Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng
Chương 840
Giáng Hàm
23/03/2022
Edit: Linhlady
“Ta không cảm giác được ác ý, hẳn là tốt.” Thỏ Manh nghĩ nghĩ còn nói thêm, “Hơn nữa ta cảm thấy, cổ lực lượng kia trước mắt có lẽ là cứu tinh của thế giới này.”
Nói tới đây, rõ ràng cảm.xúc của Thỏ Manh hạ xuống vài phần.
Năm đó nó bị giam cầm, vì có thể thoát ra, nó đã rút ra đại đa số sinh cơ của thế giới này, mới có thể biến thế giới này biến thành dáng vẻ như bây giờ.
Mà nó cũng bởi vì lực lượng căn nguyên quá mức nhỏ yếu, không thể không bám vào trên người một con thỏ nhỏ, cũng may cái người tên Nghiêm Khắc Liệt này đối xửa với nó cũng không tệ.
Đồng thời nó cũng ẩn ẩn quan sát phát hiện ra trên người Nghiêm Khắc Liệt cũng ẩn ẩn có một đường sinh cơ của thế giới này, cho nên nó mới có thể bám vào trên người y.
Đợi chờ một năm, sau đó nó bị gõ lực lượng thần bí kia đánh thức, nhìn lại Nghiêm Khắc Liệt, đúng là cái dạng vận may chúa cứu thế, cho nên nó mới có thể hiện thân.
Chỉ là không biết cổ lực lượng thần bí kia đến tột cùng là cái gì? Mà nó rốt cuộc lại có mục đích gì?
Nghiêm Khắc Liệt nghe Thỏ Manh nói như vậy, trái tim mới buông lỏng xuống.
Tuy rằng không biết vì sao, y lại có sự tín nhiệm với lời Thỏ Manh nói.
Loại cảm giác này rất kỳ quái, nhưng y cũng không bài xích.
“Ngươi hôm nay có gặp được người nào kỳ quái không?” Thỏ Manh hỏi.
Nghe được lời này, người đầu tiên hiện trong đầu Nghiêm Khắc Liệt là Mạc Vân Quả.
Cho nên y nói cho Thỏ Manh tên của Mạc Vân Quả, ai biết Thỏ Manh vừa nghe được tên Mạc Vân Quả, thân mình lập tức nằm liệt xuống dưới.
“Ngươi nói ai?” Âm điệu của Thỏ Manh cao hơn vài phần.
“Mạc Vân Quả.” Nghiêm Khắc Liệt thấp giọng nói, đôi mắt y lóe lóe, không biết suy nghĩ cái gì.
Thỏ Manh:…… Nắm…… Nắm thảo!
Thỏ Manh như thế nào cũng không nghĩ tới, khi cách nhiều năm như vậy, nó vậy mà lại có thể một lần nữa nghe thấy cái tên ôn thần này!
Đúng vậy, ôn thần! Đối với Thỏ Manh mà nói, Mạc Vân Quả thật là một tên ôn thần!
Làm Thiên Đạo ở vị diện cao đẳng, từ khi nó ra đời, đã có một tia linh trí.
Vốn dĩ thế giới này là một mảng hoang vu, là nó một đường cày cấy, mới có thể khiến thế giới này.toát ra sinh cơ lộng lẫy như vậy.
Dựa theo quy luật tuần hoàn, mỗi một thế giới cách một đoạn thời gian đều sẽ trải qua một cái đại trắc trở, cũng chính là “Lịch kiếp” người ta thường nói.
Thỏ Manh luôn luôn là kẻ mềm lòng, đối với thế giới nó cực cực khổ khổ xây dựng, đương nhiên sẽ không nỡ hạ xuống kiếp nạn quá nặng.
Cho nên lúc trước thế giới này chỉ có trắc trở không lớn không nhỏ, thí dụ như động đất, núi lửa bùng nổ, chỉ nghiêm trọng một chút, cũng đơn giản là có một hồi mưa sao băng linh tinh.
Cứ như vậy qua ngàn vạn năm sau, vị diện này cuối cùng cũng được lên vị diện trung đẳng.
Thỏ manh rất thỏa mãn, cũng chính ở ngay lúc này, Mạc Vân Quả đi tới thế giới này, mạnh mẽ cắm vào nó quy định tiến trình lịch sử, cứng rắn tạo ra một hồi tận thế!
Thỏ Manh nghĩ đến hồi tận thế kia lại thấy ngứa răng, tuy rằng sau tận thế, vị diện thăng lên cao đẳng vị diện, lực lượng của nó cũng được tặng tiến lên.
Nhưng mà nó khó chịu, nhưng bất đắc dĩ lúc ấy, Mạc Vân Quả đã là chấp pháp giả.
Chấp pháp giả có quyền khống chế tuyệt đối vị diện, trong tình huống bình thường, chúng nó sẽ không cùng những chấp pháp giả đó đối kháng.
Sau đó, Mạc Vân Quả cũng cho nó một ít chỗ tốt, nó cũng biết đương nguyên nhân, bởi vì nó quá mềm lòng cho nên kiếp nạn số mệnh mới bị đẩy lùi rồi lại lùi, phía trên không có cách nào, mới để cho cô tới thay đổi tiến trình.
Thỏ Manh cũng cảm thấy chuyện này qua đi, ai biết không bao lâu, có vài chấp pháp giả vì ngăn Hiên Viên Tu, làm ra một ít chuyện phát rồ.
“Ta không cảm giác được ác ý, hẳn là tốt.” Thỏ Manh nghĩ nghĩ còn nói thêm, “Hơn nữa ta cảm thấy, cổ lực lượng kia trước mắt có lẽ là cứu tinh của thế giới này.”
Nói tới đây, rõ ràng cảm.xúc của Thỏ Manh hạ xuống vài phần.
Năm đó nó bị giam cầm, vì có thể thoát ra, nó đã rút ra đại đa số sinh cơ của thế giới này, mới có thể biến thế giới này biến thành dáng vẻ như bây giờ.
Mà nó cũng bởi vì lực lượng căn nguyên quá mức nhỏ yếu, không thể không bám vào trên người một con thỏ nhỏ, cũng may cái người tên Nghiêm Khắc Liệt này đối xửa với nó cũng không tệ.
Đồng thời nó cũng ẩn ẩn quan sát phát hiện ra trên người Nghiêm Khắc Liệt cũng ẩn ẩn có một đường sinh cơ của thế giới này, cho nên nó mới có thể bám vào trên người y.
Đợi chờ một năm, sau đó nó bị gõ lực lượng thần bí kia đánh thức, nhìn lại Nghiêm Khắc Liệt, đúng là cái dạng vận may chúa cứu thế, cho nên nó mới có thể hiện thân.
Chỉ là không biết cổ lực lượng thần bí kia đến tột cùng là cái gì? Mà nó rốt cuộc lại có mục đích gì?
Nghiêm Khắc Liệt nghe Thỏ Manh nói như vậy, trái tim mới buông lỏng xuống.
Tuy rằng không biết vì sao, y lại có sự tín nhiệm với lời Thỏ Manh nói.
Loại cảm giác này rất kỳ quái, nhưng y cũng không bài xích.
“Ngươi hôm nay có gặp được người nào kỳ quái không?” Thỏ Manh hỏi.
Nghe được lời này, người đầu tiên hiện trong đầu Nghiêm Khắc Liệt là Mạc Vân Quả.
Cho nên y nói cho Thỏ Manh tên của Mạc Vân Quả, ai biết Thỏ Manh vừa nghe được tên Mạc Vân Quả, thân mình lập tức nằm liệt xuống dưới.
“Ngươi nói ai?” Âm điệu của Thỏ Manh cao hơn vài phần.
“Mạc Vân Quả.” Nghiêm Khắc Liệt thấp giọng nói, đôi mắt y lóe lóe, không biết suy nghĩ cái gì.
Thỏ Manh:…… Nắm…… Nắm thảo!
Thỏ Manh như thế nào cũng không nghĩ tới, khi cách nhiều năm như vậy, nó vậy mà lại có thể một lần nữa nghe thấy cái tên ôn thần này!
Đúng vậy, ôn thần! Đối với Thỏ Manh mà nói, Mạc Vân Quả thật là một tên ôn thần!
Làm Thiên Đạo ở vị diện cao đẳng, từ khi nó ra đời, đã có một tia linh trí.
Vốn dĩ thế giới này là một mảng hoang vu, là nó một đường cày cấy, mới có thể khiến thế giới này.toát ra sinh cơ lộng lẫy như vậy.
Dựa theo quy luật tuần hoàn, mỗi một thế giới cách một đoạn thời gian đều sẽ trải qua một cái đại trắc trở, cũng chính là “Lịch kiếp” người ta thường nói.
Thỏ Manh luôn luôn là kẻ mềm lòng, đối với thế giới nó cực cực khổ khổ xây dựng, đương nhiên sẽ không nỡ hạ xuống kiếp nạn quá nặng.
Cho nên lúc trước thế giới này chỉ có trắc trở không lớn không nhỏ, thí dụ như động đất, núi lửa bùng nổ, chỉ nghiêm trọng một chút, cũng đơn giản là có một hồi mưa sao băng linh tinh.
Cứ như vậy qua ngàn vạn năm sau, vị diện này cuối cùng cũng được lên vị diện trung đẳng.
Thỏ manh rất thỏa mãn, cũng chính ở ngay lúc này, Mạc Vân Quả đi tới thế giới này, mạnh mẽ cắm vào nó quy định tiến trình lịch sử, cứng rắn tạo ra một hồi tận thế!
Thỏ Manh nghĩ đến hồi tận thế kia lại thấy ngứa răng, tuy rằng sau tận thế, vị diện thăng lên cao đẳng vị diện, lực lượng của nó cũng được tặng tiến lên.
Nhưng mà nó khó chịu, nhưng bất đắc dĩ lúc ấy, Mạc Vân Quả đã là chấp pháp giả.
Chấp pháp giả có quyền khống chế tuyệt đối vị diện, trong tình huống bình thường, chúng nó sẽ không cùng những chấp pháp giả đó đối kháng.
Sau đó, Mạc Vân Quả cũng cho nó một ít chỗ tốt, nó cũng biết đương nguyên nhân, bởi vì nó quá mềm lòng cho nên kiếp nạn số mệnh mới bị đẩy lùi rồi lại lùi, phía trên không có cách nào, mới để cho cô tới thay đổi tiến trình.
Thỏ Manh cũng cảm thấy chuyện này qua đi, ai biết không bao lâu, có vài chấp pháp giả vì ngăn Hiên Viên Tu, làm ra một ít chuyện phát rồ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.