Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 1574: Lại gặp Lam Ca (hai)
Tiêu Thất Gia
15/08/2020
Edit: kaylee
Bá!
Khi Thiên Bắc Dạ nói lời này, ngọn lửa đỏ tươi bốc cháy lên từ chung quanh Địa Ngục Ba Đầu Long, độ ấm nóng rực kia làm linh hồn nó đều run run một chút, ánh mắt rốt cục lộ ra vẻ hoảng sợ.
Không sai, hắn bất tử bất diệt! Nhưng mà, lấy thực lực hiện tại của Thiên Bắc Dạ, hoàn toàn có thể trói buộc mình, làm cho hắn bị vòng cấm vĩnh viễn.
Đương nhiên, cho dù như thế còn không đến mức làm Địa Ngục Ba Đầu Long cảm thấy sợ hãi, chủ yếu là ngọn lửa tiên diễm này, ở bên trong ngọn lửa này, linh hồn nó cũng sẽ bị tra tấn.
Như thế, nó bất tử bất diệt sẽ không phải là ưu điểm, mà là khuyết điểm hại nó...
"Vân Nhi, chúng ta đi thôi."
Thiên Bắc Dạ quay đầu nhìn về phía nữ tử trong ngực, lại phát hiện nàng vẫn nhìn phương hướng Cố Sanh Tiêu rời đi ngẩn người, không khỏi than một tiếng: "Người bị chế tạo thành con rối, sẽ dần dần mất đi trí nhớ, trở nên lục thân không nhận, Cố Sanh Tiêu hẳn vừa biến thành con rối đã trốn thoát, nếu không, người Ôn gia tuyệt sẽ không thả hắn rời đi."
Cố Nhược Vân rũ mi mắt xuống, che đậy một chút cảm xúc ở đáy mắt kia.
Nàng biết, mặc kệ huynh trưởng biến thành như thế nào, đều sẽ không thương hại nàng! Nhưng mà, này không có nghĩa là nàng nguyện ý nhìn huynh trưởng bị người nô lệ!
"Tiểu Dạ, đi, chúng ta đi Long tộc, cần phải lấy được Long đảm luyện chế đan dược!"
...
Đông Nhạc đại lục.
Một đế quốc thần bí chợt quật khởi, nháy mắt đã thổi quét khắp đại lục.
Theo lời truyền, Tướng quân đế quốc kia là một nam tử tuyệt thế có được một đôi con ngươi màu lam, hơn nữa thực lực cực kì cường đại, ban đầu ở lúc đế quốc thần bí kia quật khởi, có vô số thế lực muốn đi tìm phiền toái, mà từ sau khi thế lực này đến tìm phiền toái, đều là nghe tiếng biến sắc đối với đế quốc thần bí này.
Ai cũng không biết đến cùng bọn họ đã trải qua cái gì ở trong đế quốc.
Nhưng mà, từ đó về sau, thanh danh đế quốc này đã truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ, ngay cả nhóm cường giả Đệ Nhất thành đều biết bọn họ tồn tại!
Đương nhiên, trong đế quốc này trừ bỏ Tướng quân Lam Ca nổi tiếng đại lục ra, còn có một Quốc sư tên là Lưu Nguyệt.
Hai người này một văn một võ, một người tương đối trầm ổn, một người ý đồ xấu tương đối nhiều, cho nên, tính cách hai người bọn họ vừa khéo bù trừ, đồng tâm hiệp lực phát triển đế quốc lớn mạnh.
Nhưng mà, công việc nào của đế quốc cũng do Tướng quân Lam Ca và Quốc sư Lưu Nguyệt xử lí, về phần Hoàng đế của đế quốc thần bí, lại vẫn không lộ ra bóng dáng, thế cho nên thế nhân đều không biết là loại nhân vật nào lại có thể thu phục thủ như hạ Lam Ca và Lưu Nguyệt.
...
Lúc này, Đông Nhạc đại lục, dưới chân núi, một lam bào nam tử khẽ cau mày, mắt lam như đá quý nhìn chằm chằm người ngăn cản đường đi của hắn.
"Ta nhớ được Đệ Nhất thành có quy định, bất kỳ người nào tới trên Võ Thánh cũng không thể rời đi Đệ Nhất thành, chẳng lẽ Đệ Nhất thành các ngươi muốn không tuân thủ quy định này?"
Nam nhân hơi hơi dương đầu, phía trên khuôn mặt tuấn mỹ lộ một nụ cười lạnh.
Kẻ cản đường kia là một lão giả mặc trường bào màu nâu, cả người đều mang theo hơi thở chính nghĩa lẫm nhiên, giống như ở dưới chính khí của ông ta, bất kỳ tà ma nào đều sẽ không chỗ che giấu.
"Hừ!" Lão giả mặc trường bào màu nâu hừ lạnh một tiếng, mặt không biểu cảm nói: "Cho dù Đệ Nhất thành chúng ta có quy củ, nhưng mà là đối với những người khác, loại bán thú nhân làm hại thế nhân giống ngươi là không có tư cách hưởng thụ đãi ngộ cùng cấp với những người khác! Mà chúng ta thân là nhân sĩ chính nghĩa đại lục, đương nhiên phải trảm yêu trừ ma! Giết loại ác ma ngươi này!"
Khóe môi Lam Ca giương lên một nụ cười trào phúng: "Vậy xin hỏi các vị, ta đã làm việc thương thiên hại lý gì, làm cho các ngươi từ Đệ Nhất thành tới vây truy chặn đường ta?"
Bá!
Khi Thiên Bắc Dạ nói lời này, ngọn lửa đỏ tươi bốc cháy lên từ chung quanh Địa Ngục Ba Đầu Long, độ ấm nóng rực kia làm linh hồn nó đều run run một chút, ánh mắt rốt cục lộ ra vẻ hoảng sợ.
Không sai, hắn bất tử bất diệt! Nhưng mà, lấy thực lực hiện tại của Thiên Bắc Dạ, hoàn toàn có thể trói buộc mình, làm cho hắn bị vòng cấm vĩnh viễn.
Đương nhiên, cho dù như thế còn không đến mức làm Địa Ngục Ba Đầu Long cảm thấy sợ hãi, chủ yếu là ngọn lửa tiên diễm này, ở bên trong ngọn lửa này, linh hồn nó cũng sẽ bị tra tấn.
Như thế, nó bất tử bất diệt sẽ không phải là ưu điểm, mà là khuyết điểm hại nó...
"Vân Nhi, chúng ta đi thôi."
Thiên Bắc Dạ quay đầu nhìn về phía nữ tử trong ngực, lại phát hiện nàng vẫn nhìn phương hướng Cố Sanh Tiêu rời đi ngẩn người, không khỏi than một tiếng: "Người bị chế tạo thành con rối, sẽ dần dần mất đi trí nhớ, trở nên lục thân không nhận, Cố Sanh Tiêu hẳn vừa biến thành con rối đã trốn thoát, nếu không, người Ôn gia tuyệt sẽ không thả hắn rời đi."
Cố Nhược Vân rũ mi mắt xuống, che đậy một chút cảm xúc ở đáy mắt kia.
Nàng biết, mặc kệ huynh trưởng biến thành như thế nào, đều sẽ không thương hại nàng! Nhưng mà, này không có nghĩa là nàng nguyện ý nhìn huynh trưởng bị người nô lệ!
"Tiểu Dạ, đi, chúng ta đi Long tộc, cần phải lấy được Long đảm luyện chế đan dược!"
...
Đông Nhạc đại lục.
Một đế quốc thần bí chợt quật khởi, nháy mắt đã thổi quét khắp đại lục.
Theo lời truyền, Tướng quân đế quốc kia là một nam tử tuyệt thế có được một đôi con ngươi màu lam, hơn nữa thực lực cực kì cường đại, ban đầu ở lúc đế quốc thần bí kia quật khởi, có vô số thế lực muốn đi tìm phiền toái, mà từ sau khi thế lực này đến tìm phiền toái, đều là nghe tiếng biến sắc đối với đế quốc thần bí này.
Ai cũng không biết đến cùng bọn họ đã trải qua cái gì ở trong đế quốc.
Nhưng mà, từ đó về sau, thanh danh đế quốc này đã truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ, ngay cả nhóm cường giả Đệ Nhất thành đều biết bọn họ tồn tại!
Đương nhiên, trong đế quốc này trừ bỏ Tướng quân Lam Ca nổi tiếng đại lục ra, còn có một Quốc sư tên là Lưu Nguyệt.
Hai người này một văn một võ, một người tương đối trầm ổn, một người ý đồ xấu tương đối nhiều, cho nên, tính cách hai người bọn họ vừa khéo bù trừ, đồng tâm hiệp lực phát triển đế quốc lớn mạnh.
Nhưng mà, công việc nào của đế quốc cũng do Tướng quân Lam Ca và Quốc sư Lưu Nguyệt xử lí, về phần Hoàng đế của đế quốc thần bí, lại vẫn không lộ ra bóng dáng, thế cho nên thế nhân đều không biết là loại nhân vật nào lại có thể thu phục thủ như hạ Lam Ca và Lưu Nguyệt.
...
Lúc này, Đông Nhạc đại lục, dưới chân núi, một lam bào nam tử khẽ cau mày, mắt lam như đá quý nhìn chằm chằm người ngăn cản đường đi của hắn.
"Ta nhớ được Đệ Nhất thành có quy định, bất kỳ người nào tới trên Võ Thánh cũng không thể rời đi Đệ Nhất thành, chẳng lẽ Đệ Nhất thành các ngươi muốn không tuân thủ quy định này?"
Nam nhân hơi hơi dương đầu, phía trên khuôn mặt tuấn mỹ lộ một nụ cười lạnh.
Kẻ cản đường kia là một lão giả mặc trường bào màu nâu, cả người đều mang theo hơi thở chính nghĩa lẫm nhiên, giống như ở dưới chính khí của ông ta, bất kỳ tà ma nào đều sẽ không chỗ che giấu.
"Hừ!" Lão giả mặc trường bào màu nâu hừ lạnh một tiếng, mặt không biểu cảm nói: "Cho dù Đệ Nhất thành chúng ta có quy củ, nhưng mà là đối với những người khác, loại bán thú nhân làm hại thế nhân giống ngươi là không có tư cách hưởng thụ đãi ngộ cùng cấp với những người khác! Mà chúng ta thân là nhân sĩ chính nghĩa đại lục, đương nhiên phải trảm yêu trừ ma! Giết loại ác ma ngươi này!"
Khóe môi Lam Ca giương lên một nụ cười trào phúng: "Vậy xin hỏi các vị, ta đã làm việc thương thiên hại lý gì, làm cho các ngươi từ Đệ Nhất thành tới vây truy chặn đường ta?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.