Phát Sóng Trực Tiếp: Nhân Vật Phản Diện Đừng Hắc Hoá!
Chương 164: Người yêu ảo của tổng tài (33)
Miêu Mao Nho
29/07/2019
Editor: @Nữu hổ lộc thị
Beta: @Aki Re
Tô Mộc càng khẳng định, đây nhất định là Tiểu Bạch* trò chơi, cô hảo tâm nói:"Chung quanh tôi đều được thiết lập tường vô hình, anh không qua được đâu."
*Tiểu Bạch: người chơi mới vừa yếu vừa ngu ngốc.
"Lại là thiết lập quỷ gì chứ?" Bị lợn rừng cụng ba lần, lại đâm trúng phải tường vô hình, có thể nói tâm tình của hắn cực kì kém.
Tô Mộc không nói, chỉ an tĩnh nhìn hắn, trong trò chơi lực sát thương rất cao nên sẽ giảm đau đớn người chơi đến mức thấp nhất, hơn nữa thực mau cũng sẽ qua đi, cho dù chết đều có thể hồi sinh, đâm một bức tường mà thôi, cái này căn bản chả tính là gì.
Tô đại bá vương hơn nửa ngày mới đem tâm tình đè ép xuống, hắn ngừng ấn đầu lại, đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm Tô Mộc, tầm mắt chuyên chú này phảng phất như muốn nhìn đến mức người cô nở hoa.
Tô Mộc chà xát cánh tay, cố xua tan cảm giác kì quái làm cô nổi hết cả da gà, vô thức nghĩ tới không lâu trước đây cũng có một đám người điên cuồng chạy tới tìm cô xoát hảo cảm, không khỏi liền đem người nam nhân này nghĩ cũng là một người trong số đó, cô lùi về sau một bước, lễ phép nói: "Thực xin lỗi, tôi không tiếp nhận người chơi xoát độ hảo cảm...... Anh vẫn nên đi tìm NPC khác đi."
Làm một người chơi Tiểu Bạch, Tô đại bá vương căn bản nghe không hiểu lời cô nói, hắn thâm ý dò hỏi: "Cô rốt cuộc chỉ là số liệu hay con người."
"Như anh chứng kiến, tôi đương nhiên là...... Số liệu."Tô Mộc thế mà định nói chính mình là người, cô sợ nếu mình thật sự nói như vậy, khẳng định có người chơi sẽ hướng công ty game thông báo có bug, cô mới không muốn bị tra sát đâu.
Tô đại bá vương lại híp mắt nhìn trên đầu Tô Mộc, trên đầu NPC chỉ hiển thị tên cùng danh hiệu, Tô cô nương ( Thôn Hoa), hắn lại rũ mắt xuống, một lần nữa nhìn chằm chằm mặt cô.
Loại cảm giác này giống như là...... Giống như là muốn sờ thử mặt cô, nhìn xem có thể hay không đem da mặt cô xé xuống.
"Đại hiệp......" Tô Mộc khô khốc cười cười:"Nơi này của tôi không có nhiệm vụ cần làm, ngài vẫn là nên đi tìm địa phương khác hoàn thành tiếp nhiệm vụ thì hơn, chỉ có thăng cấp, mới có thể khám phá trò chơi này càng nhiều nga.
Tô đại bá vương quyết đoán nói: "Chơi trò chơi không quan trọng."
"Vậy...... Cái gì quan trọng?"
"Nhìn cô."
Tô Mộc sửng sốt, "Nhìn tôi?"
Tô đại bá vương thật đúng là tính toán định đứng luôn ở chỗ này không đi, hắn chơi trò chơi này, vốn dĩ chính là vì tìm hiểu "Đối thủ", muốn nhìn xem 《 Đao Kiếm Giang Hồ 》có chỗ nào hấp dẫn người chơi, nếu nói là ở khoản game thực tế ảo, công ty bọn họ cũng sẽ nghiên cứu phát minh game online thực tế ảo, yêu cầu của hắn rất đơn giản, trò chơi có thể không kiếm ra tiền, nhưng nhất định phải đánh bại Đỉnh Thế, đánh bại Quý Bắc Lưu.
Phát hiện Tô Mộc, đây là việc ngoài ý muốn, nhưng sau đó trong lòng hắn lại cảm thấy căm giận.
Tô Mộc thấy thần sắc hắn càng ngày càng lạnh, đáy lòng lại càng thêm tò mò, người chơi này lại không giống những người khác muốn tìm cô xoát hảo cảm, nhưng hắn lại có thái độ kì dị đối với cô, khiến cô nghĩ càng thêm kì quái, không biết còn tưởng cô thiếu tiền hắn, hắn chính là đến tìm cô đòi nợ.
Chẳng lẽ...... Cô thật sự thiếu tiền hắn?
Hài tử ta phóng tủ lạnh:【 Yên tâm đi, Tiểu Hung, ngươi không có thiếu hắn cái gì đâu. ( ̄ω ̄)】
Tô đại sắc:【 Thiếu nợ, là chỉ vị kia. 】
Vị kia?
Là vị nào?
Nhưng mà bất luận Tô Mộc tò mò cỡ nào, trong phòng phát sóng trực tiếp cũng không có người chịu trả lời.
Cô nhìn nam nhân trước mặt, do dự hỏi:"Chẳng lẽ chúng ta trước kia từng gặp nhau?"
Beta: @Aki Re
Tô Mộc càng khẳng định, đây nhất định là Tiểu Bạch* trò chơi, cô hảo tâm nói:"Chung quanh tôi đều được thiết lập tường vô hình, anh không qua được đâu."
*Tiểu Bạch: người chơi mới vừa yếu vừa ngu ngốc.
"Lại là thiết lập quỷ gì chứ?" Bị lợn rừng cụng ba lần, lại đâm trúng phải tường vô hình, có thể nói tâm tình của hắn cực kì kém.
Tô Mộc không nói, chỉ an tĩnh nhìn hắn, trong trò chơi lực sát thương rất cao nên sẽ giảm đau đớn người chơi đến mức thấp nhất, hơn nữa thực mau cũng sẽ qua đi, cho dù chết đều có thể hồi sinh, đâm một bức tường mà thôi, cái này căn bản chả tính là gì.
Tô đại bá vương hơn nửa ngày mới đem tâm tình đè ép xuống, hắn ngừng ấn đầu lại, đôi mắt sắc bén nhìn chằm chằm Tô Mộc, tầm mắt chuyên chú này phảng phất như muốn nhìn đến mức người cô nở hoa.
Tô Mộc chà xát cánh tay, cố xua tan cảm giác kì quái làm cô nổi hết cả da gà, vô thức nghĩ tới không lâu trước đây cũng có một đám người điên cuồng chạy tới tìm cô xoát hảo cảm, không khỏi liền đem người nam nhân này nghĩ cũng là một người trong số đó, cô lùi về sau một bước, lễ phép nói: "Thực xin lỗi, tôi không tiếp nhận người chơi xoát độ hảo cảm...... Anh vẫn nên đi tìm NPC khác đi."
Làm một người chơi Tiểu Bạch, Tô đại bá vương căn bản nghe không hiểu lời cô nói, hắn thâm ý dò hỏi: "Cô rốt cuộc chỉ là số liệu hay con người."
"Như anh chứng kiến, tôi đương nhiên là...... Số liệu."Tô Mộc thế mà định nói chính mình là người, cô sợ nếu mình thật sự nói như vậy, khẳng định có người chơi sẽ hướng công ty game thông báo có bug, cô mới không muốn bị tra sát đâu.
Tô đại bá vương lại híp mắt nhìn trên đầu Tô Mộc, trên đầu NPC chỉ hiển thị tên cùng danh hiệu, Tô cô nương ( Thôn Hoa), hắn lại rũ mắt xuống, một lần nữa nhìn chằm chằm mặt cô.
Loại cảm giác này giống như là...... Giống như là muốn sờ thử mặt cô, nhìn xem có thể hay không đem da mặt cô xé xuống.
"Đại hiệp......" Tô Mộc khô khốc cười cười:"Nơi này của tôi không có nhiệm vụ cần làm, ngài vẫn là nên đi tìm địa phương khác hoàn thành tiếp nhiệm vụ thì hơn, chỉ có thăng cấp, mới có thể khám phá trò chơi này càng nhiều nga.
Tô đại bá vương quyết đoán nói: "Chơi trò chơi không quan trọng."
"Vậy...... Cái gì quan trọng?"
"Nhìn cô."
Tô Mộc sửng sốt, "Nhìn tôi?"
Tô đại bá vương thật đúng là tính toán định đứng luôn ở chỗ này không đi, hắn chơi trò chơi này, vốn dĩ chính là vì tìm hiểu "Đối thủ", muốn nhìn xem 《 Đao Kiếm Giang Hồ 》có chỗ nào hấp dẫn người chơi, nếu nói là ở khoản game thực tế ảo, công ty bọn họ cũng sẽ nghiên cứu phát minh game online thực tế ảo, yêu cầu của hắn rất đơn giản, trò chơi có thể không kiếm ra tiền, nhưng nhất định phải đánh bại Đỉnh Thế, đánh bại Quý Bắc Lưu.
Phát hiện Tô Mộc, đây là việc ngoài ý muốn, nhưng sau đó trong lòng hắn lại cảm thấy căm giận.
Tô Mộc thấy thần sắc hắn càng ngày càng lạnh, đáy lòng lại càng thêm tò mò, người chơi này lại không giống những người khác muốn tìm cô xoát hảo cảm, nhưng hắn lại có thái độ kì dị đối với cô, khiến cô nghĩ càng thêm kì quái, không biết còn tưởng cô thiếu tiền hắn, hắn chính là đến tìm cô đòi nợ.
Chẳng lẽ...... Cô thật sự thiếu tiền hắn?
Hài tử ta phóng tủ lạnh:【 Yên tâm đi, Tiểu Hung, ngươi không có thiếu hắn cái gì đâu. ( ̄ω ̄)】
Tô đại sắc:【 Thiếu nợ, là chỉ vị kia. 】
Vị kia?
Là vị nào?
Nhưng mà bất luận Tô Mộc tò mò cỡ nào, trong phòng phát sóng trực tiếp cũng không có người chịu trả lời.
Cô nhìn nam nhân trước mặt, do dự hỏi:"Chẳng lẽ chúng ta trước kia từng gặp nhau?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.