Phát Sóng Trực Tiếp: Nhân Vật Phản Diện Đừng Hắc Hoá!
Chương 93: Tử Thần tới (16)
Miêu Mao Nho
29/07/2019
Editor: -Jenny-
Beta: Lann Nhi akiu //////, Aki Re
Vị Tử Thần này thoạt nhìn dường như không dễ tiếp cận. Sau khi Tô Mộc nóng nảy trả lời câu hỏi thì bầu không khí thoáng chốc trở nên im lặng.
Tô Mộc không biết bản thân nên cái nói gì, nên làm cái gì vào lúc này. Thành thật mà nói, khi cô nhìn thấy bức tượng của Tử Thần, cô đã cảm thấy hơi bối rối, bây giờ đứng trước mặt cô lại là người thật, áp lực của Tử Thần bao quanh cô, cô càng trở nên bối rối hơn. Cô có nên quỳ xuống, yêu cầu hắn đừng giết mình hay không? Hay là cô nên cho hắn vài chục cái tát trước đây?
Giống như biết Tô Mộc rối răm, hắn cũng không hay đối phó với con người....., Hay nói đúng hơn là hắn thường không đối phó với con mồi của mình, nếu hắn làm sẽ vướng vào rối rắm, Tử Thần một khi đã rối rắm thì tương đối phiền toái, muốn hắn hiện thân một lần thật sự là chuyện khó, chỉ là khi tâm tình hắn tốt, hắn có thể cho một con người nhỏ bé, yếu đuối kia cơ hội để thực hiện nguyện vọng của chính mình. Nhưng nguyện vọng mà người này đưa ra lại là....... Ý tứ trong lời nói là muốn cùng hắn gặp mặt lần thứ hai sao?
Một đời người sẽ không muốn một lần nhìn thấy Tử Thần, nhưng cô vẫn muốn nhìn thấy lần thứ hai. Mí mắt trống rỗng quay về phía Tô Mộc. Chiếc áo choàng đen lơ lửng trong không trung, bóng đen trong không khí bắt đầu khẽ di chuyển. Khi Tô Mộc quay lại, đột nhiên cô nhìn thấy Tử Thần xuất hiện trước mặt mình.
Do ở khoảng cách gần nên cô có thể nhìn thấy rõ xương của hắn ở bên dưới lớp áo choàng đen.
Tử Thần nói:" Nhân loại, ta cho phép ngươi có cơ hội xin thực hiện nguyện vọng lần thứ hai".
"Cái kia....." Tô Mộc lùi lại một bước.
" Tử Thần đại nhân tôn kính, ngài vì cái gì lại cho ta thực hiện nguyện vọng?"
Tử Thần, ân..... Vấn đề này hắn còn chưa có nghĩ tới, chỉ là tâm huyết dâng trào, cảm thấy nhân loại này trông khá là thuận mắt, liền phá lệ cho cô thực hiện nguyện vọng.
Tô Mộc tin rằng trên thế giới này không có bữa ăn nào là miễn phí, đặc biệt là trong các bộ phim điện ảnh châu Âu và châu Mĩ. Tử Thần tuy là một vị thần nhưng không phải là một nhân vật cao qúy có lòng vị tha. Cô đoán rằng, Tử Thần sẽ đáp ứng nguyện vọng của cô sau đó sẽ làm cô trả giá, chẳng hạn như bán đi linh hồn?
Cô ngầm vỗ ngực, may mắn chính mình thận trọng, không có mắc mưu.
Tử Thần lại lạnh lạnh nói:" Sự ngu ngốc của ngươi làm ta hài lòng, ta sẽ thực hiện một trong những nguyện vọng của ngươi, đây được coi là ta đang ban ân cho ngươi."
Ngốc......
Mí mắt Tô Mộc giật giật, cô không hiểu Tử Thần là từ nơi nào tới, nghe giọng điệu của hắn khi nói đầy sự khinh miệt đối với loài người.
Tử Thần không chờ cô trả lời, hình bóng trở lại không trung. Trong gió đêm, cô nghe thấy được tiếng áo choàng đen bay phấp phới. Hắn nói:" Xem ra ngươi không cần ta ban ân".
Bóng dáng hắn dần biến mất trong bóng tối, dường như hắn định rời đi.
"Ai, từ từ!" Tô Mộc kêu lên một tiếng
Tử Thần hơi cúi đầu, " tầm mắt" hắn đang rơi trên người cô.
Tô Mộc thử dò xét thái độ hỏi:" Tôi có một nguyện vọng nhưng tôi phải trả giá như thế nào?". Hắn trầm ngâm một tiếng:" Vậy ngươi hãy nói ra nguyện vọng của mình".
Nếu đó là giết người, thì ít nhất phải trả một cái giá gì đó.
Tuy nhiên, hắn đoán rằng với cái não của cô, cô sẽ không nghĩ đến việc để hắn giải quyết người đàn ông đẩy cô ra trong khoảnh khắc nguy hiểm.
Quả nhiên, Tô Mộc đầu tiên cúi đầu nhìn xuống, sau đó cô ngẩng đầu lên, do dự nói:" Cái kia...... Có thể hay không đem nơi này của tôi biến lớn một chút".
" Nơi nào?"
Gương mặt cô trở nên đỏ lựng, ngượng ngùng, người ngoài không biết nhìn vào còn tưởng là tâm cô đang có mùa xuân, nhưng mà cô không có gặp được người mình yêu, chỉ là cô đang giơ tay lên, e lẹ chỉ vào ngực của mình nói:" Đem nơi này của tôi biến lớn một chút.... Ngài có điều kiện hay yêu cầu tôi trả giá như thế nào không?".
Beta: Lann Nhi akiu //////, Aki Re
Vị Tử Thần này thoạt nhìn dường như không dễ tiếp cận. Sau khi Tô Mộc nóng nảy trả lời câu hỏi thì bầu không khí thoáng chốc trở nên im lặng.
Tô Mộc không biết bản thân nên cái nói gì, nên làm cái gì vào lúc này. Thành thật mà nói, khi cô nhìn thấy bức tượng của Tử Thần, cô đã cảm thấy hơi bối rối, bây giờ đứng trước mặt cô lại là người thật, áp lực của Tử Thần bao quanh cô, cô càng trở nên bối rối hơn. Cô có nên quỳ xuống, yêu cầu hắn đừng giết mình hay không? Hay là cô nên cho hắn vài chục cái tát trước đây?
Giống như biết Tô Mộc rối răm, hắn cũng không hay đối phó với con người....., Hay nói đúng hơn là hắn thường không đối phó với con mồi của mình, nếu hắn làm sẽ vướng vào rối rắm, Tử Thần một khi đã rối rắm thì tương đối phiền toái, muốn hắn hiện thân một lần thật sự là chuyện khó, chỉ là khi tâm tình hắn tốt, hắn có thể cho một con người nhỏ bé, yếu đuối kia cơ hội để thực hiện nguyện vọng của chính mình. Nhưng nguyện vọng mà người này đưa ra lại là....... Ý tứ trong lời nói là muốn cùng hắn gặp mặt lần thứ hai sao?
Một đời người sẽ không muốn một lần nhìn thấy Tử Thần, nhưng cô vẫn muốn nhìn thấy lần thứ hai. Mí mắt trống rỗng quay về phía Tô Mộc. Chiếc áo choàng đen lơ lửng trong không trung, bóng đen trong không khí bắt đầu khẽ di chuyển. Khi Tô Mộc quay lại, đột nhiên cô nhìn thấy Tử Thần xuất hiện trước mặt mình.
Do ở khoảng cách gần nên cô có thể nhìn thấy rõ xương của hắn ở bên dưới lớp áo choàng đen.
Tử Thần nói:" Nhân loại, ta cho phép ngươi có cơ hội xin thực hiện nguyện vọng lần thứ hai".
"Cái kia....." Tô Mộc lùi lại một bước.
" Tử Thần đại nhân tôn kính, ngài vì cái gì lại cho ta thực hiện nguyện vọng?"
Tử Thần, ân..... Vấn đề này hắn còn chưa có nghĩ tới, chỉ là tâm huyết dâng trào, cảm thấy nhân loại này trông khá là thuận mắt, liền phá lệ cho cô thực hiện nguyện vọng.
Tô Mộc tin rằng trên thế giới này không có bữa ăn nào là miễn phí, đặc biệt là trong các bộ phim điện ảnh châu Âu và châu Mĩ. Tử Thần tuy là một vị thần nhưng không phải là một nhân vật cao qúy có lòng vị tha. Cô đoán rằng, Tử Thần sẽ đáp ứng nguyện vọng của cô sau đó sẽ làm cô trả giá, chẳng hạn như bán đi linh hồn?
Cô ngầm vỗ ngực, may mắn chính mình thận trọng, không có mắc mưu.
Tử Thần lại lạnh lạnh nói:" Sự ngu ngốc của ngươi làm ta hài lòng, ta sẽ thực hiện một trong những nguyện vọng của ngươi, đây được coi là ta đang ban ân cho ngươi."
Ngốc......
Mí mắt Tô Mộc giật giật, cô không hiểu Tử Thần là từ nơi nào tới, nghe giọng điệu của hắn khi nói đầy sự khinh miệt đối với loài người.
Tử Thần không chờ cô trả lời, hình bóng trở lại không trung. Trong gió đêm, cô nghe thấy được tiếng áo choàng đen bay phấp phới. Hắn nói:" Xem ra ngươi không cần ta ban ân".
Bóng dáng hắn dần biến mất trong bóng tối, dường như hắn định rời đi.
"Ai, từ từ!" Tô Mộc kêu lên một tiếng
Tử Thần hơi cúi đầu, " tầm mắt" hắn đang rơi trên người cô.
Tô Mộc thử dò xét thái độ hỏi:" Tôi có một nguyện vọng nhưng tôi phải trả giá như thế nào?". Hắn trầm ngâm một tiếng:" Vậy ngươi hãy nói ra nguyện vọng của mình".
Nếu đó là giết người, thì ít nhất phải trả một cái giá gì đó.
Tuy nhiên, hắn đoán rằng với cái não của cô, cô sẽ không nghĩ đến việc để hắn giải quyết người đàn ông đẩy cô ra trong khoảnh khắc nguy hiểm.
Quả nhiên, Tô Mộc đầu tiên cúi đầu nhìn xuống, sau đó cô ngẩng đầu lên, do dự nói:" Cái kia...... Có thể hay không đem nơi này của tôi biến lớn một chút".
" Nơi nào?"
Gương mặt cô trở nên đỏ lựng, ngượng ngùng, người ngoài không biết nhìn vào còn tưởng là tâm cô đang có mùa xuân, nhưng mà cô không có gặp được người mình yêu, chỉ là cô đang giơ tay lên, e lẹ chỉ vào ngực của mình nói:" Đem nơi này của tôi biến lớn một chút.... Ngài có điều kiện hay yêu cầu tôi trả giá như thế nào không?".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.