Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng
Chương 622: Xếp hàng ngồi, ăn Quả Quả
Giáng Hàm
19/07/2021
Edit: Linhlady
Mạc Vân Quả mang theo vô số nghi ngờ thoát ly khỏi thế giới này, đương nhiên sẽ cảm thấy không vui.
Cuối cùng là câu nói của Tô Chi Cảnh, khiến cô cực kỳ để ý.
Mạc Vân Quả có thể khẳng định, ngoại trừ lần ở nơi vô vọng kia ra, cô chưa từng gặp Tô Chi Cảnh.
Y theo tình huống vị diện kia của cô, căn bản không có khả năng xảy ra chuyện vượt vị diện.
Nhưng mà, vì sao Tô Chi Cảnh lại nói như vậy?
Sát khí giây phút cuối cùng mà cô cảm nhận được kia, không thể nào là giả được.
Còn một người nữa tróc hệ thống kia là ai, vì sao nó lại phải che tên người đó lại?
Lúc trước Tô Chi Cảnh làm cách nào tróc được hệ thống? Hắn rốt cuộc phải trả đại giới như thế nào?
Rất nhiều nghi vấn ở Mạc Vân Quả trong đầu xoay quanh, lại tìm không thấy đáp án.
Lúc này, Đoàn Tử bay đến bên người Mạc Vân Quả, dùng thân thể mềm nhũn cọ cọ gương mặt Mạc Vân Quả.
“Ký chủ, nghỉ ngơi thật tốt.” Đoàn Tử nói như vậy, không hề có ý đề cập tới chuyện nhiệm vụ.
Mạc Vân Quả nhìn thân mình nho nhỏ của Đoàn Tử, nằm xuống.
Trong không gian u ám cái gì cũng không có, ngoại trừ cô cùng Đoàn Tử, chỉ có hắc ám vô hạn.
“Đoàn Tử, lúc trước vì sao ngươi lại lựa chọn ta?” Mạc Vân Quả nằm một hồi lâu sau, mới hỏi vấn đề này.
Đoàn Tử ghé vào trên người Mạc Vân Quả, mềm mềm mại mại nói: “Ta tuân theo quy tắc tuần hoàn của hệ thống, không phải ta lựa chọn ngươi, là chủ hệ thống khiến ta lựa chọn ngươi.”
Mạc Vân Quả biết, cái gọi là chủ hệ thống kia, chính là chủ nhân phát minh ra hệ thống phát sóng trực tiếp.
Mạc Vân Quả rất bội phục người này, có thể nghiên cứu phát minh ra hệ thống như vậy, người kia nhất định là kinh diễm kỳ tài.
“Ngươi biết lúc trước một người nữa tróc hệ thống là ai không?” Mạc Vân Quả lại hỏi tiếp.
Đoàn Tử lắc đầu nói: “Không biết, ta là hệ thống cuối cùng được nghiên cứu phát minh ra, những chuyện trước đó chủ hệ thống không nhập vào kho dữ liệu của ta.”
“Ngươi là hệ thống cuối cùng?” Mạc Vân Quả ngồi dậy ôm Đoàn Tử hỏi.
Đoàn Tử gật gật đầu nói: “Ừ!”
“Ngươi là khi nào được nghiên cứu phát minh ra?” Mạc Vân Quả tò mò hỏi, chẳng lẽ người nghiên cứu phát minh hệ thống qua đời rồi sao?
“Hai mươi năm trước.” Đoàn Tử nghĩ nghĩ nói, “Từ khi ta có ý thức tới nay, chỉ có thể nhìn hệ thống khác đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, thẳng đến hai mươi năm sau, chủ hệ thống đem ta ném tới vị diện của ký chủ, sau đó ta ngay lập tức trói định ngươi đó ~”
Đoàn Tử nói xong câu cuối cùng còn mang theo một chút vui sướng, làm một hệ thống, không thể trợ giúp ký chủ cũng đồng nghĩa với việc không có năng lượng duy trì vận hành của bản thân, cái này đối với bọn nó cũng là một vấn đề đáng lo ngại.
Nếu còn không trói định Mạc Vân Quả, không bao lâu nữa, nó sẽ bởi vì năng lượng không đủ mà lâm vào ngủ đông lâu dài, lần tiếp theo tỉnh lại, cũng không biết là khi nào, cũng không biết lúc ấy nó, còn có thể là nó hiện tại hay không.
Đương nhiên, tất cả chuyện này, Đoàn Tử cũng không nói cho Mạc Vân Quả.
Bởi vì nó cảm thấy ký chủ không cần biết mấy thứ này, ký chủ chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ thật tốt là được, ừ..… Là như thế này, không sai!
Mạc Vân Quả nghe được Đoàn Tử nói hai mươi năm trước, luôn cảm thấy khoảng thời gian đó đã xảy ra rất nhiêu chuyện, thế nhưng cô lại không thể nào nghĩ ra được.
Mạc Vân Quả xoa xoa huyệt thái dương, trong đôi mắt lạnh lẽo kia đầu tiên xẹt qua một tia mê man.
Đoàn Tử nhìn đến động tác của Mạc Vân Quả, cực kỳ tri kỷ bay đến bên người Mạc Vân Quả, sau đó dùng bàn tay béo mập của mình xoa xoa huyệt thái dương cho cô.
Mạc Vân Quả:……
Mạc Vân Quả mang theo vô số nghi ngờ thoát ly khỏi thế giới này, đương nhiên sẽ cảm thấy không vui.
Cuối cùng là câu nói của Tô Chi Cảnh, khiến cô cực kỳ để ý.
Mạc Vân Quả có thể khẳng định, ngoại trừ lần ở nơi vô vọng kia ra, cô chưa từng gặp Tô Chi Cảnh.
Y theo tình huống vị diện kia của cô, căn bản không có khả năng xảy ra chuyện vượt vị diện.
Nhưng mà, vì sao Tô Chi Cảnh lại nói như vậy?
Sát khí giây phút cuối cùng mà cô cảm nhận được kia, không thể nào là giả được.
Còn một người nữa tróc hệ thống kia là ai, vì sao nó lại phải che tên người đó lại?
Lúc trước Tô Chi Cảnh làm cách nào tróc được hệ thống? Hắn rốt cuộc phải trả đại giới như thế nào?
Rất nhiều nghi vấn ở Mạc Vân Quả trong đầu xoay quanh, lại tìm không thấy đáp án.
Lúc này, Đoàn Tử bay đến bên người Mạc Vân Quả, dùng thân thể mềm nhũn cọ cọ gương mặt Mạc Vân Quả.
“Ký chủ, nghỉ ngơi thật tốt.” Đoàn Tử nói như vậy, không hề có ý đề cập tới chuyện nhiệm vụ.
Mạc Vân Quả nhìn thân mình nho nhỏ của Đoàn Tử, nằm xuống.
Trong không gian u ám cái gì cũng không có, ngoại trừ cô cùng Đoàn Tử, chỉ có hắc ám vô hạn.
“Đoàn Tử, lúc trước vì sao ngươi lại lựa chọn ta?” Mạc Vân Quả nằm một hồi lâu sau, mới hỏi vấn đề này.
Đoàn Tử ghé vào trên người Mạc Vân Quả, mềm mềm mại mại nói: “Ta tuân theo quy tắc tuần hoàn của hệ thống, không phải ta lựa chọn ngươi, là chủ hệ thống khiến ta lựa chọn ngươi.”
Mạc Vân Quả biết, cái gọi là chủ hệ thống kia, chính là chủ nhân phát minh ra hệ thống phát sóng trực tiếp.
Mạc Vân Quả rất bội phục người này, có thể nghiên cứu phát minh ra hệ thống như vậy, người kia nhất định là kinh diễm kỳ tài.
“Ngươi biết lúc trước một người nữa tróc hệ thống là ai không?” Mạc Vân Quả lại hỏi tiếp.
Đoàn Tử lắc đầu nói: “Không biết, ta là hệ thống cuối cùng được nghiên cứu phát minh ra, những chuyện trước đó chủ hệ thống không nhập vào kho dữ liệu của ta.”
“Ngươi là hệ thống cuối cùng?” Mạc Vân Quả ngồi dậy ôm Đoàn Tử hỏi.
Đoàn Tử gật gật đầu nói: “Ừ!”
“Ngươi là khi nào được nghiên cứu phát minh ra?” Mạc Vân Quả tò mò hỏi, chẳng lẽ người nghiên cứu phát minh hệ thống qua đời rồi sao?
“Hai mươi năm trước.” Đoàn Tử nghĩ nghĩ nói, “Từ khi ta có ý thức tới nay, chỉ có thể nhìn hệ thống khác đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, thẳng đến hai mươi năm sau, chủ hệ thống đem ta ném tới vị diện của ký chủ, sau đó ta ngay lập tức trói định ngươi đó ~”
Đoàn Tử nói xong câu cuối cùng còn mang theo một chút vui sướng, làm một hệ thống, không thể trợ giúp ký chủ cũng đồng nghĩa với việc không có năng lượng duy trì vận hành của bản thân, cái này đối với bọn nó cũng là một vấn đề đáng lo ngại.
Nếu còn không trói định Mạc Vân Quả, không bao lâu nữa, nó sẽ bởi vì năng lượng không đủ mà lâm vào ngủ đông lâu dài, lần tiếp theo tỉnh lại, cũng không biết là khi nào, cũng không biết lúc ấy nó, còn có thể là nó hiện tại hay không.
Đương nhiên, tất cả chuyện này, Đoàn Tử cũng không nói cho Mạc Vân Quả.
Bởi vì nó cảm thấy ký chủ không cần biết mấy thứ này, ký chủ chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ thật tốt là được, ừ..… Là như thế này, không sai!
Mạc Vân Quả nghe được Đoàn Tử nói hai mươi năm trước, luôn cảm thấy khoảng thời gian đó đã xảy ra rất nhiêu chuyện, thế nhưng cô lại không thể nào nghĩ ra được.
Mạc Vân Quả xoa xoa huyệt thái dương, trong đôi mắt lạnh lẽo kia đầu tiên xẹt qua một tia mê man.
Đoàn Tử nhìn đến động tác của Mạc Vân Quả, cực kỳ tri kỷ bay đến bên người Mạc Vân Quả, sau đó dùng bàn tay béo mập của mình xoa xoa huyệt thái dương cho cô.
Mạc Vân Quả:……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.