Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 1709: Hạ Lâm Ngọc đã xảy ra chuyện (tám)
Tiêu Thất Gia
21/09/2020
Edit: kaylee
Trong ngự thư phòng, không khí nghiêm cẩn mà trang nghiêm.
Diệp Tần mặc trường bào màu vàng sáng đang phê duyệt tấu chương, đúng lúc này, thái giám ngoài cửa báo lại, Công chúa Diệp Loan cầu kiến.
"Loan nhi đến đây?" Diệp Tần buông giấy bút trong tay, nhàn nhạt nói: "Cho nàng đi vào."
"Vâng."
Theo tiếng nói này vang lên, cửa ngự thư phòng chậm rãi đẩy mở ra.
Dưới ánh mặt trời rực rỡ, Diệp Loan tao nhã chậm rãi bước vào, trên mặt của nàng ta mang theo tươi cười, tư thái vô cùng quý khí.
"Phụ hoàng, ngài tìm nữ nhi tới là có chuyện gì?"
Diệp Tần nhìn nữ nhi làm cho hắn đắc ý này, khẽ cười cười: "Loan nhi, con thật sự muốn gả cho Hạ Lâm Ngọc kia?"
"Không sai."
Diệp Loan gật gật đầu: "Nữ nhi thích hắn, từ lần đầu nhìn thấy hắn, đã thích hắn, cho nên, cuộc đời này, con không phải hắn không gả!"
"Vậy con cũng biết thân phận bối cảnh của hắn?"
Diệp Tần hỏi ngược lại.
"Phụ hoàng!" Diệp Loan có chút không vui hồi đáp: "Còn có ba ngày, nữ nhi sẽ thành thân với hắn, lúc trước người cũng đáp ứng chúng ta, chẳng lẽ hiện tại muốn đổi ý hay sao? Thiên phú và thực lực của Hạ Lâm Ngọc đều rất cường đại, tại sao người phải sợ hắn không xứng với nữ nhi?"
Diệp Tần thở dài, vẻ mặt bất đắc dĩ: "Ta không phải sợ thân phận bối cảnh của hắn không xứng với con, ta là sợ bối cảnh của hắn quá cường đại, con gả cho hắn sẽ chịu ủy khuất, con phải biết rằng, ở phía trên đại lục này, không chỉ có mấy đại đế quốc chúng ta tồn tại! Mà nếu hắn là hoàng tử đế quốc, ta cũng sẽ không lo lắng, ta sợ là sợ hắn đến từ Đệ Nhất thành! Những người Đệ Nhất thành đó luôn khinh thường người thế tục chúng ta, lại sao cho phép các con thành thân?"
"Phụ hoàng," Diệp Loan cười khẽ một tiếng: "Người cứ yên tâm, ở thời điểm con gặp Hạ Lâm Ngọc, con đã hỏi qua hắn xem hắn có đến từ Đệ Nhất thành không! Hắn phủ nhận, hắn nói mình chỉ là đến từ cho một tiểu gia tộc mà thôi, vì đạt được cơ duyên mới có được lực lượng cường đại! Lần này chính là cùng đồng bạn xuất môn lịch lãm mà thôi."
Hạ Lâm Ngọc không có nói sai, hắn quả thật là xuất thân từ một tiểu gia tộc! Nhưng mà, nhưng mà người ta có một tỷ tỷ cường đại! Lúc này đang tới Long Nguyệt Đế quốc rồi...
"Phụ hoàng, con và Ngọc nhi lưỡng tình tương duyệt, không muốn lại phức tạp, xin phụ hoàng thành toàn nữ nhi."
Diệp Loan quỳ xuống, thành khẩn nói.
Cho dù là Diệp Tần đều thật không ngờ, Hạ Lâm Ngọc chẳng phải lưỡng tình tương duyệt như trong miệng Diệp Loan, mà là bị nàng ta dùng **** khống chế...
"Thôi thôi," Diệp Tần thở dài, bàn tay to của hắn vung lên, nâng Diệp Loan quỳ trên mặt đất lên: "Loan nhi, con là nữ nhi phụ thân đắc ý nhất cũng kiêu ngạo nhất, bọn huynh đệ tỷ muội của con đều không có người vượt qua con! Phụ hoàng hi vọng con làm việc có chút đúng mực, nếu thân phận của Hạ Lâm Ngọc chúng ta thật trèo cao không nổi, cũng chỉ có thể buông tha cho hắn, nam nhi Long Nguyệt Đế quốc chúng ta nhiều như thế, con căn bản là không lo gả không ra."
Diệp Loan nở nụ cười: "Phụ hoàng, nữ nhi làm việc luôn có chừng mực, Hạ Lâm Ngọc quả thật không phải là người Đệ Nhất thành, hắn chỉ là thiên tài xuất ra từ một tiểu gia tộc mà thôi! Người yên tâm, hôn sự ba ngày sau, tuyệt sẽ không có vấn đề gì."
"Con tâm ý đã quyết, phụ hoàng sẽ thuận theo ý nguyện của con," Diệp Tần phất tay: "Được rồi, con đi xuống đi."
"Vâng, phụ hoàng."
Diệp Loan củng củng nắm tay, xoay người đi ra ngoài ngự thư phòng, sắc mặt của nàng ta mang theo một chút kiên quyết, ánh mắt vô cùng kiên định.
Bất luận như thế nào, nàng ta phải có được Hạ Lâm Ngọc!
Trong ngự thư phòng, không khí nghiêm cẩn mà trang nghiêm.
Diệp Tần mặc trường bào màu vàng sáng đang phê duyệt tấu chương, đúng lúc này, thái giám ngoài cửa báo lại, Công chúa Diệp Loan cầu kiến.
"Loan nhi đến đây?" Diệp Tần buông giấy bút trong tay, nhàn nhạt nói: "Cho nàng đi vào."
"Vâng."
Theo tiếng nói này vang lên, cửa ngự thư phòng chậm rãi đẩy mở ra.
Dưới ánh mặt trời rực rỡ, Diệp Loan tao nhã chậm rãi bước vào, trên mặt của nàng ta mang theo tươi cười, tư thái vô cùng quý khí.
"Phụ hoàng, ngài tìm nữ nhi tới là có chuyện gì?"
Diệp Tần nhìn nữ nhi làm cho hắn đắc ý này, khẽ cười cười: "Loan nhi, con thật sự muốn gả cho Hạ Lâm Ngọc kia?"
"Không sai."
Diệp Loan gật gật đầu: "Nữ nhi thích hắn, từ lần đầu nhìn thấy hắn, đã thích hắn, cho nên, cuộc đời này, con không phải hắn không gả!"
"Vậy con cũng biết thân phận bối cảnh của hắn?"
Diệp Tần hỏi ngược lại.
"Phụ hoàng!" Diệp Loan có chút không vui hồi đáp: "Còn có ba ngày, nữ nhi sẽ thành thân với hắn, lúc trước người cũng đáp ứng chúng ta, chẳng lẽ hiện tại muốn đổi ý hay sao? Thiên phú và thực lực của Hạ Lâm Ngọc đều rất cường đại, tại sao người phải sợ hắn không xứng với nữ nhi?"
Diệp Tần thở dài, vẻ mặt bất đắc dĩ: "Ta không phải sợ thân phận bối cảnh của hắn không xứng với con, ta là sợ bối cảnh của hắn quá cường đại, con gả cho hắn sẽ chịu ủy khuất, con phải biết rằng, ở phía trên đại lục này, không chỉ có mấy đại đế quốc chúng ta tồn tại! Mà nếu hắn là hoàng tử đế quốc, ta cũng sẽ không lo lắng, ta sợ là sợ hắn đến từ Đệ Nhất thành! Những người Đệ Nhất thành đó luôn khinh thường người thế tục chúng ta, lại sao cho phép các con thành thân?"
"Phụ hoàng," Diệp Loan cười khẽ một tiếng: "Người cứ yên tâm, ở thời điểm con gặp Hạ Lâm Ngọc, con đã hỏi qua hắn xem hắn có đến từ Đệ Nhất thành không! Hắn phủ nhận, hắn nói mình chỉ là đến từ cho một tiểu gia tộc mà thôi, vì đạt được cơ duyên mới có được lực lượng cường đại! Lần này chính là cùng đồng bạn xuất môn lịch lãm mà thôi."
Hạ Lâm Ngọc không có nói sai, hắn quả thật là xuất thân từ một tiểu gia tộc! Nhưng mà, nhưng mà người ta có một tỷ tỷ cường đại! Lúc này đang tới Long Nguyệt Đế quốc rồi...
"Phụ hoàng, con và Ngọc nhi lưỡng tình tương duyệt, không muốn lại phức tạp, xin phụ hoàng thành toàn nữ nhi."
Diệp Loan quỳ xuống, thành khẩn nói.
Cho dù là Diệp Tần đều thật không ngờ, Hạ Lâm Ngọc chẳng phải lưỡng tình tương duyệt như trong miệng Diệp Loan, mà là bị nàng ta dùng **** khống chế...
"Thôi thôi," Diệp Tần thở dài, bàn tay to của hắn vung lên, nâng Diệp Loan quỳ trên mặt đất lên: "Loan nhi, con là nữ nhi phụ thân đắc ý nhất cũng kiêu ngạo nhất, bọn huynh đệ tỷ muội của con đều không có người vượt qua con! Phụ hoàng hi vọng con làm việc có chút đúng mực, nếu thân phận của Hạ Lâm Ngọc chúng ta thật trèo cao không nổi, cũng chỉ có thể buông tha cho hắn, nam nhi Long Nguyệt Đế quốc chúng ta nhiều như thế, con căn bản là không lo gả không ra."
Diệp Loan nở nụ cười: "Phụ hoàng, nữ nhi làm việc luôn có chừng mực, Hạ Lâm Ngọc quả thật không phải là người Đệ Nhất thành, hắn chỉ là thiên tài xuất ra từ một tiểu gia tộc mà thôi! Người yên tâm, hôn sự ba ngày sau, tuyệt sẽ không có vấn đề gì."
"Con tâm ý đã quyết, phụ hoàng sẽ thuận theo ý nguyện của con," Diệp Tần phất tay: "Được rồi, con đi xuống đi."
"Vâng, phụ hoàng."
Diệp Loan củng củng nắm tay, xoay người đi ra ngoài ngự thư phòng, sắc mặt của nàng ta mang theo một chút kiên quyết, ánh mắt vô cùng kiên định.
Bất luận như thế nào, nàng ta phải có được Hạ Lâm Ngọc!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.