Phát Sóng Trực Tiếp: Nhân Vật Phản Diện Đừng Hắc Hoá!
Chương 55: Yêu ngươi yêu đến mức muốn giết chết ngươi (30)
Miêu Mao Nho
29/07/2019
Editor: Aki Re
Tuy rằng đã xảy ra chuyện không thoải mái, nhưng cuối cùng trong không khí kiều diễm có thể nói bọn họ vẫn vui sướng kết thúc "Hai người hỗn hợp vận động". vất vả như vậy.
Tô Mộc sớm đã bị Tịch Y ôm lên giường, nàng ghé vào trên người hắn, ngón tay ngọc nhỏ dài đặt trên ngực hắn, ngay cả thanh âm của nàng cũng cực kỳ lười biếng, "Sau chuyện này ngươi còn vẫn tính không muốn cưới ta nữa không?"
"Ân." Tịch Y nhẹ nhàng lên tiếng, trong lòng nảy lên cảm xúc làm hắn cảm thấy xa lạ, tay hắn đặt ở bên hông nàng nắm lại thật chặt, đen nhánh trong mắt giống như vực sâu, thần bí khó lường, làm người ta không thể đoán trước.
"Ngươi như thế nào lại không nói?" Tô Mộc từ trên người hắn nâng nửa người trên lên, ôm mặt hắn, nhìn chằm chằm hắn một lúc lâu, mới hoài nghi nói: "Ngươi có phải hay không đang ở đó tính toán chuyện gì không tốt?"
Nàng muốn nói từ thật lâu thời điểm mỗi khi hắn trầm tư không nói, giống như là một phù thủy xấu xa mặc áo choàng đen đợi trong khí tức hắc ám, chờ con mồi hấp hối giãy giụa đến chết.
Ngày trước đối mặt với Tịch Y, Tô Mộc tuyệt đối muốn chạy thật xa, bất quá hiện tại, nàng ỷ vào hắn đã là người của nàng, chính là không sợ trời không sợ đất.
Ánh mắt Tịch Y dừng lại trên khuôn mặt nhỏ kiều diễm của nàng, chậm rãi giơ tay, nhẹ nhàng vỗ về gò má nàng, thấp giọng lẩm bẩm, "Ta đang phiền não."
"Phiền não cái gì?" Tay nàng đặt trên mu bàn tay hắn, lại cọ cọ bàn tay lạnh lùng kia của hắn, ngọt ngào nói: "Ngươi đã có thiếu nữ xinh đẹp đáng yêu, hoạt bát khả nhân, thông minh cơ trí như ta, còn có phiền não gì nữa?"
Nàng mèo khen mèo dài đuôi làm con ngươi lạnh băng của hắn từ trước đến nay khó có được một chút ý cười rất nhẹ nhưng lại phá lệ mê người.
Tô Mộc chịu không nổi dụ hoặc này, lại hôn lên môi hắn.
Tịch Y dùng phương thức nhiệt liệt triền miên nhất đáp lại cái hôn chủ động này của nàng, chờ đến khi độ ấm trên người hai người lần thứ hai bay đi, hắn mới khắc chế kết thúc nụ hôn ngọt nị này, nhưng vẫn liếm qua khóe môi nàng, thấp giọng nói: "Đúng là bởi vì ngươi, ta mới có thể phiền não."
"Ân...... Ân?" Đầu óc Tô Mộc đang choáng váng lập tức tỉnh táo lại, trong mắt nàng toát ra sự tức giận, "Lời này của ngươi là có ý tứ gì?"
"Đúng là bởi vì ngươi, ta mới phải suy xét rất nhiều chuyện." Hắn đem nàng ôm vào trong ngực, nhẹ nhàng thở dài một tiếng, "Con đường đi theo ta cũng không tốt, một mình ta bước đi còn gian nan, làm sao có thể cho ngươi đi đối mặt với những lời đồn đãi vớ vẩn đây?"
Nàng quá lỗ mãng, bất luận ở bên người hắn, hay vẫn như hôm nay lựa chọn dùng phương thức này khiến hắn thỏa hiệp...... Đương nhiên, không thể phủ nhận, hắn thích nàng lỗ mãng, trên thực tế, hắn còn thập phần hưởng thụ.
Chỉ cần thời điểm hắn ở một mình, hắn sẽ làm việc tùy tâm sở dục*, cũng không nhìn hậu quả, nhưng hiện tại có nàng, vậy không được, hắn phải bảo đảm an toàn của nàng thật tốt.
*tuỳ tâm sở dục: làm bất cứ điều gì mình muốn
Nhưng Tịch Y là một đại BOSS từ trước đến nay chưa bao giờ bảo hộ cho người khác, lần đầu tiên quyết định muốn đi bảo hộ một người, hắn khó tránh khỏi cảm thấy mình hơi đần độn, nói đến cùng, cũng là vì quá mức để ý, cho nên mới cẩn thận như vậy.
Tô Mộc dựa vào trong lòng ngực hắn, chậm rì rì nói: "Yên tâm đi, ta sẽ bảo vệ ngươi thật tốt."
Trong cổ họng Tịch Y như có một thứ gì đó ngạnh lại, không hiểu nàng như thế nào từ đề tài hắn phải bảo vệ nàng nhảy thành chuyện nàng phải bảo vệ hắn.
Tô Mộc đã quyết định ý kiến này thật hay, nếu hiện tại đại BOSS đã là người của nàng, vậy nàng cũng sẽ không tha thứ cho việc cuối cùng nam nữ chủ đem BOSS xử lý.
Dù sao nhiệm vụ của nàng cũng chỉ ở chỗ Bạch Linh Lung, nam nữ chủ như thế nào, nàng không cần phải quản.
Nàng còn nhớ rõ, Lạc Tiểu Tiểu chính là lợi dụng nỗi sợ bóng tối này của BOSS mới có thể cùng Hiên Viên Ninh giết chết Tịch Y, đến nỗi vì sao BOSS lại sợ bóng tối, đó là bởi vì khi BOSS còn nhỏ từng bị cha mẹ nhốt ở trong phòng tối suốt một tháng.
Khó có thể tưởng tượng, Tịch Y giết người như ma cư nhiên sẽ sợ bóng tối, nhưng mà sự thật đúng là như thế, không có biện pháp, thiết lập của Tịch Y quá mạnh, không cho hắn có nhược điểm, nam nữ chủ không phải vô pháp chơi sao?
Tô Mộc lại ôm chặt Tịch Y, âm thầm quyết định, tuyệt đối không thể cho Lạc Tiểu Tiểu phát hiện ra nhược điểm của BOSS!
Tuy rằng đã xảy ra chuyện không thoải mái, nhưng cuối cùng trong không khí kiều diễm có thể nói bọn họ vẫn vui sướng kết thúc "Hai người hỗn hợp vận động". vất vả như vậy.
Tô Mộc sớm đã bị Tịch Y ôm lên giường, nàng ghé vào trên người hắn, ngón tay ngọc nhỏ dài đặt trên ngực hắn, ngay cả thanh âm của nàng cũng cực kỳ lười biếng, "Sau chuyện này ngươi còn vẫn tính không muốn cưới ta nữa không?"
"Ân." Tịch Y nhẹ nhàng lên tiếng, trong lòng nảy lên cảm xúc làm hắn cảm thấy xa lạ, tay hắn đặt ở bên hông nàng nắm lại thật chặt, đen nhánh trong mắt giống như vực sâu, thần bí khó lường, làm người ta không thể đoán trước.
"Ngươi như thế nào lại không nói?" Tô Mộc từ trên người hắn nâng nửa người trên lên, ôm mặt hắn, nhìn chằm chằm hắn một lúc lâu, mới hoài nghi nói: "Ngươi có phải hay không đang ở đó tính toán chuyện gì không tốt?"
Nàng muốn nói từ thật lâu thời điểm mỗi khi hắn trầm tư không nói, giống như là một phù thủy xấu xa mặc áo choàng đen đợi trong khí tức hắc ám, chờ con mồi hấp hối giãy giụa đến chết.
Ngày trước đối mặt với Tịch Y, Tô Mộc tuyệt đối muốn chạy thật xa, bất quá hiện tại, nàng ỷ vào hắn đã là người của nàng, chính là không sợ trời không sợ đất.
Ánh mắt Tịch Y dừng lại trên khuôn mặt nhỏ kiều diễm của nàng, chậm rãi giơ tay, nhẹ nhàng vỗ về gò má nàng, thấp giọng lẩm bẩm, "Ta đang phiền não."
"Phiền não cái gì?" Tay nàng đặt trên mu bàn tay hắn, lại cọ cọ bàn tay lạnh lùng kia của hắn, ngọt ngào nói: "Ngươi đã có thiếu nữ xinh đẹp đáng yêu, hoạt bát khả nhân, thông minh cơ trí như ta, còn có phiền não gì nữa?"
Nàng mèo khen mèo dài đuôi làm con ngươi lạnh băng của hắn từ trước đến nay khó có được một chút ý cười rất nhẹ nhưng lại phá lệ mê người.
Tô Mộc chịu không nổi dụ hoặc này, lại hôn lên môi hắn.
Tịch Y dùng phương thức nhiệt liệt triền miên nhất đáp lại cái hôn chủ động này của nàng, chờ đến khi độ ấm trên người hai người lần thứ hai bay đi, hắn mới khắc chế kết thúc nụ hôn ngọt nị này, nhưng vẫn liếm qua khóe môi nàng, thấp giọng nói: "Đúng là bởi vì ngươi, ta mới có thể phiền não."
"Ân...... Ân?" Đầu óc Tô Mộc đang choáng váng lập tức tỉnh táo lại, trong mắt nàng toát ra sự tức giận, "Lời này của ngươi là có ý tứ gì?"
"Đúng là bởi vì ngươi, ta mới phải suy xét rất nhiều chuyện." Hắn đem nàng ôm vào trong ngực, nhẹ nhàng thở dài một tiếng, "Con đường đi theo ta cũng không tốt, một mình ta bước đi còn gian nan, làm sao có thể cho ngươi đi đối mặt với những lời đồn đãi vớ vẩn đây?"
Nàng quá lỗ mãng, bất luận ở bên người hắn, hay vẫn như hôm nay lựa chọn dùng phương thức này khiến hắn thỏa hiệp...... Đương nhiên, không thể phủ nhận, hắn thích nàng lỗ mãng, trên thực tế, hắn còn thập phần hưởng thụ.
Chỉ cần thời điểm hắn ở một mình, hắn sẽ làm việc tùy tâm sở dục*, cũng không nhìn hậu quả, nhưng hiện tại có nàng, vậy không được, hắn phải bảo đảm an toàn của nàng thật tốt.
*tuỳ tâm sở dục: làm bất cứ điều gì mình muốn
Nhưng Tịch Y là một đại BOSS từ trước đến nay chưa bao giờ bảo hộ cho người khác, lần đầu tiên quyết định muốn đi bảo hộ một người, hắn khó tránh khỏi cảm thấy mình hơi đần độn, nói đến cùng, cũng là vì quá mức để ý, cho nên mới cẩn thận như vậy.
Tô Mộc dựa vào trong lòng ngực hắn, chậm rì rì nói: "Yên tâm đi, ta sẽ bảo vệ ngươi thật tốt."
Trong cổ họng Tịch Y như có một thứ gì đó ngạnh lại, không hiểu nàng như thế nào từ đề tài hắn phải bảo vệ nàng nhảy thành chuyện nàng phải bảo vệ hắn.
Tô Mộc đã quyết định ý kiến này thật hay, nếu hiện tại đại BOSS đã là người của nàng, vậy nàng cũng sẽ không tha thứ cho việc cuối cùng nam nữ chủ đem BOSS xử lý.
Dù sao nhiệm vụ của nàng cũng chỉ ở chỗ Bạch Linh Lung, nam nữ chủ như thế nào, nàng không cần phải quản.
Nàng còn nhớ rõ, Lạc Tiểu Tiểu chính là lợi dụng nỗi sợ bóng tối này của BOSS mới có thể cùng Hiên Viên Ninh giết chết Tịch Y, đến nỗi vì sao BOSS lại sợ bóng tối, đó là bởi vì khi BOSS còn nhỏ từng bị cha mẹ nhốt ở trong phòng tối suốt một tháng.
Khó có thể tưởng tượng, Tịch Y giết người như ma cư nhiên sẽ sợ bóng tối, nhưng mà sự thật đúng là như thế, không có biện pháp, thiết lập của Tịch Y quá mạnh, không cho hắn có nhược điểm, nam nữ chủ không phải vô pháp chơi sao?
Tô Mộc lại ôm chặt Tịch Y, âm thầm quyết định, tuyệt đối không thể cho Lạc Tiểu Tiểu phát hiện ra nhược điểm của BOSS!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.