Phát Sóng Trực Tiếp: Nhân Vật Phản Diện Đừng Hắc Hoá!
Chương 277: Trẫm và tướng quân cùng nhau cởi chiến bào (7)
Miêu Mao Nho
29/07/2019
Editor: @Lão Bà
Beta: @Aki Re
Vẻ bề ngoài của hắn khiến người ta rất chú ý, đầu tiên phải nói đến vết sẹo dài ở khóe mắt bên trái của hắn, sau đó lại nói đến bộ dáng chính là cả người mang đầy sự thô bạo cùng hơi thở ầm trầm giống như thú hoang, khiến người khác đều bị hắn dọa đến sợ hãi.
Một thân quân phục màu đen có viền sáng không khiến cho hắn tăng thêm cảm giác cấm dục, ngược lại là khiến người ta cảm giác trên bộ quân phục của hắn dính toàn là máu tươi, máu dính trên quần áo màu đen đều có thể che dấu được... bộ dạng này là ác ma.
Nhưng mà khi nhìn vào nam nhân này, cùng những người ở đây đều có cảm giác giống nhau, Tô Mộc tay không tự chủ được khẽ run rẩy, cô thu hồi tầm mắt, lại thấy trên sàn nhà ngay tại chỗ nam nhân kia đứng, một cỗ "thi thể" người máy nữ tan tành nằm ở đó.
Cô dám thề, dự cảm không ổn của cô từ trước tới nay chưa từng mãnh liệt tới như vậy!
Rốt cuộc, nam nhân ném xuống khăn tay, hắn nhìn về phía một loạt người máy thẳng tắp đang đứng xếp hàng, ánh mắt liền rơi xuống ở vị trí cuối cùng trên người một cỗ "người máy", hắn không khỏi có chút hứng thú hỏi: "Cỗ người máy này..."
Sau lưng Tô Mộc toát ra một tầng mồ hôi lạnh như đang phải đối đầu với kẻ địch lớn mạnh.
"Cô ta vì sao lại lùn như vậy?"
Ai?
"Ngực còn nhỏ như vậy?"
Ân?
"Ngươi đem người máy nam cải biến thành nữ để dùng sao?"
Này!
Không thể dung túng cho một kẻ thích vũ nhục người khác như vậy!
Lửa giận trong lòng Tô Mộc thiêu đốt mãnh liệt, nhưng vẫn cố kìm nén mà duy trì khuôn mặt vô cảm giống như những người máy khác.
Tên nam nhân béo kia, cũng chính là người phụ trách của khách sạn liền lập tức nói: "Đại khái chắc là do công nhân quản lý người máy làm sai rồi, Tần tướng quân, ta... ta lập tức liền đem người máy này mang đi!"
"Khoan." Môi mỏng nam nhân giương lên, đôi mắt đỏ ngàu cười tà ác: "Đợi lát nữa cùng những người máy khác đưa về xưởng tái tạo lại là được."
Nam nhân béo hung hãn lau mặt một cái, cúi đầu phụ họa: "Được, được..."
Một chút đều không tốt!
Tô Mộc có thể khẳng định tên nam nhân này là ai, vai ác lớn nhất trong thế giới này, tên cầm thú có khuynh hướng bạo ngược nghiêm trọng!
Nga, không, là Tần Thú mới đúng... không, chính là cầm thú!
Tần Thú thu hồi tầm mắt, hắn không nhanh không chậm nói: "Các ngươi đều thấy đấy, ta vừa mới chiến thắng trở về, chỉ là muốn nghe một lời khen, yêu cầu này không tính là quá phận đấy chứ? Nhưng mà mấy cái người máy này một câu khen ngợi ta cũng không thể nói được, thật đúng là làm ta không vui."
"Là, là... Là đám người máy này không đúng." Nam nhân béo trong lòng hò hét, ngươi bắt mấy cái người máy chỉ biết làm việc nói ngươi muốn nghe lời khen từ bọn chúng, đây không phải là đang làm khó người khác sao!?
Tần Thú thực sự chính là loại người thích làm khó người khác, hắn một chân đem người máy châm trà đã bị "phanh thây" nằm trên mặt đất đá ra xa, lại đứng dậy, môi mỏng giương lên, phối hợp với vết sẹo do đao làm bị thương trên mặt hắn, thật đúng là vạn phần âm trầm.
"Đám người máy các ngươi nghe cho kĩ đây, ta cho các ngươi cơ hội được nói một câu, nói đúng, người trong khách sạn này đều có thể sống sót, nói không được tốt..."
Nam nhân béo nghe vậy, sợ tới mức mồ hôi đầm đìa: "Tần, Tần tướng quân... Những người máy này cũng không có được cấy vào hệ thống trí năng..."
"Ta biết."
"Vậy, vậy Tần tướng quân cũng biết, các cô ấy không có khả năng... Không có khả năng lập tức làm ra phản ứng...."
Tần Thú không kiên nhẫn "Sách" một tiếng: "Đem không có khả năng biến thành có khả năng, mới có thể khiến tinh tế càng nhanh chóng phát triển, ngươi có biết hay không?"
Nam nhân béo không thể nói thành lời.
Không ai tin tưởng Tần Thú sẽ là người vì sự phát triển của tinh tế mà nhọc lòng, hiện tại thì hay rồi, nói dễ nghe thì hắn chẳng qua là muốn giết mấy cái người máy để tiêu khiển, nói không dễ nghe hắn chính là muốn thuận tiện giết hết người trong khách sạn để tiêu khiển.
Âm thanh ủng quân đội đạp trên sàn nhà vang lên, tên nam nhân chạy tới trước mặt người máy xếp ở đầu hàng, hắn cười: "Nói ra một cái ưu điểm của ta, ta cảm thấy dễ nghe, liền không tiêu hủy ngươi."
Beta: @Aki Re
Vẻ bề ngoài của hắn khiến người ta rất chú ý, đầu tiên phải nói đến vết sẹo dài ở khóe mắt bên trái của hắn, sau đó lại nói đến bộ dáng chính là cả người mang đầy sự thô bạo cùng hơi thở ầm trầm giống như thú hoang, khiến người khác đều bị hắn dọa đến sợ hãi.
Một thân quân phục màu đen có viền sáng không khiến cho hắn tăng thêm cảm giác cấm dục, ngược lại là khiến người ta cảm giác trên bộ quân phục của hắn dính toàn là máu tươi, máu dính trên quần áo màu đen đều có thể che dấu được... bộ dạng này là ác ma.
Nhưng mà khi nhìn vào nam nhân này, cùng những người ở đây đều có cảm giác giống nhau, Tô Mộc tay không tự chủ được khẽ run rẩy, cô thu hồi tầm mắt, lại thấy trên sàn nhà ngay tại chỗ nam nhân kia đứng, một cỗ "thi thể" người máy nữ tan tành nằm ở đó.
Cô dám thề, dự cảm không ổn của cô từ trước tới nay chưa từng mãnh liệt tới như vậy!
Rốt cuộc, nam nhân ném xuống khăn tay, hắn nhìn về phía một loạt người máy thẳng tắp đang đứng xếp hàng, ánh mắt liền rơi xuống ở vị trí cuối cùng trên người một cỗ "người máy", hắn không khỏi có chút hứng thú hỏi: "Cỗ người máy này..."
Sau lưng Tô Mộc toát ra một tầng mồ hôi lạnh như đang phải đối đầu với kẻ địch lớn mạnh.
"Cô ta vì sao lại lùn như vậy?"
Ai?
"Ngực còn nhỏ như vậy?"
Ân?
"Ngươi đem người máy nam cải biến thành nữ để dùng sao?"
Này!
Không thể dung túng cho một kẻ thích vũ nhục người khác như vậy!
Lửa giận trong lòng Tô Mộc thiêu đốt mãnh liệt, nhưng vẫn cố kìm nén mà duy trì khuôn mặt vô cảm giống như những người máy khác.
Tên nam nhân béo kia, cũng chính là người phụ trách của khách sạn liền lập tức nói: "Đại khái chắc là do công nhân quản lý người máy làm sai rồi, Tần tướng quân, ta... ta lập tức liền đem người máy này mang đi!"
"Khoan." Môi mỏng nam nhân giương lên, đôi mắt đỏ ngàu cười tà ác: "Đợi lát nữa cùng những người máy khác đưa về xưởng tái tạo lại là được."
Nam nhân béo hung hãn lau mặt một cái, cúi đầu phụ họa: "Được, được..."
Một chút đều không tốt!
Tô Mộc có thể khẳng định tên nam nhân này là ai, vai ác lớn nhất trong thế giới này, tên cầm thú có khuynh hướng bạo ngược nghiêm trọng!
Nga, không, là Tần Thú mới đúng... không, chính là cầm thú!
Tần Thú thu hồi tầm mắt, hắn không nhanh không chậm nói: "Các ngươi đều thấy đấy, ta vừa mới chiến thắng trở về, chỉ là muốn nghe một lời khen, yêu cầu này không tính là quá phận đấy chứ? Nhưng mà mấy cái người máy này một câu khen ngợi ta cũng không thể nói được, thật đúng là làm ta không vui."
"Là, là... Là đám người máy này không đúng." Nam nhân béo trong lòng hò hét, ngươi bắt mấy cái người máy chỉ biết làm việc nói ngươi muốn nghe lời khen từ bọn chúng, đây không phải là đang làm khó người khác sao!?
Tần Thú thực sự chính là loại người thích làm khó người khác, hắn một chân đem người máy châm trà đã bị "phanh thây" nằm trên mặt đất đá ra xa, lại đứng dậy, môi mỏng giương lên, phối hợp với vết sẹo do đao làm bị thương trên mặt hắn, thật đúng là vạn phần âm trầm.
"Đám người máy các ngươi nghe cho kĩ đây, ta cho các ngươi cơ hội được nói một câu, nói đúng, người trong khách sạn này đều có thể sống sót, nói không được tốt..."
Nam nhân béo nghe vậy, sợ tới mức mồ hôi đầm đìa: "Tần, Tần tướng quân... Những người máy này cũng không có được cấy vào hệ thống trí năng..."
"Ta biết."
"Vậy, vậy Tần tướng quân cũng biết, các cô ấy không có khả năng... Không có khả năng lập tức làm ra phản ứng...."
Tần Thú không kiên nhẫn "Sách" một tiếng: "Đem không có khả năng biến thành có khả năng, mới có thể khiến tinh tế càng nhanh chóng phát triển, ngươi có biết hay không?"
Nam nhân béo không thể nói thành lời.
Không ai tin tưởng Tần Thú sẽ là người vì sự phát triển của tinh tế mà nhọc lòng, hiện tại thì hay rồi, nói dễ nghe thì hắn chẳng qua là muốn giết mấy cái người máy để tiêu khiển, nói không dễ nghe hắn chính là muốn thuận tiện giết hết người trong khách sạn để tiêu khiển.
Âm thanh ủng quân đội đạp trên sàn nhà vang lên, tên nam nhân chạy tới trước mặt người máy xếp ở đầu hàng, hắn cười: "Nói ra một cái ưu điểm của ta, ta cảm thấy dễ nghe, liền không tiêu hủy ngươi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.