Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 1430: Con đường đi Minh Giới 9
Tiêu Thất Gia
14/06/2019
Đối với phản ứng của mọi người trên đường phố, lúc này Cố Nhược Vân đã đi ra ngoài cửa thành hoàn toàn không biết đến.
Lúc này ngoài thành, trên đỉnh núi cách đó không xa, nàng dừng bước chân, ánh mắt ngắm nhìn không trung, nhàn nhạt nói: " Tử Tà, ngươi nói chỗ kia được phong ấn ở nơi này?"
Nếu muốn đi Minh Giới, trừ bỏ con đường có địa ngục tam đầu long trấn giữ ở cửa, còn có một chỗ khác.
Nơi đó, chính là trên núi Thanh Long quốc!
Phỏng chừng Cố Nhược Vân thế nào cũng không nghĩ tới, nơi mình trọng sinh chính là phụ cận của đất Minh Giới.
Bất quá, một con đường lại bị phong ấn ở đây, nhất định phải đánh vỡ phong ấn mới có thể tiến vào trong Minh Giới.
Đang lúc Cố Nhược Vân trầm mặc, một đạo thân ảnh màu đỏ tía xuất hiện bên cạnh Cố Nhược Vân.
Nam nhân hất hàm cười nhạt, trong con ngươi màu tím ẩn chưa ánh sáng tà tứ, dung nha kia vạn phần tuấn mỹ, một thân áo tím thể hiện tôn quý tà mị! nam tử hoàn mỹ tuyệt luân như vậy lại xuất hiện trên đỉnh núi này, đối lập với cảnh vật xung quanh như vậy.
" Nha đầu, ta có thể giúp ngươi phá vỡ phong ấn, chỉ là sau khi phá vỡ phong ấn, nhất định ngươi còn gặp những nguy hiểm khác, nhưng mà ta trợ giúp ngươi phá vỡ phong ấn sau đó sẽ lâm vào trong ngủ say, cho nên nguy hiểm kế tiếp, ngươi nhất định đối mặt một mình, hiện,tại ngươi đã suy nghĩ tốt chưa?"
Đối mặt với ánh mắt của nam nhân, Cố Nhược Vân kiên định gật đầu: " Vì Tiểu Dạ, vô luận như thế nòa ta đều sẽ đi Minh Giới!"
" Được." Tử Tà khẽ thở dài một tiếng nói, " Hiện tại ta sẽ phá vỡ phong ấn cho ngươi! Sau khi tiến vào Minh Giới nếu gặp nguy hiểm, ngươi đừng chiến đấu, có thể chạy thì tận lực chạy, chờ sau khi ta khôi phục sẽ trở ra giúp ngươi."
Ánh mắt tràn ngập lo lắng, còn có vạn phần không nỡ, thời điểm mỗi lần chính mình thức tỉnh đều thấy nha đầu này không bị người đuổi giết, thì là một thân đầy vết thương, như thế nào có thể yên tâm để nàng một mình tiến vào Minh Giới?
" Tử Tà......" Cố Nhược Vân chăm chú nhìn dung nhan tuấn mỹ của nam nhân, nhàn nhạt cười nói, " Ngươi yên tâm, chờ sau khi ngươi thức tỉnh, ta sẽ để ngươi nhìn thấy ta thật hoàn hảo không bị tổn thương gì."
" Nha đầu, nếu ngươi thật sự gặp nguy cơ nghiêm trọng, vậy ngươi liền đánh thức ta, nghe hiểu chưa?"
Tử Tà gắt gao đè lại bả vai Cố Nhược Vân, vẫn là không yên tâm dặn dò một câu.
" Mà Minh Giới không giống những nơi khác, nơi đó quá mức nguy hiểm so với ngươi, nếu không phải ngươi muốn đi cứu Thiên Bắc Dạ, vô luận như thế nào ta cũng sẽ không để ngươi tiến vào địa phương đó."
Cố Nhược Vân hơi rũ đôi mắt xuống: " Nếu ta mạnh mẽ đánh thức ngươi, sẽ có chuyện gì nghiêm trọng xảy ra không?"
Nghe vậy, Tử Tà nao nao, nhẹ nhàng cười, trong con ngươi màu tím mang theo ánh sáng người xem không hiểu.
" Không có gì quá nghiêm trọng, chỉ là sẽ đau đầu mấy ngày mà thôi, điểm nhỏ này đối với ta mà nói không tính là cái gì."
Thật như thế sao?
Cố Nhược Vân lắc lắc đầu, vô luận như thế nào, nàng sẽ không mạnh mẽ đánh thức Tử Tà.
Bởi vì nàng hiểu rõ, đem một người đang lâm vào tình trạng ngủ say đánh thức, tuyệt đối không phải chỉ đơn giản là đau đầu mấy nagỳ! Đặc biệt, Tử Tà không muốn nói ra cái giá chân chính phải trả, vậy chứng minh cái giá đó quá lớn!
Nếu vì bản thân mà để Tử Tà gặp nguy hiểm, nàng sẽ hối hận cả đời!
" Tử Tà, ta đã chuẩn bị tốt, hiện tại ngươi liền mở ra phong ấn, vô luận sau khi phong ấn được phá vỡ sẽ gặp được cái dạng nguy hiểm gì, ta đều nguyện ý đối mặt!"
Cố Nhược Vân gắt gao nắm tay, ánh mắt thanh lãnh một mãnh kiên định.
Tiểu Dạ, ngươi hãy chờ ta, rất nhanh ta sẽ tới Minh Giới, đem ngươi trở về...
Phảng phất nhớ tới tuyệt thế nam tử một đầu tóc bạc kia, tươi cười bên môi Cố Nhược Vân nhu hòa vài phần, nhưng mà khuôn mặt lại càng thêm khẳng định, mang theo ý chí kiên cường không thay đổi.......
Lúc này ngoài thành, trên đỉnh núi cách đó không xa, nàng dừng bước chân, ánh mắt ngắm nhìn không trung, nhàn nhạt nói: " Tử Tà, ngươi nói chỗ kia được phong ấn ở nơi này?"
Nếu muốn đi Minh Giới, trừ bỏ con đường có địa ngục tam đầu long trấn giữ ở cửa, còn có một chỗ khác.
Nơi đó, chính là trên núi Thanh Long quốc!
Phỏng chừng Cố Nhược Vân thế nào cũng không nghĩ tới, nơi mình trọng sinh chính là phụ cận của đất Minh Giới.
Bất quá, một con đường lại bị phong ấn ở đây, nhất định phải đánh vỡ phong ấn mới có thể tiến vào trong Minh Giới.
Đang lúc Cố Nhược Vân trầm mặc, một đạo thân ảnh màu đỏ tía xuất hiện bên cạnh Cố Nhược Vân.
Nam nhân hất hàm cười nhạt, trong con ngươi màu tím ẩn chưa ánh sáng tà tứ, dung nha kia vạn phần tuấn mỹ, một thân áo tím thể hiện tôn quý tà mị! nam tử hoàn mỹ tuyệt luân như vậy lại xuất hiện trên đỉnh núi này, đối lập với cảnh vật xung quanh như vậy.
" Nha đầu, ta có thể giúp ngươi phá vỡ phong ấn, chỉ là sau khi phá vỡ phong ấn, nhất định ngươi còn gặp những nguy hiểm khác, nhưng mà ta trợ giúp ngươi phá vỡ phong ấn sau đó sẽ lâm vào trong ngủ say, cho nên nguy hiểm kế tiếp, ngươi nhất định đối mặt một mình, hiện,tại ngươi đã suy nghĩ tốt chưa?"
Đối mặt với ánh mắt của nam nhân, Cố Nhược Vân kiên định gật đầu: " Vì Tiểu Dạ, vô luận như thế nòa ta đều sẽ đi Minh Giới!"
" Được." Tử Tà khẽ thở dài một tiếng nói, " Hiện tại ta sẽ phá vỡ phong ấn cho ngươi! Sau khi tiến vào Minh Giới nếu gặp nguy hiểm, ngươi đừng chiến đấu, có thể chạy thì tận lực chạy, chờ sau khi ta khôi phục sẽ trở ra giúp ngươi."
Ánh mắt tràn ngập lo lắng, còn có vạn phần không nỡ, thời điểm mỗi lần chính mình thức tỉnh đều thấy nha đầu này không bị người đuổi giết, thì là một thân đầy vết thương, như thế nào có thể yên tâm để nàng một mình tiến vào Minh Giới?
" Tử Tà......" Cố Nhược Vân chăm chú nhìn dung nhan tuấn mỹ của nam nhân, nhàn nhạt cười nói, " Ngươi yên tâm, chờ sau khi ngươi thức tỉnh, ta sẽ để ngươi nhìn thấy ta thật hoàn hảo không bị tổn thương gì."
" Nha đầu, nếu ngươi thật sự gặp nguy cơ nghiêm trọng, vậy ngươi liền đánh thức ta, nghe hiểu chưa?"
Tử Tà gắt gao đè lại bả vai Cố Nhược Vân, vẫn là không yên tâm dặn dò một câu.
" Mà Minh Giới không giống những nơi khác, nơi đó quá mức nguy hiểm so với ngươi, nếu không phải ngươi muốn đi cứu Thiên Bắc Dạ, vô luận như thế nào ta cũng sẽ không để ngươi tiến vào địa phương đó."
Cố Nhược Vân hơi rũ đôi mắt xuống: " Nếu ta mạnh mẽ đánh thức ngươi, sẽ có chuyện gì nghiêm trọng xảy ra không?"
Nghe vậy, Tử Tà nao nao, nhẹ nhàng cười, trong con ngươi màu tím mang theo ánh sáng người xem không hiểu.
" Không có gì quá nghiêm trọng, chỉ là sẽ đau đầu mấy ngày mà thôi, điểm nhỏ này đối với ta mà nói không tính là cái gì."
Thật như thế sao?
Cố Nhược Vân lắc lắc đầu, vô luận như thế nào, nàng sẽ không mạnh mẽ đánh thức Tử Tà.
Bởi vì nàng hiểu rõ, đem một người đang lâm vào tình trạng ngủ say đánh thức, tuyệt đối không phải chỉ đơn giản là đau đầu mấy nagỳ! Đặc biệt, Tử Tà không muốn nói ra cái giá chân chính phải trả, vậy chứng minh cái giá đó quá lớn!
Nếu vì bản thân mà để Tử Tà gặp nguy hiểm, nàng sẽ hối hận cả đời!
" Tử Tà, ta đã chuẩn bị tốt, hiện tại ngươi liền mở ra phong ấn, vô luận sau khi phong ấn được phá vỡ sẽ gặp được cái dạng nguy hiểm gì, ta đều nguyện ý đối mặt!"
Cố Nhược Vân gắt gao nắm tay, ánh mắt thanh lãnh một mãnh kiên định.
Tiểu Dạ, ngươi hãy chờ ta, rất nhanh ta sẽ tới Minh Giới, đem ngươi trở về...
Phảng phất nhớ tới tuyệt thế nam tử một đầu tóc bạc kia, tươi cười bên môi Cố Nhược Vân nhu hòa vài phần, nhưng mà khuôn mặt lại càng thêm khẳng định, mang theo ý chí kiên cường không thay đổi.......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.