Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 1382: Khiêu chiến 3
Tiêu Thất Gia
15/05/2019
Cửu U chi hỏa là ngọn lửa trong truyền thuyết,
nghe nói uy lực của Cửu U chi hỏa cực kỳ lớn, tăng trưởng đến cuối cùng
có thể nháy mắt phá hủy một tòa thành trì! trong xếp hạng tất cả các
ngọn lửa trên đại lục, cũng không hề thua kém Diệt Thế chi hỏa của
Thượng Cổ Phượng Hoàng.
Nhưng Thượng Cổ Phượng Hoàng kia đã biến mất rất nhiều năm về trước, có lẽ căn bản là không tồn tại trên đời này, hiện tại vừa rồi khi trông thấy ngọn lửa trong tay Cố Nhược Vân mới thất kinh như thế.
Nghĩ đến đây, dung nhan Thiên Nhân trưởng lão bắt đầu thay đổi thất thường, tầm mắt lại gắt gao nhìn chằm chằm ngọn lửa trong tay Cố Nhược Vân.
Ngay từ đầu, hắn còn không biết vì sao tộc trưởng lại tin tưởng vào thực lực của nàng như thế, hiện giờ sau khi nhìn thấy cửu U chi hỏa, trong lòng hắn cũng tràn đầy tin tưởng, mặc dù thực lực hiện tại của Cố Nhược Vân chỉ ở cảnh giới Siêu Phàm, nhưng cũng không đại biểu nàng không thể chiến thắng Vân Ngạn thân là Chí Tôn.
Nếu để Vân Ngạn biết suy nghĩ trong lòng Thiên Nhân trưởng lão, phỏng chừng đang sống sờ sờ sẽ bị tức chết, tốt xấu gì hắn cũng là đệ tử Ẩn Môn, nhưng hôm nay trưởng lão trong tộc thế nhưng hy vọng một ngoại nhân* thắng lợi?
( *ngoại nhận: là người bên ngoài, không cùng môn phái hay trong tộc.... về sau sẽ dùng ngoại nhân cho hay)
“ Ta thật đúng là xem thường Cố Nhược Vân.”Bên trong đám người, trong con ngươi Ôn Nhã hiện lên một đạo ánh sáng lạnh lẽo, nàng lạnh lùng nhìn Cố Nhược Vân đứng trên lôi đài, chậm rãi nói: “ Không nghĩ tới, thế nhưng trong tay nàng có bảo vật, lúc này có vẻ Vân Ngạn muốn thua.”
Nghe vậy, thị vệ đứng phía sau Ôn Nhã kinh ngạc, thật lâu sau mới cung kính nói: “ Tiểu thư, nếu trong tay Cố Nhược Vân có bảo vật trân quý như vậy, vì sao chúng ta không lợi dụng thế lực Ôn gia đoạt lấy?”
Ôn Nhã nhăn lại mày liễu, nhàn nhạt nhìn Ôn Anh, sắc mặt nàng còn mang theo tái nhợt, ngữ khí bình tĩnh nói: “ Ngươi nghĩ Cửu U chi hỏa là thứ gì? cũng không phải là thần khí, sau khi thần khí nhận chủ, một khi chủ nhận chết đi thần khí sẽ trở thành vật vô chủ, nhưng ngọn lửa lại không có như vậy, ban đầu Cửu U chi hỏa không có người nào thu phục được, hiện tại Cố Nhược Vân lại dễ dàng có nó như trở bàn tay, hiện tại ngọn lửa đã cùng thân thể của nàng ta hòa hợp thành một thể, cho dù giết chết nàng, Cửu U chi hỏa cũng không đến tay người khác được.”
Nếu một khi Cố Nhược Vân chết đi, Cửu U chi hỏa cũng sẽ theo nàng biến mất .
Đó cũng là nguyên nhân vì sao Cố Nhược Vân dám can đảm lấy ra Cửu U chi hỏa trên đài luận võ.
Vô luận là sống hoặc là chết, Cửu U chi hỏa bị nàng thu phục vĩnh viễn chỉ biết chiến đấu vì nàng, cho dù linh hồn chết đi, Cửu U chi hỏa vẫn không rời đi thân thể nàng.
Nhưng Thượng Cổ Phượng Hoàng kia đã biến mất rất nhiều năm về trước, có lẽ căn bản là không tồn tại trên đời này, hiện tại vừa rồi khi trông thấy ngọn lửa trong tay Cố Nhược Vân mới thất kinh như thế.
Nghĩ đến đây, dung nhan Thiên Nhân trưởng lão bắt đầu thay đổi thất thường, tầm mắt lại gắt gao nhìn chằm chằm ngọn lửa trong tay Cố Nhược Vân.
Ngay từ đầu, hắn còn không biết vì sao tộc trưởng lại tin tưởng vào thực lực của nàng như thế, hiện giờ sau khi nhìn thấy cửu U chi hỏa, trong lòng hắn cũng tràn đầy tin tưởng, mặc dù thực lực hiện tại của Cố Nhược Vân chỉ ở cảnh giới Siêu Phàm, nhưng cũng không đại biểu nàng không thể chiến thắng Vân Ngạn thân là Chí Tôn.
Nếu để Vân Ngạn biết suy nghĩ trong lòng Thiên Nhân trưởng lão, phỏng chừng đang sống sờ sờ sẽ bị tức chết, tốt xấu gì hắn cũng là đệ tử Ẩn Môn, nhưng hôm nay trưởng lão trong tộc thế nhưng hy vọng một ngoại nhân* thắng lợi?
( *ngoại nhận: là người bên ngoài, không cùng môn phái hay trong tộc.... về sau sẽ dùng ngoại nhân cho hay)
“ Ta thật đúng là xem thường Cố Nhược Vân.”Bên trong đám người, trong con ngươi Ôn Nhã hiện lên một đạo ánh sáng lạnh lẽo, nàng lạnh lùng nhìn Cố Nhược Vân đứng trên lôi đài, chậm rãi nói: “ Không nghĩ tới, thế nhưng trong tay nàng có bảo vật, lúc này có vẻ Vân Ngạn muốn thua.”
Nghe vậy, thị vệ đứng phía sau Ôn Nhã kinh ngạc, thật lâu sau mới cung kính nói: “ Tiểu thư, nếu trong tay Cố Nhược Vân có bảo vật trân quý như vậy, vì sao chúng ta không lợi dụng thế lực Ôn gia đoạt lấy?”
Ôn Nhã nhăn lại mày liễu, nhàn nhạt nhìn Ôn Anh, sắc mặt nàng còn mang theo tái nhợt, ngữ khí bình tĩnh nói: “ Ngươi nghĩ Cửu U chi hỏa là thứ gì? cũng không phải là thần khí, sau khi thần khí nhận chủ, một khi chủ nhận chết đi thần khí sẽ trở thành vật vô chủ, nhưng ngọn lửa lại không có như vậy, ban đầu Cửu U chi hỏa không có người nào thu phục được, hiện tại Cố Nhược Vân lại dễ dàng có nó như trở bàn tay, hiện tại ngọn lửa đã cùng thân thể của nàng ta hòa hợp thành một thể, cho dù giết chết nàng, Cửu U chi hỏa cũng không đến tay người khác được.”
Nếu một khi Cố Nhược Vân chết đi, Cửu U chi hỏa cũng sẽ theo nàng biến mất .
Đó cũng là nguyên nhân vì sao Cố Nhược Vân dám can đảm lấy ra Cửu U chi hỏa trên đài luận võ.
Vô luận là sống hoặc là chết, Cửu U chi hỏa bị nàng thu phục vĩnh viễn chỉ biết chiến đấu vì nàng, cho dù linh hồn chết đi, Cửu U chi hỏa vẫn không rời đi thân thể nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.