổ lộ với tiểu Quả Quả, moah moah ~(* ̄3)(ε ̄*)”
Mạc Vân Quả nhìn phòng phát sóng trực tiếp, trong mắt xẹt qua một tia ấm, ấm áp, tuy không phải cực nóng, nhưng vẫn như cũ khiến người khác biết được độ ấm của nàng.
Tô Chi Cảnh vố dĩ đang nhìn chằm chằm vào Mạc Vân Quả, hắn cũng thấy được mấy phần ấm áp xẹp qua trong mắt Mạc Vân Quả, nhìn thấy được rõ ràng.
Trong lòng hắn lộp bộp một tiếng, hắn biết, ấm áp trong mắt Mạc Vân Quả tuyệt đối không phải là bởi vì hắn, như vậy cuối cùng là……
Tô Chi Cảnh nắm chặt tay, trong mắt xẹt qua một tia u ám, đồng thời một cổ lực lượng hướng về phía Mạc Vân Quả.
Trong khi Mạc Vân Quả không để ý, nành lại lớn hơn một chút.
Mạc Vân Quả ngồi dậy nhìn Tô Chi Cảnh, không hiểu được thình lình phát ra ác ý là làm sao.
Tô Chi Cảnh cười lạnh một tiếng, biên độ khóe miệng cũng hạ xuống một ít.
“Ngươi là người nào?”
Hắn há mồm hỏi, tay nắm chặt cánh tay Mạc Vân Quả.
“Mạc Vân Quả.” Mạc Vân Quả há miệng thở dốc trả lời.
Tô chi cảnh khẽ nhíu mày, hắn vươn ngón tay ở bàn tay phải ra, nhẹ nhàng điểm một cái trên trán Mạc Vân Quả, cảm giác được một loại lực lượng, hắn buông tay mình xuống.
Vài giây sau, hắn mày nhăn càng chặt, thấp giọng nói: “Quả nhiên như thế……”
Mạc Vân Quả:?
Tô Chi Cảnh cười nhẹ một tiếng, nói một câu ý vị thâm trường.
“Vòng đi vòng lại, vẫn trốn không thoát.”
Lần này, Mạc Vân Quả càng thêm khó hiểu, không chỉ có Mạc Vân Quả khó hiểu, đám người trong phòng phát sóng trực tiếp cũng khó hiểu, không rõ tên Tô Chi Cảnh này lại có việc gì.
Edit: một pha bẻ kái đến từ vị trí Tô Chi Cảnh ????????????
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.