Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng
Chương 657
Giáng Hàm
19/07/2021
Edit: Linhlady
Vì thế, ở bể bơi to như vậy, xuất hiện một tình huống.
Một đoàn các mỹ nữ ăn mặc mát kẻ thi nhau cướp chuối, dùng các loại tư thế dụ hoặc kỳ ba, các loại biểu cảm quyến rũ, vài người còn phát ra âm thanh không rõ khi ăn chuối!
“Không biết vì sao, thấy một màn như vậy, từ đây về sau, ta đối chuối liền có bóng ma.”
“Ta cũng thế……”
“Yên lặng buông chuối trong tay, ngoan ngoãn gặm quả táo.”
“Một màn này, thật là…… Cay đôi mắt á!”
“Ô ô ô…… Chuối làm sai cái gì, các ngươi lại làm như vậy với nó?”
“Chuối dùng bền như vậy, các ngươi làm sao có thể ăn nó!”
“Σ(°△°|||) dùng bền là cái quỷ gì?!”
“Khụ khụ…… Thật ra một màn này cũng thật đặc sắc, ta lần đầu tiên nhìn thấy có người dùng chân ăn chuối ha ha ha!”
“Vị mỹ nữ kia mạch não cũng là kỳ ba, loại này tư thế nơi nào quyến rũ! Quả thật cay đôi mắt lắm đấy !”
“╮(╯▽╰)╭ đại khái đây là quyến rũ trong suy nghĩ của cô ta đi.”
Mạc Vân Quả nhìn một vòng các mỹ nữ đang ăn chuối, yên lặng đi tới cạnh bể bơi, cong lưng nhặt lên một quả chuối không bị các mỹ nữ “Ô nhiễm”, sau đó lột vỏ, yên lặng cắn một ngụm.
Bạch Ngọc vẫn luôn nhìn Mạc Vân Quả: Không hổ là tiểu mỹ nhân, thật là một dòng nước trong.
Mạc Vân Quả ăn xong một quả cũng không tiếp tục ăn, dù sao cô chỉ cần một cái vỏ chuối mà thôi.
Mà sở dĩ lựa chọn tự mình ăn, thật sự là do đám mũ nữ kia quá tàn phá chuối, vỏ chuối kia, ừ…… Không cần phải nói đến.
Những cô gái kia ăn xong một quả cũng không ngừng lại, tiếp tục ăn ăn ăn, cũng thật kịch liệt.
Không đến nửa tiếng, một xe tải chuối cũng biến mất.
Kà ăn nhiều nhất, đó là Lý Nghiên.
Lý Nghiên kiêu ngạo ngẩng đầu, đồng thời ánh mắt nhìn chằm chằm Bạch Ngọc, chờ mong anh sủng hạnh mình.
Bạch Ngọc nhìn chung quanh một vòng, chỉ Mạc Vân Quả nói: “Tiểu mỹ nhân, lại đây, tôi mời em ăn chuối.”
“Chuối” nơi nào, không cần nói cũng biết.
Mạc Vân Quả ở phòng phát sóng trực tiếp được mọi người phổ kiến thức, đương nhiên cũng biết “Chuối” trong lời của Bạch Ngọc đến cùng là đồ chơi gì.
Đối với việc này, Mạc Vân Quả tỏ vẻ, cô thật sự không có chút hứng thú với ****** của đàn ông một chút nào.
Mạc Vân Quả lắc đầu nói: “Tôi không ăn.”
Bạch Ngọc dường như đã biết trước phản ứng của cô, anh chỉ là cười nhẹ một tiếng nói: “Phải không?”
“Ừ.” Mạc Vân Quả gật đầu nói, cô không ăn.
Bạch Ngọc thở dài một hơi, nhìn chung quanh một chút mọi người nói: “Vậy thật đúng là đáng tiếc.”
Chúng mỹ nữ nghe được lời này, sôi nổi căm thù Mạc Vân Quả, cô gái này làm sao vậy? Chủ nhân ban thưởng cho cô mà lại không cần? Thế mà dám cự tuyệt chủ nhân, tuyệt đối không thể tha thứ!
Bạch ngọc thong thả ung dung đứng lên, hướng tới vị trí của Mạc Vân Quả, anh tưởng, lúc này nếu như có vài hành đọng đức giỡn nhỏ với tiểu mỹ nữ, như vậy địch ý của các cô gái khác với cô càng lớn hơn, đến lúc đó, tiểu mỹ nhân có thể dựa vào, chỉ có mình……
Mà lúc này Mạc Vân Quả lại nhìn chăm chú vào bước chân của Bạch Ngọc, một bước hai bước……
Mạc Vân Quả ngẩng đầu, gắt gao nhìn chằm chằm Bạch Ngọc, ánh mắt giao nhau, cùng lúc đó, Mạc Vân Quả nhanh chóng ném vỏ chuối ra.
Nhưng mà dường như Bạch Ngọc đã nhận ra gì đó, nhanh chóng cúi đầu, tuy rằng đã dẫm phải vỏ chuối, nhưng vẫn nhanh chóng ổn định thân thể.
Bạch Ngọc nhìn vỏ chuối dưới chân, lại nhìn về phía Mạc Vân Quả, ánh mắt càng thêm nóng cháy.
Thì ra là thế, thì ra là thế, nguyên lai…… Như thế……
Vì thế, ở bể bơi to như vậy, xuất hiện một tình huống.
Một đoàn các mỹ nữ ăn mặc mát kẻ thi nhau cướp chuối, dùng các loại tư thế dụ hoặc kỳ ba, các loại biểu cảm quyến rũ, vài người còn phát ra âm thanh không rõ khi ăn chuối!
“Không biết vì sao, thấy một màn như vậy, từ đây về sau, ta đối chuối liền có bóng ma.”
“Ta cũng thế……”
“Yên lặng buông chuối trong tay, ngoan ngoãn gặm quả táo.”
“Một màn này, thật là…… Cay đôi mắt á!”
“Ô ô ô…… Chuối làm sai cái gì, các ngươi lại làm như vậy với nó?”
“Chuối dùng bền như vậy, các ngươi làm sao có thể ăn nó!”
“Σ(°△°|||) dùng bền là cái quỷ gì?!”
“Khụ khụ…… Thật ra một màn này cũng thật đặc sắc, ta lần đầu tiên nhìn thấy có người dùng chân ăn chuối ha ha ha!”
“Vị mỹ nữ kia mạch não cũng là kỳ ba, loại này tư thế nơi nào quyến rũ! Quả thật cay đôi mắt lắm đấy !”
“╮(╯▽╰)╭ đại khái đây là quyến rũ trong suy nghĩ của cô ta đi.”
Mạc Vân Quả nhìn một vòng các mỹ nữ đang ăn chuối, yên lặng đi tới cạnh bể bơi, cong lưng nhặt lên một quả chuối không bị các mỹ nữ “Ô nhiễm”, sau đó lột vỏ, yên lặng cắn một ngụm.
Bạch Ngọc vẫn luôn nhìn Mạc Vân Quả: Không hổ là tiểu mỹ nhân, thật là một dòng nước trong.
Mạc Vân Quả ăn xong một quả cũng không tiếp tục ăn, dù sao cô chỉ cần một cái vỏ chuối mà thôi.
Mà sở dĩ lựa chọn tự mình ăn, thật sự là do đám mũ nữ kia quá tàn phá chuối, vỏ chuối kia, ừ…… Không cần phải nói đến.
Những cô gái kia ăn xong một quả cũng không ngừng lại, tiếp tục ăn ăn ăn, cũng thật kịch liệt.
Không đến nửa tiếng, một xe tải chuối cũng biến mất.
Kà ăn nhiều nhất, đó là Lý Nghiên.
Lý Nghiên kiêu ngạo ngẩng đầu, đồng thời ánh mắt nhìn chằm chằm Bạch Ngọc, chờ mong anh sủng hạnh mình.
Bạch Ngọc nhìn chung quanh một vòng, chỉ Mạc Vân Quả nói: “Tiểu mỹ nhân, lại đây, tôi mời em ăn chuối.”
“Chuối” nơi nào, không cần nói cũng biết.
Mạc Vân Quả ở phòng phát sóng trực tiếp được mọi người phổ kiến thức, đương nhiên cũng biết “Chuối” trong lời của Bạch Ngọc đến cùng là đồ chơi gì.
Đối với việc này, Mạc Vân Quả tỏ vẻ, cô thật sự không có chút hứng thú với ****** của đàn ông một chút nào.
Mạc Vân Quả lắc đầu nói: “Tôi không ăn.”
Bạch Ngọc dường như đã biết trước phản ứng của cô, anh chỉ là cười nhẹ một tiếng nói: “Phải không?”
“Ừ.” Mạc Vân Quả gật đầu nói, cô không ăn.
Bạch Ngọc thở dài một hơi, nhìn chung quanh một chút mọi người nói: “Vậy thật đúng là đáng tiếc.”
Chúng mỹ nữ nghe được lời này, sôi nổi căm thù Mạc Vân Quả, cô gái này làm sao vậy? Chủ nhân ban thưởng cho cô mà lại không cần? Thế mà dám cự tuyệt chủ nhân, tuyệt đối không thể tha thứ!
Bạch ngọc thong thả ung dung đứng lên, hướng tới vị trí của Mạc Vân Quả, anh tưởng, lúc này nếu như có vài hành đọng đức giỡn nhỏ với tiểu mỹ nữ, như vậy địch ý của các cô gái khác với cô càng lớn hơn, đến lúc đó, tiểu mỹ nhân có thể dựa vào, chỉ có mình……
Mà lúc này Mạc Vân Quả lại nhìn chăm chú vào bước chân của Bạch Ngọc, một bước hai bước……
Mạc Vân Quả ngẩng đầu, gắt gao nhìn chằm chằm Bạch Ngọc, ánh mắt giao nhau, cùng lúc đó, Mạc Vân Quả nhanh chóng ném vỏ chuối ra.
Nhưng mà dường như Bạch Ngọc đã nhận ra gì đó, nhanh chóng cúi đầu, tuy rằng đã dẫm phải vỏ chuối, nhưng vẫn nhanh chóng ổn định thân thể.
Bạch Ngọc nhìn vỏ chuối dưới chân, lại nhìn về phía Mạc Vân Quả, ánh mắt càng thêm nóng cháy.
Thì ra là thế, thì ra là thế, nguyên lai…… Như thế……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.