Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 749: Diệt Tiên Địa (6)
Tiêu Thất Gia
24/08/2018
Hắn lăng không mà đứng, giơ kiếm trong tay lên, mặt không đổi sắc bổ về hướng Cố Nhược Vân, trên mặt toàn là sát khí.
"Ầm!"
Cố Nhược Vân cũng không chịu thua kém giơ kiếm lên chặn lại một chưởng này, nhất thời tia lửa lan ra bốn phía, lực lượng đáng sợ san phẳng một vùng rộng lớn xung quanh.
- Hừ!
Tiên chủ hừ nhẹ, cánh tay dùng thêm lực, chèn ép Cố Nhược Vân.
Dưới một lực quá mạnh này, đất dưới chân Cố Nhược Vân lún xuống, chỉ là nàng từ đầu tới cuối vẫn không buông tay, nắm chặt thanh trường kiếm trong tay, ngay sau đó, nàng vận chuyển chân khí toàn thân đánh ra mũi kiếm.
Cuồng phong mịt mù khiến thân áo nàng bay lên.
Cuồng phong kia trực tiếp khiến quần áo nàng bị rách nát, nhưng nàng trước sau như không nhìn thấy, vẫn đánh một chưởng mạnh về phía Tiên Chủ, trên thanh trường kiếm đột nhiên hiện lên một tầng màu đỏ, mang theo một nhiệt độ nóng tới mức hủy thiên diệt địa.
- Ta mặc kệ các người trước đây làm gì, nhưng lần này các ngươi đã phạm phải một chuyện sai lầm rồi!
- Cái gì?
Tiên chủ khẽ giật mình, còn chưa kịp lấy lại tinh thần, cơn lốc màu đỏ kia liền phun trào, trong nháy mắt đã vây khốn Tiên chủ.
Một lúc sau, mọi người đều phải giật mình khi thấy một nam nhân xuất hiện sau cơn lốc.
Chỉ thấy người nam nhân khi nãy còn một thân cao quý, lúc này đã quần áo tả tơi, tóc rối tung, dường như mới chui ra từ đống rác, cả người không còn khí chất của một Tiên chủ vốn có nữa.
Trên mắt hắn lúc này chỉ toàn là lửa giận, biểu tình phẫn nộ đó nếu đều người không biết nhìn thấy thì còn tưởng rằng Cố Nhược Vân vừa giết cả nhà hắn không bằng.
- Cố Nhược Vân!
Tiên chủ cắn răng nghiến lợi nói ra ba chữ.
Từ sau khi trở thành Tiên chủ của Tiên Địa, nào có ai dám bất kính với hắn?
Nhưng nữ nhân trước mặt này, chẳng những tuyên bố muốn diệt Tiên Địa của hắn, mà còn khiến hắn phải mất mặt trước mọi người! Đây chính là khinh người quá đáng!
- Haha...
Đột nhiên hắn nở nụ cười, nụ cười không còn vẻ cao ngạo mà là nụ cười giận dữ:
- Nếu ngươi có bản lĩnh bỏ Linh khí đó xuống đánh một trận cùng bản tiên! Nếu không có nó, ngươi căn bản không phải đối thủ của ta.
Cố Nhược Vân tỉnh táo lại, lạnh lùng phun ra hai chữ:
- Ngớ ngẩn!
Ngớ ngẩn?
Nữ nhân này lại dám sỉ nhục hắn ngớ ngẩn?
Tiên chủ triệt để tức giận, cũng không quan tâm tới hình tượng nữa, giống như một tên điên vọt tới chỗ Cố Nhược Vân.
- Hiện tại bản tiên muốn ngươi phải chết! Cũng cho mọi người biết, kẻ dám đối nghịch với bản tiên xưa nay đều không có kết cục tốt.
Sức mạnh to lớn tỏa ra, không chút lưu tình đánh vào người Cố Nhược Vân.
"Oanh!"
Bạch Long lần nữa xông ra khỏi thân kiếm, hét ra một đường hỏa diễm về phía tiên chủ.
Trước đó có lẽ Bạch Long chưa thể làm tổn thương được Tiên chủ, những sau khi Cố Nhược Vân đột phá, uy lực của nó cũng tăng theo đến một trình độ khác.
Tiếp xúc với hỏa diễm có sức nóng kinh khủng này, thân thể Tiên chủ đột nhiên trì trệ, hung hăng rơi xuống đất từ trên không trung.
"Ầm!"
Cố Nhược Vân cũng không chịu thua kém giơ kiếm lên chặn lại một chưởng này, nhất thời tia lửa lan ra bốn phía, lực lượng đáng sợ san phẳng một vùng rộng lớn xung quanh.
- Hừ!
Tiên chủ hừ nhẹ, cánh tay dùng thêm lực, chèn ép Cố Nhược Vân.
Dưới một lực quá mạnh này, đất dưới chân Cố Nhược Vân lún xuống, chỉ là nàng từ đầu tới cuối vẫn không buông tay, nắm chặt thanh trường kiếm trong tay, ngay sau đó, nàng vận chuyển chân khí toàn thân đánh ra mũi kiếm.
Cuồng phong mịt mù khiến thân áo nàng bay lên.
Cuồng phong kia trực tiếp khiến quần áo nàng bị rách nát, nhưng nàng trước sau như không nhìn thấy, vẫn đánh một chưởng mạnh về phía Tiên Chủ, trên thanh trường kiếm đột nhiên hiện lên một tầng màu đỏ, mang theo một nhiệt độ nóng tới mức hủy thiên diệt địa.
- Ta mặc kệ các người trước đây làm gì, nhưng lần này các ngươi đã phạm phải một chuyện sai lầm rồi!
- Cái gì?
Tiên chủ khẽ giật mình, còn chưa kịp lấy lại tinh thần, cơn lốc màu đỏ kia liền phun trào, trong nháy mắt đã vây khốn Tiên chủ.
Một lúc sau, mọi người đều phải giật mình khi thấy một nam nhân xuất hiện sau cơn lốc.
Chỉ thấy người nam nhân khi nãy còn một thân cao quý, lúc này đã quần áo tả tơi, tóc rối tung, dường như mới chui ra từ đống rác, cả người không còn khí chất của một Tiên chủ vốn có nữa.
Trên mắt hắn lúc này chỉ toàn là lửa giận, biểu tình phẫn nộ đó nếu đều người không biết nhìn thấy thì còn tưởng rằng Cố Nhược Vân vừa giết cả nhà hắn không bằng.
- Cố Nhược Vân!
Tiên chủ cắn răng nghiến lợi nói ra ba chữ.
Từ sau khi trở thành Tiên chủ của Tiên Địa, nào có ai dám bất kính với hắn?
Nhưng nữ nhân trước mặt này, chẳng những tuyên bố muốn diệt Tiên Địa của hắn, mà còn khiến hắn phải mất mặt trước mọi người! Đây chính là khinh người quá đáng!
- Haha...
Đột nhiên hắn nở nụ cười, nụ cười không còn vẻ cao ngạo mà là nụ cười giận dữ:
- Nếu ngươi có bản lĩnh bỏ Linh khí đó xuống đánh một trận cùng bản tiên! Nếu không có nó, ngươi căn bản không phải đối thủ của ta.
Cố Nhược Vân tỉnh táo lại, lạnh lùng phun ra hai chữ:
- Ngớ ngẩn!
Ngớ ngẩn?
Nữ nhân này lại dám sỉ nhục hắn ngớ ngẩn?
Tiên chủ triệt để tức giận, cũng không quan tâm tới hình tượng nữa, giống như một tên điên vọt tới chỗ Cố Nhược Vân.
- Hiện tại bản tiên muốn ngươi phải chết! Cũng cho mọi người biết, kẻ dám đối nghịch với bản tiên xưa nay đều không có kết cục tốt.
Sức mạnh to lớn tỏa ra, không chút lưu tình đánh vào người Cố Nhược Vân.
"Oanh!"
Bạch Long lần nữa xông ra khỏi thân kiếm, hét ra một đường hỏa diễm về phía tiên chủ.
Trước đó có lẽ Bạch Long chưa thể làm tổn thương được Tiên chủ, những sau khi Cố Nhược Vân đột phá, uy lực của nó cũng tăng theo đến một trình độ khác.
Tiếp xúc với hỏa diễm có sức nóng kinh khủng này, thân thể Tiên chủ đột nhiên trì trệ, hung hăng rơi xuống đất từ trên không trung.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.