Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 572: Khiêu chiến! Một chiêu! (bốn)
Tiêu Thất Gia
08/06/2018
Nhị trưởng lão trầm mặc một lúc lâu, nói: "Gia chủ, người muốn làm cho
chúng ta thần phục Cố cô nương, cũng không phải là không thể được, nàng
phải lấy ra thực lực làm chúng ta khâm phục! Nếu không mà nói, ta tuyệt
đối sẽ không nghe lệnh!"
Thực lực, ở Hắc Nham Thành này là thứ quan trọng nhất.
Không có thực lực, sẽ nửa bước khó đi.
Nếu Cố Nhược Vân muốn thống trị Mộ Dung thế gia, không có thực lực, chính là vạn lần không được!
"Thực lực?" Cố Nhược Vân nhẹ nhàng nhíu mày, khinh cười nói: "Nhị trưởng lão, nếu ta không có đoán sai, ngươi hẳn là đột phá đến Võ Hoàng."
"Không sai." Nhị trưởng lão cười cười: "Hiện tại quả thật ta là một gã Võ Hoàng."
"Vậy đi," Cố Nhược Vân nhếch môi nở nụ cười, ngón tay ngoắc Nhị trưởng lão một cái: "Chúng ta đến so thử một chút, như thế nào? Ta có thể đánh bại ngươi trong vòng một chiêu!"
Xôn xao!
Giờ khắc này, đám người nổ tung giống như bạo động.
Sắc mặt Nhị trưởng lão có chút không dễ nhìn, y thuật của nha đầu kia cao minh là không có sai, nhưng tốt xấu gì mình cũng là một Võ Hoàng, nếu nàng chỉ là muốn luận bàn một chút cũng thôi, nhưng mà, ngay từ đầu nàng lại nói ẩu nói tả, nói trong vòng một chiêu đánh bại mình!
Điều này sao có thể?
Y thuật cao minh, không có nghĩa là mặt khác khác cũng là thiên tài!
Trong mắt của Lục Thiếu Thần và Mộ Dung Yên cũng mang theo lo lắng, muốn nói cái gì đó, nhưng vẫn là ngậm miệng lại.
Tuy rằng Cố cô nương cũng là một Võ Hoàng sơ cấp, nhưng mà dù sao Nhị trưởng lão cũng có kinh nghiệm phong phú, nàng sẽ thiệt rất lớn ở trên điểm này."Ha ha," Nhị trưởng lão cười gượng hai tiếng, chậm rãi đứng dậy: "Cố cô nương, ngươi xác định muốn khiêu chiến với lão phu?"
"Không sai." Cố Nhược Vân cười nhạt: "Ta muốn khiêu chiến với ngươi, hơn nữa...... Đánh bại ngươi trong vòng một chiêu!"
"Ha ha." Nhị trưởng lão điên cuồng cười hai tiếng, ‘ha ha’ cười lớn nói: "Cố cô nương, ta rất bội phục ngươi, còn tuổi nhỏ đã chữa khỏi chứng bệnh làm cho vô số danh y bó tay hết cách, nhưng mà ngươi xuất chúng ở một phương diện nào đó, lại không có nghĩa ngươi là toàn năng, nếu ngươi thật muốn khiêu chiến với ta, ta cho ngươi ba chiêu, nếu ngươi có thể tránh thoát ở trong vòng ba chiêu, cho là ngươi thắng, như thế nào?"
"Ba chiêu sao?" Cố Nhược Vân vuốt ve cằm, nhàn nhạt cười: "Vẫn là không cần, ta vẫn là câu nói trước, nếu như ngươi tiếp nhận khiêu chiến của ta, trong vòng một chiêu, ta nhất định làm cho ngươi bại!"
Tính tình của Nhị trưởng lão vốn là không tốt, bị Cố Nhược Vân khích (khiêu khích) như vậy, lập tức nổi giận, l^q"đ cười lạnh nói: "Người trẻ tuổi luôn tâm cao khí ngạo, không nghe lời của lão nhân thì chịu thiệt ở trước mắt! Nếu như ngươi đã khiêu chiến lão phu, vậy lão phu nhận khiêu chiến của ngươi, cũng cho ngươi một cái cảnh báo, để tránh trêu chọc thị phi ở bên ngoài!"
Nháy mắt kia, tất cả quần chúng vây xem đều kích động.
Bọn họ chưa từng nghĩ tới, có một ngày, một thiếu nữ tuổi trẻ như thế sẽ khiêu chiến với Nhị trưởng lão.
Lại còn khẩu xuất cuồng ngôn (nói lời ngông cuồng), đánh bại Nhị trưởng lão trong vòng một chiêu.
Quan trọng nhất là, đối mặt với kết cục rõ ràng như thế, Nhị trưởng lão vậy mà lại tiếp nhận rồi.........
Xem ra lúc này đây có trò hay để nhìn.
"Cố cô nương, ngươi được không?" Lục Thiếu Thần tràn đầy lo lắng nhìn khuôn mặt thanh tú của Cố Nhược Vân, lo lắng hỏi.
Mộ Dung Yên cũng là dáng vẻ muốn nói lại thôi, theo bọn họ, bằng thực lực của Cố Nhược Vân muốn đánh bại Nhị trưởng lão đã là rất khó, huống chi, là ở trong vòng một chiêu!
Lúc này đây, cho dù Mộ Dung Yên tín nhiệm nàng thế nào, cũng khó mà tin được nàng sẽ làm được!
Đừng nói là nàng, ngay cả gia gia nhà mình cũng khó đánh bại được Nhị trưởng lão trong vòng một chiêu!
Thực lực, ở Hắc Nham Thành này là thứ quan trọng nhất.
Không có thực lực, sẽ nửa bước khó đi.
Nếu Cố Nhược Vân muốn thống trị Mộ Dung thế gia, không có thực lực, chính là vạn lần không được!
"Thực lực?" Cố Nhược Vân nhẹ nhàng nhíu mày, khinh cười nói: "Nhị trưởng lão, nếu ta không có đoán sai, ngươi hẳn là đột phá đến Võ Hoàng."
"Không sai." Nhị trưởng lão cười cười: "Hiện tại quả thật ta là một gã Võ Hoàng."
"Vậy đi," Cố Nhược Vân nhếch môi nở nụ cười, ngón tay ngoắc Nhị trưởng lão một cái: "Chúng ta đến so thử một chút, như thế nào? Ta có thể đánh bại ngươi trong vòng một chiêu!"
Xôn xao!
Giờ khắc này, đám người nổ tung giống như bạo động.
Sắc mặt Nhị trưởng lão có chút không dễ nhìn, y thuật của nha đầu kia cao minh là không có sai, nhưng tốt xấu gì mình cũng là một Võ Hoàng, nếu nàng chỉ là muốn luận bàn một chút cũng thôi, nhưng mà, ngay từ đầu nàng lại nói ẩu nói tả, nói trong vòng một chiêu đánh bại mình!
Điều này sao có thể?
Y thuật cao minh, không có nghĩa là mặt khác khác cũng là thiên tài!
Trong mắt của Lục Thiếu Thần và Mộ Dung Yên cũng mang theo lo lắng, muốn nói cái gì đó, nhưng vẫn là ngậm miệng lại.
Tuy rằng Cố cô nương cũng là một Võ Hoàng sơ cấp, nhưng mà dù sao Nhị trưởng lão cũng có kinh nghiệm phong phú, nàng sẽ thiệt rất lớn ở trên điểm này."Ha ha," Nhị trưởng lão cười gượng hai tiếng, chậm rãi đứng dậy: "Cố cô nương, ngươi xác định muốn khiêu chiến với lão phu?"
"Không sai." Cố Nhược Vân cười nhạt: "Ta muốn khiêu chiến với ngươi, hơn nữa...... Đánh bại ngươi trong vòng một chiêu!"
"Ha ha." Nhị trưởng lão điên cuồng cười hai tiếng, ‘ha ha’ cười lớn nói: "Cố cô nương, ta rất bội phục ngươi, còn tuổi nhỏ đã chữa khỏi chứng bệnh làm cho vô số danh y bó tay hết cách, nhưng mà ngươi xuất chúng ở một phương diện nào đó, lại không có nghĩa ngươi là toàn năng, nếu ngươi thật muốn khiêu chiến với ta, ta cho ngươi ba chiêu, nếu ngươi có thể tránh thoát ở trong vòng ba chiêu, cho là ngươi thắng, như thế nào?"
"Ba chiêu sao?" Cố Nhược Vân vuốt ve cằm, nhàn nhạt cười: "Vẫn là không cần, ta vẫn là câu nói trước, nếu như ngươi tiếp nhận khiêu chiến của ta, trong vòng một chiêu, ta nhất định làm cho ngươi bại!"
Tính tình của Nhị trưởng lão vốn là không tốt, bị Cố Nhược Vân khích (khiêu khích) như vậy, lập tức nổi giận, l^q"đ cười lạnh nói: "Người trẻ tuổi luôn tâm cao khí ngạo, không nghe lời của lão nhân thì chịu thiệt ở trước mắt! Nếu như ngươi đã khiêu chiến lão phu, vậy lão phu nhận khiêu chiến của ngươi, cũng cho ngươi một cái cảnh báo, để tránh trêu chọc thị phi ở bên ngoài!"
Nháy mắt kia, tất cả quần chúng vây xem đều kích động.
Bọn họ chưa từng nghĩ tới, có một ngày, một thiếu nữ tuổi trẻ như thế sẽ khiêu chiến với Nhị trưởng lão.
Lại còn khẩu xuất cuồng ngôn (nói lời ngông cuồng), đánh bại Nhị trưởng lão trong vòng một chiêu.
Quan trọng nhất là, đối mặt với kết cục rõ ràng như thế, Nhị trưởng lão vậy mà lại tiếp nhận rồi.........
Xem ra lúc này đây có trò hay để nhìn.
"Cố cô nương, ngươi được không?" Lục Thiếu Thần tràn đầy lo lắng nhìn khuôn mặt thanh tú của Cố Nhược Vân, lo lắng hỏi.
Mộ Dung Yên cũng là dáng vẻ muốn nói lại thôi, theo bọn họ, bằng thực lực của Cố Nhược Vân muốn đánh bại Nhị trưởng lão đã là rất khó, huống chi, là ở trong vòng một chiêu!
Lúc này đây, cho dù Mộ Dung Yên tín nhiệm nàng thế nào, cũng khó mà tin được nàng sẽ làm được!
Đừng nói là nàng, ngay cả gia gia nhà mình cũng khó đánh bại được Nhị trưởng lão trong vòng một chiêu!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.