Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 1352: Bị ngăn chặn ở bên ngoài 5
Tiêu Thất Gia
23/04/2019
Ban đầu hai gã đệ tử Ẩn Môn không lên tiếng, khi nghe thấy Tử Ngọc nói đoạn sau nhịn không được nở nụ cười.
“ Yên tâm đi, Ẩn Môn chúng ta sẽ không khẩn cầu các ngươi trở lại Ẩn Môn, chỉ là ngươi đừng để chúng ta nghe thấy ngươi nhục nhã tả sứ đại nhân, nói cách khác người Ẩn Môn sẽ không buông tha các ngươi.”
Kỳ thật, nếu không phải bởi vì trước đó tả sứ đã mang Ôn Nhã tiến vào Ẩn Môn, nói không chừng hia đệ tử này cũng không dám coi khinh đám người Cố Nhược Vân.
Thật sự là tả sứ cũng không phân phó qua với bọn họ sẽ còn có người tiến đến, bọn họ mới cho rằng Cố Nhược Vân muốn nhân cơ hội này tiến vào Ẩn Môn gây rối.
Đối với loại người gây rối này, bọn họ như thế nào phải khách khí?
“ Tử Ngọc, Sở La, chúng ta đi thôi.”
Nói xong lời này, Cố Nhược Vân không có do dự liền hướng dưới chân núi đi đến....
............
Hiện tại, bên trong Ẩn Môn, Thiên Nhân trưởng lão đang nhắm mắt khoanh chân nghe người bẩm báo, sau đó mở to đôi mắt, hô hấp cũng dồn dập vài phần: “ Ngươi nói tiểu tử Mộ Sở kia đã đem người thắng lợi khảo hạch vào trong Ẩn Môn?”
Nói như thế, rất nhanh hắn liên có thể nhìn thấy nữ nhi của thánh nữ?
“ Bẩm báo trưởng lão, xác thật tả sứ đại nhân đã trở lại, lại còn mang theo mấy người bên ngoài tiến vào, thuộc hạ cả gan đoán rằng những người đó là quán quân khảo hạch lần này.”
“ Được.”
Con ngươi trưởng lão lập lòe vài cái: “ Phân phó xuống dưới, nói tả sứ mang theo quán quân khảo hạch đến đại điện chờ bổn trưởng lão, hiện tại bổn trưởng lão sẽ đi qua đó một chuyến.”
“ Tuân mệnh, trưởng lão.”
Người nọ ôm quyền, liền lui xuống.
“ tuy nói tộc trưởng muốn cố ý khảo nghiệm nữ nhi thánh nữ một chút, nhưng mặc kệ như thế nào, nàng từ đường xa đến đây nhất định phải tiến đến tiếp đãi, cũng là lưu lại ấn tượng tốt với nàng, chờ thánh nữ trở về nói không chừng còn có thể lấy lòng thánh nữ.”
Nghĩ đến đây, Thiên Nhân trưởng lão hướng bên ngoài đi ra, bước chân vội vàng mang theo thần thái nôn nóng, nhiều hơn chính là một tia chờ mong.
..............
Đại điện Ẩn Môn, không có kim bích huy hoàng như các thế lực ở ngoại giới, nhưng lại để lộ ra hương vị cổ xưa vạn năm.
Hiện giờ trong đại điện trống trải chỉ có hai người ngồi trên ghế dựa cạnh lối đi nhỏ.
“ Tả sứ đại nhân, ngươi nói Thiên Nhân trưởng lão muốn nhìn thấy ta?” trên mặt Ôn Nhã vẫn là tươi cười ưu nhã như cũ, nhưng mà vẫn có thể nhìn thấy trong đôi mắt đẹp của nàng kích động vạn phần.
Rốt cuộc đó chính là trưởng lão Ẩn Môn, thân phận địa vị không kém hơn thành chủ.
“ Không sai,” ánh mắt tả sứ hiện lên một đạo nghi hoặc, “ Xác thật Thiên Nhân trưởng lão muốn ta mang ngươi đến đại điện gặp hắn, cũng không biết là vì chuyện gì, rốt cuộc ở trong tộc, Thiên Nhân trưởng lão là người được tộc trưởng coi trọng nhất, thân phận cao quý dị thường, cho dù là sư phụ ta cũng vẫn phải nhượng bộ hắn ba phần.”
Hiện giờ Thiên Nhân trưởng lão cao ngạo kia lại muốn gặp Ôn Nhã?
Tả sứ nhíu nhíu mày, hiển nhiên không biết chuyện gì sắp xảy ra.
Thời điểm hai người nói chuyện, một đạo thân ảnh già nua từ bên ngoài đại điện dần dần hiện ra, rơi vào trong mắt hai người.
Cùng lúc đó, Thiên Nhân trưởng lão cũng phát hiện Ôn Nhã ngồi bên cạnh tả sứ, ánh mắt hắn kích động lên.
“ Lúc trước ta cho người thông tri tả sứ mang người thắng lợi khảo hạch đến gặp ta, hắn chỉ mang đến một nữ nhân, nếu ta không có đoán sai mà nói thì nữ nhân này hẳn là nữ nhi thánh nữ, Cố Nhược Vân!” Thiên Nhân trưởng lão tự lẩm bẩm sửa soạn nửa ngày, vừa định tiến ra phía trước, nhưng không nhịn được nhíu nhíu mày, “ Nhưng mà tuổi không đúng a~, nữ nhi thánh nữ tính đi tính lại cũng chỉ mới có hai mươi bốn tuổi, nữ nhân này rõ ràng sắp đến ba mươi tuổi, chẳng lẽ nữ nhi thánh nữ những năm gần đây quá mức vất vả, cho nên mới có biểu hiện tuổi già?”
( khúc này ta cười xỉu....quá vất vả nên có vẻ già...kaka )
Thiên Nhân trưởng lão suy tính nửa ngày, cũng chỉ có thể nghĩ tới khả năng này, tiếp theo sau đó hắn ném đi suy nghĩ trong đầu, tươi cười đầy mắt hướng về phía Ôn Nhã đi qua.
“ Yên tâm đi, Ẩn Môn chúng ta sẽ không khẩn cầu các ngươi trở lại Ẩn Môn, chỉ là ngươi đừng để chúng ta nghe thấy ngươi nhục nhã tả sứ đại nhân, nói cách khác người Ẩn Môn sẽ không buông tha các ngươi.”
Kỳ thật, nếu không phải bởi vì trước đó tả sứ đã mang Ôn Nhã tiến vào Ẩn Môn, nói không chừng hia đệ tử này cũng không dám coi khinh đám người Cố Nhược Vân.
Thật sự là tả sứ cũng không phân phó qua với bọn họ sẽ còn có người tiến đến, bọn họ mới cho rằng Cố Nhược Vân muốn nhân cơ hội này tiến vào Ẩn Môn gây rối.
Đối với loại người gây rối này, bọn họ như thế nào phải khách khí?
“ Tử Ngọc, Sở La, chúng ta đi thôi.”
Nói xong lời này, Cố Nhược Vân không có do dự liền hướng dưới chân núi đi đến....
............
Hiện tại, bên trong Ẩn Môn, Thiên Nhân trưởng lão đang nhắm mắt khoanh chân nghe người bẩm báo, sau đó mở to đôi mắt, hô hấp cũng dồn dập vài phần: “ Ngươi nói tiểu tử Mộ Sở kia đã đem người thắng lợi khảo hạch vào trong Ẩn Môn?”
Nói như thế, rất nhanh hắn liên có thể nhìn thấy nữ nhi của thánh nữ?
“ Bẩm báo trưởng lão, xác thật tả sứ đại nhân đã trở lại, lại còn mang theo mấy người bên ngoài tiến vào, thuộc hạ cả gan đoán rằng những người đó là quán quân khảo hạch lần này.”
“ Được.”
Con ngươi trưởng lão lập lòe vài cái: “ Phân phó xuống dưới, nói tả sứ mang theo quán quân khảo hạch đến đại điện chờ bổn trưởng lão, hiện tại bổn trưởng lão sẽ đi qua đó một chuyến.”
“ Tuân mệnh, trưởng lão.”
Người nọ ôm quyền, liền lui xuống.
“ tuy nói tộc trưởng muốn cố ý khảo nghiệm nữ nhi thánh nữ một chút, nhưng mặc kệ như thế nào, nàng từ đường xa đến đây nhất định phải tiến đến tiếp đãi, cũng là lưu lại ấn tượng tốt với nàng, chờ thánh nữ trở về nói không chừng còn có thể lấy lòng thánh nữ.”
Nghĩ đến đây, Thiên Nhân trưởng lão hướng bên ngoài đi ra, bước chân vội vàng mang theo thần thái nôn nóng, nhiều hơn chính là một tia chờ mong.
..............
Đại điện Ẩn Môn, không có kim bích huy hoàng như các thế lực ở ngoại giới, nhưng lại để lộ ra hương vị cổ xưa vạn năm.
Hiện giờ trong đại điện trống trải chỉ có hai người ngồi trên ghế dựa cạnh lối đi nhỏ.
“ Tả sứ đại nhân, ngươi nói Thiên Nhân trưởng lão muốn nhìn thấy ta?” trên mặt Ôn Nhã vẫn là tươi cười ưu nhã như cũ, nhưng mà vẫn có thể nhìn thấy trong đôi mắt đẹp của nàng kích động vạn phần.
Rốt cuộc đó chính là trưởng lão Ẩn Môn, thân phận địa vị không kém hơn thành chủ.
“ Không sai,” ánh mắt tả sứ hiện lên một đạo nghi hoặc, “ Xác thật Thiên Nhân trưởng lão muốn ta mang ngươi đến đại điện gặp hắn, cũng không biết là vì chuyện gì, rốt cuộc ở trong tộc, Thiên Nhân trưởng lão là người được tộc trưởng coi trọng nhất, thân phận cao quý dị thường, cho dù là sư phụ ta cũng vẫn phải nhượng bộ hắn ba phần.”
Hiện giờ Thiên Nhân trưởng lão cao ngạo kia lại muốn gặp Ôn Nhã?
Tả sứ nhíu nhíu mày, hiển nhiên không biết chuyện gì sắp xảy ra.
Thời điểm hai người nói chuyện, một đạo thân ảnh già nua từ bên ngoài đại điện dần dần hiện ra, rơi vào trong mắt hai người.
Cùng lúc đó, Thiên Nhân trưởng lão cũng phát hiện Ôn Nhã ngồi bên cạnh tả sứ, ánh mắt hắn kích động lên.
“ Lúc trước ta cho người thông tri tả sứ mang người thắng lợi khảo hạch đến gặp ta, hắn chỉ mang đến một nữ nhân, nếu ta không có đoán sai mà nói thì nữ nhân này hẳn là nữ nhi thánh nữ, Cố Nhược Vân!” Thiên Nhân trưởng lão tự lẩm bẩm sửa soạn nửa ngày, vừa định tiến ra phía trước, nhưng không nhịn được nhíu nhíu mày, “ Nhưng mà tuổi không đúng a~, nữ nhi thánh nữ tính đi tính lại cũng chỉ mới có hai mươi bốn tuổi, nữ nhân này rõ ràng sắp đến ba mươi tuổi, chẳng lẽ nữ nhi thánh nữ những năm gần đây quá mức vất vả, cho nên mới có biểu hiện tuổi già?”
( khúc này ta cười xỉu....quá vất vả nên có vẻ già...kaka )
Thiên Nhân trưởng lão suy tính nửa ngày, cũng chỉ có thể nghĩ tới khả năng này, tiếp theo sau đó hắn ném đi suy nghĩ trong đầu, tươi cười đầy mắt hướng về phía Ôn Nhã đi qua.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.