Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 111: Cường giả đến từ Linh Tông (năm)
Tiêu Thất Gia
15/11/2017
Edit: kaylee
Thật rõ ràng, Tá Thượng Thần từ trong mắt Lăng Ngọc thấy được suy nghĩ của nàng, mày liễu khẽ nhíu lại, một chút chán ghét chợt lóe lên từ trong mắt phượng của hắn, cười lạnh nói: "Có phải ngươi suy nghĩ quá nhiều hay không? Bổn hoàng tử luôn luôn thích sạch sẽ, nữ tử xấu xí giống như ngươi vào không nổi mắt của bổn hoàng tử."
"Ngươi....." Lăng Ngọc tức đến mặt đỏ bừng, hoàn toàn quên hiện tại bản thân ở hoàn cảnh nào, tức giận nói: "Ngươi vừa mới nói cái gì? Ngươi cho rằng chính ngươi lớn lên rất đẹp sao? Một đại nam nhân, lại lớn lên có khuôn mặt nữ nhân, quả thực chính là mất mặt xấu hổ! Bổn tiểu thư còn chướng mắt ngươi đấy!"
Xong rồi!
Thanh Y trong lòng kinh hô một tiếng, đồng tình nhìn Lăng Ngọc.
Chủ thượng kiêng kị nhất chính là người khác nói hắn lớn lên giống nữ nhân, đương nhiên, Cố Nhược Vân là ngoại lệ, cũng là người duy nhất nói hắn giống như nữ nhân không bị hắn làm thịt.
Ai bảo người này có một ca ca là chí hữu (bạn thân) đồng sinh cộng tử của chủ thượng? Hắn như thế nào sẽ thương hại muội muội của Cố Sanh Tiêu?
Cho nên, những người khác sẽ không có vận tốt như vậy......
"Ngươi vừa mới nói cái gì?" Tá Thượng Thần tươi cười từng chút biến mất, trên khuôn mặt tuyệt thế tràn đầy âm trầm khủng bố nói không nên lời.
"Tá Thượng Thần, ngươi là Tứ hoàng tử Chu Tước quốc, ta là chất nữ của Quý Phi Thanh Long Quốc, ngươi có thể làm cái gì với ta? Ta nói ngươi lớn lên giống nữ nhân thì thế nào? Ngươi chẳng lẽ còn có thể giết ta? Trừ phi ngươi muốn khiến cho hai nước giao chiến!"
Lăng Ngọc hung hăng cắn răng, vẫn là một bộ dáng không ai bì nổi kia.
Nếu nói lời này là Dư lão, nàng còn sợ hãi, dù sao đối phương cũng là một gã cường giả Võ Vương, cùng cường giả Võ Vương là địch, nàng không dám! Đáng tiếc, Tá Thượng Thần chỉ là Tứ hoàng tử Chu Tước quốc, không cách nào xuống tay với chất nữ của Quý Phi Thanh Long Quốc, nếu không hai nước nhất định sẽ giao chiến!
Cố Nhược Vân lắc lắc đầu, Lăng Ngọc này thật đúng là một đại tiểu thư bị nuông chiều hư, nếu Tá Thượng Thần chỉ là một hoàng tử, lại có thể nào một câu nói dọa lui cường giả Võ Vương?
"Ha ha!"
Tá Thượng Thần cười nhẹ hai tiếng, rồi sau đó môi đỏ mọng khẽ mở, nhẹ nhàng nói ra hai chữ, lại giống như một tảng đá nặng áp ở trên người đối phương.
"Quỳ xuống!"
Phanh!
Hai chân Lăng Ngọc giống như bị ngàn cân đè nặng, hung hăng quỳ gối xuống trước mặt Tá Thượng Thần, nàng ngẩng đầu, hoảng sợ nhìn chằm chằm khuôn mặt xinh đẹp của nam nhân.
Nàng muốn dùng sức nâng chân lên, lại phát hiện thân mình giống như dính vào trên đất, ngay cả động một chút đều động không được......
"Chất nữ của Lăng Quý Phi?" Tá Thượng Thần cúi đầu cười, nâng tay phất phất áo bào màu đỏ, lại ngồi ở phía trên nhuyễn kiệu, hắn nhẹ lay động quạt xếp, cười lạnh nói: "Cho dù là Lăng Quý Phi tự mình đến đây, bổn hoàng tử muốn giết người, dám ngăn cản? Cho dù là bản thân nàng, bổn hoàng tử muốn giết thì giết! Ai có thể ngăn cản bổn hoàng tử? Bệ hạ Thanh Long Quốc sao? Thật có lỗi, cho tới bây giờ hắn cũng không xứng được bổn hoàng tử để vào mắt!"
Khí phách, ngông cuồng!
Nam nhân khóe môi mỉm cười, thần thái lười nhác mà tản mạn, nhưng mà giờ phút này, cũng rốt cuộc không có người dám coi khinh nam nhân diện mạo giống như nữ nhân này.
"La Tướng Quân!" Lăng Ngọc vội vàng nhìn về phía La Tướng Quân, nói: "Ngươi thân là đại tướng một quốc gia, chẳng lẽ muốn nhìn ta bị người giết? Ta là hoàng thân quốc thích, hoàng đế bệ hạ là dượng của ta, ngươi phải ngăn cản hắn!"
La Tướng Quân lạnh lùng nhìn Lăng Ngọc: "Chỉ có chất nữ của Hoàng Hậu, mới có thể gọi bệ hạ là dượng, ngươi chỉ là chất nữ của Quý Phi thôi, còn không có tư cách tự xưng là hoàng thân quốc thích! Huống chi, là ngươi cấu kết ngoại tặc trước, mưu hại người kia trước."
"Này không giống nhau," Lăng Ngọc quýnh lên: "Tuy rằng Cố Nhược Vân đã từng là tôn nữ của Tướng Quân, lại bị Cố gia từ bỏ, cho nên chết thì chết mà cô cô của ta là Quý Phi nương nương, huyết thống của ta là tôn quý, chỉ là một dân đen có thể so sánh được sao?"
Thật rõ ràng, Tá Thượng Thần từ trong mắt Lăng Ngọc thấy được suy nghĩ của nàng, mày liễu khẽ nhíu lại, một chút chán ghét chợt lóe lên từ trong mắt phượng của hắn, cười lạnh nói: "Có phải ngươi suy nghĩ quá nhiều hay không? Bổn hoàng tử luôn luôn thích sạch sẽ, nữ tử xấu xí giống như ngươi vào không nổi mắt của bổn hoàng tử."
"Ngươi....." Lăng Ngọc tức đến mặt đỏ bừng, hoàn toàn quên hiện tại bản thân ở hoàn cảnh nào, tức giận nói: "Ngươi vừa mới nói cái gì? Ngươi cho rằng chính ngươi lớn lên rất đẹp sao? Một đại nam nhân, lại lớn lên có khuôn mặt nữ nhân, quả thực chính là mất mặt xấu hổ! Bổn tiểu thư còn chướng mắt ngươi đấy!"
Xong rồi!
Thanh Y trong lòng kinh hô một tiếng, đồng tình nhìn Lăng Ngọc.
Chủ thượng kiêng kị nhất chính là người khác nói hắn lớn lên giống nữ nhân, đương nhiên, Cố Nhược Vân là ngoại lệ, cũng là người duy nhất nói hắn giống như nữ nhân không bị hắn làm thịt.
Ai bảo người này có một ca ca là chí hữu (bạn thân) đồng sinh cộng tử của chủ thượng? Hắn như thế nào sẽ thương hại muội muội của Cố Sanh Tiêu?
Cho nên, những người khác sẽ không có vận tốt như vậy......
"Ngươi vừa mới nói cái gì?" Tá Thượng Thần tươi cười từng chút biến mất, trên khuôn mặt tuyệt thế tràn đầy âm trầm khủng bố nói không nên lời.
"Tá Thượng Thần, ngươi là Tứ hoàng tử Chu Tước quốc, ta là chất nữ của Quý Phi Thanh Long Quốc, ngươi có thể làm cái gì với ta? Ta nói ngươi lớn lên giống nữ nhân thì thế nào? Ngươi chẳng lẽ còn có thể giết ta? Trừ phi ngươi muốn khiến cho hai nước giao chiến!"
Lăng Ngọc hung hăng cắn răng, vẫn là một bộ dáng không ai bì nổi kia.
Nếu nói lời này là Dư lão, nàng còn sợ hãi, dù sao đối phương cũng là một gã cường giả Võ Vương, cùng cường giả Võ Vương là địch, nàng không dám! Đáng tiếc, Tá Thượng Thần chỉ là Tứ hoàng tử Chu Tước quốc, không cách nào xuống tay với chất nữ của Quý Phi Thanh Long Quốc, nếu không hai nước nhất định sẽ giao chiến!
Cố Nhược Vân lắc lắc đầu, Lăng Ngọc này thật đúng là một đại tiểu thư bị nuông chiều hư, nếu Tá Thượng Thần chỉ là một hoàng tử, lại có thể nào một câu nói dọa lui cường giả Võ Vương?
"Ha ha!"
Tá Thượng Thần cười nhẹ hai tiếng, rồi sau đó môi đỏ mọng khẽ mở, nhẹ nhàng nói ra hai chữ, lại giống như một tảng đá nặng áp ở trên người đối phương.
"Quỳ xuống!"
Phanh!
Hai chân Lăng Ngọc giống như bị ngàn cân đè nặng, hung hăng quỳ gối xuống trước mặt Tá Thượng Thần, nàng ngẩng đầu, hoảng sợ nhìn chằm chằm khuôn mặt xinh đẹp của nam nhân.
Nàng muốn dùng sức nâng chân lên, lại phát hiện thân mình giống như dính vào trên đất, ngay cả động một chút đều động không được......
"Chất nữ của Lăng Quý Phi?" Tá Thượng Thần cúi đầu cười, nâng tay phất phất áo bào màu đỏ, lại ngồi ở phía trên nhuyễn kiệu, hắn nhẹ lay động quạt xếp, cười lạnh nói: "Cho dù là Lăng Quý Phi tự mình đến đây, bổn hoàng tử muốn giết người, dám ngăn cản? Cho dù là bản thân nàng, bổn hoàng tử muốn giết thì giết! Ai có thể ngăn cản bổn hoàng tử? Bệ hạ Thanh Long Quốc sao? Thật có lỗi, cho tới bây giờ hắn cũng không xứng được bổn hoàng tử để vào mắt!"
Khí phách, ngông cuồng!
Nam nhân khóe môi mỉm cười, thần thái lười nhác mà tản mạn, nhưng mà giờ phút này, cũng rốt cuộc không có người dám coi khinh nam nhân diện mạo giống như nữ nhân này.
"La Tướng Quân!" Lăng Ngọc vội vàng nhìn về phía La Tướng Quân, nói: "Ngươi thân là đại tướng một quốc gia, chẳng lẽ muốn nhìn ta bị người giết? Ta là hoàng thân quốc thích, hoàng đế bệ hạ là dượng của ta, ngươi phải ngăn cản hắn!"
La Tướng Quân lạnh lùng nhìn Lăng Ngọc: "Chỉ có chất nữ của Hoàng Hậu, mới có thể gọi bệ hạ là dượng, ngươi chỉ là chất nữ của Quý Phi thôi, còn không có tư cách tự xưng là hoàng thân quốc thích! Huống chi, là ngươi cấu kết ngoại tặc trước, mưu hại người kia trước."
"Này không giống nhau," Lăng Ngọc quýnh lên: "Tuy rằng Cố Nhược Vân đã từng là tôn nữ của Tướng Quân, lại bị Cố gia từ bỏ, cho nên chết thì chết mà cô cô của ta là Quý Phi nương nương, huyết thống của ta là tôn quý, chỉ là một dân đen có thể so sánh được sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.