Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 122: Hội đấu giá khiếp sợ bốn nước (ba)
Tiêu Thất Gia
22/11/2017
Edit: kaylee
Ngay tại lúc tất cả mọi người đặt ánh mắt ở Bách Thảo Đường, Cố gia đương nhiên cũng không ngoại lệ. Lúc này, trong đại đường Cố gia, Cố nhị gia nhìn lão gia tử ngồi ở ghế trên, nói: "Phụ thân, tuy rằng Mỹ Dung Hoán Phu đan này đối với tu luyện giả mà nói cũng không quan trọng, nhưng mà, hiện tại đã có rất nhiều người đều đang đánh chủ ý lên nó, ngay cả Mai Phái cũng không ngoại lệ, hôm qua trưởng lão Mai Phái tới tìm ta, nghe nói Cố Nhược Vân làm việc ở Bách Thảo Đường, chỉ cần chúng ta đi hỗ trợ hỏi thăm một chút tin tức, sẽ đưa ta một khối đê phẩm linh thạch."
Ở trên đại lục, linh thạch chia làm bốn phẩm, phân biệt là đê phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm.
Những mạch khoáng linh thạch cơ bản đều bị mấy thế lực lớn trên đại lục phân chia, là dùng để bồi dưỡng đệ tử, phải biết rằng trong một khối đê phẩm linh thạch ẩn chứa linh lực, có thể nháy mắt làm một gã Võ Giả sơ cấp thăng cấp đến trung cấp. Cho nên, mấy thế lực lớn kia tài tử mới xuất hiện lớp lớp.
Mà Mai Phái cũng chỉ có mấy chục khối đê phẩm linh thạch như vậy mà thôi, hiện giờ vậy mà nguyện ý lấy ra đổi một cái điều kiện, có thể thấy được là hạ vốn gốc......
"Mai Phái?" Lão gia tử trầm mặc một lúc lâu, nói: "Tuy rằng Mai Phái này không có cường đại như Luyện Khí Tông, nhưng thực lực cũng không nhỏ yếu, nhất là, bên trong Mai Phái đệ tử trưởng lão đều là nữ tử, nhưng mà ta nghe nói chưởng môn Mai Phái tướng mạo xấu xí kì dị, khó trách nàng muốn có được Mỹ Dung Hoán Phu đan, càng là hạ vốn gốc như vậy, đáng tiếc Cố Nhược Vân đã không tiếp nhận Cố gia chúng ta, ta lại thế nào lấy được tin tức từ chỗ nàng?"
Cố nhị gia con ngươi hơi hơi trầm xuống, mỉm cười nói: "Phụ thân, Vân Nhi tuổi quá nhỏ, khó tránh khỏi có chút tùy hứng, hiện tại tức giận của nàng cũng tan biến không sai biệt lắm, người tự mình đi một chuyến, chẳng lẽ nàng có thể nhìn gia gia của mình mệt nhọc như vậy à, hơn nữa, Vân Nhi luôn luôn chú trọng tình thân, chúng ta có thể dùng phu thê Cố Thiên đến cảm hóa nàng, chắc hẳn nàng sẽ hiểu khổ tâm của chúng ta."
"Được!"
Lão gia tử vỗ bàn đứng lên, nói: "Vậy bản Tướng Quân sẽ tự mình đi đi một chuyến, chẳng lẽ nàng còn không cho gia gia mặt mũi?"
Dù sao, đê phẩm linh thạch kia đối với lão thật sự là mê hoặc quá lớn, lớn đến mức làm cho lão không cách nào chống cự, hiện giờ cũng chỉ có thể lại buông mặt mũi đi cầu nàng.... ...
Lúc này, trong Bách Thảo Đường, Cố Nhược Vân đang nói với Dư lão về các hạng mục công việc quan trọng của hội đấu giá, bỗng nhiên một tiếng thông truyền từ ngoài cửa truyền đến.
"Dư lão, người Cố gia tiến đến cầu kiến."
"Cố gia?" Dư lão nhíu mày, không kiên nhẫn nói: "Ta đã phân phó qua người Cố gia đến tất cả đều không gặp! Loại thời điểm này bọn họ đến tuyệt đối không có chỗ hay gì."
"Nhưng mà, Cố lão Tướng Quân nói có chuyện quan trọng muốn gặp Nhược Vân tiểu thư, nói là về phu thê Cố Thiên…...."
Trong nháy mắt, Cố Nhược Vân con ngươi hơi hơi nheo lại, một chút lạnh lẽo chợt lóe nhanh qua trên mặt, cười lạnh nói: "Cho lão đi vào đi, ta ngược lại muốn nhìn xem lão có thể nói ra cái gì."
Phải biết rằng ở trong lòng nàng, phu thê Cố Thiên chính là nghịch lân của nàng, quyết không cho phép bất luận kẻ nào thuyết tam đạo tứ, thật hiển nhiên, lúc này đây Cố gia lão gia tử là đụng đến mông của lão hổ, triệt để chọc giận Cố Nhược Vân.
"Ai," Dư lão bất đắc dĩ lắc lắc đầu, cười khổ một tiếng: "Thật không biết những người Cố gia này có đầu óc hay không, đến lúc này còn muốn đến nói quan hệ với người, hơn nữa ngàn không nên vạn không nên kéo phu thê Cố Thiên vào, đại tiểu thư, lần này người tính toán làm như thế nào?"
Cố Nhược Vân cười cười, nụ cười kia lộ ra hàn khí dày đặc.
"Cho bọn họ hi vọng, lại làm cho bọn họ tuyệt vọng!"
Ngay tại lúc tất cả mọi người đặt ánh mắt ở Bách Thảo Đường, Cố gia đương nhiên cũng không ngoại lệ. Lúc này, trong đại đường Cố gia, Cố nhị gia nhìn lão gia tử ngồi ở ghế trên, nói: "Phụ thân, tuy rằng Mỹ Dung Hoán Phu đan này đối với tu luyện giả mà nói cũng không quan trọng, nhưng mà, hiện tại đã có rất nhiều người đều đang đánh chủ ý lên nó, ngay cả Mai Phái cũng không ngoại lệ, hôm qua trưởng lão Mai Phái tới tìm ta, nghe nói Cố Nhược Vân làm việc ở Bách Thảo Đường, chỉ cần chúng ta đi hỗ trợ hỏi thăm một chút tin tức, sẽ đưa ta một khối đê phẩm linh thạch."
Ở trên đại lục, linh thạch chia làm bốn phẩm, phân biệt là đê phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm.
Những mạch khoáng linh thạch cơ bản đều bị mấy thế lực lớn trên đại lục phân chia, là dùng để bồi dưỡng đệ tử, phải biết rằng trong một khối đê phẩm linh thạch ẩn chứa linh lực, có thể nháy mắt làm một gã Võ Giả sơ cấp thăng cấp đến trung cấp. Cho nên, mấy thế lực lớn kia tài tử mới xuất hiện lớp lớp.
Mà Mai Phái cũng chỉ có mấy chục khối đê phẩm linh thạch như vậy mà thôi, hiện giờ vậy mà nguyện ý lấy ra đổi một cái điều kiện, có thể thấy được là hạ vốn gốc......
"Mai Phái?" Lão gia tử trầm mặc một lúc lâu, nói: "Tuy rằng Mai Phái này không có cường đại như Luyện Khí Tông, nhưng thực lực cũng không nhỏ yếu, nhất là, bên trong Mai Phái đệ tử trưởng lão đều là nữ tử, nhưng mà ta nghe nói chưởng môn Mai Phái tướng mạo xấu xí kì dị, khó trách nàng muốn có được Mỹ Dung Hoán Phu đan, càng là hạ vốn gốc như vậy, đáng tiếc Cố Nhược Vân đã không tiếp nhận Cố gia chúng ta, ta lại thế nào lấy được tin tức từ chỗ nàng?"
Cố nhị gia con ngươi hơi hơi trầm xuống, mỉm cười nói: "Phụ thân, Vân Nhi tuổi quá nhỏ, khó tránh khỏi có chút tùy hứng, hiện tại tức giận của nàng cũng tan biến không sai biệt lắm, người tự mình đi một chuyến, chẳng lẽ nàng có thể nhìn gia gia của mình mệt nhọc như vậy à, hơn nữa, Vân Nhi luôn luôn chú trọng tình thân, chúng ta có thể dùng phu thê Cố Thiên đến cảm hóa nàng, chắc hẳn nàng sẽ hiểu khổ tâm của chúng ta."
"Được!"
Lão gia tử vỗ bàn đứng lên, nói: "Vậy bản Tướng Quân sẽ tự mình đi đi một chuyến, chẳng lẽ nàng còn không cho gia gia mặt mũi?"
Dù sao, đê phẩm linh thạch kia đối với lão thật sự là mê hoặc quá lớn, lớn đến mức làm cho lão không cách nào chống cự, hiện giờ cũng chỉ có thể lại buông mặt mũi đi cầu nàng.... ...
Lúc này, trong Bách Thảo Đường, Cố Nhược Vân đang nói với Dư lão về các hạng mục công việc quan trọng của hội đấu giá, bỗng nhiên một tiếng thông truyền từ ngoài cửa truyền đến.
"Dư lão, người Cố gia tiến đến cầu kiến."
"Cố gia?" Dư lão nhíu mày, không kiên nhẫn nói: "Ta đã phân phó qua người Cố gia đến tất cả đều không gặp! Loại thời điểm này bọn họ đến tuyệt đối không có chỗ hay gì."
"Nhưng mà, Cố lão Tướng Quân nói có chuyện quan trọng muốn gặp Nhược Vân tiểu thư, nói là về phu thê Cố Thiên…...."
Trong nháy mắt, Cố Nhược Vân con ngươi hơi hơi nheo lại, một chút lạnh lẽo chợt lóe nhanh qua trên mặt, cười lạnh nói: "Cho lão đi vào đi, ta ngược lại muốn nhìn xem lão có thể nói ra cái gì."
Phải biết rằng ở trong lòng nàng, phu thê Cố Thiên chính là nghịch lân của nàng, quyết không cho phép bất luận kẻ nào thuyết tam đạo tứ, thật hiển nhiên, lúc này đây Cố gia lão gia tử là đụng đến mông của lão hổ, triệt để chọc giận Cố Nhược Vân.
"Ai," Dư lão bất đắc dĩ lắc lắc đầu, cười khổ một tiếng: "Thật không biết những người Cố gia này có đầu óc hay không, đến lúc này còn muốn đến nói quan hệ với người, hơn nữa ngàn không nên vạn không nên kéo phu thê Cố Thiên vào, đại tiểu thư, lần này người tính toán làm như thế nào?"
Cố Nhược Vân cười cười, nụ cười kia lộ ra hàn khí dày đặc.
"Cho bọn họ hi vọng, lại làm cho bọn họ tuyệt vọng!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.