Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 683: Bỏ Lỡ (5)
Tiêu Thất Gia
20/08/2018
Với lại, hơn một năm trước, hắn vẫn còn có thể cảm giác được dao động mơ hồ trên thân thể nha đầu này, bây giờ hắn cái gì cũng không cảm giác
được, giống như là trong cơ thể nàng không có một tia linh lực nào tồn
tại.
Nhưng điều này có thể xảy ra sao?
Tất nhiên là không có khả năng!
Nha đầu này tuyệt đối không có khả năng mất hết linh lực! Như thế cũng chỉ có một khả năng duy nhất, đó chính là thực lực của nàng đã vượt qua hắn!
Võ Tôn?
Hai chữ này, Cửu trưởng lão nghĩ cũng không dám nghĩ, một người mới hai mươi tuổi đã là Võ Tôn, đại biểu cho cái gì?
Nếu như truyền ra ngoài, điều này sẽ gây rúng động toàn độ đại lục!
- Cửu trưởng lão, thân thể người gần đây có khỏe không?
Cố Nhược Vân cười cười, giọng nói thân thiết giống như đang cùng một người quen cũ chào hỏi.
Cửu trưởng lão cười khổ một tiếng:
- Vẫn chỉ như cũ thôi, thương thế cũ chưa hết, không có cách nào để đột phá…
- Thật xin lỗi, lúc trước ta đã đáp ứng giúp người trị liệu thân thể, bây giờ lại nuốt lời, một lần đi chính là mất hai năm, hiện tại ta đã trở về, cho nên ta đến để thực hiện lời hứa, đến trị liệu cho thân thể của người.
Điều này là Cố Nhược Vân trước đây đã đáp ứng, bởi vậy mới từ trong tay Cửu trưởng lão đạt được Thánh quả.
Hiện tại đã trở về, nàng tất nhiên phải thực hiện lời hứa đó.
- Tốt!
Cửu trưởng lão sau khi nghe xong lời này thì rất kích động, gương mặt tràn đầy cảm kích nói:
- Cố cô nương, vậy bây giờ ngươi hãy theo ta vào phủ, ta đi sắp xếp một chút rồi sẽ để ngài trị liệu cho ta. Lần này, Cửu trưởng lão nói chuyện đều dùng kính ngữ, khắp khuôn mặt là vẻ cung kính.
Cảnh này trực tiếp làm choáng váng hai tên đệ tử thủ vệ, ngay cả sau khi Cố Nhược Vân đã theo Cửu trưởng lão tiến vào trong phủ, bọn hắn vẫn chưa kịp phản ứng. Mãi đến khi hai người đó đi mất, bọn hắn mới kịp hoàn hồn.
- Cô nương kia rốt cuộc là ai? Vì sao Cửu trưởng lão lại đối xử với nàng đặc biệt như vậy? Hơn nữa, mới vừa rồi nàng ta còn nói sẽ giúp Cửu trưởng lão trị liệu thương thế?
- Ha ha, điều này làm sao có thể chứ? Thương thế của Cửu trưởng lão chúng ta cũng không phải không biết, nhiều thần y như vậy đều không thể chữa khỏi, một tiểu cô nương thì làm sao có thể làm được việc đó chứ?
Nghe tên đệ tử kia nói, một người đệ tử khác lắc đầu. Nếu một tiểu nha đầu mới hai mươi tuổi có thể có được y thuật như vậy thì những y sư khác trên đại lục này chắc phải treo cổ tự tử hết.
So với một tiểu nha đầu đều không bằng, vậy thì quá mất mặt!
Tất nhiên, Cố Nhược Vân không để ý tới suy nghĩ của hai người đệ tử kia, nàng thẳng bước theo sau Cửu trưởng đi vào đại môn Tử Minh phủ.
Tử Minh phủ này so với các phủ đệ khác lớn hơn rất nhiều, tương đương với một tòa thành trì! Vì thế, Cố Nhược Vân đã đi theo sau Cửu trưởng lão một hồi lâu, vẫn chưa đến được nơi ở của hắn.
Một lúc lâu sau, chính Cố Nhược Vân cũng không biết rốt cuộc mình đã đi được bao nhiêu mét. Cuối cùng, Cửu trưởng lão đã dừng lại, nở nụ cười xin lỗi đối với nữ tử đằng sau:
- Cố cô nương, đây chính là nơi ở của ta. Để ta sắp xếp cho cô nương ở tại phòng khách ngay sát vách phòng ta, như vậy sẽ thuận tiện hơn cho việc trị liệu.
- Vậy ta xin đa tạ.
Cửu trưởng lão theo bản năng nhẹ nhàng thở ra, hắn sợ Cố Nhược Vân không hài lòng với sắp xếp của mình.
- Đúng rồi, Cố cô nương, vậy khi nào chúng ta bắt đầu trị liệu?
- Ngay hôm nay đi! Trị sớm, kết thúc sớm!
Sau nửa ngày trầm ngâm, Cố Nhược Vân nói.
Trước đó, nếu như Cố Nhược Vân muốn chữa trị cho Cửu trưởng lão, chắc chắn sẽ cần một khoảng thời gian nhất định. Nhưng hiện tại nàng đã đột phá tới Võ Tôn cảnh giới. Dĩ nhiên, chỉ cần một ngày là đã đủ thời gian cho nàng giúp Cửu trưởng lão khôi phục.
Nhưng điều này có thể xảy ra sao?
Tất nhiên là không có khả năng!
Nha đầu này tuyệt đối không có khả năng mất hết linh lực! Như thế cũng chỉ có một khả năng duy nhất, đó chính là thực lực của nàng đã vượt qua hắn!
Võ Tôn?
Hai chữ này, Cửu trưởng lão nghĩ cũng không dám nghĩ, một người mới hai mươi tuổi đã là Võ Tôn, đại biểu cho cái gì?
Nếu như truyền ra ngoài, điều này sẽ gây rúng động toàn độ đại lục!
- Cửu trưởng lão, thân thể người gần đây có khỏe không?
Cố Nhược Vân cười cười, giọng nói thân thiết giống như đang cùng một người quen cũ chào hỏi.
Cửu trưởng lão cười khổ một tiếng:
- Vẫn chỉ như cũ thôi, thương thế cũ chưa hết, không có cách nào để đột phá…
- Thật xin lỗi, lúc trước ta đã đáp ứng giúp người trị liệu thân thể, bây giờ lại nuốt lời, một lần đi chính là mất hai năm, hiện tại ta đã trở về, cho nên ta đến để thực hiện lời hứa, đến trị liệu cho thân thể của người.
Điều này là Cố Nhược Vân trước đây đã đáp ứng, bởi vậy mới từ trong tay Cửu trưởng lão đạt được Thánh quả.
Hiện tại đã trở về, nàng tất nhiên phải thực hiện lời hứa đó.
- Tốt!
Cửu trưởng lão sau khi nghe xong lời này thì rất kích động, gương mặt tràn đầy cảm kích nói:
- Cố cô nương, vậy bây giờ ngươi hãy theo ta vào phủ, ta đi sắp xếp một chút rồi sẽ để ngài trị liệu cho ta. Lần này, Cửu trưởng lão nói chuyện đều dùng kính ngữ, khắp khuôn mặt là vẻ cung kính.
Cảnh này trực tiếp làm choáng váng hai tên đệ tử thủ vệ, ngay cả sau khi Cố Nhược Vân đã theo Cửu trưởng lão tiến vào trong phủ, bọn hắn vẫn chưa kịp phản ứng. Mãi đến khi hai người đó đi mất, bọn hắn mới kịp hoàn hồn.
- Cô nương kia rốt cuộc là ai? Vì sao Cửu trưởng lão lại đối xử với nàng đặc biệt như vậy? Hơn nữa, mới vừa rồi nàng ta còn nói sẽ giúp Cửu trưởng lão trị liệu thương thế?
- Ha ha, điều này làm sao có thể chứ? Thương thế của Cửu trưởng lão chúng ta cũng không phải không biết, nhiều thần y như vậy đều không thể chữa khỏi, một tiểu cô nương thì làm sao có thể làm được việc đó chứ?
Nghe tên đệ tử kia nói, một người đệ tử khác lắc đầu. Nếu một tiểu nha đầu mới hai mươi tuổi có thể có được y thuật như vậy thì những y sư khác trên đại lục này chắc phải treo cổ tự tử hết.
So với một tiểu nha đầu đều không bằng, vậy thì quá mất mặt!
Tất nhiên, Cố Nhược Vân không để ý tới suy nghĩ của hai người đệ tử kia, nàng thẳng bước theo sau Cửu trưởng đi vào đại môn Tử Minh phủ.
Tử Minh phủ này so với các phủ đệ khác lớn hơn rất nhiều, tương đương với một tòa thành trì! Vì thế, Cố Nhược Vân đã đi theo sau Cửu trưởng lão một hồi lâu, vẫn chưa đến được nơi ở của hắn.
Một lúc lâu sau, chính Cố Nhược Vân cũng không biết rốt cuộc mình đã đi được bao nhiêu mét. Cuối cùng, Cửu trưởng lão đã dừng lại, nở nụ cười xin lỗi đối với nữ tử đằng sau:
- Cố cô nương, đây chính là nơi ở của ta. Để ta sắp xếp cho cô nương ở tại phòng khách ngay sát vách phòng ta, như vậy sẽ thuận tiện hơn cho việc trị liệu.
- Vậy ta xin đa tạ.
Cửu trưởng lão theo bản năng nhẹ nhàng thở ra, hắn sợ Cố Nhược Vân không hài lòng với sắp xếp của mình.
- Đúng rồi, Cố cô nương, vậy khi nào chúng ta bắt đầu trị liệu?
- Ngay hôm nay đi! Trị sớm, kết thúc sớm!
Sau nửa ngày trầm ngâm, Cố Nhược Vân nói.
Trước đó, nếu như Cố Nhược Vân muốn chữa trị cho Cửu trưởng lão, chắc chắn sẽ cần một khoảng thời gian nhất định. Nhưng hiện tại nàng đã đột phá tới Võ Tôn cảnh giới. Dĩ nhiên, chỉ cần một ngày là đã đủ thời gian cho nàng giúp Cửu trưởng lão khôi phục.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.