Chương 18: Gây xích mích
Hồi Sênh
14/08/2016
Tháng ba chính là thời điểm hoa đào nở rộ, vườn đào trong cung tuy rằng không thể so với Thượng Lâm uyển, thế nhưng lại thắng ở phần đa dạng, tốn rất nhiều tâm huyết chăm sóc. Năm trước, vào thời điểm này, đa phần cung tần đều đến Thượng Lâm uyển ngắm hoa, nhưng năm nay không có ai hăng hái như vậy.
Lúc này trong hồ sen, hoa sen đua nhau nở, phong cảnh tú lệ vô cùng. Cố Vân Tiện dẫn theo Duẫn lệnh nghi đi ra ngoài du ngoạn, lo lắng nhiều ngày chưa gặp nhị hoàng tử, Duẫn lệnh nghi cố tình mang theo nhi tử đi cùng cho Cố Vân Tiện nhìn một cái.
Hôm nay tiểu tử Cơ Hàng tròn tám tháng, vẫn chưa thể đi được, cậu nhóc vùi trong lòng nhũ mẫu, nhìn qua thấy khả ái vô cùng. Cố Vân Tiện đùa với cậu một lúc, cười nói: “Lần trước ta gặp thằng bé, lúc đó là không lâu sau khi đầy tháng, chỉ chớp mắt đã lớn đến vậy rồi.”
“Tỷ tỷ không biết rồi, tiểu từ này lớn rất nhanh, mỗi ngày thần thiếp gặp còn phải kinh ngạc, huống chi là tỷ.” Duẫn lệnh nghi cười nói.
“Vẫn là muội có phúc khí, có nhi tử bên người.”
Duẫn lệnh nghi vội hỏi: “Sao tỷ tỷ lại nói vậy? Tỷ còn trẻ, sau này nhất định sẽ có con thôi…”
“Ta chỉ thuận miệng nhắc tới thôi, muội đừng đa tâm.” Cố Vân Tiện nói, “Ta nhìn A Hàng khiến người ta yêu thích như vậy, có chút ước ao…”
Lúc này Duẫn lệnh nghi mới yên lòng, vừa định lên tiếng đã thấy một bóng dáng hồng nhạt từ đằng xa, hơi sững sờ.
Cố Vân Tiện dõi theo tầm mắt của nàng liền quay đầu lại, nhìn thấy người đến, mỉm cười: “Hình tài tử.”
Hình tài tử mang thai đã bảy tháng, lúc này béo tròn, gương mặt dịu dàng, hình dạng cả người đều thay đổi. Đây chính là bộ dạng vui sướng khi được làm mẹ, loại hạnh phúc mãnh liệt này khiến cho ngũ quan của nàng tràn ngập ánh sáng, đúng là lay động lòng người.
“A Oản gặp qua hai vị tỷ tỷ.” Lúc mang thai được sáu tháng, hoàng đế theo lệ miễn cho nàng quỳ lạy chi lễ, cho nên nàng chỉ hơi cúi người chào hỏi Duẫn lệnh nghi.
“Nhiều ngày không gặp Hình muội muội, muội có khỏe không?” Duẫn lệnh nghi nghênh đón, thân thiết hỏi thăm.
Hình tài tử đáp: “Tốt ạ.”
“Nghe nói nhiều ngày nay muội muội đều nhốt mình trong Di Tương điện, rất ít đi ra ngoài. Như vậy cũng không tốt, mang thai nên đi lại nhiều một chút, đối với thai nhi mới có lợi.”
“A Oản đã hiểu.” Hình tài tử thấp giọng đáp, “Thái y nói ta nên đi lại nhiều hơn, chỉ là.. trên người A Oản dính thị phi, không muốn gặp người khiến mình gặp họa”
Lời nói này khiến Cố Vân Tiện sửng sốt. Đúng rồi, ngày ấy ở Trường Tín điện, Bạc Cẩn Nhu nói “Người có ý định mưu hại hài tử trong bụng Hình hài tử…” Tội danh bị xử tử, mọi người đều ít nhiều nói vài lời, chỉ có vị đương sự này từ đầu đến cuối đều im lặng. Nàng tốt, thái hậu tốt, thậm chí ngay cả Trinh tiệp dư và hoàng đế, cũng không nhớ phải hỏi ý kiến của nàng, thăm dò ý kiến của mẫu thân đứa trẻ.
Quả nhiên, tính tình nàng mềm yếu, luôn là người dễ dàng bị bỏ quên. Nghĩ đến mấy ngày nay, nàng trải qua rất khó khăn.
“Tài tử không nên nói như vậy.” Cố Vân Tiện nói “Bạc thị tâm thuật bất chính, gieo gió gặt bão, liên quan gì đến ngươi? Ngươi chớ nên vì vậy mà ưu phiền.”
Hình tài tử không trả lời. Cố Vân Tiện tâm niệm vừa động, mấy ngày nay nàng vẫn đang nghĩ biện pháp bồi dưỡng thế lực, hôm nay không phải là một cơ hội tốt sao? Trải qua chuyện ở vườn mai, Hình Oản dĩ nhiên sinh lòng oán hậu với Cảnh Phức Thù, nếu lúc này nàng chen vào, nhất định nàng ta sẽ tuyệt đối trung thành với mình.
Ý định đã đến bên môi, lại nhìn thấy ánh mắt sầu lo của nữ tử bụng to trước mặt này, làm thế nào cũng không thể nói nên lời.
Hiện tại nàng ta đã cực khổ lắm rồi, mình lại còn muốn đi tính toán nàng ta sao?
“Hôm nay thật trùng hợp, ở chỗ này lại gặp được ba vị!” Một âm thanh dày đặc lãnh ý truyền đến “Kính nương, ngươi xem, ta nói ở hồ sen rất thú vị, thế nào, không gạt ngươi chứ?”
Ba người xoay người, Duẫn lệnh nghi và Hình tài tử tiến lên hai bước, nói: “Nô tỳ tham kiến Khương sung nghi nương nương, Chu quý cơ nương nương, hai vị nương nương vạn phúc.”
“Ừ.” Khương sung nghi miễn cưỡng nói, đôi mắt đẹp tựa tiếu phi tiếu nhìn Hình tài tử. “Mấy ngày trước bổn cung đưa thiếp mời Hình muội muội đến đào viên ngắm hoa, ngươi trả lời thân thể không tiện, không muốn đi lại, sao hôm nay lại chạy đến đây?”
Hình tài tử cung kính nói: “Hồi bẩm nương nương, mấy ngày trước quả thật thân thể không khoẻ, nênmới khước từ lời mời của nương nương, hôm nay nghe theo thái y nên mới ra ngoài, nếu không thì vẫn muốn ở trong phòng.”
“Hóa ra là vậy.” Khương sung nghi như bừng tỉnh đại ngộ “Bổn cung tưởng là ngươi nhìn ta không thuận mắt, không muốn bồi ta đi đến vườn chứ!”
Cách đó không xa, Cố Vân Tiện tinh tường nhìn thấy trên trán Hình tài tử chảy xuống vài giọt mồ hôi: “Nương nương… lời này thật oan uổng, sao thần thiếp lại không muốn bồi nương nương? Nương nương không ngại thần thiếp thô kệch, chính là phúc khí của thần thiếp rồi.”
“Thật không?” Khương sung nghi nói “Bổn cung tưởng ngươi theo Trinh tiệp dư, hôm nay…”
Ánh mắt của nàng đảo qua người Cố Vân Tiện, đôi môi đỏ mọng khẽ nở nụ cười: “Có câu bổn cung đã sớm muốn nói với ngươi, mắt nhìn người của Hình muội muội ngươi không được tốt lắm. Chuyện của Bạc thị còn sờ sờ trước mắt, ngươi tách ra khỏi vị ở Thành An điện là đúng, sao lại dây vào Cố nương tử? Chẳng lẽ ngươi nghĩ, hôm nay ngươi thân mang hoàng tự, ở cùng một chỗ với vị tiền hoàng hậu này, là chuyện tốt ư?” Ý vị thâm trường dừng lại một chút, “Bản thân bổn cung đã từng thụ giáo qua rồi.”
Nàng ta thản nhiên làm trò trước mặt Cố Vân Tiện, không chút lưu tình gây xích mích giữa nàng và Hình tài tử, ngôn từ chua ngoa. Cố Vân Tiện cũng không cảm thấy kì quái, chuyện này có là gì, trước giờ nàng ta đều như vậy, lần trước còn dám tát nàng, hôm nay nói vài câu không tốt thì đã là gì?
Vốn dĩ trong mắt mọi người, nàng là người có lỗi với nàng ta.
Hình tài tử càng ngày càng bất an, cúi đầu đứng trước mặt Khương sung nghi, ngay cả tay chân cũng không biết phải làm gì, ôm lấy chiếc bụng tròn vo, thực khiến cho người ta đồng tình.
“Khó có được cảnh đẹp, Nguyệt nương ngươi nói ít vài câu đi.” Chu quý cơ xoa xoa huyệt thái dương, lãnh đạm nói “Đừng khiến ta đau đầu.”
Khương sung nghi quay đầu liếc nhìn nàng, thờ ơ cười: “Kính nương, ngươi quá nhẹ dạ.” Quay đầu nói với Hình tài tử: “Nếu muội muội mệt mỏi thì mau sớm trở về đi.”
Đây là giữ thể diện cho Chu quý cơ.
Hình tài tử cầu còn không được, lập tức nói: “Dạ, đa tạ nương nương quan tâm. Thần thiếp xin cáo lui.” Nhún người chào một cái rồi dẫn cung nhân rời đi.
Nhìn nàng đi xa, lúc này Khương sung nghi mới nhìn Cố Vân Tiện, ý cười tràn trề: “Cố nương tử gần đây khoẻ không?”
Cố Vân Tiện cười nói: “Đa tạ sung nghi nương nương nhớ thương, ta rất tốt.”
Khương sung nghi gật đầu: “Ta lại nhiều chuyện rồi. Gần đây hậu cung trên dưới không ai không biết, tiền triều đang ồn ào chuyện phục lập. Nương tử có hồng phúc như vậy, đương nhiên mọi chuyện đều hài lòng, tốt vô cùng!” Chợt như vừa nhớ ra cái gì.”A, hay là không lâu nữa, ta lại phải gọi lại là nương nương rồi, ngài nói xem có đúng hay không?”
Hôm trước ở ngoài Trường Tín điện, nàng cũng nhắc tới việc mình được phục lập, khi đó nàng chỉ trích nàng ta phỏng đoán thánh ý, nghị luận hậu vị, hôm nay lại không thể làm vậy. Tiền triều đang ồn ào, nàng ta chỉ là đang trần thuật sự thật, không làm gì sai.
“Việc này bệ hạ tự có chủ ý.” Cố Vân Tiện thản nhiên nói.
“Chủ ý của bệ hạ?” Khương sung nghi gật đầu “Hiện tại Cố nương tử quả nhiên đã biết cẩn thận hơn nhiều, xem ra người đã trải đời, không còn giống với trước kia.”
Nói xong câu đó, mắt nàng ta dời đi, ý cười bên môi lạnh đi ba phần: “Chỉ là chuyện này cho tới bây giờ, ta vẫn tiếc hận thay cho Công Nghi Bội. Nếu nàng ta còn sống, lại có tính giác ngộ giống Cố nương tử, có phải bệ hạ sẽ cho nàng ta một cơ hội hối cải làm người không?”
Công Nghi Bội. Chính là Công Nghi mỹ nhân, vào cung từ lúc hoàng đế mới đăng cơ, cực kỳ được sủng ái, nhưng vào đầu tháng chín năm ngoái lại thắt cổ tự tử. Mà cùng tháng đó, Cố Vân Tiện bị phế, hơn nửa cung nhân bên người bị xử tử.
Thấy mặt Cố Vân Tiện biến sắc, Khương sung nghi cười trào phúng, quay đầu nhìn về phía Duẫn lệnh nghi: “Duẫn muội muội, nhị hoàng tử mập lên rất nhiều, bổn cung nhìn rất thích mắt.”
Duẫn lệnh nghi cười nói: “Tiểu hài tử suốt ngày ăn ăn ngủ ngủ, làm sao lại không béo?” Nếu nương nương thích, ngày khác ta sẽ tự mình sang Hàm Trì điện, nói chuyện giải khuây với nương nương?”
“Bổn cung sẽ chờ.” Khương sung nghi cười nói “Tuy vậy muội muội phải cẩn thận, tiểu hài tử va chạm rất dễ bị thương, không nên để người chui vào chỗ trống.”
Duẫn lệnh nghi đương nhiên hiểu ý tứ của nàng ta, chỉ dừng lại một chút, liền lên tiếng đáp: “Thần thiếp đã hiểu, đa tạ nương nương chỉ điểm.”
Từ lúc bước vào Khương sung nghi đều thao thao bất tuyệt, Chu quý cơ đã sớm không nhịn được: “Xong chưa? Ngươi nói muốn đi du ngoạn, còn ở lại đây làm gì?” Hai nàng là khuê mật, vào đông cung cùng một năm, tình cảm thâm hậu hơn người ngoài rất nhiều, tuy rằng Khương sung nghi phân vị cao hơn nàng nửa cấp, nhưng Chu quý cơ đối xử với nàng ta vẫn như cũ.
“Rồi rồi, bây giờ sẽ đi.” Khương sung nghi nói, “Mời được ngươi ra ngoài còn khó hơn lên trời, nhiệt tình không được đáp lại, lần sau ta sẽ không làm chuyện này nữa.”
“Câu này ngươi đã nói không biết bao nhiêu lần rồi, ta chỉ hy vọng ngươi nhớ kỹ để cho ta được bình yên…”
Hai người các nàng vừa nói chuyện phiếm vừa rời đi, Duẫn lệnh nghi ngồi ở bên cạnh, lúc sau mới chậm rãi đứng dậy, đối Cố Vân Tiện nói: “Tỷ tỷ, đừng để ở trong lòng.”
Cố Vân Tiện nhìn về phía nàng ta.
“Khương sung nghi hận tỷ như thế, đương nhiên sẽ mượn cơ hội để tỷ không thoải mái, tỷ cần gì phải quan tâm?” Nàng ta nhìn nàng: “Công Nghi Bội… từ trước đến giờ ương ngạnh hung ác, nàng ta bị xử tử là trừng phạt đúng tội!”
“Còn ta thì sao? Muội cũng nghĩ ta bị phế là trừng phạt đúng tội?” Cố Vân Tiện bỗng nhiên nói.
“Tỷ tỷ…” Duẫn lệnh nghi không biết phải làm sao, ngơ ngác nhìn nàng.
Cố Vân Tiện trả lời: “Xin lỗi, ta không nên trách muội.”
Duẫn lệnh nghi suy nghĩ một chút, rồi nói: “Ta đã hiểu rõ, tỷ tỷ không thích nhắc đến Công Nghi Bội.”
Đúng vậy. Nàng không thích.
Trong cung không thiếu nhất chính là nữ tử ngang ngược càn rỡ, nhưng trước đó, Bạc Cẩn Nhu cũng thế, Khương Nguyệt Thường cũng vậy, nhưng so ra đều kém với Công Nghi Bội. Nàng ta xinh đẹp diễm lệ, việc thích nhất là thể hiện bản thân mình, mặc dù nhân duyên rất kém. Nhưng không biết cho hoàng đế ăn gì, mà bao dung nàng ta vô cùng. Khi đó Cố Vân Tiện còn là hoàng hậu, thân phận nàng ta so với nàng kém hơn nhiều, nhưng vẫn bị nàng ta cho ăn mệt vài lần không biết phải làm sao.
Trước đêm trung thu năm ngoái, cung nữ Hoàn Nhi nàng xếp ở bên người Công Nghi Bội nói Công Nghi mỹ nhân có tâm cơ bất chính với đứa con trong bụng Khương quý cơ, ngoài mặt thì nàng bất động thanh sắc, trong lòng lại lập tức ghi nhớ kĩ.
Lúc này trong hồ sen, hoa sen đua nhau nở, phong cảnh tú lệ vô cùng. Cố Vân Tiện dẫn theo Duẫn lệnh nghi đi ra ngoài du ngoạn, lo lắng nhiều ngày chưa gặp nhị hoàng tử, Duẫn lệnh nghi cố tình mang theo nhi tử đi cùng cho Cố Vân Tiện nhìn một cái.
Hôm nay tiểu tử Cơ Hàng tròn tám tháng, vẫn chưa thể đi được, cậu nhóc vùi trong lòng nhũ mẫu, nhìn qua thấy khả ái vô cùng. Cố Vân Tiện đùa với cậu một lúc, cười nói: “Lần trước ta gặp thằng bé, lúc đó là không lâu sau khi đầy tháng, chỉ chớp mắt đã lớn đến vậy rồi.”
“Tỷ tỷ không biết rồi, tiểu từ này lớn rất nhanh, mỗi ngày thần thiếp gặp còn phải kinh ngạc, huống chi là tỷ.” Duẫn lệnh nghi cười nói.
“Vẫn là muội có phúc khí, có nhi tử bên người.”
Duẫn lệnh nghi vội hỏi: “Sao tỷ tỷ lại nói vậy? Tỷ còn trẻ, sau này nhất định sẽ có con thôi…”
“Ta chỉ thuận miệng nhắc tới thôi, muội đừng đa tâm.” Cố Vân Tiện nói, “Ta nhìn A Hàng khiến người ta yêu thích như vậy, có chút ước ao…”
Lúc này Duẫn lệnh nghi mới yên lòng, vừa định lên tiếng đã thấy một bóng dáng hồng nhạt từ đằng xa, hơi sững sờ.
Cố Vân Tiện dõi theo tầm mắt của nàng liền quay đầu lại, nhìn thấy người đến, mỉm cười: “Hình tài tử.”
Hình tài tử mang thai đã bảy tháng, lúc này béo tròn, gương mặt dịu dàng, hình dạng cả người đều thay đổi. Đây chính là bộ dạng vui sướng khi được làm mẹ, loại hạnh phúc mãnh liệt này khiến cho ngũ quan của nàng tràn ngập ánh sáng, đúng là lay động lòng người.
“A Oản gặp qua hai vị tỷ tỷ.” Lúc mang thai được sáu tháng, hoàng đế theo lệ miễn cho nàng quỳ lạy chi lễ, cho nên nàng chỉ hơi cúi người chào hỏi Duẫn lệnh nghi.
“Nhiều ngày không gặp Hình muội muội, muội có khỏe không?” Duẫn lệnh nghi nghênh đón, thân thiết hỏi thăm.
Hình tài tử đáp: “Tốt ạ.”
“Nghe nói nhiều ngày nay muội muội đều nhốt mình trong Di Tương điện, rất ít đi ra ngoài. Như vậy cũng không tốt, mang thai nên đi lại nhiều một chút, đối với thai nhi mới có lợi.”
“A Oản đã hiểu.” Hình tài tử thấp giọng đáp, “Thái y nói ta nên đi lại nhiều hơn, chỉ là.. trên người A Oản dính thị phi, không muốn gặp người khiến mình gặp họa”
Lời nói này khiến Cố Vân Tiện sửng sốt. Đúng rồi, ngày ấy ở Trường Tín điện, Bạc Cẩn Nhu nói “Người có ý định mưu hại hài tử trong bụng Hình hài tử…” Tội danh bị xử tử, mọi người đều ít nhiều nói vài lời, chỉ có vị đương sự này từ đầu đến cuối đều im lặng. Nàng tốt, thái hậu tốt, thậm chí ngay cả Trinh tiệp dư và hoàng đế, cũng không nhớ phải hỏi ý kiến của nàng, thăm dò ý kiến của mẫu thân đứa trẻ.
Quả nhiên, tính tình nàng mềm yếu, luôn là người dễ dàng bị bỏ quên. Nghĩ đến mấy ngày nay, nàng trải qua rất khó khăn.
“Tài tử không nên nói như vậy.” Cố Vân Tiện nói “Bạc thị tâm thuật bất chính, gieo gió gặt bão, liên quan gì đến ngươi? Ngươi chớ nên vì vậy mà ưu phiền.”
Hình tài tử không trả lời. Cố Vân Tiện tâm niệm vừa động, mấy ngày nay nàng vẫn đang nghĩ biện pháp bồi dưỡng thế lực, hôm nay không phải là một cơ hội tốt sao? Trải qua chuyện ở vườn mai, Hình Oản dĩ nhiên sinh lòng oán hậu với Cảnh Phức Thù, nếu lúc này nàng chen vào, nhất định nàng ta sẽ tuyệt đối trung thành với mình.
Ý định đã đến bên môi, lại nhìn thấy ánh mắt sầu lo của nữ tử bụng to trước mặt này, làm thế nào cũng không thể nói nên lời.
Hiện tại nàng ta đã cực khổ lắm rồi, mình lại còn muốn đi tính toán nàng ta sao?
“Hôm nay thật trùng hợp, ở chỗ này lại gặp được ba vị!” Một âm thanh dày đặc lãnh ý truyền đến “Kính nương, ngươi xem, ta nói ở hồ sen rất thú vị, thế nào, không gạt ngươi chứ?”
Ba người xoay người, Duẫn lệnh nghi và Hình tài tử tiến lên hai bước, nói: “Nô tỳ tham kiến Khương sung nghi nương nương, Chu quý cơ nương nương, hai vị nương nương vạn phúc.”
“Ừ.” Khương sung nghi miễn cưỡng nói, đôi mắt đẹp tựa tiếu phi tiếu nhìn Hình tài tử. “Mấy ngày trước bổn cung đưa thiếp mời Hình muội muội đến đào viên ngắm hoa, ngươi trả lời thân thể không tiện, không muốn đi lại, sao hôm nay lại chạy đến đây?”
Hình tài tử cung kính nói: “Hồi bẩm nương nương, mấy ngày trước quả thật thân thể không khoẻ, nênmới khước từ lời mời của nương nương, hôm nay nghe theo thái y nên mới ra ngoài, nếu không thì vẫn muốn ở trong phòng.”
“Hóa ra là vậy.” Khương sung nghi như bừng tỉnh đại ngộ “Bổn cung tưởng là ngươi nhìn ta không thuận mắt, không muốn bồi ta đi đến vườn chứ!”
Cách đó không xa, Cố Vân Tiện tinh tường nhìn thấy trên trán Hình tài tử chảy xuống vài giọt mồ hôi: “Nương nương… lời này thật oan uổng, sao thần thiếp lại không muốn bồi nương nương? Nương nương không ngại thần thiếp thô kệch, chính là phúc khí của thần thiếp rồi.”
“Thật không?” Khương sung nghi nói “Bổn cung tưởng ngươi theo Trinh tiệp dư, hôm nay…”
Ánh mắt của nàng đảo qua người Cố Vân Tiện, đôi môi đỏ mọng khẽ nở nụ cười: “Có câu bổn cung đã sớm muốn nói với ngươi, mắt nhìn người của Hình muội muội ngươi không được tốt lắm. Chuyện của Bạc thị còn sờ sờ trước mắt, ngươi tách ra khỏi vị ở Thành An điện là đúng, sao lại dây vào Cố nương tử? Chẳng lẽ ngươi nghĩ, hôm nay ngươi thân mang hoàng tự, ở cùng một chỗ với vị tiền hoàng hậu này, là chuyện tốt ư?” Ý vị thâm trường dừng lại một chút, “Bản thân bổn cung đã từng thụ giáo qua rồi.”
Nàng ta thản nhiên làm trò trước mặt Cố Vân Tiện, không chút lưu tình gây xích mích giữa nàng và Hình tài tử, ngôn từ chua ngoa. Cố Vân Tiện cũng không cảm thấy kì quái, chuyện này có là gì, trước giờ nàng ta đều như vậy, lần trước còn dám tát nàng, hôm nay nói vài câu không tốt thì đã là gì?
Vốn dĩ trong mắt mọi người, nàng là người có lỗi với nàng ta.
Hình tài tử càng ngày càng bất an, cúi đầu đứng trước mặt Khương sung nghi, ngay cả tay chân cũng không biết phải làm gì, ôm lấy chiếc bụng tròn vo, thực khiến cho người ta đồng tình.
“Khó có được cảnh đẹp, Nguyệt nương ngươi nói ít vài câu đi.” Chu quý cơ xoa xoa huyệt thái dương, lãnh đạm nói “Đừng khiến ta đau đầu.”
Khương sung nghi quay đầu liếc nhìn nàng, thờ ơ cười: “Kính nương, ngươi quá nhẹ dạ.” Quay đầu nói với Hình tài tử: “Nếu muội muội mệt mỏi thì mau sớm trở về đi.”
Đây là giữ thể diện cho Chu quý cơ.
Hình tài tử cầu còn không được, lập tức nói: “Dạ, đa tạ nương nương quan tâm. Thần thiếp xin cáo lui.” Nhún người chào một cái rồi dẫn cung nhân rời đi.
Nhìn nàng đi xa, lúc này Khương sung nghi mới nhìn Cố Vân Tiện, ý cười tràn trề: “Cố nương tử gần đây khoẻ không?”
Cố Vân Tiện cười nói: “Đa tạ sung nghi nương nương nhớ thương, ta rất tốt.”
Khương sung nghi gật đầu: “Ta lại nhiều chuyện rồi. Gần đây hậu cung trên dưới không ai không biết, tiền triều đang ồn ào chuyện phục lập. Nương tử có hồng phúc như vậy, đương nhiên mọi chuyện đều hài lòng, tốt vô cùng!” Chợt như vừa nhớ ra cái gì.”A, hay là không lâu nữa, ta lại phải gọi lại là nương nương rồi, ngài nói xem có đúng hay không?”
Hôm trước ở ngoài Trường Tín điện, nàng cũng nhắc tới việc mình được phục lập, khi đó nàng chỉ trích nàng ta phỏng đoán thánh ý, nghị luận hậu vị, hôm nay lại không thể làm vậy. Tiền triều đang ồn ào, nàng ta chỉ là đang trần thuật sự thật, không làm gì sai.
“Việc này bệ hạ tự có chủ ý.” Cố Vân Tiện thản nhiên nói.
“Chủ ý của bệ hạ?” Khương sung nghi gật đầu “Hiện tại Cố nương tử quả nhiên đã biết cẩn thận hơn nhiều, xem ra người đã trải đời, không còn giống với trước kia.”
Nói xong câu đó, mắt nàng ta dời đi, ý cười bên môi lạnh đi ba phần: “Chỉ là chuyện này cho tới bây giờ, ta vẫn tiếc hận thay cho Công Nghi Bội. Nếu nàng ta còn sống, lại có tính giác ngộ giống Cố nương tử, có phải bệ hạ sẽ cho nàng ta một cơ hội hối cải làm người không?”
Công Nghi Bội. Chính là Công Nghi mỹ nhân, vào cung từ lúc hoàng đế mới đăng cơ, cực kỳ được sủng ái, nhưng vào đầu tháng chín năm ngoái lại thắt cổ tự tử. Mà cùng tháng đó, Cố Vân Tiện bị phế, hơn nửa cung nhân bên người bị xử tử.
Thấy mặt Cố Vân Tiện biến sắc, Khương sung nghi cười trào phúng, quay đầu nhìn về phía Duẫn lệnh nghi: “Duẫn muội muội, nhị hoàng tử mập lên rất nhiều, bổn cung nhìn rất thích mắt.”
Duẫn lệnh nghi cười nói: “Tiểu hài tử suốt ngày ăn ăn ngủ ngủ, làm sao lại không béo?” Nếu nương nương thích, ngày khác ta sẽ tự mình sang Hàm Trì điện, nói chuyện giải khuây với nương nương?”
“Bổn cung sẽ chờ.” Khương sung nghi cười nói “Tuy vậy muội muội phải cẩn thận, tiểu hài tử va chạm rất dễ bị thương, không nên để người chui vào chỗ trống.”
Duẫn lệnh nghi đương nhiên hiểu ý tứ của nàng ta, chỉ dừng lại một chút, liền lên tiếng đáp: “Thần thiếp đã hiểu, đa tạ nương nương chỉ điểm.”
Từ lúc bước vào Khương sung nghi đều thao thao bất tuyệt, Chu quý cơ đã sớm không nhịn được: “Xong chưa? Ngươi nói muốn đi du ngoạn, còn ở lại đây làm gì?” Hai nàng là khuê mật, vào đông cung cùng một năm, tình cảm thâm hậu hơn người ngoài rất nhiều, tuy rằng Khương sung nghi phân vị cao hơn nàng nửa cấp, nhưng Chu quý cơ đối xử với nàng ta vẫn như cũ.
“Rồi rồi, bây giờ sẽ đi.” Khương sung nghi nói, “Mời được ngươi ra ngoài còn khó hơn lên trời, nhiệt tình không được đáp lại, lần sau ta sẽ không làm chuyện này nữa.”
“Câu này ngươi đã nói không biết bao nhiêu lần rồi, ta chỉ hy vọng ngươi nhớ kỹ để cho ta được bình yên…”
Hai người các nàng vừa nói chuyện phiếm vừa rời đi, Duẫn lệnh nghi ngồi ở bên cạnh, lúc sau mới chậm rãi đứng dậy, đối Cố Vân Tiện nói: “Tỷ tỷ, đừng để ở trong lòng.”
Cố Vân Tiện nhìn về phía nàng ta.
“Khương sung nghi hận tỷ như thế, đương nhiên sẽ mượn cơ hội để tỷ không thoải mái, tỷ cần gì phải quan tâm?” Nàng ta nhìn nàng: “Công Nghi Bội… từ trước đến giờ ương ngạnh hung ác, nàng ta bị xử tử là trừng phạt đúng tội!”
“Còn ta thì sao? Muội cũng nghĩ ta bị phế là trừng phạt đúng tội?” Cố Vân Tiện bỗng nhiên nói.
“Tỷ tỷ…” Duẫn lệnh nghi không biết phải làm sao, ngơ ngác nhìn nàng.
Cố Vân Tiện trả lời: “Xin lỗi, ta không nên trách muội.”
Duẫn lệnh nghi suy nghĩ một chút, rồi nói: “Ta đã hiểu rõ, tỷ tỷ không thích nhắc đến Công Nghi Bội.”
Đúng vậy. Nàng không thích.
Trong cung không thiếu nhất chính là nữ tử ngang ngược càn rỡ, nhưng trước đó, Bạc Cẩn Nhu cũng thế, Khương Nguyệt Thường cũng vậy, nhưng so ra đều kém với Công Nghi Bội. Nàng ta xinh đẹp diễm lệ, việc thích nhất là thể hiện bản thân mình, mặc dù nhân duyên rất kém. Nhưng không biết cho hoàng đế ăn gì, mà bao dung nàng ta vô cùng. Khi đó Cố Vân Tiện còn là hoàng hậu, thân phận nàng ta so với nàng kém hơn nhiều, nhưng vẫn bị nàng ta cho ăn mệt vài lần không biết phải làm sao.
Trước đêm trung thu năm ngoái, cung nữ Hoàn Nhi nàng xếp ở bên người Công Nghi Bội nói Công Nghi mỹ nhân có tâm cơ bất chính với đứa con trong bụng Khương quý cơ, ngoài mặt thì nàng bất động thanh sắc, trong lòng lại lập tức ghi nhớ kĩ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.